Quyển 18 - Chương 460: Quyền sở hữu Vĩnh Hằng thần huyết. (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Nam tử ba mắt sắc mặt lạnh lẽo, lạnh nhạt nói:
- Vĩnh Hằng Thần Huyết vô cùng trân quý, là đặt ở trong trọng địa của Thần Phủ, tự nhiên đi vào mới có thể lấy được. Về phần ai lấy được, đợi lát nữa tự nhiên biết rõ.
- Tốt rồi, đều vào đi thôi.
Nam tử ba mắt đảo qua các tu luyện giả.
- Đi thôi đi thôi.
Phược Long Thế Giới Thần thì cười tủm tỉm.
- Ta là không có dã tâm gì, ta có tự mình hiểu lấy, bất quá nha, có thể được một phần kỳ ngộ cũng không tệ rồi! Trong truyền thuyết Vạn Thần Phủ hạch tâm, là không có mấy người có thể vào.
- Đi thôi, chúng ta không đi vào, bị cưỡng ép ném vào sẽ không tốt.
Kỷ Ninh cũng cùng Tô Vưu Cơ đi tới.
- Hừ.
Sắc mặt của Phù Khai âm trầm, đi tới cửa chính của Thần Phủ.
A La Dịch thì nhìn nam tử ba mắt.
- Ta tin tưởng.
A La Dịch nói.
- Vạn Thần Đạo Quân lưu lại khảo nghiệm, khẳng định công bình.
A La Dịch thật sự là thất bại không nổi, cho nên mới tính toán chi li như thế.
Cuối cùng cả đám đều đi vào Thần Phủ.
- Hô.
Phược Long Thế Giới Thần là cái thứ nhất rảo bước tiến vào Thần Phủ, khi vừa vào trong bóng tối, liền nhìn không thấy cái gì nữa.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ nháy mắt, trong Thần Phủ một mảnh hắc ám, mắt thường không có cách nào thấy rõ, tâm thức Tâm lực càng không cần nói, bất quá bọn hắn minh bạch, dùng thủ đoạn của Vạn Thần Đạo Quân muốn tiêu diệt bọn hắn quá dễ dàng, căn bản không cần phải dùng chút ít âm mưu thủ đoạn.
- Tiến.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ cũng rảo bước tiến vào Thần Phủ, tiến nhập trong bóng tối biến mất không thấy gì nữa.
Phù Khai, A La Dịch, Cốt Khải Thế Giới Thần đều tiến nhập Thần Phủ.
- Ha ha. . .
- Đã xong.
Nam tử ba mắt vung tay lên, Sinh Tử Đại Ma Bàn ở bên cạnh liền nhanh chóng thu nhỏ lại, bay vào trong tay của hắn.
- Đóng cửa a!
Nam tử ba mắt cười hô.
Ầm ầm ....
Cửa chính Thần Phủ ầm ầm chậm rãi đóng cửa.
Trong tích tắc khi Kỷ Ninh đi vào cánh cửa Hắc Ám thần phủ nguy nga, không gian biến ảo, đợi cho đến lúc trước mắt sáng lên thì cũng đã đang đứng ở trên đầu hành lang rồi.
Hai bên hành lang dài này còn cắm đều các bó đuốc, bó đuốc cháy hừng hực, ánh lửa rải đầy hành lang này.
- Ồ?
Kỷ Ninh đứng ở bên trong hành lang, hai mắt nhìn về phía bốn phía, chung quanh không có lấy một bóng người.
- Có chuyện gì xảy ra, ta và đám người Vưu Cơ đều bị tách nhau ra sao?
Kỷ Ninh nói thầm.
Bỗng nhiên phía trước mơ hồ có năng lượng chấn động, Kỷ Ninh tức thì cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy hỏa diễm ở bó đuốc ở hai bên bay ra, hội tụ ở giữa không trung trong hành lang. Sau đó ngưng tụ thành một thiếu nữ ăn mặc váy mỏng đi chân trần, thiếu nữ này có một cái đầu đầy tóc màu xanh biếc xinh đẹp. Tuy rằng đã mặc một tầng váy mỏng, thế nhưng cũng đã gần như trần trụi.
- Ta là thần phủ trận linh, đây là một hóa thân của ta.
Thiếu nữ này nói ra.
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc hỏi:
- Tại sao ta lại tách ra với bọn hắn vậy?
- Các ngươi đều sống sót ở bên trên Sinh tử ma bàn, mỗi một người đều có thể đạt được một phần kỳ ngộ, bất quá con đường các ngươi đi đều không giống với nhau, cho nên kỳ ngộ thích hợp với các ngươi cũng khác nhau. Cho nên các ngươi đều được chuyển chuyển qua chỗ khác nhau ở trong thần phủ.
Thiếu nữ này nói:
- Đi theo ta a.
Kỷ Ninh ngoan ngoãn đuổi theo.
. . .
Thật sự cả đám người Kỷ Ninh đều bị chuyển chuyển qua các khu vực khác nhau.
Thiêu niên mặc huyết bào A La Dịch cũng xuất hiện ở bên trên một cái hành lang, hai con mơ hồ hiện lên màu huyết sắc như thủy triều nhìn về phía chung quanh, mang theo một tia vội vàng. Bỗng nhiên ở phía trước mặt của hắn, giữa không trung trên hành lang cũng ngưng tụ ra một thiếu nữ ăn mặc sa mỏng gần như trần trụi, đi chân trần.
- Ta là thần phủ trận linh, đây là một trong các hóa thân của ta, đi theo ta a.
Thiếu nữ này nói.
- Vĩnh Hằng thần huyết ở đâu?
A La Dịch hỏi.
- Vĩnh Hằng thần huyết?
Thiếu nữ nhìn hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp kia lại mang theo nụ tươi cười có một tia kỳ dị.
- Đúng, Vĩnh Hằng thần huyết, ở trong Sinh tử ma bàn, có lẽ ta là người có biểu hiện tốt nhất. Trước đó Kim Nhãn khôi lỗi cũng đã nói. . . Biểu hiện của chúng ta lần này có tư cách đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, thế nhưng phải tiến vào thần phủ thì mới có thể lấy được.
A La Dịch nhìn thiếu nữ, trong mắt tràn ngập lo lắng:
- Kỳ ngộ gì khác ta cũng không muốn quản, hiện tại ta chỉ muốn Vĩnh Hằng thần huyết mà thôi.
Thiếu nữ nhìn hắn rồi nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Không có.
- Không có?
A La Dịch sững sờ.
- Không có Vĩnh Hằng thần huyết để cho ngươi.
Thiếu nữ nhìn hắn.
- Có ý gì?
A La Dịch có chút nóng nảy.
- Rất đơn giản, Vĩnh Hằng thần huyết để cho những người khác tu hành, mà cũng không phải là của riêng ngươi.
Thiếu nữ này nói:
- Đương nhiên ngươi vẫn có thể có được một phần kỳ ngộ.
- Không có khả năng a!
Hai mắt của A La Dịch trở nên đỏ hồng, trở nên điên cuồng, giận dữ hét lớn:
- Ta là mạnh nhất, trong năm Thế Giới Cảnh sống sót, bốn người khác đâu có thể vượt ta được chứ? Chẳng lẽ là Tô Vưu Cơ vừa mới đột phá thành Thế Giới Cảnh hay sao? Hay là Đại Mạc Viện Phược Long Thế Giới thần? Hay là tôi tớ của ta? Hay vẫn là Phù Khai? Bọn hắn cũng không có tư cách a! Đại năng Vạn Thần Đạo Quân rất là cổ xưa, rất là kiêu ngạo, không có khả năng không công bằng như vậy.
- Khảo nghiệm mà chủ nhân để lại, tất cả đều rất công bằng.
Thiếu nữ này nói:
- Kết quả của lần khảo nghiệm này. . . Quả thực ngươi hoàn toàn không có tư cách đạt được Vĩnh Hằng thần huyết.
- Đáng chết!
A La Dịch vừa vội vừa giận.
Sao hắn lại có thể không vội được chứ? Có thể nào không giận được chứ? Vĩnh Hằng thần huyết này có liên quan đến tính mạng của hắn, lần này hắn và Phù Khai không tiếc bất cứ giá đến đây. Chỉ cần từ Vụ hải vọt tới trước cửa chính thần phủ cũng đã trải qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, bọn hắn không để ý nguy hiểm tử vong chính là vì Vĩnh Hằng thần huyết này.
Đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, như vậy hắn sẽ có thể một bước lên trời!
Không chiếm được, chỉ có chết!
Ai cũng không cứu được hắn, ngay cả phụ thân của hắn cũng không cứu được hắn.
Mà lần này bên trên Sinh Tử Đại Ma Bàn, cuối cùng thực lực của hắn đột phá, chính là Thế Giới thần mạnh nhất, hắn cũng tự nhận cuối cùng nhất định Vĩnh Hằng thần huyết sẽ rơi xuống tay mình. Thế nhưng bây giờ lại có kết quả như thế này, bảo sao hắn không lo lắng phẫn nộ cơ chứ?
- Vĩnh Hằng Thần Huyết vô cùng trân quý, là đặt ở trong trọng địa của Thần Phủ, tự nhiên đi vào mới có thể lấy được. Về phần ai lấy được, đợi lát nữa tự nhiên biết rõ.
- Tốt rồi, đều vào đi thôi.
Nam tử ba mắt đảo qua các tu luyện giả.
- Đi thôi đi thôi.
Phược Long Thế Giới Thần thì cười tủm tỉm.
- Ta là không có dã tâm gì, ta có tự mình hiểu lấy, bất quá nha, có thể được một phần kỳ ngộ cũng không tệ rồi! Trong truyền thuyết Vạn Thần Phủ hạch tâm, là không có mấy người có thể vào.
- Đi thôi, chúng ta không đi vào, bị cưỡng ép ném vào sẽ không tốt.
Kỷ Ninh cũng cùng Tô Vưu Cơ đi tới.
- Hừ.
Sắc mặt của Phù Khai âm trầm, đi tới cửa chính của Thần Phủ.
A La Dịch thì nhìn nam tử ba mắt.
- Ta tin tưởng.
A La Dịch nói.
- Vạn Thần Đạo Quân lưu lại khảo nghiệm, khẳng định công bình.
A La Dịch thật sự là thất bại không nổi, cho nên mới tính toán chi li như thế.
Cuối cùng cả đám đều đi vào Thần Phủ.
- Hô.
Phược Long Thế Giới Thần là cái thứ nhất rảo bước tiến vào Thần Phủ, khi vừa vào trong bóng tối, liền nhìn không thấy cái gì nữa.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ nháy mắt, trong Thần Phủ một mảnh hắc ám, mắt thường không có cách nào thấy rõ, tâm thức Tâm lực càng không cần nói, bất quá bọn hắn minh bạch, dùng thủ đoạn của Vạn Thần Đạo Quân muốn tiêu diệt bọn hắn quá dễ dàng, căn bản không cần phải dùng chút ít âm mưu thủ đoạn.
- Tiến.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ cũng rảo bước tiến vào Thần Phủ, tiến nhập trong bóng tối biến mất không thấy gì nữa.
Phù Khai, A La Dịch, Cốt Khải Thế Giới Thần đều tiến nhập Thần Phủ.
- Ha ha. . .
- Đã xong.
Nam tử ba mắt vung tay lên, Sinh Tử Đại Ma Bàn ở bên cạnh liền nhanh chóng thu nhỏ lại, bay vào trong tay của hắn.
- Đóng cửa a!
Nam tử ba mắt cười hô.
Ầm ầm ....
Cửa chính Thần Phủ ầm ầm chậm rãi đóng cửa.
Trong tích tắc khi Kỷ Ninh đi vào cánh cửa Hắc Ám thần phủ nguy nga, không gian biến ảo, đợi cho đến lúc trước mắt sáng lên thì cũng đã đang đứng ở trên đầu hành lang rồi.
Hai bên hành lang dài này còn cắm đều các bó đuốc, bó đuốc cháy hừng hực, ánh lửa rải đầy hành lang này.
- Ồ?
Kỷ Ninh đứng ở bên trong hành lang, hai mắt nhìn về phía bốn phía, chung quanh không có lấy một bóng người.
- Có chuyện gì xảy ra, ta và đám người Vưu Cơ đều bị tách nhau ra sao?
Kỷ Ninh nói thầm.
Bỗng nhiên phía trước mơ hồ có năng lượng chấn động, Kỷ Ninh tức thì cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy hỏa diễm ở bó đuốc ở hai bên bay ra, hội tụ ở giữa không trung trong hành lang. Sau đó ngưng tụ thành một thiếu nữ ăn mặc váy mỏng đi chân trần, thiếu nữ này có một cái đầu đầy tóc màu xanh biếc xinh đẹp. Tuy rằng đã mặc một tầng váy mỏng, thế nhưng cũng đã gần như trần trụi.
- Ta là thần phủ trận linh, đây là một hóa thân của ta.
Thiếu nữ này nói ra.
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc hỏi:
- Tại sao ta lại tách ra với bọn hắn vậy?
- Các ngươi đều sống sót ở bên trên Sinh tử ma bàn, mỗi một người đều có thể đạt được một phần kỳ ngộ, bất quá con đường các ngươi đi đều không giống với nhau, cho nên kỳ ngộ thích hợp với các ngươi cũng khác nhau. Cho nên các ngươi đều được chuyển chuyển qua chỗ khác nhau ở trong thần phủ.
Thiếu nữ này nói:
- Đi theo ta a.
Kỷ Ninh ngoan ngoãn đuổi theo.
. . .
Thật sự cả đám người Kỷ Ninh đều bị chuyển chuyển qua các khu vực khác nhau.
Thiêu niên mặc huyết bào A La Dịch cũng xuất hiện ở bên trên một cái hành lang, hai con mơ hồ hiện lên màu huyết sắc như thủy triều nhìn về phía chung quanh, mang theo một tia vội vàng. Bỗng nhiên ở phía trước mặt của hắn, giữa không trung trên hành lang cũng ngưng tụ ra một thiếu nữ ăn mặc sa mỏng gần như trần trụi, đi chân trần.
- Ta là thần phủ trận linh, đây là một trong các hóa thân của ta, đi theo ta a.
Thiếu nữ này nói.
- Vĩnh Hằng thần huyết ở đâu?
A La Dịch hỏi.
- Vĩnh Hằng thần huyết?
Thiếu nữ nhìn hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp kia lại mang theo nụ tươi cười có một tia kỳ dị.
- Đúng, Vĩnh Hằng thần huyết, ở trong Sinh tử ma bàn, có lẽ ta là người có biểu hiện tốt nhất. Trước đó Kim Nhãn khôi lỗi cũng đã nói. . . Biểu hiện của chúng ta lần này có tư cách đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, thế nhưng phải tiến vào thần phủ thì mới có thể lấy được.
A La Dịch nhìn thiếu nữ, trong mắt tràn ngập lo lắng:
- Kỳ ngộ gì khác ta cũng không muốn quản, hiện tại ta chỉ muốn Vĩnh Hằng thần huyết mà thôi.
Thiếu nữ nhìn hắn rồi nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Không có.
- Không có?
A La Dịch sững sờ.
- Không có Vĩnh Hằng thần huyết để cho ngươi.
Thiếu nữ nhìn hắn.
- Có ý gì?
A La Dịch có chút nóng nảy.
- Rất đơn giản, Vĩnh Hằng thần huyết để cho những người khác tu hành, mà cũng không phải là của riêng ngươi.
Thiếu nữ này nói:
- Đương nhiên ngươi vẫn có thể có được một phần kỳ ngộ.
- Không có khả năng a!
Hai mắt của A La Dịch trở nên đỏ hồng, trở nên điên cuồng, giận dữ hét lớn:
- Ta là mạnh nhất, trong năm Thế Giới Cảnh sống sót, bốn người khác đâu có thể vượt ta được chứ? Chẳng lẽ là Tô Vưu Cơ vừa mới đột phá thành Thế Giới Cảnh hay sao? Hay là Đại Mạc Viện Phược Long Thế Giới thần? Hay là tôi tớ của ta? Hay vẫn là Phù Khai? Bọn hắn cũng không có tư cách a! Đại năng Vạn Thần Đạo Quân rất là cổ xưa, rất là kiêu ngạo, không có khả năng không công bằng như vậy.
- Khảo nghiệm mà chủ nhân để lại, tất cả đều rất công bằng.
Thiếu nữ này nói:
- Kết quả của lần khảo nghiệm này. . . Quả thực ngươi hoàn toàn không có tư cách đạt được Vĩnh Hằng thần huyết.
- Đáng chết!
A La Dịch vừa vội vừa giận.
Sao hắn lại có thể không vội được chứ? Có thể nào không giận được chứ? Vĩnh Hằng thần huyết này có liên quan đến tính mạng của hắn, lần này hắn và Phù Khai không tiếc bất cứ giá đến đây. Chỉ cần từ Vụ hải vọt tới trước cửa chính thần phủ cũng đã trải qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, bọn hắn không để ý nguy hiểm tử vong chính là vì Vĩnh Hằng thần huyết này.
Đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, như vậy hắn sẽ có thể một bước lên trời!
Không chiếm được, chỉ có chết!
Ai cũng không cứu được hắn, ngay cả phụ thân của hắn cũng không cứu được hắn.
Mà lần này bên trên Sinh Tử Đại Ma Bàn, cuối cùng thực lực của hắn đột phá, chính là Thế Giới thần mạnh nhất, hắn cũng tự nhận cuối cùng nhất định Vĩnh Hằng thần huyết sẽ rơi xuống tay mình. Thế nhưng bây giờ lại có kết quả như thế này, bảo sao hắn không lo lắng phẫn nộ cơ chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.