Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 962: Máu của Chí Tôn

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Thực lực của Kỷ Ninh bây giờ có thể nói cười trước mặt Chúa Tể, nhưng đối diện chất lỏng đỏ như máu hắn thấy sợ từ tận đáy lòng, đó là nỗi sợ hãi đến từ bản năng sinh mệnh.

Cửu Trần lao đến định cùng Kỷ Ninh chạy trốn bị chất lỏng đỏ như máu to vạn trượng làm ngây người:

- Đây là cái gì!?

Tộc trưởng băng thú cười nói:

- Bắc Minh tiểu hữu, có mang đi cái cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả đó cũng vô dụng, nó thần kỳ là nhờ giọt máu kia.

Kỷ Ninh, Cửu Trần đứng song song, hắn tùy thời có thể rời khỏi thế giới này nhưng hắn không gấp.

Kỷ Ninh hỏi:

- Ta đã bứng cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả nhưng các ngươi không để bụng sao?

Tộc trưởng băng thú cười nói:

- Tại sao phải để ý? Thật lâu trước kia thế giới này không có cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả, giờ ngươi có bứng đi cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta.

Cửu Trần hỏi:

- Nếu chỗ này vốn không có thì cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả đến từ đâu? Và ngươi nói hình tròn máu to vạn trượng này là một giọt máu?

Tộc trưởng băng thú trả lời:

- Đúng rồi, là một giọt tmáu, giọt máu Ba Lâm Chí Tôn hao phí vô số Tâm Lực luyện hóa ra, ẩn chứa thần diệu vô tận.

Kỷ Ninh, Cửu Trần hiểu ra:

- Máu của Chí Tôn?

Đây không phải một giọt máu đơn thuần trên người Ba Lâm Chí Tôn, vì y hao phí vô số Tâm Lực mới luyện hóa ra nó, hèn gì giọt máu này đáng sợ quá.

Tộc trưởng băng thú kể:

- Lâu thật lâu trước kia Ba Lâm Chí Tôn để lại giọt máu này, chúng ta phụng lệnh Chí Tôn ngăn cản tất cả tu hành giả. Dù là Đạo Quân hay Đế Quân phải qua thử thách mới được đến gần giọt máu đó. Về sau tộc Vĩnh Hằng xuất hiện nơi này, đi đến đây.

- Bọn họ phát hiện máu của Chí Tôn quá mạnh, nên nghĩ ra một cách là trồng cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả sức sống cực kỳ ngoan cường tại đây. Cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả tràn ngập sức sống vô tận, rễ của nó tự nhiên quấn máu Chí Tôn, qua năm rộng tháng dài nó bắt đầu lột xác chuyển hóa, rốt cuộc có thể hấp thu máu Chí Tôn.

- Sau khi hấp thu máu Chí Tôn thì thân hình cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả càng khổng lồ, kết trái nhiều hơn, mãi đến khi nó cao trăm vạn trượng, mọc ra ba mươi sáu trái. Mỗi trái đặc biệt hơn Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả bình thường bên ngoài, vì nó mọc ra từ chất dinh dưỡng máu Chí Tôn.

Tộc trưởng băng thú tiếp tục bảo:

- Giờ ngươi bứng cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả đi, tuy cây ăn trái này hấp thu hơn ba ngàn vạn hỗn độn kỷ đã biến chất, từ nay nó có thể mọc ra ba mươi sáu trái. Nhưng không thể hấp thu máu Chí Tôn thì nó kết trái chỉ là Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả bình thường, giá trị cái cây thấp rất nhiều.

Kỷ Ninh biến sắc mặt.



Đúng vậy, cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả bình thường có thể kết ba trái cây, còn cây này thì ra ba mươi sáu trái tương đương với mười hai cây cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả bình thường. Chỉ khi hút máu Chí Tôn thì trái cây mới thần kỳ, xưng đáng quý giá hơn cây ăn trái bình thường gấp trăm lần.

Kỷ Ninh biết không nên quá tham lam, nhưng trong lòng vẫn thấy hơi thất vọng:

- Chỉ quý giá gấp chục lần sao?

Nếu chỉ quý gấp chục lần thì không thể mời Chí Tôn được.

Tộc trưởng băng thú lên tiếng:

- Chí Tôn từng nói có ngày nếu ai có thể mang đi giọt máu này thì hai tộc chúng ta sẽ lấy lại tự do. Bắc Minh tiểu hữu có thể thử mang giọt máu Chí Tôn đi thử xem.

Tộc trưởng hỏa thú kích động nói:

- Đúng vậy! Ngươi mang nó đi là chúng ta sẽ tự do!

Gần hai trăm dị thú xôn xao.

Luôn ở chỗ này rất chán.

Nhiều dị thú sinh ra tại đây, có vài con cổ xưa nhất bị Ba Lâm Chí Tôn dàn xếp ở lại, chúng nó từng xem thế giới bên ngoài phồn hoa náo nhiệt, nơi này quá hiu quạnh.

Kỷ Ninh, Cửu Trần động lòng:

- Mang nó đi?

Tộc trưởng băng thú kể lại giọt máu này quý giá cỡ nào:

- Nó là Ba Lâm Chí Tôn hao phí bao nhiêu công sức luyện chế, vô cùng quý giá, quý còn hơn cái cây ăn trái ngươi vừa nhổ gấp trăm lần. Dù là Chí Tôn khác cũng rất muốn có giọt máu này, kiếm chút ảo diệu của Ba Lâm Chí Tôn từ trong đó.

Kỷ Ninh càng động lòng.

Cửu Trần truyền âm xúi:

- Bắc Minh thử xem? Có giọt máu Chí Tôn đặc biệt này chắc chắn có thể hồi sinh đạo lữ của ngươi!

Kỷ Ninh không do dự nữa, bay ngay xuống hố sâu:

- Để ta làm thử!

Càng tới gần thì giọt máu to vạn trượng hình cầu xoay tít phát ra uy áp càng mãnh liệt, Kỷ Ninh cố nén cảm giác sợ hãi.

Tuy không kiềm được nỗi sợ nhưng Kỷ Ninh không cảm thấy chút uy hiếp nào. Nghĩa là giọt máu này sẽ không tổn thương hắn, Ba Lâm Chí Tôn để lại nó vì tu hành giả hậu bối chứ không phải muốn giết hậu bối.

Kỷ Ninh động ý niệm:



- Phù.

Vèo!

Một hóa thân thần lực ngưng tụ bên cạnh Kỷ Ninh, hóa thân vươn tay phải ra chạm vào giọt máu lớn.

Kỷ Ninh vì phòng ngừa có nguy hiểm, cùng lắm hóa thân thần lực tan vỡ còn hắn thì không bị ảnh hưởng gì.

- A?

Giọt máu lạnh buốt giá nhưng không tổn thương hóa thân thần lực Kỷ Ninh.

Hóa thân thần lực thử gồng sức:

- Lên!

Giọt máu rung rung, không gian trong thế giới khổng lồ này hiện ra các đường vằn như sợi tơ, vô số đường vằn lấy giọt máu làm trung tâm, hóa thân thần lực Kỷ Ninh không thể di chuyển nó.

Kỷ Ninh thấy vậy bản tôn bắt tay vào làm:

- Lên cho ta!

Kỷ Ninh biến ra ba đầu sáu tay, sáu bàn tay vươn ra, Chúa Tể giáp y nổi lên lớp bảo vệ.

Sáu cánh tay cùng thò ra ôm giọt máu, gồng sức.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Giống như con kiến muốn dời núi to vạn trượng, vô số đường vằn trong thế giới này liên kết với giọt máu, Kỷ Ninh muốn di chuyển giọt máu là phải chống cự với cả thế giới.

Tộc trưởng hỏa thú, băng thú, gần hai trăm dị thú trông ngóng nhìn:

- Mau lên đi, mau di chuyển đi!

Ngày giọt máu bị mang đi thì chúng nó phụ trách thử thách tu hành giả trước máu Chí Tôn mới xem như công đức viên mãn, có thể rời đi.

Kỷ Ninh nhiều lần liều hết sức:

- Lên! Lên! Lên!

Nhưng đối diện lực lượng cả thế giới không cách nào lay động, đây dù sao là thế giới động thiên do Chí Tôn sáng tạo, cực kỳ ổn định, không phải hắn có thể lay động.

***

Trong Vĩnh Hằng quốc gia, một điện phòng hoa mỹ cổ xưa, nơi này là thần điện trung tâm nhất toàn Vĩnh Hằng quốc gia.

Một thiếu niên tuấn tú ngồi trên ngai vàng điện phòng, mặc trường bào màu đen hoa mỹ, hơi thở hùng hồn xa xưa. Thiếu niên là lãnh tụ cao nhất toàn tộc Vĩnh Hằng, An Thần Đế Quân. Y luôn tọa trấn ở đây, vì thần điện này nối liền năm tổ địa quan trọng nhất của tộc Vĩnh Hằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook