Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 582: Một đoạn ký ức (1)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Nam tử này lưng đeo một thanh kiếm, nhìn phía xa, thật đúng là vô cùng anh tuấn.

- Đồ nhi, cái này chính là bức họa của vi sư, trước dập đầu ba cái a.

Một giọng nói từ trong bức họa truyền đến.

Kỷ Ninh bị sợ nhảy lên.

Sau đó trong nội tâm im lặng.

Tuyết Giám Đế Quân a Tuyết Giám Đế Quân, không nghĩ tới ngươi còn tự kỷ như vậy, bốn họa quyển hòa hợp dĩ nhiên là chân dung? Còn họa mình hoàn mỹ như vậy? Lúc trước vẽ đều cực kỳ bình thường, nhưng chân dung lại vẽ tốt như vậy, quan trọng nhất là cái chân dung này vậy mà không có Kiếm Ý, Kỷ Ninh hoài nghi, cái này có khả năng không phải là Tuyết Giám Đế Quân họa.

Hắn họa không tốt như vậy a.

- Cũng không biết sư phụ này lưu lại thủ đoạn gì, vẫn là ngoan ngoãn dập đầu a.

Lúc này Kỷ Ninh quỳ xuống, dập đầu lạy ba cái.

Hô ...

Lúc dập đầu xong, đồ quyển đại phóng hào quang, hào quang bao phủ Kỷ Ninh, Kỷ Ninh cũng không phản kháng, vèo, Kỷ Ninh đã bị thu vào trong họa.

...

Trong Đế Quân Động Thiên.

Một thế giới rộng lớn bao la mờ mịt, trên hoang dã đang đứng một nam tử lưng đeo trường kiếm, ở bên cạnh hắn thì cung kính đứng bốn tùy tùng, bốn tùy tùng này đúng là Đế Hoàng, thích khách, ngư dân, kiếm khách.

Xôn xao.

Kỷ Ninh trống rỗng xuất hiện ở một bên.

- Đồ nhi.

Nam tử lưng đeo trường kiếm quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh.



Kỷ Ninh vừa nhìn, lập tức minh bạch vị trước mắt này hẳn là Tuyết Giám Đế Quân rồi, bất quá hẳn không phải bản thể của Đế Quân, chợt nhìn... Vị Đế Quân này lớn lên thật đúng là suất khí, xem ra bức họa kia cũng không có làm giả, đặc biệt trong ánh mắt tự nhiên ẩn chứa Kiếm Ý cũng làm cho Kỷ Ninh kinh hãi, tuy Kiếm Ý của Tuyết Giám Đế Quân nhìn như bình thản, nhưng trong bình thản có mũi nhọn, nếu so với Mộc Hoa Đạo Quân cho Kỷ Ninh cảm giác càng đáng sợ hơn.

- Sư phó.

Kỷ Ninh liền cung kính hô.

- Một phương thế giới này, chỉ có bốn đồ quyển dung hợp mới có thể hiện ra.

Đế Quân nhìn Kỷ Ninh.

- Một tia thần niệm của ta cũng một mực tạm cư trú nơi đây, chờ đồ nhi ngươi tới.

Đế Quân nhìn Kỷ Ninh, cảm khái vạn phần, nói:

- Ta thích phiêu bạt lang thang, lần lượt đi cảm thụ sự mỹ lệ của các thế giới, thật sự không có kiên nhẫn để dạy dỗ đồ đệ. Bất quá ta mạo hiểm như vậy, nói không chừng sẽ có một lúc nào đó thực sự chết đi. Chết thì chết, thế nhưng sau khi trải qua một ít năm tháng dài dằng dặc, chỉ sợ tên của ta sẽ không có bao nhiêu Tu Hành giả nhắc tới nữa.

- Người chính thức khiến cho ta dương danh, truyền thừa vô số năm tháng. Chuyện này vẫn phải dựa vào các đồ nhi như các ngươi.

- Sau khi ngươi trở thành đệ tử thân truyền của ta, trước khi Hợp Đạo nhất định phải thu cho ta mười tên đệ tử, bọn hắn coi như là đệ tử ký danh a. Đế Quân nói:

- Những thứ ta truyền thụ cho ngươi, ngươi cũng chỉ có thể truyền thụ cho mười tên ký danh đệ tử kia mà thôi.

- Đệ tử đã hiểu rõ.

Kỷ Ninh gật đầu nói.

Trước khi Hợp Đạo thu mười tên đệ tử?

Vẫn rất dễ dàng a.

- Lập lời thề đi.

Đế Quân phân phó.

Kỷ Ninh cũng trực tiếp lập lời thề, tương lai hắn phải truyền thụ cho đệ tử của mình, hoặc là truyền thụ cho đám người Bồ Đề, hoàn toàn có thể truyền thụ cảm ngộ của chính mình. Dù sao hắn cũng sẽ đi theo một đầu đại đạo thuộc về mình a! Truyền thừa của Vĩnh Hằng Đế Quân đối với hắn mà nói, chủ yếu chỉ có tác dụng tham khảo, khiến cho mình có thể đoán trước con đường tương lai nên đi như thế nào, tránh đi phải lối rẽ.



Không có tham khảo tham chiếu, vùi đầu đi loạn, rất dễ dàng đi nhầm đường a.

Sinh Tử Đạo quân, một bước một sinh tử, không có cách nào trở về khởi điểm được a! Một khi đi nhầm đường, đó chính là thân tử đạo tiêu.

- Được rồi.

Đế Quân nhìn Kỷ Ninh lập lời thề, gật gật đầu. Sau đó lại lập tức sưu một cái, hóa thành một đạo quang mang trực tiếp chui vào trong cơ thể Kỷ Ninh. Bằng vào một chút thực lực ấy của Kỷ Ninh căn bản không thể phản kháng được.

Ầm ầm ~~~~

Kỷ Ninh đứng ở bên trên hoang dã, bên cạnh còn có bốn gã tùy tùng Kiếm khách của Đế Quân. Ngư dân, thích khách, Đế Hoàng đều đang chăm chú nhìn vào. Chỉ thấy chung quanh Kỷ Ninh phát ra chấn động cường đại, hiển nhiên thần niệm của Đế Quân có một lượng lớn trí nhớ bàng bạc đang dung nhập vào trong trí nhớ của Kỷ Ninh, hiển nhiên bên trong một tia thần niệm này có ẩn chứa rất nhiều thứ. Cho dù dùng thực lực của Kỷ Ninh hiện tại, muốn thừa nhận cũng có chút thống khổ.

. . .

Trong thức hải của Kỷ Ninh.

Một lượng lớn tin tức không ngừng dũng mãnh tiến vào bên trong.

- Ta Hợp Đạo thành công, luyện thành Vĩnh Hằng kiếm thuật, tên là Tâm Ấn kiếm thuật, kiếm thuật này tổng cộng chia ra làm mười lăm thức. Đây là thức thứ nhất Phi Kiếm thức . . . Một đoạn ký ức dũng mãnh tiến vào trong đầu của Kỷ Ninh. Đó là chính là nời nói của Tuyết Giám Đế Quân, đồng thời tay cũng cầm một thanh thần kiếm, bắt đầu diễn luyện cảnh tượng chiêu thức của thức thứ nhất kiếm thuật này.

Thần niệm của Tuyết Giám Đế Quân trực tiếp đem rất nhiều đoạn ký ức truyền thụ lại cho Kỷ Ninh.

Giống như Kỷ Ninh từng được quan sát vậy.

- Đây là thức thứ hai Sơn Kiếm thức.

Tuyết Giám Đế Quân vẫn tiếp tục diễn luyện, cảnh tượng này so với cái gọi là cảm thụ Kiếm Ý còn lợi hại hơn nhiều. Đế Quân tự mình diễn luyện, chẳng những Kiếm Ý rất rõ ràng, ngay cả việc thi triển như thế nào cũng được nhìn thấy rất rõ ràng. Hiển nhiên vì truyền thụ, mỗi một thức Tuyết Giám Đế Quân đều diễn luyện ba lượt, tốc độ diễn luyện chậm chạp, không sử dụng một chút thần lực pháp lực nào để diễn luyện, sau khi bắt đầu quen thuộc mới toàn lực diễn luyện kiếm thuật.

. . .

- Đây là thức thứ mười lăm Tâm Ấn thức, một khi Tâm Ấn thành thì sẽ trở thành Vĩnh Hằng.

Một đoạn ký ức kia là Tuyết Giám Đế Quân diễn luyện kiếm thuật ở bên trong một mảnh Hỗn độn, một kiếm này được thi triển ra, chỉ thấy mơ hồ có một con dấu cực lớn hiện ra, con dấu lướt qua đâu thì Hỗn Độn vô tận lập tức bị chôn vùi, từng khỏa Hỗn độn tinh thần đều bị chôn vùi. Kỷ Ninh phát hiện ra, nếu chỉ tính riêng số lượng Hỗn độn tinh thần bị nghiền nát cũng đã vượt qua số lượng hàng ức.

Chuyện này khiến cho Kỷ Ninh có chút líu lưỡi, lúc trước Tuyết Giám Đế Quân toàn lực diễn luyện một thức này, rốt cuộc đã tan vỡ bao nhiêu phạm vi cơ chứ? Một kiếm này cực nhanh, nó đã không đơn thuần là tốc độ nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook