Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh
Chương 7: Mua Son
Tử Linh
15/09/2024
Chu Nhượng lên tiếng, cuối cùng bước ra khỏi bóng tối, ánh đèn vàng nhạt hắt lên khuôn mặt anh.
Khoảnh khắc đó, giọng nói cuốn hút đã có hình hài.
Người đàn ông da trắng lạnh, tóc đen cắt ngắn che khuất vầng trán cao, mí mắt khẽ rủ, cô chỉ nhìn thấy hàng mi dài dày, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng nhạt màu mím chặt.
Mỗi đường nét trên gương mặt anh có vẻ dịu dàng nhưng lại ẩn chứa sự lạnh lùng sắc bén.
Đầu ngón tay hai người chạm nhau, Tô Nam lập tức rụt tay về, giấu sau lưng, nắm chặt nếp áo.
Chết thật, cô bị nhan khống.
Tô Nam hít sâu một hơi, cố gắng lờ đi cảm giác nóng bừng trên mặt, mở miệng nói:
"Soái ca, à không, ông chủ, anh không tính tặng thêm hộp kem tuyết hoa hay dây buộc tóc gì sao? Em đã chi bộn tiền mua hàng chỗ anh mà."
"Hả?"
Người đáp không phải là Chu Nhượng mà là Tô Dương với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Tô Nam không nhịn được liếc mắt, động tác này thực sự không phù hợp với gương mặt lạnh lùng xinh đẹp của cô, khiến hai người còn lại đều ngây ra nhìn.
"Thằng nhóc con biết gì mà nói? Người lớn nói chuyện chen vào làm gì?" Tô Nam hận không thể mắng Tô Dương một trận.
Biết gì về khái niệm tặng kèm không? Mấy chiêu trò nhỏ mà các thương gia lớn trong các buổi livestream hay dùng đó?
Sau đó cô lại cười tươi nhìn Chu Nhượng nói:
"Ông chủ, lần sau em sẽ giới thiệu khách mới cho anh, em có nhiều chị em lắm, đảm bảo anh làm ăn phát đạt."
Tô Dương bị mắng đến ngẩn người, ấm ức cúi đầu, ngoan ngoãn im lặng, hai tay không ngừng xoắn vào nhau.
Ông chủ đâu có ngốc, sao lại đồng ý chứ.
Ai mà ngờ giây tiếp theo đã nghe thấy giọng trầm thấp vang lên: "Được, em thích gì thì chọn một món mang đi."
Tô Dương không tin nổi ngẩng đầu lên, chẳng lẽ đúng là ngốc thật?
Ai lại làm ăn kiểu này? Không lẽ lỗ vốn?
Nghe vậy, Tô Nam cũng sững người, rồi lập tức nở nụ cười rạng rỡ, kiễng chân vỗ vai người đàn ông, khen ngợi:
"Ông chủ đúng là người tốt, thế mới đúng chứ, lần sau em lại tới ủng hộ anh nha."
Chu Nhượng vô thức nhúc nhích vai, tránh khỏi tiếp xúc với Tô Nam, chân mày nhíu chặt, quay mặt đi không nói gì.
Thật sự là quái lạ.
Tô Nam không để ý đến động tác tránh né của anh, cô đã thu tay về, vui vẻ chọn quà tặng, cuối cùng chọn hộp kem tuyết hoa có mẫu mã đẹp nhất.
Chiến tiện nghi thế này, cô phải chọn món đắt nhất mà mang về mới được.
Khoảnh khắc đó, giọng nói cuốn hút đã có hình hài.
Người đàn ông da trắng lạnh, tóc đen cắt ngắn che khuất vầng trán cao, mí mắt khẽ rủ, cô chỉ nhìn thấy hàng mi dài dày, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng nhạt màu mím chặt.
Mỗi đường nét trên gương mặt anh có vẻ dịu dàng nhưng lại ẩn chứa sự lạnh lùng sắc bén.
Đầu ngón tay hai người chạm nhau, Tô Nam lập tức rụt tay về, giấu sau lưng, nắm chặt nếp áo.
Chết thật, cô bị nhan khống.
Tô Nam hít sâu một hơi, cố gắng lờ đi cảm giác nóng bừng trên mặt, mở miệng nói:
"Soái ca, à không, ông chủ, anh không tính tặng thêm hộp kem tuyết hoa hay dây buộc tóc gì sao? Em đã chi bộn tiền mua hàng chỗ anh mà."
"Hả?"
Người đáp không phải là Chu Nhượng mà là Tô Dương với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Tô Nam không nhịn được liếc mắt, động tác này thực sự không phù hợp với gương mặt lạnh lùng xinh đẹp của cô, khiến hai người còn lại đều ngây ra nhìn.
"Thằng nhóc con biết gì mà nói? Người lớn nói chuyện chen vào làm gì?" Tô Nam hận không thể mắng Tô Dương một trận.
Biết gì về khái niệm tặng kèm không? Mấy chiêu trò nhỏ mà các thương gia lớn trong các buổi livestream hay dùng đó?
Sau đó cô lại cười tươi nhìn Chu Nhượng nói:
"Ông chủ, lần sau em sẽ giới thiệu khách mới cho anh, em có nhiều chị em lắm, đảm bảo anh làm ăn phát đạt."
Tô Dương bị mắng đến ngẩn người, ấm ức cúi đầu, ngoan ngoãn im lặng, hai tay không ngừng xoắn vào nhau.
Ông chủ đâu có ngốc, sao lại đồng ý chứ.
Ai mà ngờ giây tiếp theo đã nghe thấy giọng trầm thấp vang lên: "Được, em thích gì thì chọn một món mang đi."
Tô Dương không tin nổi ngẩng đầu lên, chẳng lẽ đúng là ngốc thật?
Ai lại làm ăn kiểu này? Không lẽ lỗ vốn?
Nghe vậy, Tô Nam cũng sững người, rồi lập tức nở nụ cười rạng rỡ, kiễng chân vỗ vai người đàn ông, khen ngợi:
"Ông chủ đúng là người tốt, thế mới đúng chứ, lần sau em lại tới ủng hộ anh nha."
Chu Nhượng vô thức nhúc nhích vai, tránh khỏi tiếp xúc với Tô Nam, chân mày nhíu chặt, quay mặt đi không nói gì.
Thật sự là quái lạ.
Tô Nam không để ý đến động tác tránh né của anh, cô đã thu tay về, vui vẻ chọn quà tặng, cuối cùng chọn hộp kem tuyết hoa có mẫu mã đẹp nhất.
Chiến tiện nghi thế này, cô phải chọn món đắt nhất mà mang về mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.