Quyển 18 - Chương 410: Tuyết Giám Đế Quân
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
- Chẳng lẽ, Đại ca hắn?
Trong lòng Kỷ Ninh hiển hiện một ý niệm... Thiên Nhất Đạo Quân, chết?
Kỷ Ninh không muốn tin tưởng, Thiên Nhất Đạo Quân lợi hại như vậy a!
Thế nhưng mà lý trí suy nghĩ, cuối cùng bộc phát uy năng quá mạnh mẽ, ngay cả dư ba cũng cường đại như vậy, ở hạch tâm đại đảo bộc phát uy năng có thể nghĩ! Thiên Nhất Đạo Quân chết ở dưới uy năng như vậy, cũng rất có thể.
- Không có khả năng.
- Không dễ dàng chết như vậy.
Kỷ Ninh không muốn tin tưởng, hắn yên lặng chờ đợi.
Một canh giờ.
Hai canh giờ.
Trong lòng Kỷ Ninh càng thêm lo lắng, hắn như trước yên lặng chờ đợi.
- Đại ca. . .
Kỷ Ninh không muốn tin tưởng.
- Oanh ...
Bỗng nhiên phía dưới thâm uyên động quật ẩn ẩn truyền đến chấn động.
- Thạch Đầu, cẩn thận một chút.
Kỷ Ninh quan sát phía dưới.
- Có thể là Phong thú.
- Phong thú?
Nham Thạch cự nhân cả kinh.
Kỷ Ninh cũng đau đầu, hắn cũng không e ngại một Phong thú, nhưng sợ một đám Phong thú vây công a.
- Là Phong thú!
Kỷ Ninh quát khẽ nói, chỉ thấy phía dưới thâm uyên ẩn ẩn xuất hiện ba con Phong thú màu trắng, cái này để cho Kỷ Ninh lập tức cảnh giác, nhưng sau đó hắn liền nghi ngờ, bởi vì ba con Phong thú này là lăn lộn tiến lên.
- Lăn lộn?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Hô.
Một đạo thân ảnh quen thuộc từ trong thâm uyên xông ra, còn kèm theo hai con Phong thú khác, những Phong thú kia mỗi cái lộ ra thần sắc hoảng sợ.
- Ha ha ha, Kỷ Ninh huynh đệ, cuối cùng tìm được ngươi rồi, để lão gia hỏa ta tìm khổ a.
Thân ảnh kia một hồi mơ hồ, đợi rõ ràng đến trước người Kỷ Ninh, đúng là Thiên Nhất Đạo Quân.
- Đại ca.
Kỷ Ninh kinh hỉ.
- Ngươi không có việc gì là tốt rồi.
Thiên Nhất Đạo Quân nhẹ nhàng thở ra.
- Tố Phong Bách Lưu trận này cong cong quấn quấn thật sự quá phiền toái, ta rõ ràng cảm ứng được ngươi cách ta không phải quá xa, thế nhưng mà đi xuyên qua thông đạo Tố Phong Bách Lưu, quanh quanh co co, ngược lại cách ngươi càng ngày càng xa, ta còn tốn hao chút tâm tư tìm hiểu một phen, mới tìm được thông đạo chính xác.
- Cái cong cong quấn quấn này thật là làm cho ta tức điên a, ta thật muốn trực tiếp hủy diệt Tố Phong Bách Lưu trận này, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn là nhịn được.
Sắc mặt của Thiên Nhất Đạo Quân có chút tái nhợt, vung tay lên.
Xôn xao.
Bàn tay lớn ở trên nham bích mở ra một cái huyệt động.
- Ta bị thụ thương, trước nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa sẽ rời đi.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Tốt, không vội.
Kỷ Ninh nói, hắn cũng minh bạch, chỉ sợ Thiên Nhất Đạo Quân là sau khi bị thương bất chấp tu dưỡng tìm đến mình.
- Tố Phong Đạo Quân kia thật là một ngu xuẩn. . . Chết rồi cũng muốn kéo người xuống nước.
Thiên Nhất Đạo Quân tiến vào huyệt động, có chút xấu hổ đặt mông ngồi xuống, còn nói.
- May mắn lão gia hỏa ta thực lực được, nếu không thiếu chút nữa, sợ là sẽ đem mạng nhỏ nhét vào chỗ kia rồi.
- Đại ca vẫn là tranh thủ thời gian khôi phục a.
Kỷ Ninh nói.
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu, về sau nhắm mắt lại.
Ông ông ông .... chung quanh Thiên Nhất Đạo Quân bắt đầu xuất hiện từng vòng hư ảnh, thời không cũng bắt đầu vặn vẹo, tốc độ chảy thời gian trong huyệt động bắt đầu nhanh chóng trôi qua, tốc độ chảy thời gian trong huyệt động cùng ngoại giới sợ là chênh lệch gấp trăm lần. Đồng thời từng đợt Hỗn Độn chi lực nồng đậm phảng phất như thực chất vờn quanh lấy Thiên Nhất Đạo Quân, cả người Thiên Nhất Đạo Quân thật giống như một lỗ đen, thôn phệ hết thảy Hỗn Độn chi lực.
- Tốc độ thôn phệ Hỗn Độn chi lực này, so với ta dùng Hỗn Độn Tinh Thạch còn nhanh hơn.
Kỷ Ninh nhìn mà âm thầm líu lưỡi.
Qua gần một năm, mới hết thảy ngừng lại.
Hỗn Độn chi lực tiêu tán, thời không trong huyệt động khôi phục bình thường, Thiên Nhất Đạo Quân cũng mở mắt ra. Trong huyệt động đi qua gần một năm, ngoại giới chỉ mới ba ngày mà thôi.
- Không có việc gì rồi.
Thiên Nhất Đạo Quân đứng dậy, trên mặt có vẻ tự đắc.
- Tố Phong ngu xuẩn kia vì bố trí một ám chiêu, sợ là hao tốn không ít tâm tư, đáng tiếc, lão gia hỏa ta ba ngày liền hoàn toàn khôi phục.
- Chúc mừng Đại ca.
Kỷ Ninh cũng nói.
- Ha ha, thật đáng giá chúc mừng, lần này tới Tố Phong di tích, cũng coi như công thành.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh.
- Ngươi thế nào, đạt được họa quyển kia chưa?
- Ân, đạt được kiếm khí họa quyển rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Thế nhưng mà ta căn bản nhìn không ra họa quyển này có ảo diệu gì.
- Ha ha, ngươi không hiểu, cầm đến cho ta, ta giúp ngươi nhìn.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay liền xuất hiện họa quyển.
Sau khi Thiên Nhất Đạo Quân nhận lấy mở ra xem xét, khẽ gật đầu, chỉ vào sơn thủy đồ nói:
- Tranh sơn thủy này thật vụng về, Tuyết Giám Đế Quân này rõ ràng không am hiểu vẽ tranh, nhưng hết lần này tới lần khác cực kỳ thích vẽ. Nếu như hắn hơi chút tốn hao tâm tư tìm hiểu thi họa chi đạo. . . có thể lập tức ở thi họa đạt tới tầng thứ cực cao, nhưng hắn không đi tìm hiểu, lại thích vẽ vời.
Kỷ Ninh nói:
- Cái này là yêu thích a, nếu như trở thành tu luyện, khả năng liền không có ý nghĩa rồi.
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu.
- Ngươi nói cũng đúng, tranh này vụng về, nhưng họa quyển trân quý không thua gì một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh, dù sao Tuyết Giám Đế Quân là thành công hợp đạo, thành tồn tại Vĩnh Hằng.
- Hợp đạo thành công, thành Vĩnh Hằng?
Kỷ Ninh cả kinh.
- Đúng, Vĩnh Hằng.
Thiên Nhất Đạo Quân nhẹ giọng tự nói, ánh mắt phiêu miểu.
- Vĩnh Hằng chính thức, tuyệt đối Vĩnh Hằng trong không gian thời gian duy độ, mặc cho thời gian dài dằng dặc như thế nào, bọn hắn cũng Vĩnh Hằng Bất Diệt, lão gia hỏa ta còn kém một bước này, cũng là một bước khó khăn nhất. Không nói nữa.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh.
- Tóm lại, lão gia hỏa ta đã từng có cơ hội bái kiến Tuyết Giám Đế Quân, bất quá Tuyết Giám Đế Quân ở hơn một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên trước đã đi ra, tiếp tục đi lưu lạc rồi. Dù sao Hỗn Độn vô tận quá rộng lớn. . . Tuyết Giám Đế Quân với tư cách tồn tại Vĩnh Hằng, tự nhiên sẽ không ngừng lang thang phiêu bạt.
- Hắn tính tình phiêu hốt, cho nên không có kiên nhẫn giáo đồ, ở lúc rời đi, hắn luyện chế ra bốn mươi bức kiếm khí họa quyển.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Bốn mươi bức?
Kỷ Ninh kinh ngạc, nhiều như vậy?
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu.
- Mỗi bốn bức xem như một bộ, tổng cộng mười bộ.
- Chỉ cần sưu tập một họa quyển, hơn nữa thông qua Tuyết Giám Đế Quân khảo nghiệm, liền có thể được Tuyết Giám Đế Quân truyền thừa, trở thành thân truyền đệ tử của Tuyết Giám Đế Quân.
