Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc
Chương 6:
Đào Tử Tu Tu
31/12/2024
Sau đó, cô vòng ra vườn sau, hái mấy cây rau xanh tươi non để nấu mì, tiện tay hái thêm hai quả dưa chuột để làm món trộn.
Khi vừa rửa rau xong, cô nghe thấy tiếng động ngoài sân. Nhìn ra, đúng là Tần Xuyên đã trở về.
Tiểu Chiêu, vốn đang ở trong phòng, nghe thấy tiếng Tần Xuyên cũng chạy ra. Hai chú cháu nhìn thấy Giang Ý đang đứng trong bếp thì không khỏi ngạc nhiên.
Phải biết rằng, nguyên chủ trước đây chưa từng bước chân vào bếp. Việc Giang Ý đột nhiên đứng trong bếp khiến họ không khỏi bất ngờ.
Đối diện với ánh mắt ngỡ ngàng của hai chú cháu, Giang Ý giữ nguyên nét mặt bình thản, quay sang Tần Xuyên, giọng pha chút nũng nịu: "Em đã nhào bột xong rồi. Anh giúp em nhóm lửa nấu mì được không? Em không biết nhóm lửa..."
Tần Xuyên sững lại một chút, rồi gật đầu: "Được, Anh làm ngay."
Nghe được lời đồng ý của anh, Giang Ý quay trở lại bếp. Tiểu Chiêu kéo kéo vạt áo của Tần Xuyên, lo lắng hỏi: "Chú ơi, thím thực sự biết nấu ăn sao?"
Tần Xuyên xoa đầu cậu, trấn an: "Không sao, có chú ở bếp đây, cháu cứ yên tâm mà ăn cơm nhé."
Dù được trấn an, Tiểu Chiêu vẫn không khỏi băn khoăn. Nếu thím nấu dở quá, mình có phải cố nuốt rồi khen ngon không nhỉ?
Sau khi dỗ dành Tiểu Chiêu, Tần Xuyên bước vào bếp, liền nhìn thấy Giang Ý đang cẩn thận thái dưa chuột. Hình ảnh này khiến anh có chút không thực.
Cắt xong dưa chuột, Giang Ý ngẩng lên, thấy Tần Xuyên còn đứng ngẩn ngơ thì không nhịn được bật cười: "Sao còn đứng đó? Mau nhóm lửa đi! Sắp đến giờ ăn tối rồi!"
Tần Xuyên nghe vậy liền đáp lại một tiếng, sau đó đi về phía bếp lò, cầm nắm rơm khô bắt đầu nhóm lửa.
Giang Ý múc một gáo nước từ chum, nghĩ ngợi một chút rồi đổ lại vào. Cô nhẹ nhàng nhỏ một giọt nước linh tuyền từ đầu ngón tay vào trong chum.
Khi hai gáo nước đã hòa cùng linh tuyền được đổ vào nồi, chỉ một lát sau, nước bắt đầu lăn tăn sôi.
Tần Xuyên vẫn chăm chú vào việc nhóm lửa, không nói lời nào. Giang Ý cũng không vội trò chuyện, đợi nước sôi hẳn rồi mới thả mì vào nồi.
Mì tươi cán tay chín rất nhanh. Giang Ý khuấy đều mì, sau đó đập liền ba quả trứng vào nồi, kèm theo một nắm rau xanh.
Âm thanh đập trứng thu hút sự chú ý của Tần Xuyên. Anh ngẩng đầu, lướt nhìn nồi nước trên bếp.
Vì bếp lò chắn tầm nhìn, ban đầu anh không để ý, nhưng giờ nhìn kỹ mới thấy trong nồi là những sợi mì trắng muốt. Đôi mắt anh thoáng hiện vẻ ngạc nhiên. Nhà anh không nuôi gà, cũng chẳng có điều kiện để mua trứng, vậy trứng và mì trắng này từ đâu ra?
Nhận ra sự tò mò của Tần Xuyên, Giang Ý mỉm cười ái ngại, giải thích: "Đây là đồ cha mẹ em gửi lên để bồi bổ cho em. Hôm trước emkhông khỏe nên chưa làm, giờ lấy ra nấu cho cả nhà."
Khi vừa rửa rau xong, cô nghe thấy tiếng động ngoài sân. Nhìn ra, đúng là Tần Xuyên đã trở về.
Tiểu Chiêu, vốn đang ở trong phòng, nghe thấy tiếng Tần Xuyên cũng chạy ra. Hai chú cháu nhìn thấy Giang Ý đang đứng trong bếp thì không khỏi ngạc nhiên.
Phải biết rằng, nguyên chủ trước đây chưa từng bước chân vào bếp. Việc Giang Ý đột nhiên đứng trong bếp khiến họ không khỏi bất ngờ.
Đối diện với ánh mắt ngỡ ngàng của hai chú cháu, Giang Ý giữ nguyên nét mặt bình thản, quay sang Tần Xuyên, giọng pha chút nũng nịu: "Em đã nhào bột xong rồi. Anh giúp em nhóm lửa nấu mì được không? Em không biết nhóm lửa..."
Tần Xuyên sững lại một chút, rồi gật đầu: "Được, Anh làm ngay."
Nghe được lời đồng ý của anh, Giang Ý quay trở lại bếp. Tiểu Chiêu kéo kéo vạt áo của Tần Xuyên, lo lắng hỏi: "Chú ơi, thím thực sự biết nấu ăn sao?"
Tần Xuyên xoa đầu cậu, trấn an: "Không sao, có chú ở bếp đây, cháu cứ yên tâm mà ăn cơm nhé."
Dù được trấn an, Tiểu Chiêu vẫn không khỏi băn khoăn. Nếu thím nấu dở quá, mình có phải cố nuốt rồi khen ngon không nhỉ?
Sau khi dỗ dành Tiểu Chiêu, Tần Xuyên bước vào bếp, liền nhìn thấy Giang Ý đang cẩn thận thái dưa chuột. Hình ảnh này khiến anh có chút không thực.
Cắt xong dưa chuột, Giang Ý ngẩng lên, thấy Tần Xuyên còn đứng ngẩn ngơ thì không nhịn được bật cười: "Sao còn đứng đó? Mau nhóm lửa đi! Sắp đến giờ ăn tối rồi!"
Tần Xuyên nghe vậy liền đáp lại một tiếng, sau đó đi về phía bếp lò, cầm nắm rơm khô bắt đầu nhóm lửa.
Giang Ý múc một gáo nước từ chum, nghĩ ngợi một chút rồi đổ lại vào. Cô nhẹ nhàng nhỏ một giọt nước linh tuyền từ đầu ngón tay vào trong chum.
Khi hai gáo nước đã hòa cùng linh tuyền được đổ vào nồi, chỉ một lát sau, nước bắt đầu lăn tăn sôi.
Tần Xuyên vẫn chăm chú vào việc nhóm lửa, không nói lời nào. Giang Ý cũng không vội trò chuyện, đợi nước sôi hẳn rồi mới thả mì vào nồi.
Mì tươi cán tay chín rất nhanh. Giang Ý khuấy đều mì, sau đó đập liền ba quả trứng vào nồi, kèm theo một nắm rau xanh.
Âm thanh đập trứng thu hút sự chú ý của Tần Xuyên. Anh ngẩng đầu, lướt nhìn nồi nước trên bếp.
Vì bếp lò chắn tầm nhìn, ban đầu anh không để ý, nhưng giờ nhìn kỹ mới thấy trong nồi là những sợi mì trắng muốt. Đôi mắt anh thoáng hiện vẻ ngạc nhiên. Nhà anh không nuôi gà, cũng chẳng có điều kiện để mua trứng, vậy trứng và mì trắng này từ đâu ra?
Nhận ra sự tò mò của Tần Xuyên, Giang Ý mỉm cười ái ngại, giải thích: "Đây là đồ cha mẹ em gửi lên để bồi bổ cho em. Hôm trước emkhông khỏe nên chưa làm, giờ lấy ra nấu cho cả nhà."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.