Quyển 18 - Chương 510: Trận chiến mở màn (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Mà lại là nhìn lôi điện mà lĩnh ngộ ra, Cửu Nguyên Thần Lôi bí thuật mà Kỷ Ninh tu luyện đối với lôi điện cũng coi như rất là quen thuộc a. Tin rằng sau khi tu luyện bộ pháp truyền thừa này sẽ bớt đi được rất nhiều công phu.
- Hiện tại ta chiến đấu là dựa vào kiếm thuật, nhiều nhất là Lôi điện chi dực phụ trợ. Không có thân pháp tốt chính thức nào.
Kỷ Ninh nhìn kỹ một lần, sau đó mới lập tức quyết định. Đem bộ pháp truyền thừa thứ chín này liệt vào mục tiêu đầu tiên trong danh sách của mình!
. . .
- Mới tới hay sao?
- Không ngờ lại có nhiều người mới tới như vậy a.
Khi đám người Thế Giới Cảnh như Kỷ Ninh bay lên trên Tinh Thần đảo, một lượng lớn Tinh Thần đảo lại bay lên cùng một tầng thứ. Đương nhiên cũng khiến cho hơn ba mươi vạn tên Thế Giới Cảnh còn lại chú ý tới.
Trong bọn họ, có người đang đứng ở bên trên Tinh Thần đảo của mình quan sát ở phía xa xa. Còn có một ít người thông qua bức thư màu vàng để quan sát. Bên trên bức thư màu vàng sẽ ghi chép lại kỹ càng tin tức về tu hành giả ở bên trên Tinh Thần đảo, cùng với tin tức về bảo vật truyền thừa.
- Những người này mới tới này, nhất định trên người có mang theo Hỗn Độn linh dịch và vô số bảo bối a.
- Phải nắm chắc đoạt lấy.
- Ước chiến.
- Ước chiến.
Rất nhiều Thế Giới Cảnh tương đối cường đại đều động tâm a. Người thực lực yếu đã sớm đã bị bóc lột qua, có bao nhiêu pháp bảo đều bị bóc lột rồi, lúc này trên người cũng không có được nổi một bảo bối gì. Mà hơn ba vạn Thế Giới Cảnh như Kỷ Ninh đều vừa mới tới, nhất định trên người mỗi người đều có không ít bảo bối.
Ở trong Mang Nhai quốc cũng có sinh hoạt như bên ngoài, đều cần bảo bối.
- Tranh thủ thời gian ước chiến a.
Đặc biệt là một ít người thực lực rất mạnh lại bị các Thế Giới Cảnh càng mạnh hơn nữa ước chiến cướp đoạt bảo vật. Hiện tại bọn họ đang cần pháp bảo tiện tay! Cho nên đương nhiên phải bắt đầu bóc lột người mới tới a.
. . .
- Ước chiến? Ước chiến đến từ tầng thứ ba?
Kỷ Ninh còn nhàn nhã nằm ở trên ghế tìm hiểu chín mươi chín loại truyền thừa thì đã lập tức bị người khác ước chiến.
- Ta mới tới, xem ra đã khiến cho rất nhiều người trông mà thèm a.
Kỷ Ninh không có vội vã ứng chiến, mà là lặng lẽ chờ đợi, một cái, hai cái, ba cái, bốn cái, năm cái. . .
Người ước chiến Kỷ Ninh không ngờ lại có không ít!
Trong thời gian uống cạn một chung trà, ước chiến đến từ tầng thứ ba Tinh Thần đảo có một cái, ước chiến đến từ tầng thứ hai Tinh Thần đảo có hai cái, ước chiến đến từ thấp nhất là tầng thứ nhất lại có tới mười hai cái!
- Tổng cộng có mười lăm tên Thế Giới Cảnh ước chiến với ta.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, dựa theo quy củ ước chiến, mỗi một Thế Giới Cảnh mỗi ngày chỉ có thể ước chiến được một lần! Kỷ Ninh cũng có thể ước chiến Thế Giới Cảnh khác, như nếu như đối phương đồng ý, như vậy sẽ là đối chiến. Nếu như đối phương không có đồng ý. . . Như vậy Kỷ Ninh cũng chỉ có thể chọn một trong mười lăm người ước chiến hắn, phải đối chiến cùng với một người ở bên trong số này.
Kỳ thật phạm vi lựa chọn đối thủ rất lớn, thế nhưng nói ít cũng rất ít. Khi vừa mới bắt đầu đến, đám người này biết rõ nhất định trên người đám người Kỷ Ninh có mang theo một ít pháp bảo bảo vật... Cho nên mới có thể có nhiều ước chiến như vậy.
Lúc bình thường, rất có thể một ngày trôi qua, ngay cả một trận ước chiến cũng không có a!
- Chọn đấu với ai a?
- Những Tinh Thần đảo này, được phân thành sáu tầng, tầng thứ ba này không cao không thấp. . . Dù sao nơi này cũng có hơn ba nghìn cái Thế Giới Cảnh cấp độ này, vậy thì lựa chọn hắn a.
Kỷ Ninh cũng là kẻ tài cao gan cũng lớn, nếu như người thực lực yếu chút vừa tới nơi này, chỉ sợ sẽ chọn đối thủ ở tầng thứ nhất trong lần ước chiến đầu tiên.
Xuyên qua bức thư màu vàng, tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, lập tức bóp nát tin tức ước chiến của đối phương, chuyện này cũng đồng nghĩa cho việc hắn ứng chiến!
. . .
Hòn đảo lơ lửng ở trên tầng thứ ba tổng cộng có hơn ba nghìn tòa, ở trên một tòa Tinh Thần đảo ở trong đó.
- Ứng chiến?
- Không ngờ hắn ta lại ứng chiến?
Một thiếu niên môi hồng, răng trắng mập mạp hưng phấn tới mức nhảy dựng lên, trên mặt tràn ngập vẻ mừng rỡ như điên:
- Ha ha ha, không ngờ lại ứng chiến, thật quá tốt, chẳng lẽ ta vận xui của Đan Bảo ta đã hết, bắt đầu gặp đại vận hay sao?
Người gọi là Đan Bảo này, hỉ nộ ái ồ đều biểu hiện trên mặt, không có một chút che dấu nào.
- Ta đường đường là Luyện Đan Đại Sư a. Thế nhưng ở nơi này, thủ đoạn luyện đan lại hoàn toàn vô dụng, còn phải chém giết cùng Thế Giới Cảnh khác.
Trong miệng tên thiếu niên mập mạp này cằn nhằn, chân thì đi tới một căn phòng.
Đẩy cửa vào, trên mặt đất ở trong phòng, trên vách tường đều có một lượng lớn Thần Văn. Chỉ cần vào trong phòng thì bản thân sẽ ở trong trận pháp Thần Văn này.
Ông ~~~
Không gian chuyển dời.
Đan Bảo Thế Giới thần tức thì hư không tiêu thất không thấy.
******
Trên một hải đảo xinh đẹp có một tầng băng tuyết bao phủ, trong lúc nhất thời toàn bộ hòn đảo đều trở nên yên tĩnh.
Sưu.
Thiếu niên mập mạp đột nhiên xuất hiện, hắn nhìn quanh bốn phía, toàn bộ hòn đảo đều là một mảnh tuyết trắng. Vừa liếc mắt nhìn đã thấy rõ được chung quanh, chuyện này khiến cho hắn có chút thoả mãn, nói:
- Nơi chiến đấu lần này cũng không tệ lắm, ít nhất cảnh sắc cũng không tệ, so sánh với lần trước còn tốt hơn nhiều.
- Xem ra ta quả thực ta bắt đầu gặp đại vận rồi.
Đan Bảo Thế Giới thần nhàn nhã nằm ở trên mặt tuyết, đôi mắt nhỏ híp lại, nói:
- Bảo vật truyền thừa mà ta gom góp đã xếp hạng ở cuối cùng rồi. Thế nhưng đám Thế Giới Cảnh chết tiệt ở trenen tầng thứ tư kia luôn đến cướp đoạt của ta, hi vọng lần này vận khí của ta tốt hơn một chút. Tốt nhất đối phương có thể có Vĩnh hằng thần binh. Sau khi đạt được Vĩnh hằng thần binh, thực lực của ta sẽ đại tăng, có thể đấu một trận với những tên trên tầng thứ tư rồi, nói không chừng còn có hi vọng kiếm đủ một bộ truyền thừa a.
Lần trước hắn sưu tập một bộ truyền thừa bài danh thứ chín mươi sáu, đó là truyền thừa phân tán ở trên một trăm cái bảo bối truyền thừa. Khi đó hắn cũng đã thu thập được chín mươi mốt cái rồi. Chỉ là đám Thế Giới Cảnh tầng thứ tư chết tiệt lại phát ra ước chiến với hắn. Lúc ấy hắn lại phát ra ước chiến với một tên Thế Giới Cảnh ở tầng thứ hai, chỉ cần đối phương ứng chiến, như vậy hắn đã có thể không cần giao chiến cùng với tên ở tầng thứ tư kia nữa.
- Hiện tại ta chiến đấu là dựa vào kiếm thuật, nhiều nhất là Lôi điện chi dực phụ trợ. Không có thân pháp tốt chính thức nào.
Kỷ Ninh nhìn kỹ một lần, sau đó mới lập tức quyết định. Đem bộ pháp truyền thừa thứ chín này liệt vào mục tiêu đầu tiên trong danh sách của mình!
. . .
- Mới tới hay sao?
- Không ngờ lại có nhiều người mới tới như vậy a.
Khi đám người Thế Giới Cảnh như Kỷ Ninh bay lên trên Tinh Thần đảo, một lượng lớn Tinh Thần đảo lại bay lên cùng một tầng thứ. Đương nhiên cũng khiến cho hơn ba mươi vạn tên Thế Giới Cảnh còn lại chú ý tới.
Trong bọn họ, có người đang đứng ở bên trên Tinh Thần đảo của mình quan sát ở phía xa xa. Còn có một ít người thông qua bức thư màu vàng để quan sát. Bên trên bức thư màu vàng sẽ ghi chép lại kỹ càng tin tức về tu hành giả ở bên trên Tinh Thần đảo, cùng với tin tức về bảo vật truyền thừa.
- Những người này mới tới này, nhất định trên người có mang theo Hỗn Độn linh dịch và vô số bảo bối a.
- Phải nắm chắc đoạt lấy.
- Ước chiến.
- Ước chiến.
Rất nhiều Thế Giới Cảnh tương đối cường đại đều động tâm a. Người thực lực yếu đã sớm đã bị bóc lột qua, có bao nhiêu pháp bảo đều bị bóc lột rồi, lúc này trên người cũng không có được nổi một bảo bối gì. Mà hơn ba vạn Thế Giới Cảnh như Kỷ Ninh đều vừa mới tới, nhất định trên người mỗi người đều có không ít bảo bối.
Ở trong Mang Nhai quốc cũng có sinh hoạt như bên ngoài, đều cần bảo bối.
- Tranh thủ thời gian ước chiến a.
Đặc biệt là một ít người thực lực rất mạnh lại bị các Thế Giới Cảnh càng mạnh hơn nữa ước chiến cướp đoạt bảo vật. Hiện tại bọn họ đang cần pháp bảo tiện tay! Cho nên đương nhiên phải bắt đầu bóc lột người mới tới a.
. . .
- Ước chiến? Ước chiến đến từ tầng thứ ba?
Kỷ Ninh còn nhàn nhã nằm ở trên ghế tìm hiểu chín mươi chín loại truyền thừa thì đã lập tức bị người khác ước chiến.
- Ta mới tới, xem ra đã khiến cho rất nhiều người trông mà thèm a.
Kỷ Ninh không có vội vã ứng chiến, mà là lặng lẽ chờ đợi, một cái, hai cái, ba cái, bốn cái, năm cái. . .
Người ước chiến Kỷ Ninh không ngờ lại có không ít!
Trong thời gian uống cạn một chung trà, ước chiến đến từ tầng thứ ba Tinh Thần đảo có một cái, ước chiến đến từ tầng thứ hai Tinh Thần đảo có hai cái, ước chiến đến từ thấp nhất là tầng thứ nhất lại có tới mười hai cái!
- Tổng cộng có mười lăm tên Thế Giới Cảnh ước chiến với ta.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, dựa theo quy củ ước chiến, mỗi một Thế Giới Cảnh mỗi ngày chỉ có thể ước chiến được một lần! Kỷ Ninh cũng có thể ước chiến Thế Giới Cảnh khác, như nếu như đối phương đồng ý, như vậy sẽ là đối chiến. Nếu như đối phương không có đồng ý. . . Như vậy Kỷ Ninh cũng chỉ có thể chọn một trong mười lăm người ước chiến hắn, phải đối chiến cùng với một người ở bên trong số này.
Kỳ thật phạm vi lựa chọn đối thủ rất lớn, thế nhưng nói ít cũng rất ít. Khi vừa mới bắt đầu đến, đám người này biết rõ nhất định trên người đám người Kỷ Ninh có mang theo một ít pháp bảo bảo vật... Cho nên mới có thể có nhiều ước chiến như vậy.
Lúc bình thường, rất có thể một ngày trôi qua, ngay cả một trận ước chiến cũng không có a!
- Chọn đấu với ai a?
- Những Tinh Thần đảo này, được phân thành sáu tầng, tầng thứ ba này không cao không thấp. . . Dù sao nơi này cũng có hơn ba nghìn cái Thế Giới Cảnh cấp độ này, vậy thì lựa chọn hắn a.
Kỷ Ninh cũng là kẻ tài cao gan cũng lớn, nếu như người thực lực yếu chút vừa tới nơi này, chỉ sợ sẽ chọn đối thủ ở tầng thứ nhất trong lần ước chiến đầu tiên.
Xuyên qua bức thư màu vàng, tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, lập tức bóp nát tin tức ước chiến của đối phương, chuyện này cũng đồng nghĩa cho việc hắn ứng chiến!
. . .
Hòn đảo lơ lửng ở trên tầng thứ ba tổng cộng có hơn ba nghìn tòa, ở trên một tòa Tinh Thần đảo ở trong đó.
- Ứng chiến?
- Không ngờ hắn ta lại ứng chiến?
Một thiếu niên môi hồng, răng trắng mập mạp hưng phấn tới mức nhảy dựng lên, trên mặt tràn ngập vẻ mừng rỡ như điên:
- Ha ha ha, không ngờ lại ứng chiến, thật quá tốt, chẳng lẽ ta vận xui của Đan Bảo ta đã hết, bắt đầu gặp đại vận hay sao?
Người gọi là Đan Bảo này, hỉ nộ ái ồ đều biểu hiện trên mặt, không có một chút che dấu nào.
- Ta đường đường là Luyện Đan Đại Sư a. Thế nhưng ở nơi này, thủ đoạn luyện đan lại hoàn toàn vô dụng, còn phải chém giết cùng Thế Giới Cảnh khác.
Trong miệng tên thiếu niên mập mạp này cằn nhằn, chân thì đi tới một căn phòng.
Đẩy cửa vào, trên mặt đất ở trong phòng, trên vách tường đều có một lượng lớn Thần Văn. Chỉ cần vào trong phòng thì bản thân sẽ ở trong trận pháp Thần Văn này.
Ông ~~~
Không gian chuyển dời.
Đan Bảo Thế Giới thần tức thì hư không tiêu thất không thấy.
******
Trên một hải đảo xinh đẹp có một tầng băng tuyết bao phủ, trong lúc nhất thời toàn bộ hòn đảo đều trở nên yên tĩnh.
Sưu.
Thiếu niên mập mạp đột nhiên xuất hiện, hắn nhìn quanh bốn phía, toàn bộ hòn đảo đều là một mảnh tuyết trắng. Vừa liếc mắt nhìn đã thấy rõ được chung quanh, chuyện này khiến cho hắn có chút thoả mãn, nói:
- Nơi chiến đấu lần này cũng không tệ lắm, ít nhất cảnh sắc cũng không tệ, so sánh với lần trước còn tốt hơn nhiều.
- Xem ra ta quả thực ta bắt đầu gặp đại vận rồi.
Đan Bảo Thế Giới thần nhàn nhã nằm ở trên mặt tuyết, đôi mắt nhỏ híp lại, nói:
- Bảo vật truyền thừa mà ta gom góp đã xếp hạng ở cuối cùng rồi. Thế nhưng đám Thế Giới Cảnh chết tiệt ở trenen tầng thứ tư kia luôn đến cướp đoạt của ta, hi vọng lần này vận khí của ta tốt hơn một chút. Tốt nhất đối phương có thể có Vĩnh hằng thần binh. Sau khi đạt được Vĩnh hằng thần binh, thực lực của ta sẽ đại tăng, có thể đấu một trận với những tên trên tầng thứ tư rồi, nói không chừng còn có hi vọng kiếm đủ một bộ truyền thừa a.
Lần trước hắn sưu tập một bộ truyền thừa bài danh thứ chín mươi sáu, đó là truyền thừa phân tán ở trên một trăm cái bảo bối truyền thừa. Khi đó hắn cũng đã thu thập được chín mươi mốt cái rồi. Chỉ là đám Thế Giới Cảnh tầng thứ tư chết tiệt lại phát ra ước chiến với hắn. Lúc ấy hắn lại phát ra ước chiến với một tên Thế Giới Cảnh ở tầng thứ hai, chỉ cần đối phương ứng chiến, như vậy hắn đã có thể không cần giao chiến cùng với tên ở tầng thứ tư kia nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.