Trong lòng Kỷ Ninh hiển hiện một ý niệm... Thiên Nhất Đạo Quân, chết?
Kỷ Ninh không muốn tin tưởng, Thiên Nhất Đạo Quân lợi hại như vậy a!
Thế nhưng mà lý trí suy nghĩ, cuối cùng bộc phát uy năng quá mạnh mẽ, ngay cả dư ba cũng cường đại như vậy, ở hạch tâm đại đảo bộc phát uy năng có thể nghĩ! Thiên Nhất Đạo Quân chết ở dưới uy năng như vậy, cũng rất có thể.
- Không có khả năng.
- Không dễ dàng chết như vậy.
Kỷ Ninh không muốn tin tưởng, hắn yên lặng chờ đợi.
Một canh giờ.
Hai canh giờ.
Trong lòng Kỷ Ninh càng thêm lo lắng, hắn như trước yên lặng chờ đợi.
- Đại ca. . .
Kỷ Ninh không muốn tin tưởng.
- Oanh ...
Bỗng nhiên phía dưới thâm uyên động quật ẩn ẩn truyền đến chấn động.
- Thạch Đầu, cẩn thận một chút.
Kỷ Ninh quan sát phía dưới.
- Có thể là Phong thú.
- Phong thú?
Nham Thạch cự nhân cả kinh.
Kỷ Ninh cũng đau đầu, hắn cũng không e ngại một Phong thú, nhưng sợ một đám Phong thú vây công a.
- Là Phong thú!
Kỷ Ninh quát khẽ nói, chỉ thấy phía dưới thâm uyên ẩn ẩn xuất hiện ba con Phong thú màu trắng, cái này để cho Kỷ Ninh lập tức cảnh giác, nhưng sau đó hắn liền nghi ngờ, bởi vì ba con Phong thú này là lăn lộn tiến lên.
- Lăn lộn?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Hô.
Một đạo thân ảnh quen thuộc từ trong thâm uyên xông ra, còn kèm theo hai con Phong thú khác, những Phong thú kia mỗi cái lộ ra thần sắc hoảng sợ.
- Ha ha ha, Kỷ Ninh huynh đệ, cuối cùng tìm được ngươi rồi, để lão gia hỏa ta tìm khổ a.
Thân ảnh kia một hồi mơ hồ, đợi rõ ràng đến trước người Kỷ Ninh, đúng là Thiên Nhất Đạo Quân.
- Đại ca.
Kỷ Ninh kinh hỉ.
- Ngươi không có việc gì là tốt rồi.
Thiên Nhất Đạo Quân nhẹ nhàng thở ra.
- Tố Phong Bách Lưu trận này cong cong quấn quấn thật sự quá phiền toái, ta rõ ràng cảm ứng được ngươi cách ta không phải quá xa, thế nhưng mà đi xuyên qua thông đạo Tố Phong Bách Lưu, quanh quanh co co, ngược lại cách ngươi càng ngày càng xa, ta còn tốn hao chút tâm tư tìm hiểu một phen, mới tìm được thông đạo chính xác.
- Cái cong cong quấn quấn này thật là làm cho ta tức điên a, ta thật muốn trực tiếp hủy diệt Tố Phong Bách Lưu trận này, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn là nhịn được.
Sắc mặt của Thiên Nhất Đạo Quân có chút tái nhợt, vung tay lên.
Xôn xao.
Bàn tay lớn ở trên nham bích mở ra một cái huyệt động.
- Ta bị thụ thương, trước nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa sẽ rời đi.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Tốt, không vội.
Kỷ Ninh nói, hắn cũng minh bạch, chỉ sợ Thiên Nhất Đạo Quân là sau khi bị thương bất chấp tu dưỡng tìm đến mình.
- Tố Phong Đạo Quân kia thật là một ngu xuẩn. . . Chết rồi cũng muốn kéo người xuống nước.
Thiên Nhất Đạo Quân tiến vào huyệt động, có chút xấu hổ đặt mông ngồi xuống, còn nói.
- May mắn lão gia hỏa ta thực lực được, nếu không thiếu chút nữa, sợ là sẽ đem mạng nhỏ nhét vào chỗ kia rồi.
- Đại ca vẫn là tranh thủ thời gian khôi phục a.
Kỷ Ninh nói.
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu, về sau nhắm mắt lại.
Ông ông ông .... chung quanh Thiên Nhất Đạo Quân bắt đầu xuất hiện từng vòng hư ảnh, thời không cũng bắt đầu vặn vẹo, tốc độ chảy thời gian trong huyệt động bắt đầu nhanh chóng trôi qua, tốc độ chảy thời gian trong huyệt động cùng ngoại giới sợ là chênh lệch gấp trăm lần. Đồng thời từng đợt Hỗn Độn chi lực nồng đậm phảng phất như thực chất vờn quanh lấy Thiên Nhất Đạo Quân, cả người Thiên Nhất Đạo Quân thật giống như một lỗ đen, thôn phệ hết thảy Hỗn Độn chi lực.
- Tốc độ thôn phệ Hỗn Độn chi lực này, so với ta dùng Hỗn Độn Tinh Thạch còn nhanh hơn.
Kỷ Ninh nhìn mà âm thầm líu lưỡi.
Qua gần một năm, mới hết thảy ngừng lại.
Hỗn Độn chi lực tiêu tán, thời không trong huyệt động khôi phục bình thường, Thiên Nhất Đạo Quân cũng mở mắt ra. Trong huyệt động đi qua gần một năm, ngoại giới chỉ mới ba ngày mà thôi.
- Không có việc gì rồi.
Thiên Nhất Đạo Quân đứng dậy, trên mặt có vẻ tự đắc.
- Tố Phong ngu xuẩn kia vì bố trí một ám chiêu, sợ là hao tốn không ít tâm tư, đáng tiếc, lão gia hỏa ta ba ngày liền hoàn toàn khôi phục.
- Chúc mừng Đại ca.
Kỷ Ninh cũng nói.
- Ha ha, thật đáng giá chúc mừng, lần này tới Tố Phong di tích, cũng coi như công thành.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh.
- Ngươi thế nào, đạt được họa quyển kia chưa?
- Ân, đạt được kiếm khí họa quyển rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Thế nhưng mà ta căn bản nhìn không ra họa quyển này có ảo diệu gì.
- Ha ha, ngươi không hiểu, cầm đến cho ta, ta giúp ngươi nhìn.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay liền xuất hiện họa quyển.
Sau khi Thiên Nhất Đạo Quân nhận lấy mở ra xem xét, khẽ gật đầu, chỉ vào sơn thủy đồ nói:
- Tranh sơn thủy này thật vụng về, Tuyết Giám Đế Quân này rõ ràng không am hiểu vẽ tranh, nhưng hết lần này tới lần khác cực kỳ thích vẽ. Nếu như hắn hơi chút tốn hao tâm tư tìm hiểu thi họa chi đạo. . . có thể lập tức ở thi họa đạt tới tầng thứ cực cao, nhưng hắn không đi tìm hiểu, lại thích vẽ vời.
Kỷ Ninh nói:
- Cái này là yêu thích a, nếu như trở thành tu luyện, khả năng liền không có ý nghĩa rồi.
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu.
- Ngươi nói cũng đúng, tranh này vụng về, nhưng họa quyển trân quý không thua gì một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh, dù sao Tuyết Giám Đế Quân là thành công hợp đạo, thành tồn tại Vĩnh Hằng.
- Hợp đạo thành công, thành Vĩnh Hằng?
Kỷ Ninh cả kinh.
- Đúng, Vĩnh Hằng.
Thiên Nhất Đạo Quân nhẹ giọng tự nói, ánh mắt phiêu miểu.
- Vĩnh Hằng chính thức, tuyệt đối Vĩnh Hằng trong không gian thời gian duy độ, mặc cho thời gian dài dằng dặc như thế nào, bọn hắn cũng Vĩnh Hằng Bất Diệt, lão gia hỏa ta còn kém một bước này, cũng là một bước khó khăn nhất. Không nói nữa.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh.
- Tóm lại, lão gia hỏa ta đã từng có cơ hội bái kiến Tuyết Giám Đế Quân, bất quá Tuyết Giám Đế Quân ở hơn một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên trước đã đi ra, tiếp tục đi lưu lạc rồi. Dù sao Hỗn Độn vô tận quá rộng lớn. . . Tuyết Giám Đế Quân với tư cách tồn tại Vĩnh Hằng, tự nhiên sẽ không ngừng lang thang phiêu bạt.
- Hắn tính tình phiêu hốt, cho nên không có kiên nhẫn giáo đồ, ở lúc rời đi, hắn luyện chế ra bốn mươi bức kiếm khí họa quyển.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Bốn mươi bức?
Kỷ Ninh kinh ngạc, nhiều như vậy?
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu.
- Mỗi bốn bức xem như một bộ, tổng cộng mười bộ.
- Chỉ cần sưu tập một họa quyển, hơn nữa thông qua Tuyết Giám Đế Quân khảo nghiệm, liền có thể được Tuyết Giám Đế Quân truyền thừa, trở thành thân truyền đệ tử của Tuyết Giám Đế Quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.