Quyển 18 - Chương 891: Kỷ Ninh yêu cầu. (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
- Tại sao ta phải giúp ngươi cơ chứ?
Kỷ Ninh và Cửu Trần ở phía xa xem cuộc chiến, vô cùng nhàn nhã, Kỷ Ninh thì lại lạnh nhạt truyền âm nói:
- Ngươi bị nhiều Đạo Quân như vậy vây công, lại không có cách nào chạy đi, chỉ có thể tiếp tục chiến đấu mà thôi. Chờ sau khi ngươi vứt bỏ mạng nhỏ, có lẽ ngươi cũng đã giết được rất nhiều Đạo Quân rồi. Khi đó ta lại tới chiếm tiện nghi chẳng phải không tốt hơn hay sao?
- Vứt bỏ tính mạng? Ta há sẽ vì Động Minh ngọc phù mà không để ý tới tính mạng của mình hay sao.
Tửu Thánh truyền âm nói:
- Nếu quả thật thấy tình thế không ổn, đến lúc đó ta thà rằng bỏ qua một khỏa Động Minh ngọc phù, đương nhiên sẽ có thể bảo vệ được tính mạng của mình.
- Vậy bây giờ ngươi cho ta một khỏa Động Minh ngọc phù, hai khỏa lệnh phù cùng với một ít bảo vật khác. Như vậy ta sẽ giúp ngươi.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Quá mức a.
Tửu Thánh truyền âm nói:
- Ta có thể đưa một khỏa Động Minh ngọc phù cho Cổ Già Vương! Bên phía Cổ Già Vương có tám gã Đạo Quân, bởi vì lời thề cho nên bọn hắn sẽ không tiếp tục công kích ta. Thậm chí còn sẽ giúp ta! Không có tám người bọn hắn vây công, mà lại còn tới giúp ta. Tới lúc đó ta có thể dễ dàng phá cục a.
Kỷ Ninh nghe xong âm thầm gật đầu.
Đúng vậy.
Những Đạo Quân đang vây công này cũng không phải là bền chắc như thép, cũng phân ra thành mấy bên. Cổ Già Vương suất lĩnh các Đạo Quân là một phương. Bên Quang Minh Vương suất lĩnh lại là một phương khác, còn có bốn người Hiểu Mộng Đạo Quân, Thiên Tàn, Hắc Kiêu, Duyên Hổ là một phương. Cuối cùng là năm người Lê Tinh cung chủ, Hành Vân cung chủ, Thạch Cửu, Tư Gia, Tuyết Hoan là một phương.
Bất luận là một bên nào cũng sẽ hoàn toàn bị Động Minh ngọc phù thu mua! Chỉ cần một bên nào đầu nhập vào chỗ Tửu Thánh. Như vậy Tửu Thánh sẽ có thể phá cục thành công a.
- Xem ra muốn Động Minh ngọc phù, không thể nào trông cậy vào được a.
Kỷ Ninh thầm nói, kỳ thật hắn cũng không phải rất muốn Động Minh ngọc phù, hắn chỉ cố ý ra giá trên tời mà thôi.
- Trên người của ngươi, ngoại trừ Động Minh ngọc phù, pháp bảo chiến đấu mà ngươi dùng ra. . . Tất cả bảo vật, tất cả bảo vật đều thuộc về ta, như vậy ta sẽ giúp ngươi.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Tất cả bảo vật? Hai quả lệnh phù như vậy là đủ rồi a.
Tửu Thánh có chút giận dữ:
- Bắc Minh, ta sống mười vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, trải qua vô số mạo hiểm. Chẳng lẽ tất cả bảo vật ta có được đều phải cho ngươi? Ngươi không biết là. . . Làm như vậy là hơi quá đáng hay sao?
- Không quá phận, so sánh với Động Minh ngọc phù, những thứ kia có tác dụng gì cơ chứ?
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Hai quả lệnh phù, ta chỉ có thể xuất ra hai quả lệnh phù mà thôi.
Tửu Thánh cắn răng truyền âm nói.
- Không có khả năng cao hơn! Cuối cùng ta cũng phải bảo vệ tính mạng a? Nếu như tất cả bảo vật đều cho ngươi, ngươi đã quá vọng tưởng rồi. Nhiều bảo vật như vậy, nếu như ta muốn, ta muốn lôi kéo một bộ phận trong đám Đạo Quân này tới cũng không phải là việc gì khó.
- Hừ.
Kỷ Ninh ở phía xa thấy vậy, trong mắt có lệ mang lóe lên:
- Đúng, ngươi muốn bảo vệ tính mạng! Ta có thể đồng ý để cho ngươi để lại hai kiện kỳ vật bảo vệ tính mạng. Để lại Động Minh ngọc phù cùng với pháp bảo chiến đấu của ngươi, mặt khác tất cả đều thuộc về ta! Nếu như ngươi đồng ý, ta đây sẽ lập tức hỗ trợ. Nếu như ngươi không đồng ý. . . Ta đây cũng sẽ xuất thủ để đối phó với ngươi!
- Ngươi.
Tửu Thánh biến sắc.
Kỷ Ninh cũng tới?
Uy hiếp cyra Kỷ Ninh rất lớn a. Trước đó Kỷ Ninh có thể nhanh chóng đánh bại Hắc Giáp thần tướng ở ở tầng thứ hai thế giới thì Tửu Thánh đã hiểu rõ. Đích thị thực lực của Kỷ Ninh đã tiến nhanh, cách hắn rất gần! Một khi Kỷ Ninh ra tay, thế cục của hắn sẽ vô cùng ác liệt.
- Động Minh ngọc phù, pháp bảo chiến đấu, còn tăng thêm hai kiện kỳ vật bảo vệ tính mạng. . . Ta đoán, vật bảo vệ tính mạng trân quý nhất ở trên người của ngươi cũng chỉ có vài món mà thôi.
Kỷ Ninh truyền âm nói:
- Cho ngươi chọn hai kiện cũng đã không tệ rồi.
Tửu Thánh cắn răng.
Thật là độc ác.
Thời khắc mấu chốt đâm tới một đao! Bất quá song phương một bên là Hắc Ám quốc độ, một bên là Đạo Minh, Mang Nhai Quốc. Vốn đã là thế lực đối địch, mà trước đó Kỷ Ninh cũng đã bị Tửu Thánh đuổi giết qua! Tất cả cũng đều là bởi vì bảo vật cho nên mới không có giao tình gì cả.
- Tốt.
Tửu Thánh cắn răng đồng ý, chỉ là lúc này trong lòng hắn cũng đang nhỏ máu.
Thân là đệ nhất nhân Đạo Quân trong Cương vực vô tận, mạo hiểm qua nhiều nơi như vậy. Thậm chí còn đạt được Vũ Trụ chi bảo. Bảo vật mà hắn tích góp từng tí một sao lại ít cơ chứ? Hiện tại gần như chín thành cũng phải đưa cho Kỷ Ninh, làm sao hắn lại không đau lòng cơ chứ?
Bất quá đại nạn của hắn cũng să[s buông xuống.
Hợp Đạo mới là chuyện quan trọng nhất!
- Rất tốt.
Kỷ Ninh có chút tươi cười nói:
- Vậy chúng ta lập lời thề bổn mạng đi .
- Đương nhiên phải lập lời thề bổn mạng a.
Lúc này Tửu Thánh lập tức nói.
. . .
Kỷ Ninh rất rõ ràng, nếu muốn lấy được Động Minh ngọc phù là chuyện rất không có khả năng. Trên thực tế hắn khác với các Đạo Quân khác, khát vọng của hắn đối với Động Minh ngọc phù khá thấp. Có thể có được hai quả lệnh phù hắn đã rất hài lòng rồi. Còn có thể lấy được rất nhiều bảo vật mà Tửu Thánh tích góp từng tí một trong năm tháng vô tận thì hắn lại càng vui vẻ.
- Cửu Trần, ta vừa đàm phán chuyện tiếp theo với Tửu Thánh.
Kỷ Ninh và Cửu Trần nhanh chóng truyền âm giải thích một chút về những chuyện vừa rồi.
- A.
Cửu Trần lập tức có chút vui mừng nói:
- Ha ha, ngoan độc a, đáng tiếc, không thể từ trong tay hắn lấy một khỏa Động Minh ngọc phù. Cũng đúng a, nếu như Tửu Thánh cam lòng đưa ra Động Minh ngọc phù. Như vậy hắn cũng không giao ra nhiều bảo vật như vậy rồi.
- Đến lúc đó những bảo vật kia ngươi một nửa ta một nửa.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Mỗi người một nửa?
Cửu Trần có chút kinh ngạc:
- Không thể không thể, ngươi đi hỗ trợ, ta cũng không tạo nên được quá nhiều tác dụng a.
- Hai quả lệnh phù kia thuộc về ta, các bảo vật khác mỗi người một nửa. . . Ta đã chiếm quá nhiều rồi.
Kỷ Ninh lạnh nhạt cười nói, bảo vật mà Tửu Thánh tích góp từng tí một nhất định sẽ có không ít. Thế nhưng chỉ sợ cũng không có cách nào so sánh được với trái cây trong Xích Ba điện a! Đây là thứ cũng khiến cho các Chúa Tể, Đạo Minh phải điên cuồng!
Kỷ Ninh và Cửu Trần ở phía xa xem cuộc chiến, vô cùng nhàn nhã, Kỷ Ninh thì lại lạnh nhạt truyền âm nói:
- Ngươi bị nhiều Đạo Quân như vậy vây công, lại không có cách nào chạy đi, chỉ có thể tiếp tục chiến đấu mà thôi. Chờ sau khi ngươi vứt bỏ mạng nhỏ, có lẽ ngươi cũng đã giết được rất nhiều Đạo Quân rồi. Khi đó ta lại tới chiếm tiện nghi chẳng phải không tốt hơn hay sao?
- Vứt bỏ tính mạng? Ta há sẽ vì Động Minh ngọc phù mà không để ý tới tính mạng của mình hay sao.
Tửu Thánh truyền âm nói:
- Nếu quả thật thấy tình thế không ổn, đến lúc đó ta thà rằng bỏ qua một khỏa Động Minh ngọc phù, đương nhiên sẽ có thể bảo vệ được tính mạng của mình.
- Vậy bây giờ ngươi cho ta một khỏa Động Minh ngọc phù, hai khỏa lệnh phù cùng với một ít bảo vật khác. Như vậy ta sẽ giúp ngươi.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Quá mức a.
Tửu Thánh truyền âm nói:
- Ta có thể đưa một khỏa Động Minh ngọc phù cho Cổ Già Vương! Bên phía Cổ Già Vương có tám gã Đạo Quân, bởi vì lời thề cho nên bọn hắn sẽ không tiếp tục công kích ta. Thậm chí còn sẽ giúp ta! Không có tám người bọn hắn vây công, mà lại còn tới giúp ta. Tới lúc đó ta có thể dễ dàng phá cục a.
Kỷ Ninh nghe xong âm thầm gật đầu.
Đúng vậy.
Những Đạo Quân đang vây công này cũng không phải là bền chắc như thép, cũng phân ra thành mấy bên. Cổ Già Vương suất lĩnh các Đạo Quân là một phương. Bên Quang Minh Vương suất lĩnh lại là một phương khác, còn có bốn người Hiểu Mộng Đạo Quân, Thiên Tàn, Hắc Kiêu, Duyên Hổ là một phương. Cuối cùng là năm người Lê Tinh cung chủ, Hành Vân cung chủ, Thạch Cửu, Tư Gia, Tuyết Hoan là một phương.
Bất luận là một bên nào cũng sẽ hoàn toàn bị Động Minh ngọc phù thu mua! Chỉ cần một bên nào đầu nhập vào chỗ Tửu Thánh. Như vậy Tửu Thánh sẽ có thể phá cục thành công a.
- Xem ra muốn Động Minh ngọc phù, không thể nào trông cậy vào được a.
Kỷ Ninh thầm nói, kỳ thật hắn cũng không phải rất muốn Động Minh ngọc phù, hắn chỉ cố ý ra giá trên tời mà thôi.
- Trên người của ngươi, ngoại trừ Động Minh ngọc phù, pháp bảo chiến đấu mà ngươi dùng ra. . . Tất cả bảo vật, tất cả bảo vật đều thuộc về ta, như vậy ta sẽ giúp ngươi.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Tất cả bảo vật? Hai quả lệnh phù như vậy là đủ rồi a.
Tửu Thánh có chút giận dữ:
- Bắc Minh, ta sống mười vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, trải qua vô số mạo hiểm. Chẳng lẽ tất cả bảo vật ta có được đều phải cho ngươi? Ngươi không biết là. . . Làm như vậy là hơi quá đáng hay sao?
- Không quá phận, so sánh với Động Minh ngọc phù, những thứ kia có tác dụng gì cơ chứ?
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Hai quả lệnh phù, ta chỉ có thể xuất ra hai quả lệnh phù mà thôi.
Tửu Thánh cắn răng truyền âm nói.
- Không có khả năng cao hơn! Cuối cùng ta cũng phải bảo vệ tính mạng a? Nếu như tất cả bảo vật đều cho ngươi, ngươi đã quá vọng tưởng rồi. Nhiều bảo vật như vậy, nếu như ta muốn, ta muốn lôi kéo một bộ phận trong đám Đạo Quân này tới cũng không phải là việc gì khó.
- Hừ.
Kỷ Ninh ở phía xa thấy vậy, trong mắt có lệ mang lóe lên:
- Đúng, ngươi muốn bảo vệ tính mạng! Ta có thể đồng ý để cho ngươi để lại hai kiện kỳ vật bảo vệ tính mạng. Để lại Động Minh ngọc phù cùng với pháp bảo chiến đấu của ngươi, mặt khác tất cả đều thuộc về ta! Nếu như ngươi đồng ý, ta đây sẽ lập tức hỗ trợ. Nếu như ngươi không đồng ý. . . Ta đây cũng sẽ xuất thủ để đối phó với ngươi!
