Quyển 18 - Chương 773: Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
- Đi thôi.
Phi chu màu đen, Kỷ Ninh và Cửu Trần đều đứng trên bong thuyền, trong tay Kỷ Ninh cầm Bắc Hồng kiếm xé rách thông đạo hư không trong hắc ám.
Vèo.
Phi chu bay vào trong đó, thông đạo tối tăm khép lại.
Ỷ vào kiếm thuật siêu việt không gian, hai người Kỷ Ninh bước vào con đường quay về.
Hai người bọn họ trên đường đi cẩn thận từng li từng tí, Kỷ Ninh cảm ứng và tìm kiếm điểm dừng chân an toàn, về sau lần lượt xé rách ra thông đạo không gian, ngẫu nhiên còn phải dựa vào phi chu màu đen né tránh qua một ít khu vực đặc biệt.
Nửa tháng sau.
Ầm ầm ~~~~
Hư không hỗn loạn, vô số mảnh vỡ chấn động, vô số nguy cơ ẩn núp trong đó.
Một chiếc phi chu màu đen dừng trong hư không hỗn loạn và thừa nhận mảnh vỡ trùng kích.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ đều nhìn về phía trước, trong hư không hỗn loạn phía trước có con đường phiến đá xanh dài ngàn vạn dặm, con đường đá xanh kéo dài tới cuối tầm mắt.
Trong mảnh vỡ hư không hắc ám lại có một thông đạo đẹp và an toàn như thế, vừa nhìn đã cảm giác được phiến đá xanh này ẩn chứa nguy hiểm.
- Huyễn trần đạo.
Cửu Trần giáo chủ trịnh trọng nói:
- Chúng ta phải đi về, cần thông qua bốn đại hiểm địa, nguy hiểm sắp xếp đầu tiên là tinh hà lưu vực! Tinh hà lưu vực quá lớn quá lớn, muốn xuyên qua cả tinh hà lưu vực cần đại khái ba mươi vạn năm! Nguy hiểm sắp xếp thứ hai chính là huyễn trần đạo! Hai hiểm địa cuối cùng nằm bên ngoài Ngu Tinh Hải, với thực lực của hai ta có thể vượt qua, không đáng kể.
Kỷ Ninh gật đầu.
Huyễn trần đạo, nó là hiểm địa cực kỳ nguy hiểm sâu trong Ngu Tinh Hải!
- Hi vọng đừng không may chết tại đây.
Cửu Trần giáo chủ nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
-Đi thôi.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Vèo.
Phi chu màu đen lập tức bay lê con đường đá xanh này.
Chỉ có thông qua ‘huyễn trần đạo’ mới có thể đi tới tinh hà lưu vực nhanh nhất, đây đã là lộ tuyến an toàn nhất tại nơi cực sâu trong Ngu Tinh Hải để tới gần tinh hà lưu vực.
Cửu Trần giáo chủ cầm trường côn trong tay, ánh mắt hắn nhìn khắp bốn phía, hiển nhiên rất khẩn trương, thấp giọng nói:
- Dùng tốc độ phi chu, thời gian một tháng có thể bay qua huyễn trần đạo, một tháng, chỉ là một tháng này không thể có một chút chủ quan nào.
Hai tay Kỷ Ninh cũng nắm lấy hai thanh Bắc Hồng kiếm, hắn quan sát bốn phía sau đó chế nhạo:
- Cửu Trần nhìn ngươi khẩn trương kia.
- Không thể trách ta khẩn trương, nơi này không cho phép có một chút chủ quan, ah coi chừng.
Cửu Trần giáo chủ biến sắc.
Chỉ thấy phía trước xa xa xuất hiện một dị thú khải giáp màu xanh, nó có cánh giáp khải, đôi mắt nhỏ màu vàng, trong ánh mắt mang theo thế giới rộng lớn.
Ào ào xôn xao ~~~~
Trong nháy mắt chung quanh dị thú khải giáp màu xanh xuất hiện hơn vạn dị thú giáp xanh, chúng gào thét chói tai sau đó giết tới gần.
- Là sinh linh trong huyễn trần đạo, cẩn thận!
Cửu Trần giáo chủ rất khẩn trương, nói:
- Chúng chỉ có một chân thân, tất cả còn lại là hư giả. Hơn nữa nó có thể tùy ý biến ảo chân thân, tất cả đều có khả năng là chân thân.
Kỷ Ninh đứng tại phi chu thuyền đầu, nhìn xem cái kia hơn vạn thanh giáp dị thú đánh tới, ánh mắt của hắn rồi đột nhiên hiện lên một tia hàn quang.
Hô!
Một đạo chấn động vô hình giống như sóng xung kích hình quạt trực tiếp càn quét qua đám dị thú khải giáp màu xanh.
Ô.
Tiếng rống thê lương vang lên, trong đó một đầu dị thú khải giáp màu xanh kêu thảm thiết, ánh mắt màu vàng của nó thống khổ và im ắng ngã xuống.
Đồng thời tất cả dị thú khải giáp màu xanh khác cũng biến mất, chỉ còn lại thi thể của một con dị thú khải giáp màu xanh đang phân giải và hóa thành vô số hào quang màu xanh, những hào quang màu xanh này lại thẩm thấu vào con đường màu xanh dưới chân.
- Chết?
Cửu Trần giáo chủ hơi sững sờ, hắn quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
- Bắc Minh, vừa rồi, vừa rồi xảy ra chuyện gì? Tại sao dị thú khải giáp màu xanh lại chết?
Tính mạng huyễn trần là sinh vật đáng sợ do hoàn cảnh đặc thù của huyễn trần đạo thai nghén ra.
Chúng trời sinh am hiểu ảo thuật, hơn nữa biến ảo ra nhiều giả thân, chân thân có thể tùy ý biến ảo thành giả thân. Cho nên chiến đấu với chúng là chuyện đau đầu, mặc dù thực lực cao hơn một mảng lớn, không cẩn thận có thể chết trong tay tính mạng huyễn trần.
- Tâm lực.
Kỷ Ninh nói.
- Ta quả nhiên không có cảm ứng sai.
Cửu Trần giáo chủ vô cùng khiếp sợ, nói:
- Ngươi là người tu hành tâm lực?
Lúc trước hắn thời khắc cảm ứng bốn phương tám hướng, hắn cẩn thận nhìn tính mạng huyễn trần lại bỗng nhiên cảm ứng được có chấn động đặc thù, dùng thực lực của hắn đương nhiên có thể suy đoán ra là tâm lực! Kỷ Ninh từ khi hắn biết tới bây giờ chưa bao giờ sử dụng tâm lực, hơn nữa người tu hành tâm lực hật sự quá hiếm thấy.
- Ha ha, không phải trước kia ta đã nói ta cũng nhận được một ít cơ duyên của chúa tể Đạo Minh ban tặng sao.
Kỷ Ninh cười nói:
- Lúc ở trong động quật, ta chính thức thành một người tu hành tâm lực.
- Ha ha...
Cửu Trần giáo chủ mừng rỡ, nói:
- Quá tốt, ta vẫn lo lắng trên huyễn trần đạo này, chỉ sợ không cẩn thận sẽ trúng ảo thuật! Cho nên thời khắc chú ý cẩn thận, không nghĩ tới ngươi chính là người tu hành tâm lực, ha ha ha... Muốn một tên người tu hành tâm lực cường đại trúng aor thuật là chuyện không dễ dàng, ta xem như yên tâm rồi, kế tiếp ta không cần quá khẩn trương, ngươi hỗ trợ nhìn chằm chằm vào đi.
- Huyễn trần tánh mạng trừ ảo thuật còn có thể thi triển rất nhiều giả thân, còn có thể chém giết cận thân.
Kỷ Ninh nói:
- Trong truyền thuyết trên huyễn trần đạo có tính mạng huyền trần có thể so sánh Vĩnh Hằng Đế Quân. Mặc dù ta có thể chống cự ảo thuật của nó, ta không thể thắng nó khi chiến đấu cận thân.
- Ân.
Cửu Trần giáo chủ gật đầu.
- Đến lúc đó cũng chỉ có thể dựa vào đạo phù.
Kỷ Ninh nói.
- Mặc kệ như thế nào, ngươi là người tu hành tâm lực, ít nhất ta coi trọng năng lực chống cự ảo thuật, còn lại có nắm chắc rất lớn.
Cửu Trần giáo chủ hiếu kỳ nói:
- Vừa rồi ngươi thi triển là bí thuật tâm lực gì, lợi hại như vậy?
- Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật.
Kỷ Ninh hồi đáp.
Đây là bí thuật Kỷ Ninh cải biến một ít khi học tập rất nhiều bí thuật của Vũ Thường Đạo Quân, hắn sáng chế ra thứ thích hợp nhất với chính mình, cũng là bí thuật cường đại nhất.
Vũ Thường Đạo Quân còn cường đại hơn cung chủ Tâm Lực cung hiện tại rất nhiều! Trong vô số năm tháng trước kia, Vũ Thường Đạo Quân đứng vị trí thứ nhất trong các Đạo Quân tại vô tận cương vực.
Phi chu màu đen, Kỷ Ninh và Cửu Trần đều đứng trên bong thuyền, trong tay Kỷ Ninh cầm Bắc Hồng kiếm xé rách thông đạo hư không trong hắc ám.
Vèo.
Phi chu bay vào trong đó, thông đạo tối tăm khép lại.
Ỷ vào kiếm thuật siêu việt không gian, hai người Kỷ Ninh bước vào con đường quay về.
Hai người bọn họ trên đường đi cẩn thận từng li từng tí, Kỷ Ninh cảm ứng và tìm kiếm điểm dừng chân an toàn, về sau lần lượt xé rách ra thông đạo không gian, ngẫu nhiên còn phải dựa vào phi chu màu đen né tránh qua một ít khu vực đặc biệt.
Nửa tháng sau.
Ầm ầm ~~~~
Hư không hỗn loạn, vô số mảnh vỡ chấn động, vô số nguy cơ ẩn núp trong đó.
Một chiếc phi chu màu đen dừng trong hư không hỗn loạn và thừa nhận mảnh vỡ trùng kích.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ đều nhìn về phía trước, trong hư không hỗn loạn phía trước có con đường phiến đá xanh dài ngàn vạn dặm, con đường đá xanh kéo dài tới cuối tầm mắt.
Trong mảnh vỡ hư không hắc ám lại có một thông đạo đẹp và an toàn như thế, vừa nhìn đã cảm giác được phiến đá xanh này ẩn chứa nguy hiểm.
- Huyễn trần đạo.
Cửu Trần giáo chủ trịnh trọng nói:
- Chúng ta phải đi về, cần thông qua bốn đại hiểm địa, nguy hiểm sắp xếp đầu tiên là tinh hà lưu vực! Tinh hà lưu vực quá lớn quá lớn, muốn xuyên qua cả tinh hà lưu vực cần đại khái ba mươi vạn năm! Nguy hiểm sắp xếp thứ hai chính là huyễn trần đạo! Hai hiểm địa cuối cùng nằm bên ngoài Ngu Tinh Hải, với thực lực của hai ta có thể vượt qua, không đáng kể.
Kỷ Ninh gật đầu.
Huyễn trần đạo, nó là hiểm địa cực kỳ nguy hiểm sâu trong Ngu Tinh Hải!
- Hi vọng đừng không may chết tại đây.
Cửu Trần giáo chủ nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
-Đi thôi.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Vèo.
Phi chu màu đen lập tức bay lê con đường đá xanh này.
Chỉ có thông qua ‘huyễn trần đạo’ mới có thể đi tới tinh hà lưu vực nhanh nhất, đây đã là lộ tuyến an toàn nhất tại nơi cực sâu trong Ngu Tinh Hải để tới gần tinh hà lưu vực.
Cửu Trần giáo chủ cầm trường côn trong tay, ánh mắt hắn nhìn khắp bốn phía, hiển nhiên rất khẩn trương, thấp giọng nói:
- Dùng tốc độ phi chu, thời gian một tháng có thể bay qua huyễn trần đạo, một tháng, chỉ là một tháng này không thể có một chút chủ quan nào.
Hai tay Kỷ Ninh cũng nắm lấy hai thanh Bắc Hồng kiếm, hắn quan sát bốn phía sau đó chế nhạo:
- Cửu Trần nhìn ngươi khẩn trương kia.
- Không thể trách ta khẩn trương, nơi này không cho phép có một chút chủ quan, ah coi chừng.
Cửu Trần giáo chủ biến sắc.
Chỉ thấy phía trước xa xa xuất hiện một dị thú khải giáp màu xanh, nó có cánh giáp khải, đôi mắt nhỏ màu vàng, trong ánh mắt mang theo thế giới rộng lớn.
Ào ào xôn xao ~~~~
Trong nháy mắt chung quanh dị thú khải giáp màu xanh xuất hiện hơn vạn dị thú giáp xanh, chúng gào thét chói tai sau đó giết tới gần.
- Là sinh linh trong huyễn trần đạo, cẩn thận!
Cửu Trần giáo chủ rất khẩn trương, nói:
- Chúng chỉ có một chân thân, tất cả còn lại là hư giả. Hơn nữa nó có thể tùy ý biến ảo chân thân, tất cả đều có khả năng là chân thân.
Kỷ Ninh đứng tại phi chu thuyền đầu, nhìn xem cái kia hơn vạn thanh giáp dị thú đánh tới, ánh mắt của hắn rồi đột nhiên hiện lên một tia hàn quang.
Hô!
Một đạo chấn động vô hình giống như sóng xung kích hình quạt trực tiếp càn quét qua đám dị thú khải giáp màu xanh.
Ô.
Tiếng rống thê lương vang lên, trong đó một đầu dị thú khải giáp màu xanh kêu thảm thiết, ánh mắt màu vàng của nó thống khổ và im ắng ngã xuống.
Đồng thời tất cả dị thú khải giáp màu xanh khác cũng biến mất, chỉ còn lại thi thể của một con dị thú khải giáp màu xanh đang phân giải và hóa thành vô số hào quang màu xanh, những hào quang màu xanh này lại thẩm thấu vào con đường màu xanh dưới chân.
- Chết?
Cửu Trần giáo chủ hơi sững sờ, hắn quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
- Bắc Minh, vừa rồi, vừa rồi xảy ra chuyện gì? Tại sao dị thú khải giáp màu xanh lại chết?
Tính mạng huyễn trần là sinh vật đáng sợ do hoàn cảnh đặc thù của huyễn trần đạo thai nghén ra.
Chúng trời sinh am hiểu ảo thuật, hơn nữa biến ảo ra nhiều giả thân, chân thân có thể tùy ý biến ảo thành giả thân. Cho nên chiến đấu với chúng là chuyện đau đầu, mặc dù thực lực cao hơn một mảng lớn, không cẩn thận có thể chết trong tay tính mạng huyễn trần.
- Tâm lực.
Kỷ Ninh nói.
- Ta quả nhiên không có cảm ứng sai.
Cửu Trần giáo chủ vô cùng khiếp sợ, nói:
- Ngươi là người tu hành tâm lực?
Lúc trước hắn thời khắc cảm ứng bốn phương tám hướng, hắn cẩn thận nhìn tính mạng huyễn trần lại bỗng nhiên cảm ứng được có chấn động đặc thù, dùng thực lực của hắn đương nhiên có thể suy đoán ra là tâm lực! Kỷ Ninh từ khi hắn biết tới bây giờ chưa bao giờ sử dụng tâm lực, hơn nữa người tu hành tâm lực hật sự quá hiếm thấy.
- Ha ha, không phải trước kia ta đã nói ta cũng nhận được một ít cơ duyên của chúa tể Đạo Minh ban tặng sao.
Kỷ Ninh cười nói:
- Lúc ở trong động quật, ta chính thức thành một người tu hành tâm lực.
- Ha ha...
Cửu Trần giáo chủ mừng rỡ, nói:
- Quá tốt, ta vẫn lo lắng trên huyễn trần đạo này, chỉ sợ không cẩn thận sẽ trúng ảo thuật! Cho nên thời khắc chú ý cẩn thận, không nghĩ tới ngươi chính là người tu hành tâm lực, ha ha ha... Muốn một tên người tu hành tâm lực cường đại trúng aor thuật là chuyện không dễ dàng, ta xem như yên tâm rồi, kế tiếp ta không cần quá khẩn trương, ngươi hỗ trợ nhìn chằm chằm vào đi.
- Huyễn trần tánh mạng trừ ảo thuật còn có thể thi triển rất nhiều giả thân, còn có thể chém giết cận thân.
Kỷ Ninh nói:
- Trong truyền thuyết trên huyễn trần đạo có tính mạng huyền trần có thể so sánh Vĩnh Hằng Đế Quân. Mặc dù ta có thể chống cự ảo thuật của nó, ta không thể thắng nó khi chiến đấu cận thân.
- Ân.
Cửu Trần giáo chủ gật đầu.
- Đến lúc đó cũng chỉ có thể dựa vào đạo phù.
Kỷ Ninh nói.
- Mặc kệ như thế nào, ngươi là người tu hành tâm lực, ít nhất ta coi trọng năng lực chống cự ảo thuật, còn lại có nắm chắc rất lớn.
Cửu Trần giáo chủ hiếu kỳ nói:
- Vừa rồi ngươi thi triển là bí thuật tâm lực gì, lợi hại như vậy?
- Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật.
Kỷ Ninh hồi đáp.
Đây là bí thuật Kỷ Ninh cải biến một ít khi học tập rất nhiều bí thuật của Vũ Thường Đạo Quân, hắn sáng chế ra thứ thích hợp nhất với chính mình, cũng là bí thuật cường đại nhất.
Vũ Thường Đạo Quân còn cường đại hơn cung chủ Tâm Lực cung hiện tại rất nhiều! Trong vô số năm tháng trước kia, Vũ Thường Đạo Quân đứng vị trí thứ nhất trong các Đạo Quân tại vô tận cương vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.