Quyển 18 - Chương 1066: Kỷ Ninh chiến với sinh vật hình người màu đen (2)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Kỷ Ninh cười nói:
- Ta không muốn đối địch với Băng Phong quân đoàn, cũng không có tư cách chống lại. Nhưng một chiếc vực giới phi chu quý giá biết bao, bắt ta tự dưng giao ra thế này, tuy Đạo Quân ta đây yếu nhưng còn lòng kiêu hãnh. Ta có một cách vẹn toàn, các ngươi vừa được vực giới phi chu mà ta cũng có thể chấp nhận.
- Cách vẹn toàn?
- Nói!
Ba sinh vật hình người màu đen đã hơi giận, Băng Phong quân đoàn uy danh biết bao, Chúa Tể bình thường nghe tiếng đã sợ run. Chỉ một số Chúa Tể độc hành không có vướng bận mới dám kiêu ngạo chút.
Kỷ Ninh nói:
- Rất đơn giản, Băng Phong quân đoàn các ngươi mua vực giới phi chu.
Ba sinh vật hình người màu đen nhìn nhau:
- Mua?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh tùy ý ra một cái khay vàng to cỡ bàn tay, đó là động thiên trữ vật.
- Được, trong động thiên trữ vật của ta có nhiều báu vật, cho ngươi đây, đưa vực giới phi chu ra đi.
Hai sinh vật hình người màu đen bên cạnh hờ hững, bọn họ cảm thấy Đạo Quân nhỏ bé chỉ đang tìm bậc thang leo xuống. Họ tùy tay ném ra chút báu vật là xong.
Kỷ Ninh lắc đầu từ chối:
- giá trị phải ngang bằng vực giới phi chu.
Ba sinh vật hình người màu đen biến sắc mặt nói:
- Ngang bằng?
Lần đầu tiên bọn họ nhận ra . . .
Đạo Quân nhỏ bé trước mắt họ không hề chịu thua tìm bậc thang leo xuống mà rất cứng rắn. Một chiếc vực giới phi chu quý giá biết bao, Tòa Xích Ba Điện ngày xưa còn kém xa. Ba sinh vật hình người màu đen này giao hết báu vật ra cũng không đủ giá trị, tướng quân Lang Chủ của họ dốc hết báu vật mới miễn cưỡng có hy vọng.
Trao đổi ngang giá trị?
Nếu là hai đại năng địa vị ngang hàng, ví dụ Bệ Hạ Cô Độc và Đạt Phong Lĩnh Chủ trao đổi thì giao dịch này hợp lý. Vì bình thường không ai chịu bán vực giới phi chu, trao đổi giá trị ngang bằng đã là may.
Nhưng đó là Đạt Phong Lĩnh Chủ, lão có Thanh Dương tinh nên cùng đẳng cấp với Bệ Hạ Cô Độc.
Đạo Quân nhỏ bé mà yêu cầu giao dịch bằng giá?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mắt lấp lóe tia sáng lạnh:
- Ngươi đang tự tìm chết sao?
Kỷ Ninh toát ra khí thế sắc bén:
- Ta đã lùi một bước, các ngươi đồng ý thì trao đổi, không chịu thì ta không đời nào đưa miễn phí vực giới phi chu.
Ba sinh vật hình người màu đen tức điên trừng Đạo Quân trước mắt:
- Ngươi . . .!
Dám cứng miệng với bọn họ?
- Muốn chết!
- Giết!
Sinh vật hình người màu đen một mắt ra tay trước, chớp mắt hóa thành luồng sáng lao vào Kỷ Ninh. Gã vung tay phải lên, nguyên cánh tay như trường mâu đâm hướng Kỷ Ninh, đầu ngón tay là mũi mâu. Cơ thể của sinh vật hình người màu đen một mắt vốn rất mạnh, vị trí nào cũng là binh khí.
Trường mâu cánh tay xuyên thấu mọi chướng ngại, uy năng làm chân mày Kỷ Ninh nhúc nhích.
Bạch Dung hộ vệ đứng cạnh Kỷ Ninh tức giận hừ mũi:
- Hừ!
Bạch Dung hộ vệ xông lên trước, hóa thành tấm vải trắng lớn kéo dài ra bao trùm đối thủ.
Sinh vật hình người màu đen một mặt khinh thường nói:
- Khôi lỗi nhỏ bé cũng dám ngăn ta?
Gã là cấp Chúa Tể, tuy cảnh giới kém chút nhưng cơ thể Đế Quân áo đen cho gã uy năng cực mạnh, ngang ngửa Chúa Tể bình thường. Thân thể rất cứng khi đánh nhau sống chết với Chúa Tể bình thường sẽ chiếm ưu thế.
Phập!
Một kích đáng sợ cấp Chúa Tể đâm vào vải màu trắng, vải rất cứng không ngừng mấp máy giảm lực.
Sinh vật hình người màu đen một mắt giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Cản được rồi?
Hai sinh vật hình người màu đen khác hành động:
- Giết bọn họ!
- Giết, cướp đi vực giới phi chu!
Vèo vèo!
Hai người tốc độ siêu mau, tuy Bạch Dung hộ vệ chặn được một sinh vật hình người màu đen nhưng phải dốc hết sức ra, không rảnh ngăn hai sinh vật hình người màu đen khác.
Thanh Ma cười phá lên:
- Ha ha ha!
Thanh Ma biến thành hình dạng dị thú, một dị thú bốn vó toàn thân có vảy màu xanh, đầu thành hình tam giác, cái đuôi dầy vảy tựa như roi thép, toàn thân tỏa ánh sáng đen âm u. Thanh Ma rống to xé gió bay đi nghênh đón.
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mừng rỡ truyền âm:
- Đạo Quân này không trốn vào pháp bảo động thiên của Thanh Ma Chúa Tể. Để ta bám giữ Thanh Ma, ngươi đi giết Đạo Quân.
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cũng mừng húm:
- Được!
Bọn họ không ngờ Đạo Quân này không thèm trốn.
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh tuy giỏi dùng đao nhưng vì bám giữ Thanh Ma nên không sử dụng binh khí nào, chỉ dùng tay không. Toàn thân gã như binh khí cố hết sức bám chặt Thanh Ma.
Vèo!
Chưởng chém ra, cánh tay phải dài ra vạn dặm.
Bộp!
Thanh Ma biến ra bản tôn cái đuôi quất thẳng vào bàn tay màu đen.
Xoẹt!
Cánh tay phải màu đen dài vạn dặm đột nhiên đổi hướng, tay như cây roi co thành hình tròn tích đầy sức mạnh rồi lại bật ra.
Mỗi vị trí trên người sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh như cây cung to.
Thực lực của Thanh Ma Chúa Tể chiếm ưu thế trong cuộc đấu, cảnh giới cũng mạnh hơn nhiều nhưng công kích vào người Đế Quân áo đen thì không tổn thương được, Đế Quân áo đen dư sức bám chân lão.
Thanh Ma Chúa Tể thầm nhủ:
- Đế Quân áo đen này thật khó chơi. Muốn giết Đế Quân áo đen thì hoặc là dùng thực lực tuyệt đối hoặc đánh lâu dài chờ nó hao hết năng lượng cũng là lúc chết. Thực lực của ta chưa đủ trình cưỡng ép giết chết.
Trong lúc chiến đấu Thanh Ma liếc trộm Kỷ Ninh ở phía xa, lộ vẻ ngạc nhiên:
- Bắc Minh định một mình ứng đối một sinh vật hình người màu đen? Có nắm chắc tự bảo vệ mình được không?
***
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vui vẻ nói:
- Đạo Quân nhỏ bé thật là cuồng vọng, nhưng ngươi cuồng rất tốt, cho chúng ta cơ hội, nếu không chúng ta sẽ phải đại khai sát giới bắt các đệ tử Thiên Thương cung mới uy hiếp ngươi được, và chưa chắc thành công. Hiện tại chỉ cần giết ngươi thì vực giới phi chu vào tay.
Kỷ Ninh đứng giữa không trung bình tĩnh nhìn sinh vật hình người màu đen trước mắt mình:
- Có phải ngươi mừng hơi sớm?
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vung bàn tay to, bàn tay đen to lớn che kín trời bao trùm Kỷ Ninh:
- Đã gấp gáp muốn chết như vậy thì ngươi hãy chết đi.
Vèo!
Kỷ Ninh lắc người biến mất trong tầm nhìn của sinh vật hình người màu đen vạm vỡ.
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ chụp hụt, bàn tay to quét nhanh bốn phía:
- Biến mất?
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cảm thấy dù Kỷ Ninh biến mất nhưng chỉ dựa vào độn thuật trốn đi sẽ không trốn thoát quá xa.
- Ta không muốn đối địch với Băng Phong quân đoàn, cũng không có tư cách chống lại. Nhưng một chiếc vực giới phi chu quý giá biết bao, bắt ta tự dưng giao ra thế này, tuy Đạo Quân ta đây yếu nhưng còn lòng kiêu hãnh. Ta có một cách vẹn toàn, các ngươi vừa được vực giới phi chu mà ta cũng có thể chấp nhận.
- Cách vẹn toàn?
- Nói!
Ba sinh vật hình người màu đen đã hơi giận, Băng Phong quân đoàn uy danh biết bao, Chúa Tể bình thường nghe tiếng đã sợ run. Chỉ một số Chúa Tể độc hành không có vướng bận mới dám kiêu ngạo chút.
Kỷ Ninh nói:
- Rất đơn giản, Băng Phong quân đoàn các ngươi mua vực giới phi chu.
Ba sinh vật hình người màu đen nhìn nhau:
- Mua?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh tùy ý ra một cái khay vàng to cỡ bàn tay, đó là động thiên trữ vật.
- Được, trong động thiên trữ vật của ta có nhiều báu vật, cho ngươi đây, đưa vực giới phi chu ra đi.
Hai sinh vật hình người màu đen bên cạnh hờ hững, bọn họ cảm thấy Đạo Quân nhỏ bé chỉ đang tìm bậc thang leo xuống. Họ tùy tay ném ra chút báu vật là xong.
Kỷ Ninh lắc đầu từ chối:
- giá trị phải ngang bằng vực giới phi chu.
Ba sinh vật hình người màu đen biến sắc mặt nói:
- Ngang bằng?
Lần đầu tiên bọn họ nhận ra . . .
Đạo Quân nhỏ bé trước mắt họ không hề chịu thua tìm bậc thang leo xuống mà rất cứng rắn. Một chiếc vực giới phi chu quý giá biết bao, Tòa Xích Ba Điện ngày xưa còn kém xa. Ba sinh vật hình người màu đen này giao hết báu vật ra cũng không đủ giá trị, tướng quân Lang Chủ của họ dốc hết báu vật mới miễn cưỡng có hy vọng.
Trao đổi ngang giá trị?
Nếu là hai đại năng địa vị ngang hàng, ví dụ Bệ Hạ Cô Độc và Đạt Phong Lĩnh Chủ trao đổi thì giao dịch này hợp lý. Vì bình thường không ai chịu bán vực giới phi chu, trao đổi giá trị ngang bằng đã là may.
Nhưng đó là Đạt Phong Lĩnh Chủ, lão có Thanh Dương tinh nên cùng đẳng cấp với Bệ Hạ Cô Độc.
Đạo Quân nhỏ bé mà yêu cầu giao dịch bằng giá?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mắt lấp lóe tia sáng lạnh:
- Ngươi đang tự tìm chết sao?
Kỷ Ninh toát ra khí thế sắc bén:
- Ta đã lùi một bước, các ngươi đồng ý thì trao đổi, không chịu thì ta không đời nào đưa miễn phí vực giới phi chu.
Ba sinh vật hình người màu đen tức điên trừng Đạo Quân trước mắt:
- Ngươi . . .!
Dám cứng miệng với bọn họ?
- Muốn chết!
- Giết!
Sinh vật hình người màu đen một mắt ra tay trước, chớp mắt hóa thành luồng sáng lao vào Kỷ Ninh. Gã vung tay phải lên, nguyên cánh tay như trường mâu đâm hướng Kỷ Ninh, đầu ngón tay là mũi mâu. Cơ thể của sinh vật hình người màu đen một mắt vốn rất mạnh, vị trí nào cũng là binh khí.
Trường mâu cánh tay xuyên thấu mọi chướng ngại, uy năng làm chân mày Kỷ Ninh nhúc nhích.
Bạch Dung hộ vệ đứng cạnh Kỷ Ninh tức giận hừ mũi:
- Hừ!
Bạch Dung hộ vệ xông lên trước, hóa thành tấm vải trắng lớn kéo dài ra bao trùm đối thủ.
Sinh vật hình người màu đen một mặt khinh thường nói:
- Khôi lỗi nhỏ bé cũng dám ngăn ta?
Gã là cấp Chúa Tể, tuy cảnh giới kém chút nhưng cơ thể Đế Quân áo đen cho gã uy năng cực mạnh, ngang ngửa Chúa Tể bình thường. Thân thể rất cứng khi đánh nhau sống chết với Chúa Tể bình thường sẽ chiếm ưu thế.
Phập!
Một kích đáng sợ cấp Chúa Tể đâm vào vải màu trắng, vải rất cứng không ngừng mấp máy giảm lực.
Sinh vật hình người màu đen một mắt giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Cản được rồi?
Hai sinh vật hình người màu đen khác hành động:
- Giết bọn họ!
- Giết, cướp đi vực giới phi chu!
Vèo vèo!
Hai người tốc độ siêu mau, tuy Bạch Dung hộ vệ chặn được một sinh vật hình người màu đen nhưng phải dốc hết sức ra, không rảnh ngăn hai sinh vật hình người màu đen khác.
Thanh Ma cười phá lên:
- Ha ha ha!
Thanh Ma biến thành hình dạng dị thú, một dị thú bốn vó toàn thân có vảy màu xanh, đầu thành hình tam giác, cái đuôi dầy vảy tựa như roi thép, toàn thân tỏa ánh sáng đen âm u. Thanh Ma rống to xé gió bay đi nghênh đón.
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mừng rỡ truyền âm:
- Đạo Quân này không trốn vào pháp bảo động thiên của Thanh Ma Chúa Tể. Để ta bám giữ Thanh Ma, ngươi đi giết Đạo Quân.
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cũng mừng húm:
- Được!
Bọn họ không ngờ Đạo Quân này không thèm trốn.
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh tuy giỏi dùng đao nhưng vì bám giữ Thanh Ma nên không sử dụng binh khí nào, chỉ dùng tay không. Toàn thân gã như binh khí cố hết sức bám chặt Thanh Ma.
Vèo!
Chưởng chém ra, cánh tay phải dài ra vạn dặm.
Bộp!
Thanh Ma biến ra bản tôn cái đuôi quất thẳng vào bàn tay màu đen.
Xoẹt!
Cánh tay phải màu đen dài vạn dặm đột nhiên đổi hướng, tay như cây roi co thành hình tròn tích đầy sức mạnh rồi lại bật ra.
Mỗi vị trí trên người sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh như cây cung to.
Thực lực của Thanh Ma Chúa Tể chiếm ưu thế trong cuộc đấu, cảnh giới cũng mạnh hơn nhiều nhưng công kích vào người Đế Quân áo đen thì không tổn thương được, Đế Quân áo đen dư sức bám chân lão.
Thanh Ma Chúa Tể thầm nhủ:
- Đế Quân áo đen này thật khó chơi. Muốn giết Đế Quân áo đen thì hoặc là dùng thực lực tuyệt đối hoặc đánh lâu dài chờ nó hao hết năng lượng cũng là lúc chết. Thực lực của ta chưa đủ trình cưỡng ép giết chết.
Trong lúc chiến đấu Thanh Ma liếc trộm Kỷ Ninh ở phía xa, lộ vẻ ngạc nhiên:
- Bắc Minh định một mình ứng đối một sinh vật hình người màu đen? Có nắm chắc tự bảo vệ mình được không?
***
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vui vẻ nói:
- Đạo Quân nhỏ bé thật là cuồng vọng, nhưng ngươi cuồng rất tốt, cho chúng ta cơ hội, nếu không chúng ta sẽ phải đại khai sát giới bắt các đệ tử Thiên Thương cung mới uy hiếp ngươi được, và chưa chắc thành công. Hiện tại chỉ cần giết ngươi thì vực giới phi chu vào tay.
Kỷ Ninh đứng giữa không trung bình tĩnh nhìn sinh vật hình người màu đen trước mắt mình:
- Có phải ngươi mừng hơi sớm?
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ vung bàn tay to, bàn tay đen to lớn che kín trời bao trùm Kỷ Ninh:
- Đã gấp gáp muốn chết như vậy thì ngươi hãy chết đi.
Vèo!
Kỷ Ninh lắc người biến mất trong tầm nhìn của sinh vật hình người màu đen vạm vỡ.
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ chụp hụt, bàn tay to quét nhanh bốn phía:
- Biến mất?
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cảm thấy dù Kỷ Ninh biến mất nhưng chỉ dựa vào độn thuật trốn đi sẽ không trốn thoát quá xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.