Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 764: Trong động quật

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Trận chiến lúc ấy hắn trước chết trận trọng thương địch nhân, chủ nhân của ta cũng cho địch nhân một kích trí mạng, địch nhân trước khi chết cũng trọng thương chủ nhân của ta, làm cho chủ nhân của ta bị thương quá nặng, lúc này mới lưu lại di ngôn, lưu lại an bài thích đáng. Về phần chúa tể áo trắng Đạo Minh các ngươi không lưu lại di ngôn gì.

- Về phần hắn lưu lại một chút ít bảo vật. . . Chủ nhân của ta tự nhiên thuận tay thu hồi, an bài chút ít khảo nghiệm cho hậu bối đệ tử.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói ra.

Kỷ Ninh nháy mắt.

Đó là bảo vật tiền bối Đạo Minh chúng ta đấy!

Ta cũng là người Đạo Minh!

Kỷ Ninh chỉ có thể hô trong lòng, cũng có thể lý tâm tính của đối phương, sau chiến tranh thượng cổ, thời đại cổ tu hành giả chấm dứt, Đạo Minh trở thành kẻ thống trị chân chính, đối phương tự nhiên sẽ một lòng cân nhắc vì tộc mình.

- Động quật này nhìn như động quật kì thực là pháp bảo phong bế thiên địa, là chủ nhân lúc trước vây khốn địch nhân, giết chết địch nhân.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Ngươi căn bản ra không được, muốn rời khỏi thì ta hỗ trợ rời đi.

- Tạm thời không nóng nảy.

Kỷ Ninh nói, nơi này là nơi ba chúa tể chém giết lẫn nhau, đương nhiên phải hảo hảo điều tra rõ ràng.

- Đúng rồi, Cửu Trần kết thúc khảo nghiệm khi nào?

Kỷ Ninh hỏi.

Thiếu niên đầu trọc áo đen lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, ngắn thì ngàn năm a, lâu là trăm vạn năm ngàn vạn năm cũng rất bình thường, chủ nhân hao phí không ít tâm tư vì cổ tu hành giả nhất tộc.

- Ta có chút tôi tớ, có thể phóng xuất quan sát một hai?

Kỷ Ninh hỏi, thi thể chúa tể áo trắng, càng tới gần thì ảo thuật càng lợi hại, có lẽ có trợ giúp với Tô Vưu Cơ.

- Có thể.

Thiếu niên đầu trọc nói:

- Chỉ cần không phải cổ tu hành giả thì không thể đạt được cơ duyên của chủ nhân ta! Còn nữa, thi thể chúa tể áo trắng, các ngươi không được phá hư, hắn cuối cùng chết trận vì gia viên của chúng ta, chủ nhân đã bố trí cấm chế chung quanh hắn, nếu các ngươi cưỡng ép phá hư thi thể của hắn sẽ bị phản kích.

- Ta hiểu!



Kỷ Ninh gật đầu.

- Nhắc nhở ngươi, trên thành động quật có một ít dấu vết chiến đấucó lẽ có trợ giúp các ngươi ngộ đạo, những người có duyên lúc trước đều thả tùy tùng ra quan sát. Tốt rồi, nếu ngươi muốn rời đi cứ gọi ta.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói xong liền hóa thành hào quang bay vào bên trong trường côn màu đỏ xa xa.

Trong động quật khôi phục yên tĩnh.

Yên tĩnh im ắng, Kỷ Ninh nhìn bốn phía, nơi này là nơi hai chúa tể đại chiến lúc cuối cùng, Kỷ Ninh cảm thấy có chút cơ duyên.

...

Kỷ Ninh đi một mình trong động quật, Cửu Trần đi tiếp thu khảo nghiệm của tổ tiên hắn, chính mình chỉ có thể chậm rãi tìm kiếm xem có thu hoạch gì không.

- Địch nhân này có lai lịch gì?

Kỷ Ninh lại đi trở về đến ngã ngồi ở đó mười vạn tám ngàn trượng ngăm đen hình người sinh vật thi thể.

- Vậy mà có thể làm hai vị chúa tể chết cùng.

- Thi thể nó chính là bảo bối.

Kỷ Ninh nói thầm.

Hạch nhân của ngôi sao ‘lưu sa màu vàng’, sáu chuôi Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh hấp thu một phần nhỏ đã có thể thoát thai hoán cốt. Ngôi sao trong quê quán Phong Tiêu vô cùng bất phàm. . . Kỷ Ninh suy đoán, có lẽ thi thể này có đặc thù khác.

- Thu.

Kỷ Ninh vung tay lên, hắn thử thu hồi thi thể.

Hắn nhìn thi thể sinh vật hình người đăng nằm đó, nó vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên nó không phải Kỷ Ninh có thể thu hồi.

- Biến.

Thân thể Kỷ Ninh khẽ động.

Xôn xao.

Thân thể cũng tăng vọt đến mười vạn tám cao ngàn trượng, lúc này tới gần sinh vật hình người cao lớn, Kỷ Ninh duỗi hai tay bắt lấy cánh tay của sinh vật hình người, sinh vật hình người ngăm đen đã chết, thật sự không phản kích gì cả.

- Lên!

Sau khi bắt lấy cánh tay đối phương, Kỷ Ninh kiệt lực muốn nâng lên.

Thi thể sinh vật hình người ngăm đen không nhúc nhích, Kỷ Ninh cảm giác như phàm nhân muốn nâng núi lớn! Núi lớn không động đậy.



- Cho dù thi thể chúa tể cũng không nặng như vậy ah, cũng đúng, trong cơ thể hắn chỉ cần một ngôi sao cũng không phải ta có thể rung chuyển, ta làm sao có thể động cả thi thể của hắn chứ.

Kỷ Ninh nếm thử mấy lần nhưng không thể di động một tia, chỉ có thể lựa chọn buông tha, đồng thời hắn càng nghi hoặc, rốt cuộc sinh vật hình người sinh ra thế nào?

Là một loại pháp bảo sao?

Hoặc là chúa tể tộc quần nào đó?

Kỷ Ninh nhìn thi thể sinh vật hình người ngâm đen và suy nghĩ, biết rõ này thi thể là bảo vật nhưng hắn không có biện pháp gì.

Lại chui vào?

Trước kia hắn và và Cửu Trần Giáo chủ liên thủ, còn dùng cả đạo phù lúc này mới đi ra. Kỷ Ninh thật không muốn mạo hiểm tiếp! Hơn nữa Kỷ Ninh cảm giác mình cũng không chiếm được gì trong thi thể sinh vật hình người, bởi vì lưu sa màu vàng là hai vị chúa tể vì giết sinh vật hình người, thậm chí oanh phá hạch nhân ngôi sao mới chảy ra, nếu không cũng không phải Kỷ Ninh có thể nhúng chàm.

Đưa mắt nhìn sinh vật ngâm đen trước mặt, cũng nhìn miệng vết thương của nó, địa phương khác cũng không có oanh phá, sợ rằng khó đạt được chỗ tốt.

- Vách đá.

Kỷ Ninh cũng như những người có cơ duyên khác, rốt cục buông tha sinh vật hình người, bắt đầu xem xét hoàn cảnh trong hang động.

Có bảo vật di tán?

Không có! Cho dù có cũng bị những người tới trước lấy đi rồi.

Xuy xuy xùy.

Kỷ Ninh thò tay vuốt ve một vết ngấn trên vách đá, động quật này hiển nhiên là vĩnh hằng pháp bảo cực phẩm, trong động quật có nhiều vết thương như thế, những vết thương này còn mang theo ý cảnh đạo làm cho Kỷ Ninh không nhịn được trầm mê trong đó.

- Những đấu vết chiến đấu này có thể chia làm ba đạo ý cảnh, xem ra là của sinh vật hình người và hai vị chúa tể kia.

Kỷ Ninh phát hiện.

Một loại là ý cảnh quang minh hạo hạo đãng đãng.

Một loại là thủy chi ý cảnh vô cùng vô tận.

Một loại là kim chi ý cảnh vô cùng thô bạo, kim chi ý cảnh lại yếu hơn hai ý cảnh kia một ít.

- Đại quang minh ý cảnh là của chúa tể áo trắng, thủy chi ý cảnh là của tổ tiên cổ tu hành giả.

Kỷ Ninh dễ dàng suy đoán ra được, bởi vì thi thể hai vị chúa tể tỏa ra uy áp chấn động dễ dàng suy đoán ra.

- Như vậy sinh vật hình người tu hành kim chi ý cảnh. Nó vậy mà cũng có thể thi triển ‘đạo’, hơn nữa ‘đạo’ của nó gần tới chúa tể mà thôi.

Kỷ Ninh ngạc nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook