Chương 45: Gặp Lại Lần Nữa 3
Điềm Tức Chính Nghĩa
12/10/2022
Đường Nguyệt Nguyệt đi ra mở cửa, lúc này thật sự là chủ nhà đến, ông ta nhìn người trong phòng, cuối cùng nhìn Cố Yến Khanh đang ôm con cười nói: “Ngài cũng ở đây sao.”
Được rồi, vì sao Cố Yến Khanh lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này đã sáng tỏ, rõ ràng là vị chủ nhà này đã mật báo.
Cố Yến Khanh gật đầu nhẹ một cái.
Hứa Hàm đối với vị chủ nhà này ấn tượng rất không tốt, cộng thêm ông ta đã nhiều chuyện mật báo với Cố Yến Khanh, thì sắc mặt cô càng không tốt, giọng điệu lãnh đạm nói: “Chủ nhà, chú đem tiền điện nước số ngày tôi ở tính đi, còn có tiền đặt cọc không được trả lại đúng không?”
Bởi vì Hứa Hàm không có thời gian nên cũng không ở đây nhiều, cho nên cũng chỉ ở đây tầm nửa tháng.
Khi Hứa Hàm vừa xuyên không vào Kiều Vãn Tình, bọn họ mới chuyển vào một hai ngày, lúc đó hai bên ký hợp đồng một năm và Kiều Vãn Tình đã trả nửa năm tiền thuê nhà, căn nhà này là một ngôi nhà tiêu chuẩn hai phòng ngủ một phòng khách còn có một vệ sinh khép kín, một tháng tiền thuê nhà là hai nghìn năm trăm tệ, cọc ba đóng sáu.
Khi đó Lục Văn Tình đón bà cụ Kiều lên chăm sóc cô ta, trước kia cô ta còn độc thân thì không ở đây sau này do mang thai nên mới chuyển đến nơi này, cô ta mới lấy được hai mươi vạn từ Cố Yến Khanh, cộng với suy nghĩ sau khi mình sinh con sẽ được gả vào nhà giàu nên ra tay rất rộng rãi, nhiều tiều như vậy mà mắt cũng chớm một cái trả hết.
Về sau Hứa Hàm đưa bà cụ Kiều quay về nông thôn, vốn cô định trả phòng cho chủ nhà rồi lấy lại một phần tiền cọc, kết quả chủ nhà hung ác nói một phần tiền cũng không trả, bảo cô nếu không phục thì có thể đi báo án, ông ta không sợ, lúc đó ông ta rất kiêu căng.
Đáng tiếc lúc đó Hứa Hàm mới ra tháng, không có tinh lực ầm ỹ, lại thêm không biết có thể ở lại nông thôn lâu dài không, cho nên liền để phòng trống ở đây cũng không so đo nhiều, chẳng qua cô đã cho chủ nhà vào danh sách đen.
“Trả trả.” Chủ nhà cười hết sức ân cần nói, “Nửa năm nay mọi người cũng không ở nhiều, tiền điện, nước, dịch vụ v.v… tôi cũng không thu thêm.”
Hứa Hàm có chút ngoài ý muốn, sao hôm nay chủ nhà dễ nói chuyện như vậy, nhưng nghĩ đến việc ông ta mật báo với Cố Yến Khanh, phỏng chừng chuyện này Cố Yến Khanh cũng nhúng tay vào.
Cố Yến Khanh nghe xong, lãnh đạm nói: “Nửa năm nay cô ấy không ở đây, mà vẫn phải trả tiền thuê nhà?”
“Việc này, nhưng phòng này đúng là chỉ có cô ấy dùng.” Chủ nhà lần này cười không nổi nữa, “Nửa năm nay tôi cũng không cho ai thuê, cũng không thể để tôi lỗ vốn được.”
Hứa Hàm nghĩ lại thái độ của chủ nhà nửa năm trước, thật kinh tởm, hiện tại có người chống lưng, khó tránh khỏi tâm lý muốn cáo mượn oai hùm, nói: “Nửa năm trước tôi tìm ông trả phòng, chính ông không cho tôi chả phòng, còn thách thức tôi có giỏi thì đi báo cảnh sát.”
“…” Chủ nhà biểu tình cứng đờ.
