Quyển 8 - Chương 8: Vào Ứng Long Vệ
Ngã Cật Tây Hồng Thị
17/05/2013
Sáng sớm ngày thứ hai.
Bắc Minh Phong.
"Kỷ Ninh sư huynh. Ta đi theo huynh dâng trà hầu hạ nhé." Vân Lộ mong chờ nhìn Kỷ Ninh.
"Đây là ra ngoài rèn luyện, nguy hiểm đầy rẫy chứ không phải đi chơi đùa đâu! Ngươi cứ yên tâm ở Hắc Bạch Học cung đi." Kỷ Ninh nhìn về phía sáu người tôi tớ là Mạnh Nham, Vân Lộ, Vân Chu, Vong Vệ, Vĩ Phương, Minh Dương. "Sau khi ta rời khỏi Hắc Bạch Học cung, mọi việc ở Bắc Minh Phong đều chuyển cho Mạnh Nham quản lý hết."
Đám người Vân Chu vừa nghe thì lập tức kinh ngạc. Mạnh Nham?
Chỉ sợ nếu tính về thực lực thì Mạnh Nham đúng là kẻ yếu nhất. Những người khác đều có tiến bộ nhưng Mạnh Nham vì bị hao tổn căn cơ lại kiêm tu cả Thần Ma luyện thể nên bây giờ có thực lực yếu nhất.
"Vâng thưa Kỷ Ninh sư huynh." Đám người Vân Lộ cùng đáp.
"Tảng đá, Bắc Minh Phong giao cho ngươi đó." Kỷ Ninh nhìn Mạnh Nham, nhắc nhở.
Mạnh Nham cao lớn ngăm đen gật đầu lia lịa: "Kỷ Ninh sư huynh cứ yên tâm."
Bỗng nhiên Kỷ Ninh ngẩng đầu lên. Ở xa xa một đường sáng bay tới, đúng là Mộc Tử Sóc đang đứng trên khôi lỗi Thanh Long.
"Kỷ Ninh sư huynh." Mộc Tử Sóc ở xa xa hô lên.
"Đi thôi, Bạch thúc." Bên cạnh Kỷ Ninh xuất hiện một con thuyền. Hắn cùng Bạch Thủy Trạch nhảy vào trong thuyền. Một người một chó nhanh chóng bay lên trời cao về phía Mộc Tử Sóc. Rất nhanh đã biến mất ở ngọn núi xa xa.
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch đi qua cửa chính rời Hắc Bạch Học cung.
"Lần sau khi chúng ta trở về chắc chắn sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa." Mộc Tử Sóc quay đầu nhìn cửa chính. Trong mắt của hắn có chút chờ mong và khát vọng, khẽ nói: "Còn phải mang theo cả đống pháp môn thuật pháp mà Hắc Bạch Học cung không có về nữaTa cũng chán cái cảnh thiếu Hắc Bạch Đan đi đổi thuật pháp khôi lỗi lắm rồi."
Lượng lớn pháp môn, thuật pháp...ở Hắc Bạch Học cung là từ nơi đâu ra? Dĩ nhiên là từ vô số năm tháng các đệ tử phát hiện ở bên ngoài, tích cóp mang về cho môn phái.
Đệ tử có cống hiến thuật pháp, pháp môn cho sự phát triển của môn phái sẽ được thưởng Hắc Bạch Đan, thậm chí là cả nguyên dịch!
Thật ra Kỷ Ninh cũng có hai môn thuật pháp khá lợi hại có thể cống hiến cho Học cung. Một là thần thông 'Phong Dực độn pháp', một là Tiểu Thiên kiếm trận. Cả Học cung mới có năm môn thần thông nên có thể thấy mức độ ít ỏi của thần thông thế nào. Nhưng môn thần thông kia lại là thứ được truyền nhiều đời ở Uất Trì tộc. Tới cả mẫu thân cũng nói rằng không cho truyền cho người ngoài thì mình làm sao có thể truyền ra đây? Còn Tiểu Thiên Kiếm Trận mình có thể giải quyết được. Nhưng mình lại từng giao nó cho Kỷ tộc. Đó chính là tương lai quật khởi của Kỷ tộc. Cả đời phụ thân đã ở Kỷ tộc. Kỷ Ninh cũng lớn lên ở Kỷ tộc nên rất trung thành với bộ tộc. Có nên cống hiến cho Học cung một môn tuyệt học trấn tộc như vậy không vẫn là điều trăn trở trong lòng Kỷ Ninh. Dù sao bất kể là bộ tộc, môn phái hay giáo phái đều rất xem trọng pháp môn, thuật pháp. Thậm chí có thể vì một môn thần thông, bí thuật cường đại mà dẫn tới họa diệt tộc.
"Đi thôi." Kỷ Ninh nói.
"Kỷ Ninh sư huynh, chúng ta đi đâu đây?" Mộc Tử Sóc hỏi. "Trước tiên tới Thiên Bảo Sơn." Kỷ Ninh cười. "Trong Thiên Bảo Sơn có vô số bảo vật. Nếu muốn ra ngoài lưu lạc rèn luyện thì ngươi phải chuẩn bị những thứ cần thiết ở đó."
"Được, ta cũng muốn mua một vài thứ." Mộc Tử Sóc gật đầu.
Lúc này, Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch liền rời khỏi Hắc Bạch Học cung.
Một bà lão mặt hồng hào đứng ở trong đình viện, Thủy Kính ở trước mặt hiện lên khung cảnh Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch đi ra ngoài cửa chính Hắc Bạch Học cung. "Tử Sóc" Trong mắt của Quỳnh Hoa đạo nhân có sự lo lắng cùng chờ mong.
Điện Tài tiên nhân tóc đen áo choàng đen đang ngồi trên giường ngọc. Bỗng nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt có chút chờ mong. Đệ tử đi ra ngoài lưu lạc rèn luyện.
Có đệ tử chỉ ba năm đã trở về, có người mấy chục năm mới trở về, thậm chí cả mấy trăm năm cũng có! Đương nhiên cũng có những người không bao giờ trở lại mà chết ở bên ngoài.
Sau lưng Thiên Bảo Sơn là hoàng tộc vương triều Đại Hạ ủng hộ. Thế lực trải rộng khắp các thành trên vùng đất vô tận này.
Trong ba năm ở Hắc Bạch Học cung, Kỷ Ninh cũng đã cùng Bắc Sơn Bách Vi đi ra ngoài nhiều lần, dĩ nhiên cũng có lần tới Thiên Bảo Sơn.
"Bạch thúc, lần này đi ra ngoài lưu lạc, nguy hiểm đầy rẫy. Người có muốn cái gì không?" Kỷ Ninh nhìn về phía Bạch Thủy Trạch ở bên, dùng tâm linh trao đổi.
"Khi trước con cũng cho ta Tiểu Na Di đạo phù rồi." Bạch Thủy Trạch cũng dùng tâm linh truyền âm. "Hiện tại ta chỉ cần một thứ là'Phục Hi côn trận'." "Phục Hi côn trận?"
Kỷ Ninh gật đầu. Cho dù đứng trên phương diện trận pháp, hắn không thể so sánh được Bạch thúc. Nhưng bình thường lúc nhàn nhã hắn vẫn có nghiên cứu. Nên đương nhiên cũng biết tới 'Phục Hi côn trận' đại danh đỉnh đỉnh. Phục Hichính là tên một người bản lĩnh lớn trong truyền thuyết. Kiếp trước ở Trái Đất, Kỷ Ninh cũng đã từng nghe tới truyền thuyết về Phục Hi.
Hậu Nghệ, Khoa Phụ cũng là truyền thuyết giống như Phục Hi.
Nghe đồn, Phục Hi côn trận được 'Phục Hi' sáng chế ra. Chỉ với tám tám sáu tư cây côn, Phục Hi có thể thi triển ra đủ loại trận pháp. Từ sáu mươi bốn cây côn nàycó cực kỳ nhiều cách sử dụng. Nếu đặt trên tay người tu tiên bình thường thì có lẽ vô dụng nhưng trong tay cao thủ trận pháp thì lại có thể phát huy uy lực kinh người.
Càng có nhiều thành tựu về trận pháp thì đại trận thi triển từ Phục Hi côn trận lại càng thêm huyền bí mạnh mẽ. Trong truyền thuyết, Phục Hi có thể bố trí 'Phục Hi côn trận' này thành đại trận hủy trời diệt đất. Mà Phục Hi lại luôn mang côn trận bên mình nên có thể thi triển ra trong nháy mắt giống như 'Bát Quái Huyết Long Trận'.
Cho nên thông thường người am hiểu trận pháp đều cố gắng kiếm một bộ Phục Hi côn trận. "Được, cứ giao cho cháu." Kỷ Ninh gật đầu.
"Kỷ công tử, Mộc công tử." Ở cửa chính Thiên Bảo Sơn có một nữ tu Tử Phủ đã đứng chờ từ sớm.
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch liền cùng nhau tiến vào trong Thiên Bảo Sơn .
Trong Thiên Bảo Sơn có rất nhiều bảo vật nhưng giá cả cũng không rẻ. Có điều với những người được Thiên Bảo Sơn coi trọng thì thông thường đều có khuyến mãi. Như đệ tử thiên tài trong Hắc Bạch Học cung thì sẽ được giảm giá ba mươi phần trăm. Đây đã được coi là mức giảm tối đa rồi. Bởi vì bình thường Thiên Bảo Sơn cũng phải bỏ ra sáu mươi phần trăm để mua những vật phẩm đó từ bên ngoài!
Đương nhiên nghe đồn rằng giá bán với các tiên nhân cũng chỉ là sáu mươi phần trăm mà thôi. Y hệt giá mua vào, không hề có chút lãi nào. Đương nhiên đám Kỷ Ninh sẽ không thể có được ưu đãi tới mức như vậy. "Ta bán bộ kiếm trận này."
"Pháp bảo này cũng bán."
"Bộ kiếm trận này cũng bán."
Kỷ Ninh nhanh chóng bán hết những pháp bảo được tích lũy nhiều năm trong tay cho Thiên Bảo Sơn. Những pháp bảo như kiểu của đám tu sĩ Tuyết Long Sơn bị giết khi trước đều bị bán đi sạch. Tới cả kiếm trận của Bắc Sơn Hắc Hổ, Huyết Ảnh sư huynh cũng vậy. Bởi vì dù những kiếm trận này có tốt nhưng lại không có cùng nguồn gốc. Có loại thì mang tính lạnh, có loại mang tính nóng. Có nhiều loại thuộc tính khác nhau quá cũng không tốt cho Tiểu Thiên Kiếm Trận. Rất nhanh, sau nửa canh giờ.
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch cùng rời Thiên Bảo Sơn.
Kỷ Ninh mua một bộ ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm nhân giai thuộc tính nước cùng một bộ ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm nhân giai thuộc tính lửa. Tổng cộng có bảy trăm hai mươi khẩu phi kiếm nhân giai. Tuy chúng đều được chế tạo ở Thiên Bảo Sơn nhưng cũng không có chút đặc biệt nào, đều là loại nhân giai thường thấy. Nếu lấy nguyên dịch đổi lấy thì phải cần tầm ngàn cân nguyên dịch.
Hai bộ kiếm trận do Bắc Sơn Hắc Hổ tặng cùng bộ kiếm trận do Huyết Ảnh sư huynh tặng đã đổi được chín trăm cân nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn rồi.
Đám bảo vật của đám Hứa Ly chân nhân cộng lại cũng được gần trăm cân nguyên dịch.
Tóm lại, Kỷ Ninh chỉ cần bỏ ra hai trăm cân nguyên dịch là đã có thể đổi được ba trăm hai mươi khẩu phi kiếm nhân giai cùng một bộ Phục Hi côn trận.
Cùng với một phần nguyên dịch mua các vật phẩm cần thiết khác nữa.
"A!" Sau khi rời Thiên Bảo Sơn, Mộc Tử Sóc cảm thán. "Vào Thiên Bảo Sơn mới biết mình thật là nghèo. Hiện giờ ta chỉ còn lại mười cân nguyên dịch thôi. Chắc là sư huynh vẫn khá hơn ta."
"Trong ba năm này, cho dù ta cũng kiếm được mấy trận thắng trong Luận Đạo Điện." Kỷ Ninh lắc đầu. "Nhưng một chuyến đi Thiên Bảo Sơn này cũng làm cho túi ta trống trơn rồi. Tổng cộng chỉ còn lại gần trăm cân nguyên dịch."
Mộc Tử Sóc gật đầu, đôi mắt phát sáng: "Đương nhiên, cứ ở mãi trong Học cung thì làm sao mà kiếm được bảo vật. Bây giờ chúng ta ra ngoài lưu lạc sẽ có rất nhiều cơ hội tìm kiếm bảo vậtNhớ ngày trước, Huyết Ảnh sư huynh có thể dễ dàng cho Kỷ Ninh sư huynh một bộ kiếm trận nhân giai trân quý. Thì dĩ nhiên là thứ đó cũng chẳng đáng để Huyết Ảnh sư huynh nhắc tới. Ta tin rằng chúng ta ra ngoài lưu lạc cũng sẽ nhanh chóng kiếm được mấy thứ như thế."
"Ừ." Trong mắt của Kỷ Ninh cũng có vẻ mong chờ.
Trong Học cung, hắn thường xuyên được nghe chuyện một vị sư huynh nào đó kiếm được bảo vật ở một di tích do tiền bối để lại. Lại còn nghe tới cả vị sư tỷ chiến đấu hơn mười năm, giết chết mấy trăm người tu tiên, kiếm được vô số bảo vật.
Lại nghe nói
Tóm lại Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc chưa bao giờ ra ngoài lưu lạc rèn luyện nên cũng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. "Vừa rồi ta đã thhay những bảo vật cũ đi rồi. Bây giờ thực lực đã tăng nhiều. Lần này ra ngoài nhất định phải chém giết bốn phương." Mộc Tử Sóc đầy tự tin.
"Ha ha ha." Kỷ Ninh nở nụ cười.
Tiểu Thiên Kiếm Trận của mình có phần trung tâm là Cửu Dương kiếm trận lấy được ở Thủy Phủ. Mặt ngoài là ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm thuộc tính nước và ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm lửaMột nước một lửa, tương sinh tương khắc với nhau. Trong đạo trận pháp là thứ cực kỳ thích hợp để thao tác. Kỷ Ninh cũng tin tưởng Tiểu Thiên Kiếm Trận của mình sẽ có uy lực cực kỳ kinh người.
"Đòn đánh xa của ta đã ngang tầm với cận chiến rồi." Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Kỷ Ninh cực kỳ mạnh về khoản cận chiến.
Bởi vì hắn đã tu luyện tầng chín 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ', đã có thể sánh ngang với Thần Ma luyện thể Vạn Tượng tiền kỳ! Lại nhờ ngộ ra Đạo Chi Vực Cảnh 'Liệt Hỏa Chi Đạo' nên kiếm được một ngàn Hắc Bạch Đan. Nhờ chỗ đó, Kỷ Ninh đã lấy quyển thứ hai 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' và thần thông 'Pháp Thiên Tượng Địa' về tay.
Cho nên dù không thi triển 'Trích Tinh Thủ' nghịch thiên thì Kỷ Ninh vẫn có thể dựa vào hai thần thông lớn là 'Phong Dực độn pháp' 'Pháp Thiên Tượng Địa' tạo thành chiến lực kinh người. Mà trên phương diện luyện khí, Tiển Thiên Kiếm Trận cũng đã rất mạnh rồi.
Đánh xa đánh gần đều mạnh cả.
"Kỷ Ninh sư huynh, bây giờ chúng ta đi đâu?" Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh. "Đi lưu lạc ở đâu đây?" "Các vị sư huynh sư tỷ đi trước đều gia nhập Ứng Long Vệ cả." Kỷ Ninh nói. "Gia nhập Ứng Long Vệ sẽ có được các loại ưu đãi. Hơn nữa chúng ta lại có thể nhận nhiệm vụ Ứng Long Vệ, qua đó có thể xác định phương hướng mà đi lưu lạc. Mà Ứng Long Vệ phá ánlại có thể làm mấy tên trộm cắp phải run sợ. Nhờ đó chúng ta có thể tránh được rất nhiều phiền toái." "Đúng." Mộc Tử Sóc gật đầu. "Ta cũng đồng ý."
Hai người thảo luận một chút liền quyết địnhtrước tiên tới gia nhập Ứng Long Vệ!
Bắc Minh Phong.
"Kỷ Ninh sư huynh. Ta đi theo huynh dâng trà hầu hạ nhé." Vân Lộ mong chờ nhìn Kỷ Ninh.
"Đây là ra ngoài rèn luyện, nguy hiểm đầy rẫy chứ không phải đi chơi đùa đâu! Ngươi cứ yên tâm ở Hắc Bạch Học cung đi." Kỷ Ninh nhìn về phía sáu người tôi tớ là Mạnh Nham, Vân Lộ, Vân Chu, Vong Vệ, Vĩ Phương, Minh Dương. "Sau khi ta rời khỏi Hắc Bạch Học cung, mọi việc ở Bắc Minh Phong đều chuyển cho Mạnh Nham quản lý hết."
Đám người Vân Chu vừa nghe thì lập tức kinh ngạc. Mạnh Nham?
Chỉ sợ nếu tính về thực lực thì Mạnh Nham đúng là kẻ yếu nhất. Những người khác đều có tiến bộ nhưng Mạnh Nham vì bị hao tổn căn cơ lại kiêm tu cả Thần Ma luyện thể nên bây giờ có thực lực yếu nhất.
"Vâng thưa Kỷ Ninh sư huynh." Đám người Vân Lộ cùng đáp.
"Tảng đá, Bắc Minh Phong giao cho ngươi đó." Kỷ Ninh nhìn Mạnh Nham, nhắc nhở.
Mạnh Nham cao lớn ngăm đen gật đầu lia lịa: "Kỷ Ninh sư huynh cứ yên tâm."
Bỗng nhiên Kỷ Ninh ngẩng đầu lên. Ở xa xa một đường sáng bay tới, đúng là Mộc Tử Sóc đang đứng trên khôi lỗi Thanh Long.
"Kỷ Ninh sư huynh." Mộc Tử Sóc ở xa xa hô lên.
"Đi thôi, Bạch thúc." Bên cạnh Kỷ Ninh xuất hiện một con thuyền. Hắn cùng Bạch Thủy Trạch nhảy vào trong thuyền. Một người một chó nhanh chóng bay lên trời cao về phía Mộc Tử Sóc. Rất nhanh đã biến mất ở ngọn núi xa xa.
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch đi qua cửa chính rời Hắc Bạch Học cung.
"Lần sau khi chúng ta trở về chắc chắn sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa." Mộc Tử Sóc quay đầu nhìn cửa chính. Trong mắt của hắn có chút chờ mong và khát vọng, khẽ nói: "Còn phải mang theo cả đống pháp môn thuật pháp mà Hắc Bạch Học cung không có về nữaTa cũng chán cái cảnh thiếu Hắc Bạch Đan đi đổi thuật pháp khôi lỗi lắm rồi."
Lượng lớn pháp môn, thuật pháp...ở Hắc Bạch Học cung là từ nơi đâu ra? Dĩ nhiên là từ vô số năm tháng các đệ tử phát hiện ở bên ngoài, tích cóp mang về cho môn phái.
Đệ tử có cống hiến thuật pháp, pháp môn cho sự phát triển của môn phái sẽ được thưởng Hắc Bạch Đan, thậm chí là cả nguyên dịch!
Thật ra Kỷ Ninh cũng có hai môn thuật pháp khá lợi hại có thể cống hiến cho Học cung. Một là thần thông 'Phong Dực độn pháp', một là Tiểu Thiên kiếm trận. Cả Học cung mới có năm môn thần thông nên có thể thấy mức độ ít ỏi của thần thông thế nào. Nhưng môn thần thông kia lại là thứ được truyền nhiều đời ở Uất Trì tộc. Tới cả mẫu thân cũng nói rằng không cho truyền cho người ngoài thì mình làm sao có thể truyền ra đây? Còn Tiểu Thiên Kiếm Trận mình có thể giải quyết được. Nhưng mình lại từng giao nó cho Kỷ tộc. Đó chính là tương lai quật khởi của Kỷ tộc. Cả đời phụ thân đã ở Kỷ tộc. Kỷ Ninh cũng lớn lên ở Kỷ tộc nên rất trung thành với bộ tộc. Có nên cống hiến cho Học cung một môn tuyệt học trấn tộc như vậy không vẫn là điều trăn trở trong lòng Kỷ Ninh. Dù sao bất kể là bộ tộc, môn phái hay giáo phái đều rất xem trọng pháp môn, thuật pháp. Thậm chí có thể vì một môn thần thông, bí thuật cường đại mà dẫn tới họa diệt tộc.
"Đi thôi." Kỷ Ninh nói.
"Kỷ Ninh sư huynh, chúng ta đi đâu đây?" Mộc Tử Sóc hỏi. "Trước tiên tới Thiên Bảo Sơn." Kỷ Ninh cười. "Trong Thiên Bảo Sơn có vô số bảo vật. Nếu muốn ra ngoài lưu lạc rèn luyện thì ngươi phải chuẩn bị những thứ cần thiết ở đó."
"Được, ta cũng muốn mua một vài thứ." Mộc Tử Sóc gật đầu.
Lúc này, Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch liền rời khỏi Hắc Bạch Học cung.
Một bà lão mặt hồng hào đứng ở trong đình viện, Thủy Kính ở trước mặt hiện lên khung cảnh Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch đi ra ngoài cửa chính Hắc Bạch Học cung. "Tử Sóc" Trong mắt của Quỳnh Hoa đạo nhân có sự lo lắng cùng chờ mong.
Điện Tài tiên nhân tóc đen áo choàng đen đang ngồi trên giường ngọc. Bỗng nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt có chút chờ mong. Đệ tử đi ra ngoài lưu lạc rèn luyện.
Có đệ tử chỉ ba năm đã trở về, có người mấy chục năm mới trở về, thậm chí cả mấy trăm năm cũng có! Đương nhiên cũng có những người không bao giờ trở lại mà chết ở bên ngoài.
Sau lưng Thiên Bảo Sơn là hoàng tộc vương triều Đại Hạ ủng hộ. Thế lực trải rộng khắp các thành trên vùng đất vô tận này.
Trong ba năm ở Hắc Bạch Học cung, Kỷ Ninh cũng đã cùng Bắc Sơn Bách Vi đi ra ngoài nhiều lần, dĩ nhiên cũng có lần tới Thiên Bảo Sơn.
"Bạch thúc, lần này đi ra ngoài lưu lạc, nguy hiểm đầy rẫy. Người có muốn cái gì không?" Kỷ Ninh nhìn về phía Bạch Thủy Trạch ở bên, dùng tâm linh trao đổi.
"Khi trước con cũng cho ta Tiểu Na Di đạo phù rồi." Bạch Thủy Trạch cũng dùng tâm linh truyền âm. "Hiện tại ta chỉ cần một thứ là'Phục Hi côn trận'." "Phục Hi côn trận?"
Kỷ Ninh gật đầu. Cho dù đứng trên phương diện trận pháp, hắn không thể so sánh được Bạch thúc. Nhưng bình thường lúc nhàn nhã hắn vẫn có nghiên cứu. Nên đương nhiên cũng biết tới 'Phục Hi côn trận' đại danh đỉnh đỉnh. Phục Hichính là tên một người bản lĩnh lớn trong truyền thuyết. Kiếp trước ở Trái Đất, Kỷ Ninh cũng đã từng nghe tới truyền thuyết về Phục Hi.
Hậu Nghệ, Khoa Phụ cũng là truyền thuyết giống như Phục Hi.
Nghe đồn, Phục Hi côn trận được 'Phục Hi' sáng chế ra. Chỉ với tám tám sáu tư cây côn, Phục Hi có thể thi triển ra đủ loại trận pháp. Từ sáu mươi bốn cây côn nàycó cực kỳ nhiều cách sử dụng. Nếu đặt trên tay người tu tiên bình thường thì có lẽ vô dụng nhưng trong tay cao thủ trận pháp thì lại có thể phát huy uy lực kinh người.
Càng có nhiều thành tựu về trận pháp thì đại trận thi triển từ Phục Hi côn trận lại càng thêm huyền bí mạnh mẽ. Trong truyền thuyết, Phục Hi có thể bố trí 'Phục Hi côn trận' này thành đại trận hủy trời diệt đất. Mà Phục Hi lại luôn mang côn trận bên mình nên có thể thi triển ra trong nháy mắt giống như 'Bát Quái Huyết Long Trận'.
Cho nên thông thường người am hiểu trận pháp đều cố gắng kiếm một bộ Phục Hi côn trận. "Được, cứ giao cho cháu." Kỷ Ninh gật đầu.
"Kỷ công tử, Mộc công tử." Ở cửa chính Thiên Bảo Sơn có một nữ tu Tử Phủ đã đứng chờ từ sớm.
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch liền cùng nhau tiến vào trong Thiên Bảo Sơn .
Trong Thiên Bảo Sơn có rất nhiều bảo vật nhưng giá cả cũng không rẻ. Có điều với những người được Thiên Bảo Sơn coi trọng thì thông thường đều có khuyến mãi. Như đệ tử thiên tài trong Hắc Bạch Học cung thì sẽ được giảm giá ba mươi phần trăm. Đây đã được coi là mức giảm tối đa rồi. Bởi vì bình thường Thiên Bảo Sơn cũng phải bỏ ra sáu mươi phần trăm để mua những vật phẩm đó từ bên ngoài!
Đương nhiên nghe đồn rằng giá bán với các tiên nhân cũng chỉ là sáu mươi phần trăm mà thôi. Y hệt giá mua vào, không hề có chút lãi nào. Đương nhiên đám Kỷ Ninh sẽ không thể có được ưu đãi tới mức như vậy. "Ta bán bộ kiếm trận này."
"Pháp bảo này cũng bán."
"Bộ kiếm trận này cũng bán."
Kỷ Ninh nhanh chóng bán hết những pháp bảo được tích lũy nhiều năm trong tay cho Thiên Bảo Sơn. Những pháp bảo như kiểu của đám tu sĩ Tuyết Long Sơn bị giết khi trước đều bị bán đi sạch. Tới cả kiếm trận của Bắc Sơn Hắc Hổ, Huyết Ảnh sư huynh cũng vậy. Bởi vì dù những kiếm trận này có tốt nhưng lại không có cùng nguồn gốc. Có loại thì mang tính lạnh, có loại mang tính nóng. Có nhiều loại thuộc tính khác nhau quá cũng không tốt cho Tiểu Thiên Kiếm Trận. Rất nhanh, sau nửa canh giờ.
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch cùng rời Thiên Bảo Sơn.
Kỷ Ninh mua một bộ ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm nhân giai thuộc tính nước cùng một bộ ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm nhân giai thuộc tính lửa. Tổng cộng có bảy trăm hai mươi khẩu phi kiếm nhân giai. Tuy chúng đều được chế tạo ở Thiên Bảo Sơn nhưng cũng không có chút đặc biệt nào, đều là loại nhân giai thường thấy. Nếu lấy nguyên dịch đổi lấy thì phải cần tầm ngàn cân nguyên dịch.
Hai bộ kiếm trận do Bắc Sơn Hắc Hổ tặng cùng bộ kiếm trận do Huyết Ảnh sư huynh tặng đã đổi được chín trăm cân nguyên dịch ở Thiên Bảo Sơn rồi.
Đám bảo vật của đám Hứa Ly chân nhân cộng lại cũng được gần trăm cân nguyên dịch.
Tóm lại, Kỷ Ninh chỉ cần bỏ ra hai trăm cân nguyên dịch là đã có thể đổi được ba trăm hai mươi khẩu phi kiếm nhân giai cùng một bộ Phục Hi côn trận.
Cùng với một phần nguyên dịch mua các vật phẩm cần thiết khác nữa.
"A!" Sau khi rời Thiên Bảo Sơn, Mộc Tử Sóc cảm thán. "Vào Thiên Bảo Sơn mới biết mình thật là nghèo. Hiện giờ ta chỉ còn lại mười cân nguyên dịch thôi. Chắc là sư huynh vẫn khá hơn ta."
"Trong ba năm này, cho dù ta cũng kiếm được mấy trận thắng trong Luận Đạo Điện." Kỷ Ninh lắc đầu. "Nhưng một chuyến đi Thiên Bảo Sơn này cũng làm cho túi ta trống trơn rồi. Tổng cộng chỉ còn lại gần trăm cân nguyên dịch."
Mộc Tử Sóc gật đầu, đôi mắt phát sáng: "Đương nhiên, cứ ở mãi trong Học cung thì làm sao mà kiếm được bảo vật. Bây giờ chúng ta ra ngoài lưu lạc sẽ có rất nhiều cơ hội tìm kiếm bảo vậtNhớ ngày trước, Huyết Ảnh sư huynh có thể dễ dàng cho Kỷ Ninh sư huynh một bộ kiếm trận nhân giai trân quý. Thì dĩ nhiên là thứ đó cũng chẳng đáng để Huyết Ảnh sư huynh nhắc tới. Ta tin rằng chúng ta ra ngoài lưu lạc cũng sẽ nhanh chóng kiếm được mấy thứ như thế."
"Ừ." Trong mắt của Kỷ Ninh cũng có vẻ mong chờ.
Trong Học cung, hắn thường xuyên được nghe chuyện một vị sư huynh nào đó kiếm được bảo vật ở một di tích do tiền bối để lại. Lại còn nghe tới cả vị sư tỷ chiến đấu hơn mười năm, giết chết mấy trăm người tu tiên, kiếm được vô số bảo vật.
Lại nghe nói
Tóm lại Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc chưa bao giờ ra ngoài lưu lạc rèn luyện nên cũng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. "Vừa rồi ta đã thhay những bảo vật cũ đi rồi. Bây giờ thực lực đã tăng nhiều. Lần này ra ngoài nhất định phải chém giết bốn phương." Mộc Tử Sóc đầy tự tin.
"Ha ha ha." Kỷ Ninh nở nụ cười.
Tiểu Thiên Kiếm Trận của mình có phần trung tâm là Cửu Dương kiếm trận lấy được ở Thủy Phủ. Mặt ngoài là ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm thuộc tính nước và ba trăm sáu mươi khẩu phi kiếm lửaMột nước một lửa, tương sinh tương khắc với nhau. Trong đạo trận pháp là thứ cực kỳ thích hợp để thao tác. Kỷ Ninh cũng tin tưởng Tiểu Thiên Kiếm Trận của mình sẽ có uy lực cực kỳ kinh người.
"Đòn đánh xa của ta đã ngang tầm với cận chiến rồi." Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Kỷ Ninh cực kỳ mạnh về khoản cận chiến.
Bởi vì hắn đã tu luyện tầng chín 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ', đã có thể sánh ngang với Thần Ma luyện thể Vạn Tượng tiền kỳ! Lại nhờ ngộ ra Đạo Chi Vực Cảnh 'Liệt Hỏa Chi Đạo' nên kiếm được một ngàn Hắc Bạch Đan. Nhờ chỗ đó, Kỷ Ninh đã lấy quyển thứ hai 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' và thần thông 'Pháp Thiên Tượng Địa' về tay.
Cho nên dù không thi triển 'Trích Tinh Thủ' nghịch thiên thì Kỷ Ninh vẫn có thể dựa vào hai thần thông lớn là 'Phong Dực độn pháp' 'Pháp Thiên Tượng Địa' tạo thành chiến lực kinh người. Mà trên phương diện luyện khí, Tiển Thiên Kiếm Trận cũng đã rất mạnh rồi.
Đánh xa đánh gần đều mạnh cả.
"Kỷ Ninh sư huynh, bây giờ chúng ta đi đâu?" Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh. "Đi lưu lạc ở đâu đây?" "Các vị sư huynh sư tỷ đi trước đều gia nhập Ứng Long Vệ cả." Kỷ Ninh nói. "Gia nhập Ứng Long Vệ sẽ có được các loại ưu đãi. Hơn nữa chúng ta lại có thể nhận nhiệm vụ Ứng Long Vệ, qua đó có thể xác định phương hướng mà đi lưu lạc. Mà Ứng Long Vệ phá ánlại có thể làm mấy tên trộm cắp phải run sợ. Nhờ đó chúng ta có thể tránh được rất nhiều phiền toái." "Đúng." Mộc Tử Sóc gật đầu. "Ta cũng đồng ý."
Hai người thảo luận một chút liền quyết địnhtrước tiên tới gia nhập Ứng Long Vệ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.