Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 545: Rời khỏi. (2)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Khôi Thương Đạo Quân nói:

- Như vậy sẽ an toàn hơn nhiều! Dù sao từ nơi này đi tới Kiếm cung cũng cần phải đi ngang qua hơn phân nửa Mang Nhai quốc. Mà những nơi ngươi phải đi qua sẽ có rất nhiều Đạo Quân. Còn có một ít Đạo Quân sinh mệnh đặc thù, tính tình quái dị, hỉ nộ vô thường, thậm chí chỉ cần đi ngang qua chỗ của hắn thì sẽ bị chém giết tất cả. . .

Kỷ Ninh nghe vậy không khỏi líu lưỡi.

- Nhanh chóng luyện hóa đi.

Khôi Thương Đạo Quân thúc giục.

Lúc này Kỷ Ninh mới cảm ứng, bên trong lệnh bài của Kiếm cung này quả thực có ẩn chứa một lời thề thiên đạo. Rất giống như lời nói trước đó của Khôi Thương Đạo Quân nói, Thập Nhị cung cấm tự giết lẫn nhau. Nếu như Hoàng tộc Mang Nhai quốc có nguy hiểm, Thập Nhị cung gặp sẽ phải toàn lực cứu hộ. Đương nhiên nếu có Hoàng tộc hạ sát thủ, Thập Nhị cung cũng có thể phản kháng không cần che chở.

- Thập Nhị cung, che chở Hoàng tộc?

Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn vào mắt Khôi Thương Đạo Quân.

Cứu hộ Hoàng tộc, không ngờ lại lập thành lời thề bổn mạng.

Đương nhiên bởi vì để cho các cường giả của Thập Nhị cung đều cam tâm tình nguyện. Cho nên cũng lập ước định Hoàng tộc không được ra tay đối với Thập Nhị cung. Một khi hạ sát thủ, chẳng những không cần che chở, mà còn có thể phản kháng giết chết Hoàng tộc!

- Đúng vậy a.

Khôi Thương Đạo Quân gật đầu, nói:

- Mang Nhai quốc, chính là quốc độ do chúa tể vĩ đại sáng tạo ra. Mang Nhai quốc mà người sáng tạo ra chính là vì muốn che chở cho Hoàng tộc, tuy rằng Hoàng tộc rất là cường đại, thế nhưng số lượng lại quá ít ỏi.

- Ưm.

Kỷ Ninh cũng đã hiểu rõ.

Lệnh bài kia Kỷ Ninh cũng đã phát giác ra được, ở bên trong có ẩn chứa khí tức phi phàm, rất có thể đây chính là thứ mà chúa tể vĩ đại tự mình luyện chế. Lời thề cũng là do chúa tể vĩ đại định ra, đương nhiên nhất định phải được Thập Nhị cung đồng ý, như vậy một thế lực cường đại mới có thể tồn tại dài lâu được.

- Che chở thì che chở a.

Lúc này Kỷ Ninh lập tức lập lời thề bổn mạng, sau đó rất đơn giản đã có thể luyện hóa được tấm lệnh bài này.

- Ồ?



Vừa mới luyện hóa, Kỷ Ninh đã cảm ứng được ở trong khu vực của Tinh Thần đảo có hơn mười cỗ chấn động, là lệnh bài thân phận của hắn chấn động.

- Lệnh bài thân phận của Thập Nhị cungvà Hoàng tộc đều không sai biệt lắm là bao. Cho nên bằng vào chấn động là có thể nhận ra được nhau. Tránh việc tự giết lẫn nhau.

Khôi Thương Đạo Quân nói:

- Bây giờ ngươi hành tẩu ở tỏng Mang Nhai quốc, sẽ không có một Đạo Quân nào sẽ rat ay đối phó với ngươi nữa. Về phần các Thế Giới Cảnh? Tin rằng ngươi ứng phó với những Thế Giới Cảnh kia sẽ rất nhẹ nhàng a. Còn nữa, đây là Tinh Đồ của cả Mang Nhai quốc.

Nói xong Khôi Thương Đạo Quân lại đưa cho Kỷ Ninh một cuốn Tinh Đồ.

Sau khi Kỷ Ninh nhận lấy, lập nói:

- Tạ ơn Khôi Thương tiền bối, như vậy ta đây xin cáo từ.

- Chúng ta sẽ gặp lại ở trong Kiếm cung.

Khôi Thương Đạo Quân nói:

- Đi đường cẩn thận.

- Được.

Lúc này Kỷ Ninh hóa thành một đạo lưu quang, bay ra khỏi Tinh Thần đảo.

Đưa mắt nhìn thiếu niên mặc áo bào trắng lưng đeo trường kiếm bay ra khỏi Tinh Thần đảo. Khôi Thương Đạo Quân cũng quay người rời đi, tòa Tinh Thần đảo mà Kỷ Ninh ở lập tức rơi xuống bên dưới. Rơi xuống Hắc Ám thâm uyên ở phía dưới. Mà một ít bảo bối truyền thừa mà Kỷ Ninh để lại thì lập tức phân tán ra, bay về phía những hòn đảo khác nhau.

Chín mươi chín loại truyền thừa, tất cả bảo bối truyền thừa vĩnh viễn đều ở bên trong Tinh Thần đảo.

Mang Nhai quốc cực kỳ rộng rãi.

Bên trên đám mây bồng bềnh, một chiếc phi chu đang nhanh chóng phi hành ở trên không trung. Kỷ Ninh ở trên phi chu đang khoanh chân mà ngồi, nhìn thế giới Mang Nhai quốc xinh đẹp này.

- Tinh Thần đảo, là ở chỗ này.

- Kiếm cung, là ở chỗ kia.

- Ồ, nơi này là nơi tiếp dẫn hay sao? Hóa ra nơi mà lúc trước ta bị bắt tới, chính là nơi tiếp dẫn, chuyên tiếp đón những người bị bắt tới a.

Kỷ Ninh cũng đã tìm hiểu được phân bố đại khái bên trong Mang Nhai quốc:



- Ta nhớ lúc mình vừa mới tới Mang Nhai quốc, có hơn ba vạn tên Thế Giới Cảnh bị hai vị Đạo Quân mặc khải giáp màu bạc kia mang theo. Từ chỗ tiếp dẫn bay thẳng đến đến Tinh Thần đảo, tổng cộng cũng bay mất bốn mươi sáu ngày. Mà ngày thứ mười một ta lại cảm ứng được sự tồn tại của một bức Tuyết Giám đồ quyển khác.

Ở bên trong Mang Nhai quốc không có cách nào xuyên qua không gian, mà phải chậm rãi phi hành.

- Từ nơi tiếp dẫn dến Tinh Thần đảo.

Kỷ Ninh phỏng đoán, lập tức đã phỏng đoán ra được vị trí đại khái của bức Tuyết Giám đồ quyển khác.

Bởi vì lúc trước nhất định là hai vị Đạo Quân mặc khải giáp màu trắng kia phi hành theo đường thẳng. Đại khái mới được một phần tư quãng đường từ nơi tiếp dẫn đi tới Tinh Thần đảo.

- Ồ?

- Vị trí của một bức Tuyết Giám đồ quyển khác không kém nhiều so với phương vị của Vưu Cơ, xem ra cũng không phải đi đường vòng a.

Kỷ Ninh có chút kinh hỉ.

Sưu!

Phi chu tạo thành một đạo lưu quang, nhanh chóng bay về phía xa xa.

******

Kỷ Ninh đã đưa cho Tô Vưu Cơ một phần tín phù, bởi vì khoảng cách quá mức xa xôi. Cho nên hắn chỉ có thể cảm ứng được phương hướng đại khái mà thôi. Một lần phi hành này cũng trọn vẹn ba tháng, trên đường đi hắn cũng đã cảm ứng được khí tức của các Đạo Quân chấn động. Những vị Đạo Quân kia cảm ứng được Kỷ Ninh là người của Thập Nhị cung, tự nhiên sẽ không đi trêu chọc Kỷ Ninh. Bất quá trên đường đi tới cũng đã làm cho Kỷ Ninh hiểu rõ được sự nguy hiểm bên trong Mang Nhai quốc này.

Bởi vì trên đường đi Kỷ Ninh đã gặp phải mấy lần cướp bóc. Hiển nhiên Mang Nhai quốc này tương đối hỗn loạn dã man, tranh đấu so với bên trong Đạo Minh còn thảm thiết hơn nhiều. Những Thế Giới Cảnh chém giết Kỷ Ninh kia cũng xem như đá trúng tấm sắt! Đương nhiên cũng không cần nói nhiều tới kết quả làm gì.

- Ồ? Chấn động!

Phi chu đang phi hành trong mây mù đột nhiên giảm mạnh tốc độ rồi dừng lại, thiếu niên mặc áo bào trắng đang khoanh chân ngồi ở trên phi chu, trên hai đầu gối có đặt một thanh kiếm. Lúc này người thanh niên này mở mắt ra, trong mắt hiện lên một tia chờ mong.

- Là Tuyết Giám đồ quyển chấn động!

Kỷ Ninh cảm ứng được ba bức Tuyết Giám đồ quyển của mình đều sinh ra cộng minh:

- Không nghĩ tới một ngàn năm qua đi mà phần Tuyết Giám đồ quyển kia cũng không có di chuyển ra khỏi vị trí cũ.

. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook