Chương 77
Mặc Tây Kha
11/01/2024
Trò chơi kết thúc trong giọng nói trách móc Lục Văn Tây của đám người.
Lục Văn Tây tắt máy ưỡn lưng mệt mỏi, sau đó nằm lỳ trên giường chuẩn bị ngủ.
Hứa Trần ở phía sau chui vào ổ chăn, đưa tay ôm lấy Lục Văn Tây, để mặt mình vùi vào cổ Lục Văn Tây, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, anh đã bận sứt đầu mẻ trán rồi mà em còn giận dỗi."
"Anh cũng nên xin lỗi, rõ ràng anh có bạn trai tốt như vậy mà còn ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, gây ra Scandal, anh sẽ kiểm điểm, anh sẽ rút kinh nghiệm."
"Em biết mình không nên giận như thế, nhưng em không nhịn được."
"Tức giận chứng minh trong lòng em có anh, anh rất vui, nếu như em có tinh lực, ghen tị tới mới mức đè anh xuống thì anh càng... thôi bỏ đi, không vội, sớm muộn gì cũng ăn em." Lục Văn Tây ôm Hứa Trần, cảm nhận ấm áp khi ngủ chung ổ chăn với bạn trai nhỏ.
Cái rét ngày đông cũng tan biến trong lòng anh, nơi có Hứa Trần chính là bến cảng thoải mái nhất.
Trên người Hứa Trần vẫn luôn có mùi thuốc, nhàn nhạt dễ ngửi, giống như khí chất của em ấy vậy, có cảm giác phục cổ, nghiêm nghị kín kẽ nhưng lại làm người ta say mê.
Tóc của em ấy rất đen, da cũng rất trắng, Lục Văn Tây nhịn không được hé miệng, cắn một cái vào vai Hứa Trần. Bị cắn, Hứa Trần cũng không giãy giụa mà vẫn ôm Lục Văn Tây như cũ, nhỏ giọng lầm bầm: "Em quá để ý tới anh rồi, cực kỳ để ý."
"Ừm, anh biết."
Hứa Trần điều chỉnh tư thế, hôn một cái lên trán Lục Văn Tây: "Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi đi."
"Được, ngủ ngon nha tiểu tướng công của anh."
Sau đó Lục Văn Tây nghe thấy tiếng cười thực nhẹ của Hứa Trần, cười đến mức trái tim Lục Văn Tây hỗn loạn.
...
Scandal bùng nổ, tình huống nghiêm trọng hơn tưởng tượng.
Lục Văn Tây xuất hiện tình huống giảm Fan, Hàn Phạm Minh chỉ có thể tự mình mua Fan Zombie (người hâm mộ giả), giúp Lục Văn Tây ổn định tình huống. Bên Đỗ Tử San thì xuất hiện rất nhiều tiếng mắng, thậm chí còn bị lôi đối tượng Scandal trước kia và bạn trai cũ ra.
Tới rạng sáng thì tình huống cải thiện một chút, nhóm Mẹ Tây khôi phục lý trí đầu tiên, bắt đầu khống chế hướng gió, Lục Văn Tây vẫn chưa lên tiếng, mọi người đừng loạn.
Nhóm Fan bạn gái Duy Tây thấy nhóm "Mẹ Tây" cũng đã tỏ thái độ, bọn họ cũng không thể chịu thua, vì thế cũng bắt đầu nghĩ cách khống chế hướng gió phát triển: nhóm bấy bì à, chúng ta không thể nào thua cái đám Fan mẹ ghê tởm kia được!
Lúc đang hóa trang, Lục Văn Tây lướt xem tin tức Weibo, lúc thì cười, lúc thì nhíu mày, dáng vẻ khá bối rối.
Nhóm phóng viên lấy được tin tức là hôm nay Lục Văn Tây và Đỗ Tử San sẽ quay cảnh hôn, vì thế giống như ong vỡ tổ ùa tới, muốn chụp lại cảnh này, đồng thời thuận tiện phỏng vấn hai vị nhân vật chính trong Scandal.
Người của đoàn phim cũng sứt đầu mẻ trán, muốn đuổi đi cũng không được, dù sao thì bọn họ cũng không bao hết nơi này, mức độ cố chấp của nhóm phóng viên không phải điều mà bọn họ có thể ứng phó.
Lục Văn Tây bắt đầu cảm thấy may mắn vì hôm nay không dẫn Hứa Trần tới, bằng không cũng không biết Hứa Trần sẽ cảm thấy thế nào.
Anh mở Wechat, gửi tin cho Hàn Phạm Minh.
Lục Văn Tây: Không bằng làm sáng tỏ đi, không thể để Đỗ Tử San bị tấn công như vậy mãi được.
Hàn Phạm Minh: Cậu tính làm sáng tỏ kiểu gì? Nói với mọi người cậu với Đỗ Tử San trong sạch không có quan hệ, như vậy phóng viên nhất định sẽ hỏi người yêu mà lão Đạt bật mí kia là ai, cậu định Comeout hôm nay à? Hay nói với bọn họ cậu vẫn độc thân?
Lục Văn Tây: Lấy Đỗ Tử San làm bia đỡ như vậy không phúc hậu.
Hàn Phạm Minh: Sao cậu biết Đỗ Tử San không muốn? Đúng vậy, Lục Văn Tây cậu rất trượng nghĩa, là lão đại, có khí chất giang hồ, cậu có thể đứng ở góc độ của đoàn thể để suy nghĩ không? Bây giờ cậu đang ở thời kỳ đỉnh cao, nếu bộ phim này có biểu hiện tốt thì đánh giá sẽ càng tốt hơn, hiểu không?
Lục Văn Tây: Vậy anh có ý gì?
Hàn Phạm Minh: Hôm nay tôi tới đoàn phim nói chuyện với người đại diện của Đỗ Tử San, xem thử xem bọn họ có thái độ gì. Cậu có muốn tôi tìm người diễn thay cảnh hôn không?
Lục Văn Tây: Cũng không phải không được.
Lục Văn Tây nhìn điện thoại, vẫn có chút do dự, sau đó thấy Hàn Phạm Minh tiếp tục giáng cho mình một đòn nặng nề.
Hàn Phạm Minh: Mặc dù có chút thiếu đạo đức nhưng tôi cho cậu biết, nếu chuyện cậu là gay công khai thì bạn trai nhỏ của cậu sẽ thế nào? Có bị người hâm mộ điên cuồng gọi điện tới trường, để trường học khai trừ sinh viên gay như cậu ta không? Cậu có nghĩ tới tâm trạng của người hâm mộ của cậu hay không, bọn họ vẫn luôn ủng hộ cậu, cậu muốn để bọn họ khóc à? Khóc xong sẽ giúp cậu tẩy trắng?
Hàn Phạm Minh: Đúng vậy, cậu là đàn ông, cậu không muốn Đỗ Tử San bị mắng, nhưng cậu đã nghĩ kỹ chưa, cậu có thể bảo vệ được bạn trai nhỏ của mình không? Có thể làm Fans không khó chịu không? Cậu không thừa nhận cũng không được, cậu chính là minh tinh lưu được được Fans và công ty đập tiền tạo thành.
Hàn Phạm Minh: Lần này nếu cậu không chịu thành thật một chút thì tôi sẽ không quản cậu, để xem khi bạn trai nhỏ của cậu bị đám người quan tâm, oanh tạc, cậu còn có thể tiếp tục tỏ vẻ tiên phong đạo cốt nữa hay không.
Hàn Phạm Minh: Lục Văn Tây, bộ dáng của cậu hiện giờ không thể bảo vệ được cậu ta đâu, cậu vẫn chưa có khí thế đó! Khi nào trở thành Thiên Vương thì hãy nói! Khi đó mà Comeout thì sẽ có một đám người ủng hộ cậu, cậu có thể giả ngầu! Fan nhan sắc là không ổn định nhất! Cũng dễ mất khống chế nhất!
Trạng thái của Lục Văn Tây nháy mắt trở nên thực không xong.
Lúc giúp Đỗ Tử San, Lục Văn Tây không nghĩ nhiều như vậy, anh hiểu cái gì là quan trọng nhất đối với một cô gái, anh biết Đặng Huyên Hàm đau khổ như thế nào, anh không muốn Đặng Huyên Hàm phải trải nghiệm chuyện này.
Lúc an ủi Đỗ Tử San, anh cũng không để ý nhiều, khi con gái khóc, ôm an ủi là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng chuyện đơn giản như vậy đặt trên người hai nghệ sĩ thì bị người ta nhìn nhận quá độc hại, tiếp đó bị Scandal quấn thân, hai người bọn họ cũng bị cưỡng chế gán ghép thành người yêu.
Lúc Lục Văn Tây xám xịt từ phòng hóa trang ra ngoài, Đỗ Tử San đang cầm một con dao học cắt thịt theo một vị pháp y chuyên nghiệp, thấy Lục Văn Tây thì sửng sốt, sau đó cười ha hả: "Lục Văn Tây, có phải ông không vậy, chỉ là lên tin Scandal thôi mà, ông có cần thảm tới vậy không?"
"Hả? Cô không để ý à?" Lục Văn Tây thấy Đỗ Tử San bình tĩnh tới vậy thì rất kinh ngạc.
"Làm nghề này thì không thể làm kiêu, kiếm được chút tiền, bị chút tội, chỉ cần hấp dẫn sự chú ý của Fans, bị công kích một chút có sao đâu? Điều chỉnh tốt trạng thái đi, tại vì ông đóng phim ít quá thôi, đóng nhiều thì ông sẽ phát hiện cứ một bộ phim là có một tin Scandal, nếu để ý thì không thích hợp làm nghề này đâu."
Pháp y thấy hai bọn họ nói chuyện phiếm thì tự giác nhường vị trí, để lại phim trường cho bọn họ.
"Chủ yếu là tôi thấy cô bị mọi người chửi, cảm thấy áy náy." Lục Văn Tây vẫn còn lộ ra dáng vẻ mất mát, thở dài một hơi.
"Tôi còn rất áy náy đây nè, để một tờ giấy trắng như ông truyền Scandal với tôi, rõ ràng là ông đang giúp tôi. Bình tĩnh đi, không sao cả, dù sao thì tôi cũng không thèm để ý."
"Người đại diện của tôi sẽ tới nói chuyện với người đại diện của cô xem nên giải quyết thế nào, có lẽ cô đã nghe nói người đại diện của tôi nổi tiếng thiếu đạo đức, còn muốn cô làm bia đỡ đạn, đúng là...." Nói tới đây, Lục Văn Tây lập tức ngậm miệng, trong lòng giật thót, hiểu được mình vừa lỡ lời.
Đỗ Tử San cũng kinh ngạc nhìn Lục Văn Tây, mở to mắt: "Bia đỡ đạn? Ông đang yêu đương thật hả?"
Lục Văn Tây ho khan hai tiếng, xấu hổ không nói nên lời.
"Có cần tôi giải thích với cô ấy không? Tôi thật sự không có ý đồ không an phận gì với ông cả." Đỗ Tử San cũng luống cuống, vội vàng hỏi, sợ trở thành đũy trà xanh.
"Không cần không cần." Lục Văn Tây vội xua tay: "Tôi chỉ không thích ứng được bầu không khí này, trực tiếp làm sáng tỏ không phải được rồi à? Sao lại phải làm mọi chuyện phức tạp như vậy chứ?"
"Thấy hot không?"
"Ừm."
"Nhiệt độ tuyên truyền tốt như vậy, ai chịu bỏ qua chứ? Hơn nữa ông nghĩ lại đi, cho dù hai chúng ta ra mặt giải thích, liệu bọn họ có tin không? Ôm một chỗ thế kia, cô nam quả nữ..."
"Không phải, tôi có chút không hiểu, vậy làm sao bây giờ?"
"Vì thế cứ bình tĩnh chờ người đại diện đi, bắt đầu từ ngày chúng ta ký hợp đồng với công ty thì chúng ta chính là nhân viên, thậm chí là một món hàng, cần bọn họ tuyên truyền, đóng gói, thiết lập hình tượng, để ông nhập vai. Chúng ta là nghệ sĩ, không chỉ diễn lúc đóng phim, trong đời thường cũng cần diễn. Lục Văn Tây, ông quá tự do, Hàn Phạm Minh cũng rất nuông chiều ông, những nghệ sĩ khác không được may mắn như ông đâu, có rất nhiều chuyện chúng ta không thể làm theo ý mình, cũng không được lựa chọn theo ý muốn."
"Vậy ý tưởng của cô là gì?"
"Nói nhiều như vậy rồi mà ông vẫn không hiểu à? Tôi nghĩ gì thật sự không quan trọng, cần phải xem sắp xếp của bọn họ. Thiết lập hình tượng của tôi là lạnh lùng kiêu ngạo, ông nghĩ tôi có phải người như vậy không?"
Lục Văn Tây lắc đầu.
"Nhưng từ trước đến nay Fans của tôi vẫn nghĩ tôi là người lạnh lùng kiêu ngạo, giống như chương trình truyền hình thực tế vậy, nói là truyền hình thực tế nhưng thật ra chính là giả bộ. Chúng ta cứ an tâm mà diễn kịch thôi, những chuyện kia cứ giao cho đoàn đội xử lý, bọn họ sẽ làm tốt, sẽ tối đại hóa lợi ích... mà hình tượng của chúng ta vẫn có thể giữ vững."
Lục Văn Tây nhìn Đỗ Tử San, trong đầu nháy mắt biến thành bột nhão.
Anh rõ ràng đã tiến vào ngành giải trí rất lâu, kết quả vẫn cứ như một người mới, nhóm Đỗ Tử San vẫn không thong dong bình dĩnh, cuối cùng người buồn phiền chỉ có mỗi mình anh.
Nhưng anh vẫn thăm dò hỏi: "Còn chuyện diễn cảnh hôn thì sao?"
"Ông không định tìm người diễn thay chứ? Tác phẩm lần này của ông, tôi đoán cho dù không giật giải thì chắc chắn cũng sẽ được đề cử, kỷ thuật diễn của ông thật sự đã tăng vọt, cảnh xoắn xuýt khi bị người ta lợi dụng trước đó ông diễn tốt lắm. Cả cảnh khóc kia nữa, tôi thấy có người khóc theo. Ông tìm người đóng thay sẽ bị oanh tạc đấy, nói ông lập dị này nọ."
"Không phải, cô có khó chịu không, ở bên cạnh có nhiều người như vậy mà phải hôn với tôi."
"Khó chịu cái gì? Ông biết quay cảnh này xong sẽ có bao nhiêu người ghen tị với tôi không hả? Ngẫm lại thì tôi mới là người chiếm tiện nghi, làm gì có chuyện không thoải mái."
Lục Văn Tây nhăn nhó, đứng trước đống thịt bị Đỗ Tử San cắt nát, có vẻ ỉu xìu, hơn nữa còn đặc biệt cụt hứng.
"Gì đó, sao ông cứ ngây thơ như trai tơ còn zin vậy?" Đỗ Tử San nhịn không được trêu ghẹo Lục Văn Tây.
Lục Văn Tây liếc nhìn Đỗ Tử San, gật đầu.
Đỗ Tử San không hiểu lắm.
Lục Văn Tây lại gật đầu cái nữa.
Đỗ Tử San đột nhiên đỏ mặt, xua tay: "Tôi đùa, tôi đùa thôi, ông đừng để ý."
Buổi sáng quay chụp bình thường, Lục Văn Tây và Đỗ Tử San biểu hiện rất tốt, hoàn toàn không để tâm tới đám phóng viên ở bên kia. Đến giờ cơm trưa thì người đại diện hai bên cũng đã nói chuyện gần như ổn thỏa, lúc này cũng cầm cơm hộp của đoàn làm phim ăn cơm.
Lục Văn Tây ngồi chúng một chỗ với Đỗ Tử San, Đỗ Tử San mở hộp cơm, ngon lành gặm miếng thịt kho tàu, nhai nhai vài ngụm rồi phun vào thùng rác nhỏ ở bên cạnh, sau đó bắt đầu ăn rau cải.
"Ăn cơm chung với cô ghê quá." Lục Văn Tây nhịn không được than thở.
"Oh chào nhé, anh bạn cắt dạ dày."
Hàn Phạm Minh liếc nhìn Đỗ Tử San, cảm thấy hai người ở chung cũng không tệ lắm, vì thế cũng yên tâm, anh sợ nhất là vị đại thiếu gia nhà mình buồn bực hoặc là tự tiến vào ngõ cụt, không chịu mở lòng.
"Ý tưởng của bọn tôi là không làm sáng tỏ, nhưng chúng ta sẽ thả ra tin tức để người hâm mộ nghĩ rằng hai người chỉ đang tuyên truyền tác phẩm mới, nó có tác dụng hơn làm sáng tỏ." Hàn Phạm Minh là người đầu tiên mở miệng nói ra quyết định.
Hai nghệ sĩ cũng nghe thấy, đồng loạt làm ra thủ thế "OK".
"Còn nữa, cảnh hôn hôm nay sẽ quay theo kiểu lợi dụng góc độ, không có cận cảnh, bọn tôi sẽ nói với đoàn phim."
Lục Văn Tây rất hài lòng.
Đột nhiên Đỗ Tử San nhích tới bên cạnh Lục Văn Tây, nhỏ giọng hỏi: "Không phải ngay cả nụ hôn đầu tiên mà ông cũng chưa mất đấy chứ?"
Lục Văn Tây lắc đầu: "Không có, tôi chỉ sợ vợ thôi."
Đỗ Tử San thực chân thành bật ngón cái với Lục Văn Tây.
[hết 77]
Lục Văn Tây tắt máy ưỡn lưng mệt mỏi, sau đó nằm lỳ trên giường chuẩn bị ngủ.
Hứa Trần ở phía sau chui vào ổ chăn, đưa tay ôm lấy Lục Văn Tây, để mặt mình vùi vào cổ Lục Văn Tây, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, anh đã bận sứt đầu mẻ trán rồi mà em còn giận dỗi."
"Anh cũng nên xin lỗi, rõ ràng anh có bạn trai tốt như vậy mà còn ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, gây ra Scandal, anh sẽ kiểm điểm, anh sẽ rút kinh nghiệm."
"Em biết mình không nên giận như thế, nhưng em không nhịn được."
"Tức giận chứng minh trong lòng em có anh, anh rất vui, nếu như em có tinh lực, ghen tị tới mới mức đè anh xuống thì anh càng... thôi bỏ đi, không vội, sớm muộn gì cũng ăn em." Lục Văn Tây ôm Hứa Trần, cảm nhận ấm áp khi ngủ chung ổ chăn với bạn trai nhỏ.
Cái rét ngày đông cũng tan biến trong lòng anh, nơi có Hứa Trần chính là bến cảng thoải mái nhất.
Trên người Hứa Trần vẫn luôn có mùi thuốc, nhàn nhạt dễ ngửi, giống như khí chất của em ấy vậy, có cảm giác phục cổ, nghiêm nghị kín kẽ nhưng lại làm người ta say mê.
Tóc của em ấy rất đen, da cũng rất trắng, Lục Văn Tây nhịn không được hé miệng, cắn một cái vào vai Hứa Trần. Bị cắn, Hứa Trần cũng không giãy giụa mà vẫn ôm Lục Văn Tây như cũ, nhỏ giọng lầm bầm: "Em quá để ý tới anh rồi, cực kỳ để ý."
"Ừm, anh biết."
Hứa Trần điều chỉnh tư thế, hôn một cái lên trán Lục Văn Tây: "Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi đi."
"Được, ngủ ngon nha tiểu tướng công của anh."
Sau đó Lục Văn Tây nghe thấy tiếng cười thực nhẹ của Hứa Trần, cười đến mức trái tim Lục Văn Tây hỗn loạn.
...
Scandal bùng nổ, tình huống nghiêm trọng hơn tưởng tượng.
Lục Văn Tây xuất hiện tình huống giảm Fan, Hàn Phạm Minh chỉ có thể tự mình mua Fan Zombie (người hâm mộ giả), giúp Lục Văn Tây ổn định tình huống. Bên Đỗ Tử San thì xuất hiện rất nhiều tiếng mắng, thậm chí còn bị lôi đối tượng Scandal trước kia và bạn trai cũ ra.
Tới rạng sáng thì tình huống cải thiện một chút, nhóm Mẹ Tây khôi phục lý trí đầu tiên, bắt đầu khống chế hướng gió, Lục Văn Tây vẫn chưa lên tiếng, mọi người đừng loạn.
Nhóm Fan bạn gái Duy Tây thấy nhóm "Mẹ Tây" cũng đã tỏ thái độ, bọn họ cũng không thể chịu thua, vì thế cũng bắt đầu nghĩ cách khống chế hướng gió phát triển: nhóm bấy bì à, chúng ta không thể nào thua cái đám Fan mẹ ghê tởm kia được!
Lúc đang hóa trang, Lục Văn Tây lướt xem tin tức Weibo, lúc thì cười, lúc thì nhíu mày, dáng vẻ khá bối rối.
Nhóm phóng viên lấy được tin tức là hôm nay Lục Văn Tây và Đỗ Tử San sẽ quay cảnh hôn, vì thế giống như ong vỡ tổ ùa tới, muốn chụp lại cảnh này, đồng thời thuận tiện phỏng vấn hai vị nhân vật chính trong Scandal.
Người của đoàn phim cũng sứt đầu mẻ trán, muốn đuổi đi cũng không được, dù sao thì bọn họ cũng không bao hết nơi này, mức độ cố chấp của nhóm phóng viên không phải điều mà bọn họ có thể ứng phó.
Lục Văn Tây bắt đầu cảm thấy may mắn vì hôm nay không dẫn Hứa Trần tới, bằng không cũng không biết Hứa Trần sẽ cảm thấy thế nào.
Anh mở Wechat, gửi tin cho Hàn Phạm Minh.
Lục Văn Tây: Không bằng làm sáng tỏ đi, không thể để Đỗ Tử San bị tấn công như vậy mãi được.
Hàn Phạm Minh: Cậu tính làm sáng tỏ kiểu gì? Nói với mọi người cậu với Đỗ Tử San trong sạch không có quan hệ, như vậy phóng viên nhất định sẽ hỏi người yêu mà lão Đạt bật mí kia là ai, cậu định Comeout hôm nay à? Hay nói với bọn họ cậu vẫn độc thân?
Lục Văn Tây: Lấy Đỗ Tử San làm bia đỡ như vậy không phúc hậu.
Hàn Phạm Minh: Sao cậu biết Đỗ Tử San không muốn? Đúng vậy, Lục Văn Tây cậu rất trượng nghĩa, là lão đại, có khí chất giang hồ, cậu có thể đứng ở góc độ của đoàn thể để suy nghĩ không? Bây giờ cậu đang ở thời kỳ đỉnh cao, nếu bộ phim này có biểu hiện tốt thì đánh giá sẽ càng tốt hơn, hiểu không?
Lục Văn Tây: Vậy anh có ý gì?
Hàn Phạm Minh: Hôm nay tôi tới đoàn phim nói chuyện với người đại diện của Đỗ Tử San, xem thử xem bọn họ có thái độ gì. Cậu có muốn tôi tìm người diễn thay cảnh hôn không?
Lục Văn Tây: Cũng không phải không được.
Lục Văn Tây nhìn điện thoại, vẫn có chút do dự, sau đó thấy Hàn Phạm Minh tiếp tục giáng cho mình một đòn nặng nề.
Hàn Phạm Minh: Mặc dù có chút thiếu đạo đức nhưng tôi cho cậu biết, nếu chuyện cậu là gay công khai thì bạn trai nhỏ của cậu sẽ thế nào? Có bị người hâm mộ điên cuồng gọi điện tới trường, để trường học khai trừ sinh viên gay như cậu ta không? Cậu có nghĩ tới tâm trạng của người hâm mộ của cậu hay không, bọn họ vẫn luôn ủng hộ cậu, cậu muốn để bọn họ khóc à? Khóc xong sẽ giúp cậu tẩy trắng?
Hàn Phạm Minh: Đúng vậy, cậu là đàn ông, cậu không muốn Đỗ Tử San bị mắng, nhưng cậu đã nghĩ kỹ chưa, cậu có thể bảo vệ được bạn trai nhỏ của mình không? Có thể làm Fans không khó chịu không? Cậu không thừa nhận cũng không được, cậu chính là minh tinh lưu được được Fans và công ty đập tiền tạo thành.
Hàn Phạm Minh: Lần này nếu cậu không chịu thành thật một chút thì tôi sẽ không quản cậu, để xem khi bạn trai nhỏ của cậu bị đám người quan tâm, oanh tạc, cậu còn có thể tiếp tục tỏ vẻ tiên phong đạo cốt nữa hay không.
Hàn Phạm Minh: Lục Văn Tây, bộ dáng của cậu hiện giờ không thể bảo vệ được cậu ta đâu, cậu vẫn chưa có khí thế đó! Khi nào trở thành Thiên Vương thì hãy nói! Khi đó mà Comeout thì sẽ có một đám người ủng hộ cậu, cậu có thể giả ngầu! Fan nhan sắc là không ổn định nhất! Cũng dễ mất khống chế nhất!
Trạng thái của Lục Văn Tây nháy mắt trở nên thực không xong.
Lúc giúp Đỗ Tử San, Lục Văn Tây không nghĩ nhiều như vậy, anh hiểu cái gì là quan trọng nhất đối với một cô gái, anh biết Đặng Huyên Hàm đau khổ như thế nào, anh không muốn Đặng Huyên Hàm phải trải nghiệm chuyện này.
Lúc an ủi Đỗ Tử San, anh cũng không để ý nhiều, khi con gái khóc, ôm an ủi là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng chuyện đơn giản như vậy đặt trên người hai nghệ sĩ thì bị người ta nhìn nhận quá độc hại, tiếp đó bị Scandal quấn thân, hai người bọn họ cũng bị cưỡng chế gán ghép thành người yêu.
Lúc Lục Văn Tây xám xịt từ phòng hóa trang ra ngoài, Đỗ Tử San đang cầm một con dao học cắt thịt theo một vị pháp y chuyên nghiệp, thấy Lục Văn Tây thì sửng sốt, sau đó cười ha hả: "Lục Văn Tây, có phải ông không vậy, chỉ là lên tin Scandal thôi mà, ông có cần thảm tới vậy không?"
"Hả? Cô không để ý à?" Lục Văn Tây thấy Đỗ Tử San bình tĩnh tới vậy thì rất kinh ngạc.
"Làm nghề này thì không thể làm kiêu, kiếm được chút tiền, bị chút tội, chỉ cần hấp dẫn sự chú ý của Fans, bị công kích một chút có sao đâu? Điều chỉnh tốt trạng thái đi, tại vì ông đóng phim ít quá thôi, đóng nhiều thì ông sẽ phát hiện cứ một bộ phim là có một tin Scandal, nếu để ý thì không thích hợp làm nghề này đâu."
Pháp y thấy hai bọn họ nói chuyện phiếm thì tự giác nhường vị trí, để lại phim trường cho bọn họ.
"Chủ yếu là tôi thấy cô bị mọi người chửi, cảm thấy áy náy." Lục Văn Tây vẫn còn lộ ra dáng vẻ mất mát, thở dài một hơi.
"Tôi còn rất áy náy đây nè, để một tờ giấy trắng như ông truyền Scandal với tôi, rõ ràng là ông đang giúp tôi. Bình tĩnh đi, không sao cả, dù sao thì tôi cũng không thèm để ý."
"Người đại diện của tôi sẽ tới nói chuyện với người đại diện của cô xem nên giải quyết thế nào, có lẽ cô đã nghe nói người đại diện của tôi nổi tiếng thiếu đạo đức, còn muốn cô làm bia đỡ đạn, đúng là...." Nói tới đây, Lục Văn Tây lập tức ngậm miệng, trong lòng giật thót, hiểu được mình vừa lỡ lời.
Đỗ Tử San cũng kinh ngạc nhìn Lục Văn Tây, mở to mắt: "Bia đỡ đạn? Ông đang yêu đương thật hả?"
Lục Văn Tây ho khan hai tiếng, xấu hổ không nói nên lời.
"Có cần tôi giải thích với cô ấy không? Tôi thật sự không có ý đồ không an phận gì với ông cả." Đỗ Tử San cũng luống cuống, vội vàng hỏi, sợ trở thành đũy trà xanh.
"Không cần không cần." Lục Văn Tây vội xua tay: "Tôi chỉ không thích ứng được bầu không khí này, trực tiếp làm sáng tỏ không phải được rồi à? Sao lại phải làm mọi chuyện phức tạp như vậy chứ?"
"Thấy hot không?"
"Ừm."
"Nhiệt độ tuyên truyền tốt như vậy, ai chịu bỏ qua chứ? Hơn nữa ông nghĩ lại đi, cho dù hai chúng ta ra mặt giải thích, liệu bọn họ có tin không? Ôm một chỗ thế kia, cô nam quả nữ..."
"Không phải, tôi có chút không hiểu, vậy làm sao bây giờ?"
"Vì thế cứ bình tĩnh chờ người đại diện đi, bắt đầu từ ngày chúng ta ký hợp đồng với công ty thì chúng ta chính là nhân viên, thậm chí là một món hàng, cần bọn họ tuyên truyền, đóng gói, thiết lập hình tượng, để ông nhập vai. Chúng ta là nghệ sĩ, không chỉ diễn lúc đóng phim, trong đời thường cũng cần diễn. Lục Văn Tây, ông quá tự do, Hàn Phạm Minh cũng rất nuông chiều ông, những nghệ sĩ khác không được may mắn như ông đâu, có rất nhiều chuyện chúng ta không thể làm theo ý mình, cũng không được lựa chọn theo ý muốn."
"Vậy ý tưởng của cô là gì?"
"Nói nhiều như vậy rồi mà ông vẫn không hiểu à? Tôi nghĩ gì thật sự không quan trọng, cần phải xem sắp xếp của bọn họ. Thiết lập hình tượng của tôi là lạnh lùng kiêu ngạo, ông nghĩ tôi có phải người như vậy không?"
Lục Văn Tây lắc đầu.
"Nhưng từ trước đến nay Fans của tôi vẫn nghĩ tôi là người lạnh lùng kiêu ngạo, giống như chương trình truyền hình thực tế vậy, nói là truyền hình thực tế nhưng thật ra chính là giả bộ. Chúng ta cứ an tâm mà diễn kịch thôi, những chuyện kia cứ giao cho đoàn đội xử lý, bọn họ sẽ làm tốt, sẽ tối đại hóa lợi ích... mà hình tượng của chúng ta vẫn có thể giữ vững."
Lục Văn Tây nhìn Đỗ Tử San, trong đầu nháy mắt biến thành bột nhão.
Anh rõ ràng đã tiến vào ngành giải trí rất lâu, kết quả vẫn cứ như một người mới, nhóm Đỗ Tử San vẫn không thong dong bình dĩnh, cuối cùng người buồn phiền chỉ có mỗi mình anh.
Nhưng anh vẫn thăm dò hỏi: "Còn chuyện diễn cảnh hôn thì sao?"
"Ông không định tìm người diễn thay chứ? Tác phẩm lần này của ông, tôi đoán cho dù không giật giải thì chắc chắn cũng sẽ được đề cử, kỷ thuật diễn của ông thật sự đã tăng vọt, cảnh xoắn xuýt khi bị người ta lợi dụng trước đó ông diễn tốt lắm. Cả cảnh khóc kia nữa, tôi thấy có người khóc theo. Ông tìm người đóng thay sẽ bị oanh tạc đấy, nói ông lập dị này nọ."
"Không phải, cô có khó chịu không, ở bên cạnh có nhiều người như vậy mà phải hôn với tôi."
"Khó chịu cái gì? Ông biết quay cảnh này xong sẽ có bao nhiêu người ghen tị với tôi không hả? Ngẫm lại thì tôi mới là người chiếm tiện nghi, làm gì có chuyện không thoải mái."
Lục Văn Tây nhăn nhó, đứng trước đống thịt bị Đỗ Tử San cắt nát, có vẻ ỉu xìu, hơn nữa còn đặc biệt cụt hứng.
"Gì đó, sao ông cứ ngây thơ như trai tơ còn zin vậy?" Đỗ Tử San nhịn không được trêu ghẹo Lục Văn Tây.
Lục Văn Tây liếc nhìn Đỗ Tử San, gật đầu.
Đỗ Tử San không hiểu lắm.
Lục Văn Tây lại gật đầu cái nữa.
Đỗ Tử San đột nhiên đỏ mặt, xua tay: "Tôi đùa, tôi đùa thôi, ông đừng để ý."
Buổi sáng quay chụp bình thường, Lục Văn Tây và Đỗ Tử San biểu hiện rất tốt, hoàn toàn không để tâm tới đám phóng viên ở bên kia. Đến giờ cơm trưa thì người đại diện hai bên cũng đã nói chuyện gần như ổn thỏa, lúc này cũng cầm cơm hộp của đoàn làm phim ăn cơm.
Lục Văn Tây ngồi chúng một chỗ với Đỗ Tử San, Đỗ Tử San mở hộp cơm, ngon lành gặm miếng thịt kho tàu, nhai nhai vài ngụm rồi phun vào thùng rác nhỏ ở bên cạnh, sau đó bắt đầu ăn rau cải.
"Ăn cơm chung với cô ghê quá." Lục Văn Tây nhịn không được than thở.
"Oh chào nhé, anh bạn cắt dạ dày."
Hàn Phạm Minh liếc nhìn Đỗ Tử San, cảm thấy hai người ở chung cũng không tệ lắm, vì thế cũng yên tâm, anh sợ nhất là vị đại thiếu gia nhà mình buồn bực hoặc là tự tiến vào ngõ cụt, không chịu mở lòng.
"Ý tưởng của bọn tôi là không làm sáng tỏ, nhưng chúng ta sẽ thả ra tin tức để người hâm mộ nghĩ rằng hai người chỉ đang tuyên truyền tác phẩm mới, nó có tác dụng hơn làm sáng tỏ." Hàn Phạm Minh là người đầu tiên mở miệng nói ra quyết định.
Hai nghệ sĩ cũng nghe thấy, đồng loạt làm ra thủ thế "OK".
"Còn nữa, cảnh hôn hôm nay sẽ quay theo kiểu lợi dụng góc độ, không có cận cảnh, bọn tôi sẽ nói với đoàn phim."
Lục Văn Tây rất hài lòng.
Đột nhiên Đỗ Tử San nhích tới bên cạnh Lục Văn Tây, nhỏ giọng hỏi: "Không phải ngay cả nụ hôn đầu tiên mà ông cũng chưa mất đấy chứ?"
Lục Văn Tây lắc đầu: "Không có, tôi chỉ sợ vợ thôi."
Đỗ Tử San thực chân thành bật ngón cái với Lục Văn Tây.
[hết 77]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.