Mãng Hoang Kỷ

Quyển 8 - Chương 27: Lấy giống Hàn Sát.

Ngã Cật Tây Hồng Thị

17/05/2013

Đông Nhất đã tu luyện hơn trăm năm, cũng đã lưu lạc qua rất nhiều nơi, gặp vài kỳ ngộ. Thậm chí trong cơ thể đã nuôi dưỡng Hàn Sát rồi. Khi trước lúc chiến đấu với Kỷ Ninh, hắn đã từng thi triển Hàn Sát ra.

"Đây là. . ." Đông Nhất quan sát cẩn thận ngọn lửa màu vàng đang bập bùng trong cái khe trên nền đất.

Cái khe trên mặt đất này rộng khoảng hai trượng.

Nhìn xuống phía dưới. . .có thể thấy được cả dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn.

"Địa Hỏa này? Lại có màu vàng? Mà lại còn cực kỳ chói mắt. . ." Đông Nhất thấy thế thì gật đầu khẽ. "Do sinh trưởng bên cạnh nham thạch nóng chảy nên Địa Hỏa này chắc chắn là 'Kim Diễm Địa Hỏa'."

Địa Hỏa được chia ra tới cả trăm loại.

Có loại Địa Hỏa u ám ăn mòn, có loại Địa Hỏa lại cực kỳ cuồng bạo. Mà Kim Diễm Địa Hỏa. . .thì lại nổi danh về khả năng 'nóng bỏng'. Đó là một loại Địa Hỏa cực kỳ tốt.

"Đáng tiếc thật. Ta lại tu luyện công pháp tính lạnh." Đông Nhất lắc đầu. "Hơn nữa trong cơ thể ta đã nuôi dưỡng Hàn Sát nên cũng chẳng thích hợp để nuôi Địa Hỏa nữa. Nếu để Hàn Sát và Địa Hỏa gặp nhau. . .e là cả người ta sẽ hóa thành đống tro mất."

Rất hiếm người có thể vừa nuôi dưỡng Địa Hỏa vừa nuôi dưỡng cả Hàn Sát. Yêu cầu với tư chất và công pháp đều cực kỳ hà khắc.

Đương nhiên Kỷ Ninh lại nằm trong số ít đó.

"Ta không dùng được thì người khác cũng đừng hòng dùng." Đông Nhất thầm tính toán. Dĩ nhiên hắn cũng tính tới nước dùng chỗ Kim Diễm Địa Hỏa này giao dịch với Vạn Tượng chân nhân khác. Nhưng đây là mạch Địa Hỏa tự nhiên. Chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu nên dĩ nhiên cũng chẳng thể nào vác đi bán được.

"Đi."

Thân hình của Đông Nhất lóe lên. Hắn âm thầm lặng lẽ rời đi.

*****

Chiến thuyền đầu rồng bay giữa đám mây mù, thẳng về hướng Bắc. Mộc Tử Sóc nhìn xuyên qua đám mây mù xuống phía dưới: "Thanh Thanh, đã tới chưa vậy!"

Kỷ Ninh ngồi ở một bên. Trên cổ tay có một con rắn nhỏ màu xanh quấn quanh. Con rắn nhỏ màu xanh bỗng ngóc đầu lên nhìn về phía bên ngoàil, miệng nói tiếng người: "Còn chưa tới đâu. Khi nào tới ta sẽ nói cho ngươi biết. Dù gì trong ngày hôm nay cũng nhất định sẽ tới. Ngươi đừng có nhắng cả lên như thế."

"Thứ này chính là Hàn Sát đó. Làm sao mà không vội được đây?" Mộc Tử Sóc nói thầm. "Ta còn chưa bao giờ gặp qua kỳ ngộ cỡ này đâu đấy."

Kỷ Ninh cũng rất tò mò. . .

Rốt cuộc đây là loại Hàn Sát nào đây? Có thích hợp với mình hay không? Bởi vì thân thể của mình là thân thể được tạo ra từ 'Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa'. Cho nên Hàn Sát này phải có chút phù hợp với 'Thái Âm Chân Thủy. Chứ nếu như loại 'Huyết Nghiệt Hàn Sát' thì sẽ chẳng bao giờ thích hợp với Thái Âm Chân Thủy được cả.

Đương nhiên, ngoại trừ số ít các loại cực đoan ra thì đa phần đều thích hợp với mình.

"Vù."

