Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh

Chương 412: D

Tử Linh

27/09/2024

A, đúng là đẳng cấp của trường Đại học, điểm vừa công bố được vài ngày thì giấy báo nhập học đã được gửi tới ngay.

"Đúng là trường đại học của thủ đô." Lâm Nguyệt Mai vừa mừng vừa rơi nước mắt, ôm chặt Tô Nam không buông.

"Vâng, là thật." Tô Nam khẳng định, khiến cảm xúc của bà càng thêm dâng trào. Bà không ngừng xuýt xoa rằng gia đình họ quá may mắn, không chỉ có con gái đỗ thủ khoa, mà còn được nhận vào ngôi trường danh giá nhất cả nước.

"Mẹ phải báo cho bố con biết ngay. Ông ấy đang làm thêm, để mẹ đi ngay bây giờ." Lâm Nguyệt Mai nói xong định quàng khăn ra ngoài.

"Mẹ, đợi bố về rồi nói cũng được mà. Không cần phải gấp gáp như vậy đâu." So với mẹ, Tô Nam tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều. Mặc dù cô rất vui, nhưng cảm giác của cô không mãnh liệt như của một người làm cha mẹ.

Lâm Nguyệt Mai xua tay, hạ giọng, liếc nhìn Tô Nam với ánh mắt đầy tự hào: "Ở xưởng mấy bà ghen ghét con, sau kỳ thi của con, họ cứ nói ra nói vào không ít. Giờ mẹ phải cho họ thấy rõ mặt mũi một lần mới được."

"Ồ…" Tô Nam kéo dài giọng, hiểu ra sự tình, cười khúc khích rồi tiễn mẹ ra cửa: "Mẹ đi cẩn thận, trời đang tuyết, đường trơn đó."

"Biết rồi. À, khi Tô Dương tan học, bảo nó làm món trứng hấp cho con ăn nhé." Lâm Nguyệt Mai vẫy tay với Tô Nam, không quên dặn dò trước khi rời đi.

"Vâng."

Sau khi nhận được giấy báo trúng tuyển, Tô Nam an tâm theo chân đạo diễn Lâm Chính Thành đi khắp nơi quảng bá cho bộ phim mới, hầu như đi hết các thành phố thủ phủ của từng tỉnh.

Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch lại rất lớn. Không chỉ giúp cô nổi tiếng hơn, mà cô còn gặp gỡ nhiều nhân vật quan trọng, mở rộng thêm các mối quan hệ.

Sau khi tham khảo ý kiến của Thường Diệp Lâm và thảo luận với đạo diễn Lâm, Tô Nam bắt đầu viết các bài báo để đẩy mạnh câu chuyện tình yêu “ngàn năm có một” của cô và Thường Diệp Lâm.

Tất nhiên, vì cân nhắc đến độ chấp nhận của thời đại này, cô đã thêm vào mối quan hệ đó một tình cảm đồng đội thắm thiết, khiến câu chuyện mập mờ, khiến người đọc tò mò mà cảm thấy như có gì đó khó nắm bắt.



Hiệu quả thu về rất khả quan.

Mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng tốt. Cô còn nhận được ba đến bốn lời mời đóng phim từ các đạo diễn, cuối cùng quyết định chọn một bộ phim có tên Ký Sự Thanh Niên Về Nông Thôn.

Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc cô phải hoãn thời gian nhập học.

Vì vậy, Tô Nam đã đi đến Bắc Kinh để hỏi trực tiếp liệu có thể xin bảo lưu kết quả trong một năm hay không, vì thời gian quay phim dự kiến kéo dài chín tháng. Nếu cô chỉ xin phép nghỉ học, sẽ không theo kịp bài vở và chắc chắn sẽ rớt môn.

Rớt môn nhiều quá sẽ bị buộc thôi học. Một trường đại học hàng đầu mà cô đã phải cố gắng hết sức mới thi đậu, Tô Nam không đời nào muốn phải bỏ lỡ theo cách đó.

Nếu không thể bảo lưu, cô sẽ phải từ chối bộ phim này.

May mắn thay, kết quả mà Tô Nam nhận được là “có thể”.

Thế là cô lại tiếp tục bước lên con đường diễn xuất, lần này điểm đến của cô là vùng tây bắc rộng lớn, hoang vu, nơi cát vàng bay đầy trời và môi trường khắc nghiệt. Cô sẽ phải chịu nhiều gian khổ.

Tại đó, cô liên lạc lại với Tiếu Phương Vân, người bạn đã lâu không gặp.

Tiếu Phương Vân giờ đã làm mẹ, trông khác trước rất nhiều, vóc dáng có phần đẫy đà hơn vì mang thai và sinh con, nhưng gương mặt cô ấy lại rạng rỡ hạnh phúc.

Lư Trạch Sâm, chồng của Tiếu Phương Vân, giờ đã thăng chức vượt xa trí tưởng tượng của Tô Nam.

"Thật tốt." Đúng là rất tốt. Nhưng khi đối phương hỏi về mối quan hệ giữa cô và Chu Nhượng, Tô Nam chỉ biết mỉm cười và lảng sang chuyện khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook