Quyển 18 - Chương 476: Phong Sát khôi lỗi. (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Giờ phút này...
Ánh mắt của song phương va chạm ở trên hư không!
Sưu! Sưu! Sưu!
Xa xa ba Thế Giới thần cường đại đều xẹt qua trời cao, giống như ba đạo lưu tinh, nhanh chóng bay tới. Mặc dù cách xa mấy trăm vạn dặm, thế nhưng chỉ cần một hô hấp là đã có thể tới gần Kỷ Ninh.
- Rất can đảm.
A La Dịch nhìn Kỷ Ninh rồi nói.
- Xem ra ngươi rất tự tin a.
Phù Khai thì híp mắt, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo nhìn về phía Kỷ Ninh, về phần Cốt Khải Thế Giới thần thì đứng ở bên cạnh A La Dịch lặng lẽ nhìn qua.
Kỷ Ninh liếc mắt đã nhìn thấy, mặc dù tốc độ của ba vị này nhanh. Thế nhưng tốc độ của Kỷ Ninh hiện tại đã đạt tới cấp độ Sinh Tử Đạo Quân. Cho dù không có sử dụng Lôi quang vũ dực thì hắn cũng có thể nhẹ nhõm cắt đuổi ba người này. Tuy nói không gian xung quanh đã sớm bị phong tỏa, làm cho người ta không có cách nào xuyên thẳng qua hư không. Thế nhưng ỷ vào tốc độ, Kỷ Ninh tuyệt đối có thể làm được chuyện muốn đi thì đi, muốn đánh với ai thì đánh. Quyền khống chế hoàn toàn nằm ở trong tay của Kỷ Ninh.
Hai người A La Dịch, Phù Khai cũng không nghĩ ra, Kỷ Ninh mới chỉ vừa trở thành Thế Giới Cảnh thì tốc độ đã vượt xa bọn họ. Cho nên lúc này bọn họ vẫn còn tràn ngập tự tin.
- Giao Vĩnh Hằng thần huyết ra đây.
A La Dịch mở miệng nói:
- Chúng ta nguyện ý dùng bảo vật để trao đổi.
Phù Khai cũng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
Đây là kế hoạch mà hai bọn hắn đã định ra, để cho Kỷ Ninh tự nguyện giao ra Vĩnh Hằng thần huyết. Nếu như không cần chém giết mà có thể đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, mặc dù phải trả một ít bảo vật thì bọn hắn cũng nguyện ý. Mặc dù nói bọn họ có không ít bảo vật, dưới Sinh Tử Đạo Quân cũng không sợ ai. Thế nhưng bọn họ cũng không có nắm chắc tuyệt đối có thể chém giết được Kỷ Ninh!
Dù sao nếu như Kỷ Ninh một lòng muốn chạy trốn mà nói... Phù Khai và A La Dịch cũng chỉ chỉ có một chút nắm chắc có thể ngăn cản được hắn mà thôi.
Đương nhiên... Nếu như Kỷ Ninh không muốn giao ra, như vậy chỉ còn đường chém giết mà thôi!
- Nguyện ý dùng bảo vật để trao đổi Vĩnh Hằng thần huyết?
Ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua, nói:
- Các ngươi cầm ra được sao?
Kỷ Ninh cũng lười phủ nhận, dù sao ai cũng không phải là kẻ ngu.
- Bảo vật có giá trị mấy vạn phương dùng để đổi Vĩnh Hằng thần huyết của ngươi, ngươi cũng nên biết thỏa mãn a.
Phù Khai cau mày nói.
- Ha ha ha... Các ngươi thật lớn lối a.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
- Ngươi đang bức chúng ta động thủ.
Sát ý trong mắt A La Dịch càng ngày càng lớn, dù sao hai người bọn họ cũng là Thế Giới Cảnh, mặc dù có rất nhiều bảo vật. Thế nhưng có thể xuất ra thứ có giá trị mấy vạn phương cũng đã coi như không tệ rồi. Chẳng lẽ bọn hắn phải gom góp các loại bảo vật như Vĩnh hằng thần binh để đổi hay sao? Những thứ này đều là bảo bối át chủ bài a, có kẻ đần mới nguyện ý mang ra đổi.
- Đám tay sai Vĩnh Hằng nhất tộc, bớt sàm ngôn đi.
Sắc mặt Kỷ Ninh lạnh lùng, lập tức quát lạnh.
Sắc mặt của Phù Khai, A La Dịch lập tức biến đổi.
- Ngươi mới chính là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc.
Lúc này A La Dịch phẫn nộ quát.
- Muốn đạt được Vĩnh Hằng thần huyết thì nhất định phải là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc hay sao?
Phù Khai cũng cười lạnh, nói:
- Ngay cả trận linh Vạn Thần phủ cũng không dám nói chúng ta là Vĩnh Hằng nhất tộc a. Thế nhưng ngươi lại can đảm tùy ý vu oan cho chúng ta.
Cho dù có chết thì hai người bọn họ cũng không dám thừa nhận a.
Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức, ít nhất đều là Sinh Tử Đạo Quân, khí tức hoàn toàn khác biệt với Sinh Tử Đạo Quân bình thường, liếc mắt là có thể nhận ra được. Nhưng mà hậu duệ của Vĩnh Hằng nhất tộc, trước khi chưa thức tỉnh sẽ giống như tu hành giả bình thường vậy. Căn bản sẽ không nhìn ra được, đồng thời cũng không có chút đặc thù nào.
Lại nói Vĩnh Hằng nhất tộc và Đạo Minh lại là tử địch! Cho nên thủ hạ của Vĩnh Hằng nhất tộc, chỉ cần dám xuất hiện ở bên trong phạm vi của Đạo Minh, mà một khi thân phận được xác nhận. Như vậy nhất định sẽ bị vậy vây công! Tất cả các tu hành giả đều có thể chém giết!
Vạn Thần Đạo Quân lại cực kỳ cừu hận Vĩnh Hằng nhất tộc, nếu như hoàn toàn xác nhận hai người A La Dịch, Phù Khai chính là thủ hạ của Vĩnh Hằng nhất tộc. Như vậy Kim Nhãn khôi lỗi trong Vạn Thần phủ sẽ trực tiếp ra tay đánh chết bọn họ. Thế nhưng bởi vì không có nắm chắc cho nên bọn họ mới đành phải dựa theo lời Vạn Thần Đạo Quân giao phó trước khi chết mà làm.
- Hai chúng ta bất quá cũng chỉ bị bức hiếp, cho nên không thể không đạt được Vĩnh Hằng thần huyết mà thôi.
A La Dịch lạnh giọng nói:
- Mau giao ra Vĩnh Hằng thần huyết, nếu không hôm nay ngươi sẽ phải chết.
- Ồ, sẽ phải chết sao?
Hai tay Kỷ Ninh sáng ngời, lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm sắc bén tựa như một khối băng vậy. Chính là một kiện trong bộ Đạo Chi thần binh mà Kỷ Ninh càn quét được ở trong Cự Thạch lâm.
Bộ Đạo chi Thần Binh này cũng có sáu kiện, tất cả đều là Đạo loại cực phẩm, sắc bén vô cùng, thích hợp thi triển Thủy hành chi đạo. Tất cả các thanh kiếm đều tựa như được ngưng kết từ băng. Cho nên Kỷ Ninh mới tùy ý gọi nó là Hàn Băng kiếm.
Sáu thanh Hàn Băng kiếm, Kỷ Ninh phỏng đoná, đây có lẽ là binh khí của một vị Thế Giới thần. Là thanh vô cùng thuận tay trong đám Đạo chi Thần Binh mà Kỷ Ninh phát hiện ra. Dù sao không phải ai cũng có tư cách khiến cho Kỷ Ninh rút ra Vĩnh hằng thần binh a. Dĩ nhiên đối với hai người A La Dịch và Phù Khai, Kỷ Ninh cũng không có hung hăng càn quấy đến mức tay không tấc sắt.
Sắc mặt của hai người A La Dịch, Phù Khai lập tức trở nên lạnh lẽo như băng.
- Giết!
Trong mắt A La Dịch có hung quang lóe lên, vù, chung quanh đột nhiên xuất hiện mười tám cỗ màu vàng khôi lỗi, mỗi một cỗ khôi lỗi đều tản mát ra khí tức cường đại.
- Giết hắn đi.
A La Dịch quát.
- Giết.
- Giết.
Mười tám cỗ khôi lỗi màu vàng bỗng nhiên liền hóa thành cơn lốc hai màu trắng đen cực lớn, tốc độ nhanh vô cùng, trực tiếp chém giết về phía Kỷ Ninh. Trong lúc nhất thời cơn lốc hai màu trắng đen cực lớn lập tức dẫn tới dị tượng trong thiên địa.
...
- Không ngờ lại có mười tám cỗ?
Ánh mắt của song phương va chạm ở trên hư không!
Sưu! Sưu! Sưu!
Xa xa ba Thế Giới thần cường đại đều xẹt qua trời cao, giống như ba đạo lưu tinh, nhanh chóng bay tới. Mặc dù cách xa mấy trăm vạn dặm, thế nhưng chỉ cần một hô hấp là đã có thể tới gần Kỷ Ninh.
- Rất can đảm.
A La Dịch nhìn Kỷ Ninh rồi nói.
- Xem ra ngươi rất tự tin a.
Phù Khai thì híp mắt, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo nhìn về phía Kỷ Ninh, về phần Cốt Khải Thế Giới thần thì đứng ở bên cạnh A La Dịch lặng lẽ nhìn qua.
Kỷ Ninh liếc mắt đã nhìn thấy, mặc dù tốc độ của ba vị này nhanh. Thế nhưng tốc độ của Kỷ Ninh hiện tại đã đạt tới cấp độ Sinh Tử Đạo Quân. Cho dù không có sử dụng Lôi quang vũ dực thì hắn cũng có thể nhẹ nhõm cắt đuổi ba người này. Tuy nói không gian xung quanh đã sớm bị phong tỏa, làm cho người ta không có cách nào xuyên thẳng qua hư không. Thế nhưng ỷ vào tốc độ, Kỷ Ninh tuyệt đối có thể làm được chuyện muốn đi thì đi, muốn đánh với ai thì đánh. Quyền khống chế hoàn toàn nằm ở trong tay của Kỷ Ninh.
Hai người A La Dịch, Phù Khai cũng không nghĩ ra, Kỷ Ninh mới chỉ vừa trở thành Thế Giới Cảnh thì tốc độ đã vượt xa bọn họ. Cho nên lúc này bọn họ vẫn còn tràn ngập tự tin.
- Giao Vĩnh Hằng thần huyết ra đây.
A La Dịch mở miệng nói:
- Chúng ta nguyện ý dùng bảo vật để trao đổi.
Phù Khai cũng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
Đây là kế hoạch mà hai bọn hắn đã định ra, để cho Kỷ Ninh tự nguyện giao ra Vĩnh Hằng thần huyết. Nếu như không cần chém giết mà có thể đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, mặc dù phải trả một ít bảo vật thì bọn hắn cũng nguyện ý. Mặc dù nói bọn họ có không ít bảo vật, dưới Sinh Tử Đạo Quân cũng không sợ ai. Thế nhưng bọn họ cũng không có nắm chắc tuyệt đối có thể chém giết được Kỷ Ninh!
Dù sao nếu như Kỷ Ninh một lòng muốn chạy trốn mà nói... Phù Khai và A La Dịch cũng chỉ chỉ có một chút nắm chắc có thể ngăn cản được hắn mà thôi.
Đương nhiên... Nếu như Kỷ Ninh không muốn giao ra, như vậy chỉ còn đường chém giết mà thôi!
- Nguyện ý dùng bảo vật để trao đổi Vĩnh Hằng thần huyết?
Ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua, nói:
- Các ngươi cầm ra được sao?
Kỷ Ninh cũng lười phủ nhận, dù sao ai cũng không phải là kẻ ngu.
- Bảo vật có giá trị mấy vạn phương dùng để đổi Vĩnh Hằng thần huyết của ngươi, ngươi cũng nên biết thỏa mãn a.
Phù Khai cau mày nói.
- Ha ha ha... Các ngươi thật lớn lối a.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
- Ngươi đang bức chúng ta động thủ.
Sát ý trong mắt A La Dịch càng ngày càng lớn, dù sao hai người bọn họ cũng là Thế Giới Cảnh, mặc dù có rất nhiều bảo vật. Thế nhưng có thể xuất ra thứ có giá trị mấy vạn phương cũng đã coi như không tệ rồi. Chẳng lẽ bọn hắn phải gom góp các loại bảo vật như Vĩnh hằng thần binh để đổi hay sao? Những thứ này đều là bảo bối át chủ bài a, có kẻ đần mới nguyện ý mang ra đổi.
- Đám tay sai Vĩnh Hằng nhất tộc, bớt sàm ngôn đi.
Sắc mặt Kỷ Ninh lạnh lùng, lập tức quát lạnh.
Sắc mặt của Phù Khai, A La Dịch lập tức biến đổi.
- Ngươi mới chính là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc.
Lúc này A La Dịch phẫn nộ quát.
- Muốn đạt được Vĩnh Hằng thần huyết thì nhất định phải là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc hay sao?
Phù Khai cũng cười lạnh, nói:
- Ngay cả trận linh Vạn Thần phủ cũng không dám nói chúng ta là Vĩnh Hằng nhất tộc a. Thế nhưng ngươi lại can đảm tùy ý vu oan cho chúng ta.
Cho dù có chết thì hai người bọn họ cũng không dám thừa nhận a.
Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức, ít nhất đều là Sinh Tử Đạo Quân, khí tức hoàn toàn khác biệt với Sinh Tử Đạo Quân bình thường, liếc mắt là có thể nhận ra được. Nhưng mà hậu duệ của Vĩnh Hằng nhất tộc, trước khi chưa thức tỉnh sẽ giống như tu hành giả bình thường vậy. Căn bản sẽ không nhìn ra được, đồng thời cũng không có chút đặc thù nào.
Lại nói Vĩnh Hằng nhất tộc và Đạo Minh lại là tử địch! Cho nên thủ hạ của Vĩnh Hằng nhất tộc, chỉ cần dám xuất hiện ở bên trong phạm vi của Đạo Minh, mà một khi thân phận được xác nhận. Như vậy nhất định sẽ bị vậy vây công! Tất cả các tu hành giả đều có thể chém giết!
Vạn Thần Đạo Quân lại cực kỳ cừu hận Vĩnh Hằng nhất tộc, nếu như hoàn toàn xác nhận hai người A La Dịch, Phù Khai chính là thủ hạ của Vĩnh Hằng nhất tộc. Như vậy Kim Nhãn khôi lỗi trong Vạn Thần phủ sẽ trực tiếp ra tay đánh chết bọn họ. Thế nhưng bởi vì không có nắm chắc cho nên bọn họ mới đành phải dựa theo lời Vạn Thần Đạo Quân giao phó trước khi chết mà làm.
- Hai chúng ta bất quá cũng chỉ bị bức hiếp, cho nên không thể không đạt được Vĩnh Hằng thần huyết mà thôi.
A La Dịch lạnh giọng nói:
- Mau giao ra Vĩnh Hằng thần huyết, nếu không hôm nay ngươi sẽ phải chết.
- Ồ, sẽ phải chết sao?
Hai tay Kỷ Ninh sáng ngời, lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm sắc bén tựa như một khối băng vậy. Chính là một kiện trong bộ Đạo Chi thần binh mà Kỷ Ninh càn quét được ở trong Cự Thạch lâm.
Bộ Đạo chi Thần Binh này cũng có sáu kiện, tất cả đều là Đạo loại cực phẩm, sắc bén vô cùng, thích hợp thi triển Thủy hành chi đạo. Tất cả các thanh kiếm đều tựa như được ngưng kết từ băng. Cho nên Kỷ Ninh mới tùy ý gọi nó là Hàn Băng kiếm.
Sáu thanh Hàn Băng kiếm, Kỷ Ninh phỏng đoná, đây có lẽ là binh khí của một vị Thế Giới thần. Là thanh vô cùng thuận tay trong đám Đạo chi Thần Binh mà Kỷ Ninh phát hiện ra. Dù sao không phải ai cũng có tư cách khiến cho Kỷ Ninh rút ra Vĩnh hằng thần binh a. Dĩ nhiên đối với hai người A La Dịch và Phù Khai, Kỷ Ninh cũng không có hung hăng càn quấy đến mức tay không tấc sắt.
Sắc mặt của hai người A La Dịch, Phù Khai lập tức trở nên lạnh lẽo như băng.
- Giết!
Trong mắt A La Dịch có hung quang lóe lên, vù, chung quanh đột nhiên xuất hiện mười tám cỗ màu vàng khôi lỗi, mỗi một cỗ khôi lỗi đều tản mát ra khí tức cường đại.
- Giết hắn đi.
A La Dịch quát.
- Giết.
- Giết.
Mười tám cỗ khôi lỗi màu vàng bỗng nhiên liền hóa thành cơn lốc hai màu trắng đen cực lớn, tốc độ nhanh vô cùng, trực tiếp chém giết về phía Kỷ Ninh. Trong lúc nhất thời cơn lốc hai màu trắng đen cực lớn lập tức dẫn tới dị tượng trong thiên địa.
...
- Không ngờ lại có mười tám cỗ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.