Quyển 18 - Chương 810: Trốn (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
- Phốc!
Một đạo kiếm quang cắt ngang lên bên trên thần thể của Phi Đình Đạo Quân, mặc dù có Vĩnh Hằng khải giáp hộ thể. Thế nhưng một kiếm này của Kỷ Ninh lại ẩn chứa lực trùng kích rất là đáng sợ, khiến cho Phi Đình Đạo Quân phải phun ra máu tươi. Đồng thời thần thể của hắn cũng giống như diều đứt dây bay ra bên ngoài.
- Sưu sưu sưu.
Trong lúc Phi Đình Đạo Quân bay ngược về phía sau, cũng đồng thời chém ra một kiếm, kiếm ảnh gào thét bao phủ về phía Kỷ Ninh.
- Keng keng keng...
Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay, kiếm của song phương va chạm nhau mười hai lần, lúc này kiếm của Kỷ Ninh sẽ sắp đâm trúng người của Phi Đình Đạo Quân.
Một kiếm này là chung cực kiếm đạo, Tích Huyết.
Cũng là một thức có uy lực lớn nhất sau khi hấp thu kim sắc lưu sa của Bắc Hồng kiếm. Một kiếm này trực tiếp bỏ qua kiếm của đối phương, đâm vào cằm của Phi Đình Đạo Quân.
- Phốc.
Trong miệng Phi Đình Đạo Quân phun ra máu tươi, toàn thân phát run rồi bay ngược về phía sau, trong lúc nhất thời đã hoàn toàn mê muội.
- Thu.
Trường kiếm ở trong tay Kỷ Ninh giống như một sợi chỉ, trực tiếp quấn quanh, nhanh chóng trói buộc Phi Đình Đạo Quân kia lại.
- Chạy mau.
Một tòa trận đồ hàng lâm, chắn ở phía trước Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh. Lúc này Hương Long Đạo Quân đang ở phía xa lo lắng truyền âm.
Phanh ~~~~
Kiếm của Kỷ Ninh và trận đồ của Hương Long Đạo Quân đụng vào một chỗ.
Phi Đình Đạo Quân cũng đã tỉnh táo lại, sắc mặt trắng bệch. Hắn biết rõ mình thiếu chút nữa đã mất mạng. Lúc này hắn cũng bất chấp tất cả, trực tiếp hóa thành một cơn gió, tốc độ tăng vọt đến gấp năm mươi lần tốc độ ánh sáng, chạy trốn về phương hướng chỗ Hương Long Đạo Quân.
- Thật là đáng sợ, quá mạnh mẽ, sao hắn ta lại mạnh mẽ như vậy cơ chứ.
Trong khi Phi Đình Đạo Quân chạy trốn, đồng thời trong lòng cũng tràn ngập vẻ bối rối.
Kỳ thực hắn cũng rất mạnh.
Hắn chính là Đạo Quân cấp thứ hai a, ở trên Phong Chi Nhất Đạo đã đạt tới thành tựu cực cao. Lúc chiến đấu thân thể quỷ mị vô cùng, kiếm của hắn cũng nhanh, mà lại quỷ dị khó lường. Thế nhưng vừa rồi giao thủ cùng với Kỷ Ninh, hắn lại hoàn toàn ở thế hạ phong. Lần thứ nhất Kỷ Ninh dùng Huyễn Tinh Thuật, thân pháp của Phi Đình Đạo Quân căn bản không kịp thi triển ra thì đã trúng Huyễn thuật rồi. Sau đó lại trúng tiếp một kiếm của Kỷ Ninh.
Lần thứ hai Kỷ Ninh không có dùng Huyễn Tinh Thuật, chỉ là cận thân chém giết, chỉ dùng hai thanh kiếm mà thôi! Kiếm quang va chạm mười hai lần, Phi Đình Đạo Quân hắn đã thất bại! Rõ ràng năng lực cận chiến của song phương có chênh lệch quá lớn, mà lúc bị Kỷ Ninh dùng một kiếm đâm vào bên trên cái cằm, một kiếm này đã đủ để đánh cho hắn mê muội!
Đúng vậy, đánh cho tới mê muội a. Trong một giây lát nwh vậy hắn đã mất đi ý thức.
Trên lý thuyết mà nói, chém giết với người cùng cấp độ, mặc dù bản thân bị trúng mấy chiêu thì cũng sẽ không đến mức bị đánh cho choáng váng a.
- Một kiếm kia, uy lực quá lớn a. Cho dù là phần lớn Đạo Quân cấp thứ hai chỉ sợ cũng không chịu nổi được.
- Phi Đình huynh, có chuyện gì xảy ra?
Hương Long Đạo Quân luôn trốn ở phía xa thao túng pháp bảo thì lại vội vàng nói:
- Sao ngươi lại chạy đi? Dựa theo kế hoạch của ta trước đó, ngươi cận thân chém giết, ta thao túng pháp bảo đánh xa, cùng nhau đối phó với hắn a.
- Đừng nói tới kế hoạch gì nữa, ta căn bản không phải là đối thủ của hắn. Cho dù hắn ta không sử dụng Tâm lực, chỉ sợ phần lớn Đạo Quân cấp thứ hai cũng sẽ không phải đối thủ của hắn.
Phi Đình Đạo Quân vừa vội vừa giận, lập tức truyền âm nói:
- Vừa rồi ta đã bị đánh cho choáng váng a.
Trùng kích, một khi vượt ra khỏi phạm vi thừa nhận.
Sẽ lập tức làm cho bản thân mê muội, mất đi ý thức.
Kỳ thật tuy rằng kiếm thuật của Kỷ Ninh rất đáng sợ, cận chiến đúng là rất lợi hại. Thế nhưng hắn cũng không mạnh mẽ được như thế. Chủ yếu là Bắc Hồng kiếm cực kỳ thích hợp để thi triển Tích Huyết thức! Nếu như là một kiện Vũ Trụ Chi Bảo, tăng phúc đối với thực lực gấp mười lần! Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh hấp thu một lượng lớn kim sắc lưu sa, ở một phương diện nào đó đã đạt tới cực hạn. Cho nên đã có thể nói bản thân đã có căn cơ Vũ Trụ Chi Bảo, khiến cho uy năng của Tích Huyết thức đủ sức để tăng vọt lên gấp hơn năm lần.
- Đi mau. Ta cũng ngăn không được hắn.
Hương Long Đạo Quân lập tức nói.
Phanh Phanh PHanh.
Kỷ Ninh nhanh chóng đánh tới, hơn một ngàn khỏa Kim Châu kia tạo thành từng tòa trận đồ, tất cả đều liên tiếp bị đánh tan. Kỷ Ninh trực tiếp bắn thẳng về phía Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân.
- Ma Quân.
- Ma Quân.
Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân cũng bắt đầu chạy trốn, đồng thời cũng truyền âm cho Trần Vũ Ma Quân.
- Tên Bắc Minh kia quá mạnh mẽ, hai người chúng ta không ngăn cản được hắn.
- Ma Quân, chúng ta không gánh được a.
. . .
Nếu như nói Kỷ Ninh chiến một trận với Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân là nghiêng về một bên.
Như vậy Trần Vũ Ma Quân và Cửu Trần giáo chủ lúc này đã chém giết tới mức kịch liệt!
Tuy rằng Trần Vũ Ma Quân là nữ tử, thế nhưng rõ ràng rất là bá đạo. Phương thức cận chiến của nàng càng thêm hoàn mỹ. Đôi bàn tay kia, khi thì chỉ pháp, khi thì quyền pháp, khi thì chưởng pháp, liên tục đánh ra.
Cửu Trần giáo chủ cũng hung hãn vô cùng, rất là bạo ngược. Hắn thi triển ra thần thông cấm thuật, bản thân lại là cổ tu hành giả nhất tộc. Cho nên thần thể của hắn quá mức cường đại, so Tu hành giả bình thường còn cường đại hơn rất nhiều. Lại còn thi triển ra thần thông cấm thuật. . . Tuy nói cảnh giới càng cao thì Đạo lại càng quan trọng. Thế nhưng hắn bộc phát thần lực lại quá mạnh mẽ, tăng phúc đối với thực lực cũng không nhỏ.
Mà lại hắn là lần đầu tiên chém giết với người cùng cấp bậc như Trần Vũ Ma Quân, cho nên Cửu Trần giáo chủ chiến đấu cực kỳ hưng phấn, hắn cũng không ngừng hấp thu một ít kinh nghiệm.
- Ma Quân. Tên Bắc Minh kia quá mạnh mẽ, hai người chúng ta không ngăn cản được hắn.
Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân chạy thoát, đồng thời cũng truyền âm nói.
- Cái gì.
Trần Vũ Ma Quân biến sắc.
Hai người liên thủ, còn đấu không lại được Bắc Minh hay sao?
- Đáng chết. Thật là đáng chết.
Trần Vũ Ma Quân nhìn Cửu Trần giáo chủ ở trước mặt. Nàng đã hiểu ra mình không đã làm gì được tên cổ tu hành giả này rồi. Với tư cách là một trong các Đạo Quân đỉnh phong nhất, nàng căn bản không quan tâm tới cái gì mà cổ tu hành giả. Thế nhưng Cửu Trần lại không đơn thuần là cổ tu hành giả bình thường. Ở trên phương diện Đạo cũng là tồn tại nghịch thiên, cho nên mới khó chơi như vậy.
Một đạo kiếm quang cắt ngang lên bên trên thần thể của Phi Đình Đạo Quân, mặc dù có Vĩnh Hằng khải giáp hộ thể. Thế nhưng một kiếm này của Kỷ Ninh lại ẩn chứa lực trùng kích rất là đáng sợ, khiến cho Phi Đình Đạo Quân phải phun ra máu tươi. Đồng thời thần thể của hắn cũng giống như diều đứt dây bay ra bên ngoài.
- Sưu sưu sưu.
Trong lúc Phi Đình Đạo Quân bay ngược về phía sau, cũng đồng thời chém ra một kiếm, kiếm ảnh gào thét bao phủ về phía Kỷ Ninh.
- Keng keng keng...
Kỷ Ninh cầm hai thanh kiếm trong tay, kiếm của song phương va chạm nhau mười hai lần, lúc này kiếm của Kỷ Ninh sẽ sắp đâm trúng người của Phi Đình Đạo Quân.
Một kiếm này là chung cực kiếm đạo, Tích Huyết.
Cũng là một thức có uy lực lớn nhất sau khi hấp thu kim sắc lưu sa của Bắc Hồng kiếm. Một kiếm này trực tiếp bỏ qua kiếm của đối phương, đâm vào cằm của Phi Đình Đạo Quân.
- Phốc.
Trong miệng Phi Đình Đạo Quân phun ra máu tươi, toàn thân phát run rồi bay ngược về phía sau, trong lúc nhất thời đã hoàn toàn mê muội.
- Thu.
Trường kiếm ở trong tay Kỷ Ninh giống như một sợi chỉ, trực tiếp quấn quanh, nhanh chóng trói buộc Phi Đình Đạo Quân kia lại.
- Chạy mau.
Một tòa trận đồ hàng lâm, chắn ở phía trước Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh. Lúc này Hương Long Đạo Quân đang ở phía xa lo lắng truyền âm.
Phanh ~~~~
Kiếm của Kỷ Ninh và trận đồ của Hương Long Đạo Quân đụng vào một chỗ.
Phi Đình Đạo Quân cũng đã tỉnh táo lại, sắc mặt trắng bệch. Hắn biết rõ mình thiếu chút nữa đã mất mạng. Lúc này hắn cũng bất chấp tất cả, trực tiếp hóa thành một cơn gió, tốc độ tăng vọt đến gấp năm mươi lần tốc độ ánh sáng, chạy trốn về phương hướng chỗ Hương Long Đạo Quân.
- Thật là đáng sợ, quá mạnh mẽ, sao hắn ta lại mạnh mẽ như vậy cơ chứ.
Trong khi Phi Đình Đạo Quân chạy trốn, đồng thời trong lòng cũng tràn ngập vẻ bối rối.
Kỳ thực hắn cũng rất mạnh.
Hắn chính là Đạo Quân cấp thứ hai a, ở trên Phong Chi Nhất Đạo đã đạt tới thành tựu cực cao. Lúc chiến đấu thân thể quỷ mị vô cùng, kiếm của hắn cũng nhanh, mà lại quỷ dị khó lường. Thế nhưng vừa rồi giao thủ cùng với Kỷ Ninh, hắn lại hoàn toàn ở thế hạ phong. Lần thứ nhất Kỷ Ninh dùng Huyễn Tinh Thuật, thân pháp của Phi Đình Đạo Quân căn bản không kịp thi triển ra thì đã trúng Huyễn thuật rồi. Sau đó lại trúng tiếp một kiếm của Kỷ Ninh.
Lần thứ hai Kỷ Ninh không có dùng Huyễn Tinh Thuật, chỉ là cận thân chém giết, chỉ dùng hai thanh kiếm mà thôi! Kiếm quang va chạm mười hai lần, Phi Đình Đạo Quân hắn đã thất bại! Rõ ràng năng lực cận chiến của song phương có chênh lệch quá lớn, mà lúc bị Kỷ Ninh dùng một kiếm đâm vào bên trên cái cằm, một kiếm này đã đủ để đánh cho hắn mê muội!
Đúng vậy, đánh cho tới mê muội a. Trong một giây lát nwh vậy hắn đã mất đi ý thức.
Trên lý thuyết mà nói, chém giết với người cùng cấp độ, mặc dù bản thân bị trúng mấy chiêu thì cũng sẽ không đến mức bị đánh cho choáng váng a.
- Một kiếm kia, uy lực quá lớn a. Cho dù là phần lớn Đạo Quân cấp thứ hai chỉ sợ cũng không chịu nổi được.
- Phi Đình huynh, có chuyện gì xảy ra?
Hương Long Đạo Quân luôn trốn ở phía xa thao túng pháp bảo thì lại vội vàng nói:
- Sao ngươi lại chạy đi? Dựa theo kế hoạch của ta trước đó, ngươi cận thân chém giết, ta thao túng pháp bảo đánh xa, cùng nhau đối phó với hắn a.
- Đừng nói tới kế hoạch gì nữa, ta căn bản không phải là đối thủ của hắn. Cho dù hắn ta không sử dụng Tâm lực, chỉ sợ phần lớn Đạo Quân cấp thứ hai cũng sẽ không phải đối thủ của hắn.
Phi Đình Đạo Quân vừa vội vừa giận, lập tức truyền âm nói:
- Vừa rồi ta đã bị đánh cho choáng váng a.
Trùng kích, một khi vượt ra khỏi phạm vi thừa nhận.
Sẽ lập tức làm cho bản thân mê muội, mất đi ý thức.
Kỳ thật tuy rằng kiếm thuật của Kỷ Ninh rất đáng sợ, cận chiến đúng là rất lợi hại. Thế nhưng hắn cũng không mạnh mẽ được như thế. Chủ yếu là Bắc Hồng kiếm cực kỳ thích hợp để thi triển Tích Huyết thức! Nếu như là một kiện Vũ Trụ Chi Bảo, tăng phúc đối với thực lực gấp mười lần! Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh hấp thu một lượng lớn kim sắc lưu sa, ở một phương diện nào đó đã đạt tới cực hạn. Cho nên đã có thể nói bản thân đã có căn cơ Vũ Trụ Chi Bảo, khiến cho uy năng của Tích Huyết thức đủ sức để tăng vọt lên gấp hơn năm lần.
- Đi mau. Ta cũng ngăn không được hắn.
Hương Long Đạo Quân lập tức nói.
Phanh Phanh PHanh.
Kỷ Ninh nhanh chóng đánh tới, hơn một ngàn khỏa Kim Châu kia tạo thành từng tòa trận đồ, tất cả đều liên tiếp bị đánh tan. Kỷ Ninh trực tiếp bắn thẳng về phía Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân.
- Ma Quân.
- Ma Quân.
Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân cũng bắt đầu chạy trốn, đồng thời cũng truyền âm cho Trần Vũ Ma Quân.
- Tên Bắc Minh kia quá mạnh mẽ, hai người chúng ta không ngăn cản được hắn.
- Ma Quân, chúng ta không gánh được a.
. . .
Nếu như nói Kỷ Ninh chiến một trận với Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân là nghiêng về một bên.
Như vậy Trần Vũ Ma Quân và Cửu Trần giáo chủ lúc này đã chém giết tới mức kịch liệt!
Tuy rằng Trần Vũ Ma Quân là nữ tử, thế nhưng rõ ràng rất là bá đạo. Phương thức cận chiến của nàng càng thêm hoàn mỹ. Đôi bàn tay kia, khi thì chỉ pháp, khi thì quyền pháp, khi thì chưởng pháp, liên tục đánh ra.
Cửu Trần giáo chủ cũng hung hãn vô cùng, rất là bạo ngược. Hắn thi triển ra thần thông cấm thuật, bản thân lại là cổ tu hành giả nhất tộc. Cho nên thần thể của hắn quá mức cường đại, so Tu hành giả bình thường còn cường đại hơn rất nhiều. Lại còn thi triển ra thần thông cấm thuật. . . Tuy nói cảnh giới càng cao thì Đạo lại càng quan trọng. Thế nhưng hắn bộc phát thần lực lại quá mạnh mẽ, tăng phúc đối với thực lực cũng không nhỏ.
Mà lại hắn là lần đầu tiên chém giết với người cùng cấp bậc như Trần Vũ Ma Quân, cho nên Cửu Trần giáo chủ chiến đấu cực kỳ hưng phấn, hắn cũng không ngừng hấp thu một ít kinh nghiệm.
- Ma Quân. Tên Bắc Minh kia quá mạnh mẽ, hai người chúng ta không ngăn cản được hắn.
Hương Long Đạo Quân, Phi Đình Đạo Quân chạy thoát, đồng thời cũng truyền âm nói.
- Cái gì.
Trần Vũ Ma Quân biến sắc.
Hai người liên thủ, còn đấu không lại được Bắc Minh hay sao?
- Đáng chết. Thật là đáng chết.
Trần Vũ Ma Quân nhìn Cửu Trần giáo chủ ở trước mặt. Nàng đã hiểu ra mình không đã làm gì được tên cổ tu hành giả này rồi. Với tư cách là một trong các Đạo Quân đỉnh phong nhất, nàng căn bản không quan tâm tới cái gì mà cổ tu hành giả. Thế nhưng Cửu Trần lại không đơn thuần là cổ tu hành giả bình thường. Ở trên phương diện Đạo cũng là tồn tại nghịch thiên, cho nên mới khó chơi như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.