Con rắn nhỏ màu xanh hóa thành sương mù rồi ngưng tụ thành hình người trong nháy mắt.

"Gần tới rồi đó." Thanh Thanh đứng ra mép thuyền nhìn ra phía ngoài. "Đầu gỗ đen, ngươi mau chuyển hướng sang hướng Đông một chút."

"Tên ta là Mộc Tử Sóc chứ không phải là đầu gỗ."

Mộc Tử Sóc lườm nàng một cái. "Tới cả sư huynh của ta cũng chưa bao giờ gọi ta là đầu gỗ đâu."

"Ta cứ thích gọi ngươi là đầu gỗ đấy, có sao không?" Thanh Thanh trừng mắt, nói. "Kỷ Ninh là chủ nhân của ta. Mà ngươi lại chả phải chủ nhân của ta. . .Ngươi được ta ưu đãi cho Hàn Sát mà mới gọi ngươi là đầu gỗ một cái, ngươi đã mặt nặng mày nhẹ rồi."

Mộc Tử Sóc bất đắc dĩ nói: "Rồi, cứ gọi đi, cứ gọi đi."

Kỷ Ninh nở nụ cười.

Tên sư đệ của hắn đúng là kẻ mà ai cũng có thể bắt nạt. Tới cả Thanh Thanh mà còn ngồi trên đầu được.

"Phù, tới rồi." Thanh Thanh chỉ xuống phía dưới. "Chính là chỗ cái hồ rộng lớn kia."



. . .

Chiến thuyền đầu rồng nhanh chóng thu nhỏ lại rồi lao xuống phía dưới. Mặt ngoài của chiến thuyền có màu sắc hòa cùng với màu sắc của nền trời để cố gắng không bị người khác phát hiện. Rất nhanh, chiến thuyền đã tới phía trên mặt hồ rồi lập tức bị thu lại. Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh cùng đứng trên mặt hồ.

"Ở chỗ nào đấy?" Mộc Tử Sóc nhìn ngó bốn phía. "Cái hồ này rộng phải tới cả ngàn dặm đấy."

"Ở dưới đáy hồ." Thanh Thanh lặng lẽ truyền âm. "Ta vốn trời sinh đã thích ứng với nước. Trong lúc vô ý tiến vào trong hồ nước này phát hiện ra một chỗ bí ẩn dưới đáy hồ. . .Yên tâm, ở dưới đáy hồ này có không ít chỗ tương đối nguy hiểm cho nên rất ít yêu quái. Hơn nữa lại không có đại yêu Vạn Tượng nào. Các ngươi cứ yên tâm đi theo ta."

"Đi, xuống nước."

Thanh Thanh dẫn đầu. Lúc này ba người cùng nhau nhảy xuống nước.

Nhờ nguyên lực bao bọc ngăn cách nước hồ nên ba người có thể dễ dàng đi thẳng xuống dưới nước.

"Đúng là sâu thật." Mộc Tử Sóc truyền âm nói.

"Sâu khoảng vài dặm." Kỷ Ninh cũng gật đầu. Bọn họ đã thấy được tới đáy hồ. Với độ sâu như vậy, dùng thị lực của bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn được mờ mờ cảnh vật dưới đáy hồ. Tuy giữa đường cũng gặp phải vài con yêu quái, nhưng do Thanh Thanh cố gắng thở ra hơi thở mạnh mẽ nên đám tiểu yêu thủy tộc kia đã sợ hãi mà tránh ra cả.

Thanh Thanh chỉ vào một cái khe sâu âm u ở phía dưới ."Dọc theo cái khe sâu dưới đáy hồ này. Cứ đi theo đó!"

. . .

Sau khi chui vào cái khe sâu dưới đáy hồ, nhiệt độ của nước càng ngày càng giảm. Xung quanh đã xuất hiện rất nhiều băng vụn.

Tiếp theo, ở một chỗ trong khe sâu dưới đáy hồ có một tầng băng cứng cực kỳ dày. Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Thanh Thanh cũng đều dừng lại.

"Khi trước, ta dùng Xuyên Toa Hư Không tiến thẳng vào vùng trong tầng băng cứng này để chơi đùa." Thanh Thanh truyền âm nói. "Ở sâu trong tầng băng cứng này khoảng ngàn trượng có một chỗ có mạch Hàn Sát. Nếu không được ta chỉ đường mà để các ngươi xông bừa vào thì chắc chắn không thể tìm được."

"Ngàn trượng?"

Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh, thần thức liền từ từ bao phủ xuống phía dưới.

Ở một chỗ sâu trong tầng băng lạnh này đúng là có một mạch Hàn Sát. Và cũng chỉ có một mạch Hàn Sát duy nhất này.

"Độn." nhóm dịch mãng hoang kỷ trân trọng mời các đạo hữu tới bạch ngọc sách để cùng đọc truyện trực tiếp và thảo luận. Sự động viên của các bạn là động lực lớn nhất cho nhóm dịch.

Vì muốn cẩn thận nên Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng thi triển độn thuật vào phía trong trăm trượng trước rồi sau đó mới ra tay phá băng tạo thành một cái lối đi. Tuy những tầng băng trong này cứng như đá nhưng với Vạn Tượng chân nhân. . .thì lại chỉ là chuyện đơn giản.

Khí lạnh ẩn trong băng cũng chẳng có ảnh hưởng gì với bọn họ.

Một lát sau. . .Đám Kỷ Ninh đã tới được chỗ có 'mạch Hàn Sát'.

"Đây là?" Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đều nhận ra đây là mạch Hàn Sát.

Toàn bộ mạch Hàn Sát ở trước mặt này được ngưng tụ từ sát khí hàn băng mà ra, dài chừng hơn mười trượng. Hơn nữa ở chỗ Hàn Sát đó còn lờ mờ nổi lên hình dạng người đang chơi đùa làm cho cả Hàn Sát này có đầy linh tính.

"Tuyết Hồn Hàn Sát?" Kỷ Ninh lộ ra vẻ mặt vui mừng.

"Đúng là Tuyết Hồn Hàn Sát!" Mộc Tử Sóc cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Thanh Thanh đứng bên cạnh liền gặng hỏi: "Thế nào, Hàn Sát này thế nào? Ta cũng đã hút mạch Hàn Sát này...cũng đã nuôi Hàn Sát này ở trong người rồi."

"Nó gọi là Tuyết Hồn Hàn Sát." Kỷ Ninh nói. Hắn đã ở Hắc Bạch Học cung hơn ba năm nên cũng sẽ biết một chút về tự nhiên bình thường. "Trong các loại Hàn Sát, nó được có thứ hạng cực cao. Bản thân đã có rất nhiều linh tính. Ngươi có biết Hàn Sát chia ra làm chín cấp không?"

"Ừ, biết biết chứ."

Thanh Thanh gật đầu. "Ta biết. Nghe nói nếu nuôi dưỡng Hàn Sát ở cấp độ cao nhất thì sẽ có uy lực cực kỳ kinh người đó."



"Đúng vậy. Nhưng cũng có những loại Hàn Sát cực kỳ khó nuôi dưỡng tới cấp một." Kỷ Ninh nói. "Hàn Sát chia làm chín cấp. Cấp chín, cấp tám, cấp bảy đều là loại hạ phẩm. Cấp sáu, cấp năm, cấp bốn là loại trung phẩm. Cấp ba, cấp hai, cấp một là loại thượng phẩm. Thông thường, có thể nuôi Hàn Sát tới cấp ba là đã không tệ rồi. Rất ít khi thấy nuôi được Hàn Sát tới cấp hai. Còn nuôi tới cấp một thì lại càng kiếm."

"Tuyết Hồn Hàn Sát là loại Hàn Sát có tiềm lực cực cao. Hoàn toàn có khả năng nuôi được tới cấp một." Kỷ Ninh nói.

"Xem ra số của ta cũng không tệ lắm." Thanh Thanh reo hò.

Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh nói: "Xem ra chỗ Hàn Sát này vẫn còn đủ cho người khác dùng. Chúng ta chuẩn bị lấy giống luôn đi."

"Thanh Thanh, ta giao cho ngươi việc bảo vệ." Kỷ Ninh lật tay lấy ra sáu cây trận kỳ. "Đây là một bộ mê trận có uy lực rất mạnh. Những kẻ nghiên cứu không đẩy đủ trận pháp sẽ không thể vào được. Ngươi phải cố gắng coi chừng lúc ta và Sóc sư đệ tiến hành trồng Hàn Sát trong người. Việc lấy giống, trồng Hàn Sát cực kỳ nguy hiểm, không thể bỏ dở giữa chừng nên ngươi phải để ý đó."

"Được." Thanh Thanh gật đầu. "Chủ nhân yên tâm đi."

Nàng đương nhiên hiểu được. Bản thân Hàn Sát đã có khả năng tấn công rất mạnh, chứ nếu không người tu tiên đã không coi trọng như thế. Mà loại Hàn Sát trong tự nhiên lại càng điên cuồng, khó trồng hơn, phải hút những Hàn Sát này vào Tử Phủ của chính mình. Một khi bị ảnh hưởng trong quá trình tiến hành trồng, Hàn Sát có thể phá hủy, thậm chí có thể làm tổn thương Tử Phủ. Một số còn chết ngay trong lúc lấy Hàn Sát.

Nhưng Kỷ Ninh vốn là Thần Ma luyện thể nên cũng sẽ không dễ chết như vậy. Cùng lắm thì cũng chỉ phải lo việc Tử Phủ bị tổn thương thôi.

. . .

Ở khe sâu dưới đáy hồ giữa tầng tầng băng lạnh, hai người Kỷ Ninh nhanh chóng đào ra một căn phòng băng. Cả căn phòng băng bao quanh mạch Hàn Sát. Hơn nữa ở xung quanh còn bố trí cả mê trận do Thanh Thanh bảo vệ.

Hai người Kỷ Ninh cùng khoanh chân ngồi trên khối băng, mặt quay về phía mạch Hàn Sát.

"Sư đệ phải cẩn thận đấy." Kỷ Ninh trịnh trọng nhắc nhở.

Với việc lấy giống Hàn Sát, bản thân mình cùng lắm cũng chỉ bị tổn thương Tử Phủ, chỉ cần nghỉ ngơi vài năm là có thể khôi phục. Nhưng sư đệ thì lại khác, tình hình bết bát nhất của hắn chính là chết.

Kỷ Ninh cũng quyết định phải chú ý sang bên sư đệ. Nếu đúng là có việc ngoài ý muốn xảy ra. . .thì mình thà bị thương để dừng lại vẫn phải nhất quyết bảo vệ sư đệ thật tốt.

"Yên tâm." Mộc Tử Sóc cười nói. "Đạo khôi lỗi vốn đã cần vận dùng rất nhiều tài đơn lẻ rồi. Ta chỉ cần cẩn thận thu Hàn Sát một chút là có thể dễ như trở bàn tay ngay thôi mà."

Kỷ Ninh nở nụ cười.

Rồi hắn lập tức quay đầu nhìn về phía dòng sát khí băng hàn đầy linh tính ở trước mặt. Lúc này hé miệng ra hút!

Nguyên lực kéo lấy làm cho ngay lập tức có một dòng sát khí băng hàn chui vào người Kỷ Ninh.

"Lạnh quá."

Hàn Sát vừa vào trong đã làm cho người đông cứng ngay lập tức. Nhưng dù sao Kỷ Ninh cũng là Thần Ma luyện thể nên cũng không ảnh hưởng lắm. Có điều Mộc Tử Sóc ở bên thì lại ăn khổ cực.

Trong đầu Kỷ Ninh hiện lên phần yếu quyết thu thập Hàn Sát, Địa Hỏa, Phong Sát, Quang Sát trong 'Thủy Nguyên Chú'.

"Ngưng!"

Trong không gian Tử Phủ.

Trên không trung có ngàn vạn vì sao cùng một vầng Minh Nguyệt và một vầng Thái Dương đang cùng tỏa những tia sáng chói xuống phía dưới. Những tia sáng này đều là phần nguyên lực Vạn Tượng tinh khiết.

Ở phía dưới, giữa biển nguyên lực đã lộ ra một hòn đảo nhỏ nhìn cũng khá nhỏ bé trong biển nguyên lực.

Sau khi Kỷ Ninh hút dòng Hàn Sát kia vào từ bên ngoài. Nó liền xuất hiện ngay trong không gian Tử Phủ.

Vừa xuất hiện. . .

Là Kỷ Ninh đã cảm giác được một trận rét lạnh trong Tử Phủ. Cảm giác này như kiểu bị kim châm đau vậy. Hắn không dám do dự thêm nữa, dẫn ngay dòng Hàn Sát này bay tới hòn đảo nhỏ vừa hiện ra kia.

Vù vù!

Dòng Hàn Sát này bị đẩy thẳng vào trong hòn đảo nhỏ vừa lộ ra như kiểu cắm một cây đại thụ xuống mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook