Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 819: Vô cùng thê thảm

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Bốn gã Đạo Quân đồng bạn của Xích Xương Đạo Quân cũng vội vàng nói:

- Động Minh Ngọc Phù ở ngay trên người Ca Tước Vương.

- Song phương chúng ta liên thủ, cùng nhau giết chết Ca Tước Vương.

- Được, liên thủ, cùng lập lời thề, không được công kích lẫn nhau. Về phần sau khi giết chết Ca Tước Vương, ai có được Động Minh Ngọc Phù thì phải xem kẻ nào nhanh tay hơn a.

- Tốt.

Mười hai tên Đạo Quân này không có một chút do dự nào, lập tức kết thành đồng minh, bọn hắn cũng hiểu rõ đám người Tuế Mộng Giáo Chủ đang lợi dụng bọn hắn. Thế nhưng bọn hắn cũng cam tâm bị lợi dụng a, bởi vì cả đám đều mơ đạt được Động Minh Ngọc Phù! Một khi đạt được, bọn hắn sẽ lập tức trốn chạy. . . Kỳ thật trước đó Xích Xương Đạo Quân cũng có hy vọng chạy trốn a, chẳng qua lại bị trận pháp vây khốn cho nên mới bị mất mạng mà thôi.

Loại bảo vật khốn trận bực này vẫn rất là hiếm thấy, nếu như vận khí tốt, hoàn toàn có hi vọng chạy thoát được khỏi nơi này.

- Đáng chết.

Ca Tước Vương cũng có chút nhức đầu.

Đạo Quân đẳng cấp thứ hai, có những mười hai người liên thủ. . . Quả thực đã có lực uy hiếp cực lớn đối với hắn.

- Ta phải tranh thủ thời gian chạy trốn, trốn càng xa càng tốt, không thể kéo dài thời gian được nữa.

Ca Tước Vương rất rõ ràng, nếu như hắn kéo dài thời gian càng lâu, chỉ sợ số lượng Đạo Quân vây công hắn sẽ càng ngày càng nhiều. Bây giờ là mười hai tên Đạo Quân, nói không chừng nếu như tiếp tục kéo dài nữa sẽ lại biến thành hai mươi tên, năm mươi tên. . .

Sưu.

Ca Tước Vương lập tức trốn về một bên, cố gắng chạy trốn ra xa một chút.

. . .

Thời gian ngày từng ngày trôi qua.

Con đường chạy trốn chết của Ca Tước Vương trốn hoàn toàn hiện lên dưới hình chiếu thế giới dò xét.

Thế nhưng mặc dù có thể dò xét được thì cũng vô dụng, bởi vì Dịch Ba giới quá lớn! Mà nguy hiểm lại giăng đầy, cho nên tất cả mọi người phải từ từ chạy đi, cho dù muốn chặn đứng Ca Tước Vương cũng rất là khó khăn!

Lúc này Ca Tước Vương đã sớm bỏ rơi liên minh mười hai tên Đạo Quân kia rồi. Trên đường đi hắn liên tiếp gặp bảy lần tập kích, hắn điên cuồng, dốc sức liều mạng cũng đã chém giết được sáu gã Đạo Quân. . .

- Những tên Đạo Quân kia điên rồi sao, không đánh lại ta lại trực tiếp dùng một ít kỳ vật.

Ca Tước Vương bị thương cũng rất nặng, chỉ có thể dựa vào linh đan để khôi phục.

Một ít kỳ vật bảo vệ tính mạng, bình thường ở trong cương vực vô tận, những Đạo quân nghịch thiên này đều không tới thời khắc sinh tử sẽ không dùng a. Thế nhưng bây giờ cả đám lại không hề do dự mang ra dùng! Chuyện này cũng làm cho Ca Tước Vương rất là chật vật.

- Ca Tước Vương.

Một đạo thanh âm trầm thấp mà hùng hậu vang lên.

Ca Tước Vương sững sờ, nhìn về phía trước. Lúc này ở phía trước hắn xuất hiện một gã nam tử mặc khải giáp nặng nề màu xám, trong đôi mắt của nam tử kia hiện ra lục quang. Người này trầm giọng nói:

- Ta đã đuổi theo ngươi một ngày, cuối cùng cũng đã đuổi kịp.



- Đuổi theo ta? Vậy thì đi chết đi.

Hỏa diễm màu đỏ tươi bên ngoài thân thể của Ca Tước Vương đột nhiên tăng vọt, lập tức lan tràn về phía tên nam tử mặc khải giáp nặng nề màu xám kia.

Hỏa diễm cháy.

Mam tử mặc khải giáp nặng nề màu xám kia bỏ qua, hắn vẫn tiếp tục chạy tới, chân đạp trên hư không nhanh như thiểm điện, khiến cho không gian không ngừng run rẩy.

- Chết.

Tay phải của Ca Tước Vương chém ra, tay phải mang theo uy năng vô tận đánh về phía tên nam tử mặc khải giáp màu xám kia.

Oanh.

Tên nam tử mặc khải giáp màu xám kia cũng không có lấy ra binh khí, chỉ hơi cúi đầu, trực tiếp va chạm với một chưởng kia.

Đương~~~~

Thanh âm trầm thấp mà hùng hồn vang vọng.

Bàn tay của Ca Tước Vương đánh vào chỗ cổ của nam tử mặc khải giáp nặng nề màu xám này, thế nhưng thân thể của tên nam tử mặc khải giáp màu xám chỉ hơi chấn động một chút. Vẫn có thể tiếp tục bay về phía trước. Mà Ca Tước Vương khi va chạm với cổ của đối phương thì lại bị một cỗ lực lượng cực mạnh làm cho phản chấn, lui về phía sau.

- Cái gì.

Sắc mặt của Ca Tước Vương đại biến:

- Một kích toàn lực của ta, không ngờ hắn lại dễ liền ngạnh kháng được? Lại còn có thể tiếp tục vọt tới phía trước sao?

Công kích của hắn nổi danh là bá đạo.

Thế nhưng lần đầu tiên giao thủ, không ngờ hắn lại ở thế hạ phong?

- Chết.

Trong bàn tay phải của tên nam tử mặc khải giáp nặng nề màu xám kia đột nhiên xuất hiện một thanh đại chùy, đại chùy đen kịt, trực tiếp vung vẩy rồi bổ về phía Ca Tước Vương.

. . .

Ca Tước Vương đã bị cản lại.

Ca Tước Vương liên tục chạy trốn chín ngày, rút cuộc cũng đã bị cản lại, người chặn đường hắn chính là một người tên là Duyên Hổ Đạo Quân.

Ca Tước Vương dốc sức liều mạng giãy giụa, thiêu đốt Vĩnh Hằng huyết mạch, thậm chí còn dùng xong một kiện kỳ vật bảo vệ tính mạng cực kỳ trân quý, thế nhưng cũng không thoát khỏi được Duyên Hổ Đạo Quân.

Hai người bọn hắn một người trốn, một người đuổi theo.

Hai người dây dưa lẫn nhau, cũng làm cho tốc độ chạy trốn của Ca Tước Vương trở nên rất chậm chạp.

- Ca Tước Vương đã bị kiềm chế.



- Thật tốt quá.

Tuế Mộng Giáo Chủ, Tửu Thánh ... Cả đám Tâm Lực Tu Hành Giả đều nhẹ nhàng thở ra một hơi. Dù sao khoảng cách của bọn hắn với Ca Tước Vương quá xa, chỉ dựa vào hình chiếu thế giới căn bản không ngăn cản được Ca Tước Vương.

- Thực lực của Duyên Hổ Đạo Quân này thật đúng là mạnh mẽ a, ta có cảm giác so với Ca Tước còn mạnh mẽ hơn một ít.

- Một ít Đạo quân nghịch thiên bình thường không có tiếng tăm gì, lần này lại đều xuất hiện, cả đám đều muốn lấy được một phần Động Minh Ngọc Phù.

- Hai phần trước ở trong cửu trọng cảnh, muốn lấy thì sẽ dễ dàng hơn một chút, thế nhưng ba phần đằng sau lại ở trong thập trọng cảnh a.

Cảm đám Tâm Lực Tu Hành Giả dùng ý niệm trao đổi với nhau.

Đạt được Động Minh Ngọc Phù chẳng qua chỉ là bước đầu tiên mà thôi, có thể bình yên chạy đi mới là chuyện quan trọng. Từ cửu trọng cảnh chạy đi, độ khó so với chạy đi từ thập trọng cảnh khác toàn khác biệt. Cho nên hai phần Động Minh Ngọc Phù trước coi như sẽ dễ dàng hơn một chút. Thế nhưng ba phần đằng sau, chỉ sợ sẽ phải vô cùng thê thảm a.

. . .

Đám người Cửu Trần, Kỷ Ninh ở bên trên phi chu màu đen cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

- Duyên Hổ Đạo Quân kia cực kỳ cường đại, thần thông hộ thể của hắn, chỉ sợ so với ta còn mạnh mẽ hơn nhiều. Công kích của Ca Tước Vương căn bản không thể gây ra được thương tổn cho hắn.

Kỷ Ninh nói:

- Hơn nữa binh khí của Duyên Hổ Đạo Quân là búa tạ, mỗi một búa đánh ra, nếu như Ca Tước Vương cứng rắn ngăn cản nhất định sẽ bị đánh bay. Cho nên thực lực của hắn rõ ràng so với Ca Tước Vương còn mạnh hơn một ít.

- Hắn ta từ đâu xuất hiện?

Cửu Trần Giáo chủ thầm nói:

- Sao lại dũng mãnh như vậy chứ?

- Nghe nói là sinh mệnh đặc thù, ở bên trong sinh mệnh đặc thù nhất tộc cũng rất ít xuất hiện, không nghĩ tới lần này thực lực thể hiện ra lại mạnh mẽ như vậy.

Kỷ Ninh nói, hắn và những Tâm Lực Tu Hành Giả khác cũng có trao đổi, cho nên cũng biết rất nhiều tin tức.

Trận chiến lần này, Duyên Hổ Đạo Quân xem như thanh danh truyền khắp toàn bộ cương vực vô tận a.

Thời gian ngày lại từng ngày trôi qua.

Ca Tước Vương trốn, Duyên Hổ Đạo Quân đuổi theo! Một đường chém giết không dứt.

Dọc đường ngẫu nhiên còn có các đội ngũ Đạo Quân xuất hiện, muốn chặn giết Ca Tước Vương! Thế nhưng Ca Tước Vương dưới trạng thái điên cuồng lại có thể chém giết một hai tên Đạo Quân.

. . .

Loại truy đuổi này đảo mắt đã giằng co được hơn bảy tháng.

- Duyên Hổ Đạo Quân, chỉ cần ngươi thả ta đi. Ngươi muốn bảo vật gì thì cứ việc nói. Tất cả bảo vật trên người ta, ngoại trừ Động Minh Ngọc Phù ra đều có thể đưa cho ngươi!

Ca Tước Vương một đường chạy thục mạng, đồng thời cũng có chút lo lắng, cố gắng khuyên bảo đối phương. Bởi vì một đường bị kiềm chế, cho nên tốc độ chạy trốn của hắn quá chậm. Đội ngũ như đám người Kỷ Ninh cùng với đám người Tửu Thánh cũng đang dần dần tới gần.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cuối cùng hắn sẽ hoàn toàn bị vây khốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook