Quyển 18 - Chương 1147: Kỷ Ninh cùng Sí Dương Vực chủ (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
- Bắc Minh Đạo Quân, đi ra cho ta! ! !
Nam tử khôi ngô hét lớn một tiếng.
Oanh...
Sóng âm hình thành gợn sóng mắt thường có thể thấy được, trực tiếp trùng kích vòng xoáy nơi xa, một màn này nhìn ở trong mắt đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa, cả đám đều kinh hãi, thực cường đại a! Hỗn Độn Nguyên Thú cùng Nguyên Hành giả đều là sủng nhi của Hỗn Độn Bản nguyên, như Hỗn Độn Nguyên Thú, thân thể so với Kim Y Đế Quân của Tây Tư tộc còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, năng lượng càng có thể so với một vực giới, nếu như trên cảnh giới có thể đạt tới Chúa Tể cảnh, chỉ sợ thực lực so với Tây Tư tộc Tôn chủ còn mạnh hơn!
Nguyên Hành giả ở năng lượng thân thể hơi kém Hỗn Độn Nguyên Thú, thế nhưng so với tu luyện giả lại mạnh hơn! Bọn hắn không tu luyện yếu nhất cũng là Chúa Tể cấp, có thể thấy được thân thể cường hãn.
Hơi chút tu luyện chính là Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Chúa Tể cảnh vô cùng kinh diễm, chính là thực lực Tây Tư tộc Tôn chủ! Bất quá số lượng Nguyên Hành giả, Hỗn Độn Nguyên Thú quá thưa thớt...
Cho nên ở trong Nguyên Hành giả, có thể có thực lực như Tây Tư tộc Tôn chủ chỉ khoảng mười cái.
Hết thảy đều là công bằng.
Tu luyện giả, thiên phú thân thể là yếu nhất, nhưng trong bọn họ một ít thế hệ kinh diễm chính thức, ngộ tính là nghịch thiên. Như Kỷ Ninh, mấy vị Chí Tôn khác, thậm chí Thần Đế Hòa Lung, Nữ Oa... mỗi cái ngộ tính đều vượt xa Nguyên Hành giả.
Oanh... vòng xoáy ầm ầm bùng nổ.
Sóng âm xung kích, cùng Kiếm đạo lĩnh vực va chạm.
Thiếu niên áo trắng cũng từ trong nước biển đi ra, từng bước một đạp trên hư không, đi tới chỗ cao, nghiêng nhìn nam tử khôi ngô xa xa đứng ở bên cạnh chiến thuyền màu đen.
- Sí Dương Vực chủ.
Trên mặt Kỷ Ninh vui vẻ.
- Ngươi trốn cái gì?
Sí Dương Vực chủ sát khí ngút trời, trong hai tròng mắt càng thêm chói mắt.
- Vậy mà trốn ở chỗ này.
- Ta cũng là bị nguồn suối chi hải này hấp dẫn.
Kỷ Ninh cười nói.
- Về phần tránh chiến? Ta một Đạo Quân Hợp Đạo thất bại, một khi ra chiêu tiêu hao đều là tuổi thọ, tự nhiên có thể không đánh sẽ không đánh.
- Có đánh hay không, không phải do ngươi.
Sí Dương Vực chủ duỗi tay phải, hiện ra một thanh đại phủ hỏa hồng sắc, trên búa mơ hồ có một tia hỏa diễm màu đen.
- Không hổ là Sí Dương Vực chủ, cái búa này, thoạt nhìn có chút bất phàm a.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn thuyền lớn màu đen.
- Ta đã từng gặp một chiếc chiến thuyền mặt ngoài có Trầm Hỏa Hắc Thạch, gọi Hổ Chiến Thuyền, bất quá chiếc kia đã hư hao, chiến thuyền của Vực chủ ngươi, tựa hồ là cùng loại.
- Hôm nay ngươi nói nhiều hơn nữa, cũng trốn không thoát một trận chiến này.
Sí Dương Vực chủ chiến ý ngút trời, trong hai con ngươi có hỏa diễm phun tới.
- Bắc Minh Đạo Quân, chịu chết đi.
Hắn còn sống.
Khao khát nhất đúng là một cuộc đối chiến nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa! Nhưng sau khi thành Vực chủ, không còn có chiến đấu như vậy.
Lần này, chính là chiến đấu hắn khao khát.
Hắn thậm chí trực tiếp hô lên chịu chết đi, chỉ có sinh tử đối quyết chính thức, Bắc Minh Đạo Quân mới có thể chính thức đem hết toàn lực, chiến đấu như vậy mới càng làm cho hắn nhiệt huyết sôi trào! Nếu như vẻn vẹn luận bàn, liền thật không có ý tứ.
- Hả?
Kỷ Ninh cảm giác được đối phương chiến ý sát ý, không khỏi nhướng mày.
- Sí Dương Vực chủ...
- Đừng nói nhảm, nhận lấy cái chết.
Sí Dương Vực chủ không nhịn nổi, lúc này phóng tới Kỷ Ninh.
- Không có biện pháp.
Kỷ Ninh là thật không muốn chiến đấu, đem tuổi thọ của mình lãng phí ở trên này, quá thua lỗ, mà Sí Dương Vực chủ quá mạnh mẽ, không phải một chiêu hai chiêu có thể giải quyết.
- Là ngươi bức ta, điên cuồng khiêu chiến như vậy, cũng tốt, cho ngươi cái giáo huấn.
Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, rút ra Bắc Hồng Kiếm, hắn không có khả năng đồng thời sử dụng sáu chuôi kiếm, bởi vì... như vậy quá tiêu hao tuổi thọ!
- Sát!
Sí Dương Vực chủ đạp trên hư không đánh tới, ở trong hư không để lại một đạo lạc ấn hỏa hồng sắc, đồng thời hắn cũng giơ búa lên, toàn bộ búa biến thành một đạo hỏa diễm hình cung, phảng phất như muốn bổ ra hết thảy. Búa, vốn là binh khí cực kỳ cuồng mãnh, dùng thành tựu Hỏa Hành nhất đạo của Sí Dương Vực chủ thì càng thêm dữ dằn.
- Thân thể thiên phú thật cao, ở Chúa Tể cảnh, lại có thể phát huy ra thực lực đáng sợ như thế.
Kỷ Ninh cầm trong tay Bắc Hồng Kiếm, nhẹ nói.
Ông ông ô...ô...n...g....
Vô số kiếm quang bao phủ bốn phương tám hướng.
Lĩnh Vực Kiếm đạo bản nguyên!
Những kiếm quang trong Lĩnh Vực Kiếm đạo bản nguyên kia có thể đơn giản giết chết Chúa Tể, luận uy lực to lớn, đủ để so sánh một kích toàn lực của Dị Vũ Trụ Chi Chủ! Đại lượng kiếm quang ở dưới sự thao túng của Kỷ Ninh, tầng tầng lớp lớp trở ngại lấy Sí Dương Vực chủ xông lại, những kiếm quang kia, khi thì đâm về cùi chỏ của Sí Dương Vực chủ, khi thì đâm về phần eo.
Tóm lại quấy nhiễu lấy Sí Dương Vực chủ, để cho một búa này của hắn bị quấy nhiễu phá hư.
Rõ ràng là một búa vô cùng bá đạo ngang ngược, ở dưới Kỷ Ninh điều khiển quấy nhiễu, một búa của Sí Dương Vực chủ lại trở nên thất tha thất thểu, cảnh giới huyền diệu phá hư hầu như không còn, uy lực tự nhiên giảm nhiều.
- Cảnh giới thực bình thường.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Nếu như là tu luyện giả, mình một kiếm liền có thể giết.
- Tốt một cái Bắc Minh Đạo Quân, uy lực Kiếm đạo lĩnh vực của ngươi thực mạnh mẽ, kiếm thuật cũng huyền diệu, đơn giản liền phá hủy chiêu số của ta, lúc trước Thượng Cổ đại chiến, ta từng cùng Tây Tư tộc Tôn chủ giao thủ, thế nhưng không có kinh ngạc qua như vậy.
Sí Dương Vực chủ nhìn Kỷ Ninh.
- Bất quá đây cũng không phải là tất cả thực lực của ta. Giết.
Sí Dương Vực chủ điên cuồng hét lên, bên ngoài thân cũng bắt đầu có hỏa diễm nhảy múa quấn quanh.
Đồng thời giáp khải màu đen trên người hắn cũng bắt đầu lưu động, như chất lỏng, bọc lại mỗi một chỗ toàn thân hắn. Trong tay đại phủ hỏa hồng sắc cũng là mặt ngoài cán búa, bí văn trên lưỡi búa phát sáng lên, đồng thời ở mặt ngoài lưỡi búa xuất hiện một tầng lưu quang hỏa hồng sắc, uy lực to lớn, để cho Kỷ Ninh sinh ra cảm giác uy hiếp.
- Đây mới là tất cả lực lượng của ta, chết cho ta.
Toàn thân Sí Dương Vực chủ khoác một tầng chất lỏng màu đen, khí thế càng thêm cuồng mãnh, lấy Cự Phủ mở đường, nghiền ép xông vào trong Kiếm đạo lĩnh vực, Kiếm đạo lĩnh vực căn bản không cách nào ảnh hưởng hắn nữa.
- Thật là không văn minh, cái này quả nhiên là dùng lực phá pháp.
Kỷ Ninh nhẹ nói.
Lúc này hắn cất bước.
Nam tử khôi ngô hét lớn một tiếng.
Oanh...
Sóng âm hình thành gợn sóng mắt thường có thể thấy được, trực tiếp trùng kích vòng xoáy nơi xa, một màn này nhìn ở trong mắt đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa, cả đám đều kinh hãi, thực cường đại a! Hỗn Độn Nguyên Thú cùng Nguyên Hành giả đều là sủng nhi của Hỗn Độn Bản nguyên, như Hỗn Độn Nguyên Thú, thân thể so với Kim Y Đế Quân của Tây Tư tộc còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, năng lượng càng có thể so với một vực giới, nếu như trên cảnh giới có thể đạt tới Chúa Tể cảnh, chỉ sợ thực lực so với Tây Tư tộc Tôn chủ còn mạnh hơn!
Nguyên Hành giả ở năng lượng thân thể hơi kém Hỗn Độn Nguyên Thú, thế nhưng so với tu luyện giả lại mạnh hơn! Bọn hắn không tu luyện yếu nhất cũng là Chúa Tể cấp, có thể thấy được thân thể cường hãn.
Hơi chút tu luyện chính là Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Chúa Tể cảnh vô cùng kinh diễm, chính là thực lực Tây Tư tộc Tôn chủ! Bất quá số lượng Nguyên Hành giả, Hỗn Độn Nguyên Thú quá thưa thớt...
Cho nên ở trong Nguyên Hành giả, có thể có thực lực như Tây Tư tộc Tôn chủ chỉ khoảng mười cái.
Hết thảy đều là công bằng.
Tu luyện giả, thiên phú thân thể là yếu nhất, nhưng trong bọn họ một ít thế hệ kinh diễm chính thức, ngộ tính là nghịch thiên. Như Kỷ Ninh, mấy vị Chí Tôn khác, thậm chí Thần Đế Hòa Lung, Nữ Oa... mỗi cái ngộ tính đều vượt xa Nguyên Hành giả.
Oanh... vòng xoáy ầm ầm bùng nổ.
Sóng âm xung kích, cùng Kiếm đạo lĩnh vực va chạm.
Thiếu niên áo trắng cũng từ trong nước biển đi ra, từng bước một đạp trên hư không, đi tới chỗ cao, nghiêng nhìn nam tử khôi ngô xa xa đứng ở bên cạnh chiến thuyền màu đen.
- Sí Dương Vực chủ.
Trên mặt Kỷ Ninh vui vẻ.
- Ngươi trốn cái gì?
Sí Dương Vực chủ sát khí ngút trời, trong hai tròng mắt càng thêm chói mắt.
- Vậy mà trốn ở chỗ này.
- Ta cũng là bị nguồn suối chi hải này hấp dẫn.
Kỷ Ninh cười nói.
- Về phần tránh chiến? Ta một Đạo Quân Hợp Đạo thất bại, một khi ra chiêu tiêu hao đều là tuổi thọ, tự nhiên có thể không đánh sẽ không đánh.
- Có đánh hay không, không phải do ngươi.
Sí Dương Vực chủ duỗi tay phải, hiện ra một thanh đại phủ hỏa hồng sắc, trên búa mơ hồ có một tia hỏa diễm màu đen.
- Không hổ là Sí Dương Vực chủ, cái búa này, thoạt nhìn có chút bất phàm a.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn thuyền lớn màu đen.
- Ta đã từng gặp một chiếc chiến thuyền mặt ngoài có Trầm Hỏa Hắc Thạch, gọi Hổ Chiến Thuyền, bất quá chiếc kia đã hư hao, chiến thuyền của Vực chủ ngươi, tựa hồ là cùng loại.
- Hôm nay ngươi nói nhiều hơn nữa, cũng trốn không thoát một trận chiến này.
Sí Dương Vực chủ chiến ý ngút trời, trong hai con ngươi có hỏa diễm phun tới.
- Bắc Minh Đạo Quân, chịu chết đi.
Hắn còn sống.
Khao khát nhất đúng là một cuộc đối chiến nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa! Nhưng sau khi thành Vực chủ, không còn có chiến đấu như vậy.
Lần này, chính là chiến đấu hắn khao khát.
Hắn thậm chí trực tiếp hô lên chịu chết đi, chỉ có sinh tử đối quyết chính thức, Bắc Minh Đạo Quân mới có thể chính thức đem hết toàn lực, chiến đấu như vậy mới càng làm cho hắn nhiệt huyết sôi trào! Nếu như vẻn vẹn luận bàn, liền thật không có ý tứ.
- Hả?
Kỷ Ninh cảm giác được đối phương chiến ý sát ý, không khỏi nhướng mày.
- Sí Dương Vực chủ...