Ông ta trầm mặc một lúc lâu, hình như đang đấu tranh tâm lý: “Tôi trả cho Kiều tiểu thư một tháng tiền thuê nhà được không, tôi cũng chỉ là chủ nhà thứ hai, mỗi phòng một tháng tôi chỉ kiếm được hai trăm tệ, nếu trả lại toàn bộ tiền thì tôi sẽ bị lỗ lớn, còn phải bù vào một nghìn năm trăm tệ.”
Hứa Hàm mới không tin chuyện mỗi tháng ông ta chỉ kiếm được hai trăm tệ, theo cô biết, chủ nhà thường cho thuê cả một tầng trống, vị trí ở đây không tốt lắm nhưng cả khu đất lại rộng hai đến ba nghìn mét vuông, mỗi phòng rộng tầm năm mươi mét vuông, hậu như phòng nào cũng cho thuê vậy thì tiền thuê một tháng ông ta thu được là rất nhiều rồi.
Nhưng cô cũng không phải muốn đem toàn bộ tiền lấy về, chỉ là khó chịu thái độ của chủ nhà thôi.
Nhưng Cố Yến Khanh đứng bên cạnh lại lạnh lùng nói: “Ba tháng.”
“Nhưng…”
“Đừng để tôi nói lần thứ hai.” Cố Yến Khanh đổi tay ôm Khẩu Khẩu, lại lấy cái tay cậu nhóc đang ngậm ra, không khách khí nói, “Dù sao tôi cũng biết ông thực sự thua thiệt.”
Chủ nhà: “…”
Cuối cùng chủ nhà cũng nhịn đau trả lại ba tháng tiền thuê nhà và tiền cọc, tổng cộng vừa tròn một vạn năm, Hứa Hàm nhìn tay mình nháy mắt có thêm một khoảng tiền “Kếch sù”, cảm thấy hành vi giống như ăn cướp này rất tuyệt vời.
Một bụng bực tức cũng bị sua tan.
“Cảm ơn.” Hứa Hàm nói, lại ôm lấy Khẩu Khẩu đang được Cố Yến Khanh ôm lúc này đang đòi cô ôm.
Không thể phủ nhận, vừa nãy Cố Yến Khanh cũng có chút soái.
Cố Yến Khanh nói: “Để biểu đạt sự cảm ơn, bữa tối nay Kiều tiểu thư mời khách đi.”
Hứa Hàm: “???”
Được rồi, vì sao Cố Yến Khanh lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này đã sáng tỏ, rõ ràng là vị chủ nhà này đã mật báo.
Cố Yến Khanh gật đầu nhẹ một cái.
Hứa Hàm đối với vị chủ nhà này ấn tượng rất không tốt, cộng thêm ông ta đã nhiều chuyện mật báo với Cố Yến Khanh, thì sắc mặt cô càng không tốt, giọng điệu lãnh đạm nói: “Chủ nhà, chú đem tiền điện nước số ngày tôi ở tính đi, còn có tiền đặt cọc không được trả lại đúng không?”
Bởi vì Hứa Hàm không có thời gian nên cũng không ở đây nhiều, cho nên cũng chỉ ở đây tầm nửa tháng.
Khi Hứa Hàm vừa xuyên không vào Kiều Vãn Tình, bọn họ mới chuyển vào một hai ngày, lúc đó hai bên ký hợp đồng một năm và Kiều Vãn Tình đã trả nửa năm tiền thuê nhà, căn nhà này là một ngôi nhà tiêu chuẩn hai phòng ngủ một phòng khách còn có một vệ sinh khép kín, một tháng tiền thuê nhà là hai nghìn năm trăm tệ, cọc ba đóng sáu.
Khi đó Lục Văn Tình đón bà cụ Kiều lên chăm sóc cô ta, trước kia cô ta còn độc thân thì không ở đây sau này do mang thai nên mới chuyển đến nơi này, cô ta mới lấy được hai mươi vạn từ Cố Yến Khanh, cộng với suy nghĩ sau khi mình sinh con sẽ được gả vào nhà giàu nên ra tay rất rộng rãi, nhiều tiều như vậy mà mắt cũng chớm một cái trả hết.
Về sau Hứa Hàm đưa bà cụ Kiều quay về nông thôn, vốn cô định trả phòng cho chủ nhà rồi lấy lại một phần tiền cọc, kết quả chủ nhà hung ác nói một phần tiền cũng không trả, bảo cô nếu không phục thì có thể đi báo án, ông ta không sợ, lúc đó ông ta rất kiêu căng.
Đáng tiếc lúc đó Hứa Hàm mới ra tháng, không có tinh lực ầm ỹ, lại thêm không biết có thể ở lại nông thôn lâu dài không, cho nên liền để phòng trống ở đây cũng không so đo nhiều, chẳng qua cô đã cho chủ nhà vào danh sách đen.
“Trả trả.” Chủ nhà cười hết sức ân cần nói, “Nửa năm nay mọi người cũng không ở nhiều, tiền điện, nước, dịch vụ v.v… tôi cũng không thu thêm.”
Hứa Hàm có chút ngoài ý muốn, sao hôm nay chủ nhà dễ nói chuyện như vậy, nhưng nghĩ đến việc ông ta mật báo với Cố Yến Khanh, phỏng chừng chuyện này Cố Yến Khanh cũng nhúng tay vào.
Cố Yến Khanh nghe xong, lãnh đạm nói: “Nửa năm nay cô ấy không ở đây, mà vẫn phải trả tiền thuê nhà?”
“Việc này, nhưng phòng này đúng là chỉ có cô ấy dùng.” Chủ nhà lần này cười không nổi nữa, “Nửa năm nay tôi cũng không cho ai thuê, cũng không thể để tôi lỗ vốn được.”
Hứa Hàm nghĩ lại thái độ của chủ nhà nửa năm trước, thật kinh tởm, hiện tại có người chống lưng, khó tránh khỏi tâm lý muốn cáo mượn oai hùm, nói: “Nửa năm trước tôi tìm ông trả phòng, chính ông không cho tôi chả phòng, còn thách thức tôi có giỏi thì đi báo cảnh sát.”
“…” Chủ nhà biểu tình cứng đờ.
Ông ta trầm mặc một lúc lâu, hình như đang đấu tranh tâm lý: “Tôi trả cho Kiều tiểu thư một tháng tiền thuê nhà được không, tôi cũng chỉ là chủ nhà thứ hai, mỗi phòng một tháng tôi chỉ kiếm được hai trăm tệ, nếu trả lại toàn bộ tiền thì tôi sẽ bị lỗ lớn, còn phải bù vào một nghìn năm trăm tệ.”
Hứa Hàm mới không tin chuyện mỗi tháng ông ta chỉ kiếm được hai trăm tệ, theo cô biết, chủ nhà thường cho thuê cả một tầng trống, vị trí ở đây không tốt lắm nhưng cả khu đất lại rộng hai đến ba nghìn mét vuông, mỗi phòng rộng tầm năm mươi mét vuông, hậu như phòng nào cũng cho thuê vậy thì tiền thuê một tháng ông ta thu được là rất nhiều rồi.
Nhưng cô cũng không phải muốn đem toàn bộ tiền lấy về, chỉ là khó chịu thái độ của chủ nhà thôi.
Nhưng Cố Yến Khanh đứng bên cạnh lại lạnh lùng nói: “Ba tháng.”
“Nhưng…”
“Đừng để tôi nói lần thứ hai.” Cố Yến Khanh đổi tay ôm Khẩu Khẩu, lại lấy cái tay cậu nhóc đang ngậm ra, không khách khí nói, “Dù sao tôi cũng biết ông thực sự thua thiệt.”
Chủ nhà: “…”
Cuối cùng chủ nhà cũng nhịn đau trả lại ba tháng tiền thuê nhà và tiền cọc, tổng cộng vừa tròn một vạn năm, Hứa Hàm nhìn tay mình nháy mắt có thêm một khoảng tiền “Kếch sù”, cảm thấy hành vi giống như ăn cướp này rất tuyệt vời.
Một bụng bực tức cũng bị sua tan.
“Cảm ơn.” Hứa Hàm nói, lại ôm lấy Khẩu Khẩu đang được Cố Yến Khanh ôm lúc này đang đòi cô ôm.
Không thể phủ nhận, vừa nãy Cố Yến Khanh cũng có chút soái.
Cố Yến Khanh nói: “Để biểu đạt sự cảm ơn, bữa tối nay Kiều tiểu thư mời khách đi.”
Hứa Hàm: “???”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.