- Ngươi.
Tửu Thánh biến sắc.
Kỷ Ninh cũng tới?
Uy hiếp cyra Kỷ Ninh rất lớn a. Trước đó Kỷ Ninh có thể nhanh chóng đánh bại Hắc Giáp thần tướng ở ở tầng thứ hai thế giới thì Tửu Thánh đã hiểu rõ. Đích thị thực lực của Kỷ Ninh đã tiến nhanh, cách hắn rất gần! Một khi Kỷ Ninh ra tay, thế cục của hắn sẽ vô cùng ác liệt.
- Động Minh ngọc phù, pháp bảo chiến đấu, còn tăng thêm hai kiện kỳ vật bảo vệ tính mạng. . . Ta đoán, vật bảo vệ tính mạng trân quý nhất ở trên người của ngươi cũng chỉ có vài món mà thôi.
Kỷ Ninh truyền âm nói:
- Cho ngươi chọn hai kiện cũng đã không tệ rồi.
Tửu Thánh cắn răng.
Thật là độc ác.
Thời khắc mấu chốt đâm tới một đao! Bất quá song phương một bên là Hắc Ám quốc độ, một bên là Đạo Minh, Mang Nhai Quốc. Vốn đã là thế lực đối địch, mà trước đó Kỷ Ninh cũng đã bị Tửu Thánh đuổi giết qua! Tất cả cũng đều là bởi vì bảo vật cho nên mới không có giao tình gì cả.
- Tốt.
Tửu Thánh cắn răng đồng ý, chỉ là lúc này trong lòng hắn cũng đang nhỏ máu.
Thân là đệ nhất nhân Đạo Quân trong Cương vực vô tận, mạo hiểm qua nhiều nơi như vậy. Thậm chí còn đạt được Vũ Trụ chi bảo. Bảo vật mà hắn tích góp từng tí một sao lại ít cơ chứ? Hiện tại gần như chín thành cũng phải đưa cho Kỷ Ninh, làm sao hắn lại không đau lòng cơ chứ?
Bất quá đại nạn của hắn cũng să[s buông xuống.
Hợp Đạo mới là chuyện quan trọng nhất!
- Rất tốt.
Kỷ Ninh có chút tươi cười nói:
- Vậy chúng ta lập lời thề bổn mạng đi .
- Đương nhiên phải lập lời thề bổn mạng a.
Lúc này Tửu Thánh lập tức nói.
. . .
Kỷ Ninh rất rõ ràng, nếu muốn lấy được Động Minh ngọc phù là chuyện rất không có khả năng. Trên thực tế hắn khác với các Đạo Quân khác, khát vọng của hắn đối với Động Minh ngọc phù khá thấp. Có thể có được hai quả lệnh phù hắn đã rất hài lòng rồi. Còn có thể lấy được rất nhiều bảo vật mà Tửu Thánh tích góp từng tí một trong năm tháng vô tận thì hắn lại càng vui vẻ.
- Cửu Trần, ta vừa đàm phán chuyện tiếp theo với Tửu Thánh.
Kỷ Ninh và Cửu Trần nhanh chóng truyền âm giải thích một chút về những chuyện vừa rồi.
- A.
Cửu Trần lập tức có chút vui mừng nói:
- Ha ha, ngoan độc a, đáng tiếc, không thể từ trong tay hắn lấy một khỏa Động Minh ngọc phù. Cũng đúng a, nếu như Tửu Thánh cam lòng đưa ra Động Minh ngọc phù. Như vậy hắn cũng không giao ra nhiều bảo vật như vậy rồi.
- Đến lúc đó những bảo vật kia ngươi một nửa ta một nửa.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Mỗi người một nửa?
Cửu Trần có chút kinh ngạc:
- Không thể không thể, ngươi đi hỗ trợ, ta cũng không tạo nên được quá nhiều tác dụng a.
- Hai quả lệnh phù kia thuộc về ta, các bảo vật khác mỗi người một nửa. . . Ta đã chiếm quá nhiều rồi.
Kỷ Ninh lạnh nhạt cười nói, bảo vật mà Tửu Thánh tích góp từng tí một nhất định sẽ có không ít. Thế nhưng chỉ sợ cũng không có cách nào so sánh được với trái cây trong Xích Ba điện a! Đây là thứ cũng khiến cho các Chúa Tể, Đạo Minh phải điên cuồng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.