- Đừng nói nhảm, nhận lấy cái chết.
Sí Dương Vực chủ không nhịn nổi, lúc này phóng tới Kỷ Ninh.
- Không có biện pháp.
Kỷ Ninh là thật không muốn chiến đấu, đem tuổi thọ của mình lãng phí ở trên này, quá thua lỗ, mà Sí Dương Vực chủ quá mạnh mẽ, không phải một chiêu hai chiêu có thể giải quyết.
- Là ngươi bức ta, điên cuồng khiêu chiến như vậy, cũng tốt, cho ngươi cái giáo huấn.
Kỷ Ninh duỗi tay phải ra, rút ra Bắc Hồng Kiếm, hắn không có khả năng đồng thời sử dụng sáu chuôi kiếm, bởi vì... như vậy quá tiêu hao tuổi thọ!
- Sát!
Sí Dương Vực chủ đạp trên hư không đánh tới, ở trong hư không để lại một đạo lạc ấn hỏa hồng sắc, đồng thời hắn cũng giơ búa lên, toàn bộ búa biến thành một đạo hỏa diễm hình cung, phảng phất như muốn bổ ra hết thảy. Búa, vốn là binh khí cực kỳ cuồng mãnh, dùng thành tựu Hỏa Hành nhất đạo của Sí Dương Vực chủ thì càng thêm dữ dằn.
- Thân thể thiên phú thật cao, ở Chúa Tể cảnh, lại có thể phát huy ra thực lực đáng sợ như thế.
Kỷ Ninh cầm trong tay Bắc Hồng Kiếm, nhẹ nói.
Ông ông ô...ô...n...g....
Vô số kiếm quang bao phủ bốn phương tám hướng.
Lĩnh Vực Kiếm đạo bản nguyên!
Những kiếm quang trong Lĩnh Vực Kiếm đạo bản nguyên kia có thể đơn giản giết chết Chúa Tể, luận uy lực to lớn, đủ để so sánh một kích toàn lực của Dị Vũ Trụ Chi Chủ! Đại lượng kiếm quang ở dưới sự thao túng của Kỷ Ninh, tầng tầng lớp lớp trở ngại lấy Sí Dương Vực chủ xông lại, những kiếm quang kia, khi thì đâm về cùi chỏ của Sí Dương Vực chủ, khi thì đâm về phần eo.
Tóm lại quấy nhiễu lấy Sí Dương Vực chủ, để cho một búa này của hắn bị quấy nhiễu phá hư.
Rõ ràng là một búa vô cùng bá đạo ngang ngược, ở dưới Kỷ Ninh điều khiển quấy nhiễu, một búa của Sí Dương Vực chủ lại trở nên thất tha thất thểu, cảnh giới huyền diệu phá hư hầu như không còn, uy lực tự nhiên giảm nhiều.
- Cảnh giới thực bình thường.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Nếu như là tu luyện giả, mình một kiếm liền có thể giết.
- Tốt một cái Bắc Minh Đạo Quân, uy lực Kiếm đạo lĩnh vực của ngươi thực mạnh mẽ, kiếm thuật cũng huyền diệu, đơn giản liền phá hủy chiêu số của ta, lúc trước Thượng Cổ đại chiến, ta từng cùng Tây Tư tộc Tôn chủ giao thủ, thế nhưng không có kinh ngạc qua như vậy.
Sí Dương Vực chủ nhìn Kỷ Ninh.
- Bất quá đây cũng không phải là tất cả thực lực của ta. Giết.
Sí Dương Vực chủ điên cuồng hét lên, bên ngoài thân cũng bắt đầu có hỏa diễm nhảy múa quấn quanh.
Đồng thời giáp khải màu đen trên người hắn cũng bắt đầu lưu động, như chất lỏng, bọc lại mỗi một chỗ toàn thân hắn. Trong tay đại phủ hỏa hồng sắc cũng là mặt ngoài cán búa, bí văn trên lưỡi búa phát sáng lên, đồng thời ở mặt ngoài lưỡi búa xuất hiện một tầng lưu quang hỏa hồng sắc, uy lực to lớn, để cho Kỷ Ninh sinh ra cảm giác uy hiếp.
- Đây mới là tất cả lực lượng của ta, chết cho ta.
Toàn thân Sí Dương Vực chủ khoác một tầng chất lỏng màu đen, khí thế càng thêm cuồng mãnh, lấy Cự Phủ mở đường, nghiền ép xông vào trong Kiếm đạo lĩnh vực, Kiếm đạo lĩnh vực căn bản không cách nào ảnh hưởng hắn nữa.
- Thật là không văn minh, cái này quả nhiên là dùng lực phá pháp.
Kỷ Ninh nhẹ nói.
Lúc này hắn cất bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.