Quyển 18 - Chương 689: Vạn bảo kim sát
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
- Chủ nhân.
Nội tâm Đan Bảo và Tô Vưu Cơ chấn động không nhỏ, tuy phía trước là tinh không tinh khiết, tinh khiết không có một tia tạp chất, ngay cả vũ trụ bổn nguyên cũng lùi bước, khi hai người nhìn vào trong phiến tinh không này liền có cảm giác hồn phách run rẩy và sợ hãi, bọn họ có một loại cảm giác, nếu như bọn họ tự tện xông vào chắc chắn sẽ phải chết.
- Chủ nhân, ta cảm giác nơi này là hiểm địa khủng bố, không thể mạo muội tiến vào.
Tô Vưu Cơ liền nói.
- Chủ nhân, nên nghĩ biện pháp dò xét trước đi, về sau lại tiến vào không muộn.
Đan Bảo cũng khuyên.
Kỷ Ninh nhìn về phía trước, gương mặt trịnh trọng, hắn có tự tin mình có thể tự bảo vệ trước mặt Thanh Phong Thánh chủ, hắn cũng phát hiện tinh không phía trước không phải tàm thường, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua, nhưng mà sương mù màu vàng kia. . . Trong tối tăm có uy hiếp vô cùng mãnh liệt làm Kỷ Ninh hiểu, trong sương mù màu vàng ẩn chứa nguy hiểm mãnh liệt.
- Phiến tinh không này không tầm thường, vạn pháp tránh lui! Ngay cả vũ trụ bổn nguyên lại tránh nơi này.
Kỷ Ninh nói:
- Thần niệm của ta không cách nào dò xét, kiếm đạo cảm ứng cũng không cảm ứng được một tia, ta không có biện pháp.
- Vậy thì chớ vào.
Tô Vưu Cơ khuyên.
- Đúng vậy a, chủ nhân, bỏ đi, chớ vào.
Đan Bảo cũng khuyên nhủ, hỗn độn vô tận có rất nhiều nơi nguy hiểm, biết rõ nguy hiểm cần gì đi vào?
Kỷ Ninh lại lắc đầu.
Cửu trọng hỗn độn cấm chế là pháp môn bất khả tư nghị nhất mà mình biết được, Thanh Hoa ấn ký hiện tại cộng minh mạnh như thế, hiển nhiên trong sương mù màu vàng có thứ gì đó hấp dẫn nó, hơn nữa chính mình có bổn mạng đạo phù đặt ở trên người pháp thân Thiên Thương cung, cho dù mình chết cũng có thể mượn nhờ bổn mạng đạo phù trọng sinh.
Vì huyền bí của Thanh Hoa ấn ký, mạo hiểm là đáng giá.
- Ở đây chờ ta.
Kỷ Ninh quát.
- Vâng.
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ chỉ có thể tuân mệnh.
- Tất cả cẩn thận.
Tô Vưu Cơ lại nói thêm câu.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó chung quanh người hắn xuất hiện lôi điện màu vàng và dòng nước màu trắng tạo thành thế giới.
Vèo.
Kỷ Ninh bước chậm vào trong tinh không tinh khiết trước mặt, phạm vi vạn dặm chung quanh người hắn bị lôi thủy bao phủ vào bên trong.
Hô, hô, hô. . .
Vừa bước vào trong khu vực tinh không tinh khiết, lực lượng vô hình càn quét chung quanh. Lực lượng vô hình như thế không ngừng bao phủ các nơi, nó giống như hư vô, mặc dù là thế giới lôi thủy của Kỷ Ninh cũng không thể ngăn cản được, âm thanh “Xuy xuy xùy” cực kỳ tối nghĩa xuyên qua áo giáp chủa tể nhưng yếu đu nhiều, về sau càn quét vào hồn phách Kỷ Ninh.
Hồn phách Kỷ Ninh vững chắc. Cảm giác như có gió thổi tan hồn phách.
- Trực tiếp công kích hồn phách?
Kỷ Ninh âm thầm kiêng kị, lúc này quay đầu nhìn ra đằng sau, tâm ý khẽ động, vòng xoáy lôi thủy bao phủ tới phạm vi của Tô Vưu Cơ, Đan Bảo.
- Nhất thiết không có thể đi vào phiến hư không này, trong hư không có lực lượng kỳ bí không đâu không có, trực tiếp nhằm vào hồn phách. Đạo Quân nhất bộ bình thường không thể ngăn cản nổi.
Kỷ Ninh nói với Tô Vưu Cơ, Đan Bảo một tiếng.
Sau khi nhắc nhở xong. Kỷ Ninh tiếp tục phi hành vào trong hư không, tốc độ chỉ gấp hai tốc độ ánh sáng, hắn vô cùng cẩn thận.
Mà Đan Bảo, Tô Vưu Cơ lo lắng nhìn Kỷ Ninh đi xa, đi thẳng về phía sương mù màu vàng.
. . .
Kỷ Ninh bay một lát tới khu vực sương mù kia.
Hiện tại sương mù màu vàng che kín hư không, Kỷ Ninh có thể cảm ứng được Thanh Hoa ấn ký của mình cộng minh, hiển nhiên có thứ gì đó đang chờ ở phía trước.
- Sương mù này?
Kỷ Ninh duỗi tay cô động một đạo kiếm quang.
Kiếm quang dài vạn trượng. Trực tiếp xẹt qua sương mù màu vàng trước mặt, dường như xẹt qua không khí, kiếm quang không có tổn hại chtus nào.
- Dường như sương mù không có bất kỳ tính công kích nào, tính nguy hiểm gì.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Nó cho ta cảm giác uy hiếp chính là sâu trong sương mù màu vàng.
Kỷ Ninh lại duỗi tay phải ra, tay phải tăng vọt lớn vạn trượng và chạm vào sương mù. Cũng không trách Kỷ Ninh cẩn thận như thế, bất kể là cảm giác uy hiếp trong tối tăm hay cửu trọng hỗn độn cấm chế thần kỳ đều làm Kỷ Ninh không dám phớt lờ chút nào, Kỷ Ninh xem ra, người có thể sáng chế ra cửu trọng hỗn độn cấm chế cũng là tồn tại sánh ngang chúa tể vĩ đại và Đan Tôn Giả.
- Đúng là không có tính công kích, chỉ là một loại năng lượng kim thuộc tính.
Kỷ Ninh không có dùng thần niệm dò xét, chỉ có thể thông qua biện pháp ngu như vậy cẩn thận dò xét.
Hô.
Kỷ Ninh bay vào trong sương mù màu vàng.
Tuy sương mù màu vàng tràn ngập các nơi, dùng thị lực của Kỷ Ninh có thể nhìn thấu ngàn vạn dặm xa xa, Kỷ Ninh dùng tốc độ gấp hai tốc độ ánh sáng phi hành, dù sao phạm vi ngàn vạn dặm không nhỏ nhưng nếu như Kỷ Ninh dùng tốc độ nhanh nhất phi hành sẽ là tốc độ gấp mười lần ánh sáng, trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn dặm là quá nguy hiểm.
- Ân?
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua.
Bên ngoài phạm vi tầm mắt ngàn vạn dặm xuất hiện một con dị thú xuyên sơn giáp toàn thân màu vàng, toàn thân đầy lân phiến đang phi hành, mỗi một lần nó phi hành đều lướt qua một đường vòng cung nhanh gấp ba lần tốc độ ánh sáng.
Kỷ Ninh không cảm giác được có bao nhiêu uy hiếp trên người của nó.
- Nên tránh là tốt nhất, hiện tại không phải thời điểm nên làm phức tạp.
Kỷ Ninh có chủ ý cho nên bay đi.
Thi triển ra vô ảnh độn thuật.
Toàn thân Kỷ Ninh dung làm một thể với sương mfu, mắt thường căn bản nhìn không thấy, dị thú kia cngx không có phát hiện.
Kỷ Ninh phi hành mười tám canh giờ trong sương mù màu vàng, Thanh Hoa ấn ký cộng minh cũng càng mạnh hơn, lúc này hắn đã vào sâu trong sương mù.
- Ân? Nhiều dị thú như vậy?
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua, hắn nhìn thấy ngoài xa có hai mươi ba dị thú màu vàng kia, hình thể có lớn có nhỏ, thực sự làm cho Kỷ Ninh có cảm giác bị uy hiếp.
- Cho ta cảm giác uy hiếp không mạnh, có lẽ không khó ứng phó, lúc trước ta phát hiện có một con lẻ loi một mình, tại sao nơi này tụ tập hai mươi ba con dị thú?
Hoàn cảnh càng kỳ dị lại càng sinh ra một ít sinh mệnh đặc thù và dị thú.
Như thủy hành giả, Bối Tháp Lai Ách cũng là sinh mệnh đặc thù, có được trí tuệ đủ cao sẽ tu hành và ngộ đạo.
Những dị thú này có trí tuệ khá thấp, cùng loại với trùng thú, căn bản không có cách nào tu luyện. Tính mạng vũ trụ sinh sôi nảy nở, bọn chúng cũng có con đường cường hóa của mình nhưng nhất định sẽ thất bại, chúng không có khả năng thành tựu vĩnh hằng, chúng có chiến lực rất mạnh.
Nội tâm Đan Bảo và Tô Vưu Cơ chấn động không nhỏ, tuy phía trước là tinh không tinh khiết, tinh khiết không có một tia tạp chất, ngay cả vũ trụ bổn nguyên cũng lùi bước, khi hai người nhìn vào trong phiến tinh không này liền có cảm giác hồn phách run rẩy và sợ hãi, bọn họ có một loại cảm giác, nếu như bọn họ tự tện xông vào chắc chắn sẽ phải chết.
- Chủ nhân, ta cảm giác nơi này là hiểm địa khủng bố, không thể mạo muội tiến vào.
Tô Vưu Cơ liền nói.
- Chủ nhân, nên nghĩ biện pháp dò xét trước đi, về sau lại tiến vào không muộn.
Đan Bảo cũng khuyên.
Kỷ Ninh nhìn về phía trước, gương mặt trịnh trọng, hắn có tự tin mình có thể tự bảo vệ trước mặt Thanh Phong Thánh chủ, hắn cũng phát hiện tinh không phía trước không phải tàm thường, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua, nhưng mà sương mù màu vàng kia. . . Trong tối tăm có uy hiếp vô cùng mãnh liệt làm Kỷ Ninh hiểu, trong sương mù màu vàng ẩn chứa nguy hiểm mãnh liệt.
- Phiến tinh không này không tầm thường, vạn pháp tránh lui! Ngay cả vũ trụ bổn nguyên lại tránh nơi này.
Kỷ Ninh nói:
- Thần niệm của ta không cách nào dò xét, kiếm đạo cảm ứng cũng không cảm ứng được một tia, ta không có biện pháp.
- Vậy thì chớ vào.
Tô Vưu Cơ khuyên.
- Đúng vậy a, chủ nhân, bỏ đi, chớ vào.
Đan Bảo cũng khuyên nhủ, hỗn độn vô tận có rất nhiều nơi nguy hiểm, biết rõ nguy hiểm cần gì đi vào?
Kỷ Ninh lại lắc đầu.
Cửu trọng hỗn độn cấm chế là pháp môn bất khả tư nghị nhất mà mình biết được, Thanh Hoa ấn ký hiện tại cộng minh mạnh như thế, hiển nhiên trong sương mù màu vàng có thứ gì đó hấp dẫn nó, hơn nữa chính mình có bổn mạng đạo phù đặt ở trên người pháp thân Thiên Thương cung, cho dù mình chết cũng có thể mượn nhờ bổn mạng đạo phù trọng sinh.
Vì huyền bí của Thanh Hoa ấn ký, mạo hiểm là đáng giá.
- Ở đây chờ ta.
Kỷ Ninh quát.
- Vâng.
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ chỉ có thể tuân mệnh.
- Tất cả cẩn thận.
Tô Vưu Cơ lại nói thêm câu.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó chung quanh người hắn xuất hiện lôi điện màu vàng và dòng nước màu trắng tạo thành thế giới.
Vèo.
Kỷ Ninh bước chậm vào trong tinh không tinh khiết trước mặt, phạm vi vạn dặm chung quanh người hắn bị lôi thủy bao phủ vào bên trong.
Hô, hô, hô. . .
Vừa bước vào trong khu vực tinh không tinh khiết, lực lượng vô hình càn quét chung quanh. Lực lượng vô hình như thế không ngừng bao phủ các nơi, nó giống như hư vô, mặc dù là thế giới lôi thủy của Kỷ Ninh cũng không thể ngăn cản được, âm thanh “Xuy xuy xùy” cực kỳ tối nghĩa xuyên qua áo giáp chủa tể nhưng yếu đu nhiều, về sau càn quét vào hồn phách Kỷ Ninh.
Hồn phách Kỷ Ninh vững chắc. Cảm giác như có gió thổi tan hồn phách.
- Trực tiếp công kích hồn phách?
Kỷ Ninh âm thầm kiêng kị, lúc này quay đầu nhìn ra đằng sau, tâm ý khẽ động, vòng xoáy lôi thủy bao phủ tới phạm vi của Tô Vưu Cơ, Đan Bảo.
- Nhất thiết không có thể đi vào phiến hư không này, trong hư không có lực lượng kỳ bí không đâu không có, trực tiếp nhằm vào hồn phách. Đạo Quân nhất bộ bình thường không thể ngăn cản nổi.
Kỷ Ninh nói với Tô Vưu Cơ, Đan Bảo một tiếng.
Sau khi nhắc nhở xong. Kỷ Ninh tiếp tục phi hành vào trong hư không, tốc độ chỉ gấp hai tốc độ ánh sáng, hắn vô cùng cẩn thận.
Mà Đan Bảo, Tô Vưu Cơ lo lắng nhìn Kỷ Ninh đi xa, đi thẳng về phía sương mù màu vàng.
. . .
Kỷ Ninh bay một lát tới khu vực sương mù kia.
Hiện tại sương mù màu vàng che kín hư không, Kỷ Ninh có thể cảm ứng được Thanh Hoa ấn ký của mình cộng minh, hiển nhiên có thứ gì đó đang chờ ở phía trước.
- Sương mù này?
Kỷ Ninh duỗi tay cô động một đạo kiếm quang.
Kiếm quang dài vạn trượng. Trực tiếp xẹt qua sương mù màu vàng trước mặt, dường như xẹt qua không khí, kiếm quang không có tổn hại chtus nào.
- Dường như sương mù không có bất kỳ tính công kích nào, tính nguy hiểm gì.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Nó cho ta cảm giác uy hiếp chính là sâu trong sương mù màu vàng.
Kỷ Ninh lại duỗi tay phải ra, tay phải tăng vọt lớn vạn trượng và chạm vào sương mù. Cũng không trách Kỷ Ninh cẩn thận như thế, bất kể là cảm giác uy hiếp trong tối tăm hay cửu trọng hỗn độn cấm chế thần kỳ đều làm Kỷ Ninh không dám phớt lờ chút nào, Kỷ Ninh xem ra, người có thể sáng chế ra cửu trọng hỗn độn cấm chế cũng là tồn tại sánh ngang chúa tể vĩ đại và Đan Tôn Giả.
- Đúng là không có tính công kích, chỉ là một loại năng lượng kim thuộc tính.
Kỷ Ninh không có dùng thần niệm dò xét, chỉ có thể thông qua biện pháp ngu như vậy cẩn thận dò xét.
Hô.
Kỷ Ninh bay vào trong sương mù màu vàng.
Tuy sương mù màu vàng tràn ngập các nơi, dùng thị lực của Kỷ Ninh có thể nhìn thấu ngàn vạn dặm xa xa, Kỷ Ninh dùng tốc độ gấp hai tốc độ ánh sáng phi hành, dù sao phạm vi ngàn vạn dặm không nhỏ nhưng nếu như Kỷ Ninh dùng tốc độ nhanh nhất phi hành sẽ là tốc độ gấp mười lần ánh sáng, trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn dặm là quá nguy hiểm.
- Ân?
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua.
Bên ngoài phạm vi tầm mắt ngàn vạn dặm xuất hiện một con dị thú xuyên sơn giáp toàn thân màu vàng, toàn thân đầy lân phiến đang phi hành, mỗi một lần nó phi hành đều lướt qua một đường vòng cung nhanh gấp ba lần tốc độ ánh sáng.
Kỷ Ninh không cảm giác được có bao nhiêu uy hiếp trên người của nó.
- Nên tránh là tốt nhất, hiện tại không phải thời điểm nên làm phức tạp.
Kỷ Ninh có chủ ý cho nên bay đi.
Thi triển ra vô ảnh độn thuật.
Toàn thân Kỷ Ninh dung làm một thể với sương mfu, mắt thường căn bản nhìn không thấy, dị thú kia cngx không có phát hiện.
Kỷ Ninh phi hành mười tám canh giờ trong sương mù màu vàng, Thanh Hoa ấn ký cộng minh cũng càng mạnh hơn, lúc này hắn đã vào sâu trong sương mù.
- Ân? Nhiều dị thú như vậy?
Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua, hắn nhìn thấy ngoài xa có hai mươi ba dị thú màu vàng kia, hình thể có lớn có nhỏ, thực sự làm cho Kỷ Ninh có cảm giác bị uy hiếp.
- Cho ta cảm giác uy hiếp không mạnh, có lẽ không khó ứng phó, lúc trước ta phát hiện có một con lẻ loi một mình, tại sao nơi này tụ tập hai mươi ba con dị thú?
Hoàn cảnh càng kỳ dị lại càng sinh ra một ít sinh mệnh đặc thù và dị thú.
Như thủy hành giả, Bối Tháp Lai Ách cũng là sinh mệnh đặc thù, có được trí tuệ đủ cao sẽ tu hành và ngộ đạo.
Những dị thú này có trí tuệ khá thấp, cùng loại với trùng thú, căn bản không có cách nào tu luyện. Tính mạng vũ trụ sinh sôi nảy nở, bọn chúng cũng có con đường cường hóa của mình nhưng nhất định sẽ thất bại, chúng không có khả năng thành tựu vĩnh hằng, chúng có chiến lực rất mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.