Mang Theo Bánh Bao Đi Tróc Quỷ

Quyển 1 - Chương 57: Tần gia gia, Tần nãi nãi

Phượng Phi Độc Vũ

05/08/2020

Từ Tử Hạo an ủi vỗ vỗ bả vai Tiêu Kiền," cho dù có, cậu có thể làm gì bây giờ? Chẳng lẽ cậu có biện pháp cạy miệng nữ nhân kia sao sao?"

Tiêu Kiền thở dài một hơi," Cũng không thể đánh."

"Này không phải không có biện pháp sao." Từ Tử Hạo nhún nhún vai," hơn nữa sau khi có báo cáo nghiệm thi của Viêm Minh, nữ nhân kia hoàn toàn thoát khỏi hiềm nghi, chúng ta căn bản không có biện pháp tiếp tục thẩm vấn cô ta."

"Chờ nàng sau khi rời khỏi đây, hai người các cậu đi theo dõi cô ta." Khâu Viễn đối với Từ Tử Hạo cùng Tiêu Kiền nói.

Từ Tử Hạo cùng Tiêu Kiền liếc nhau, Từ Tử Hạo hỏi," đội trưởng, anh là kêu chúng tôi ngầm giám sát cô ta? Chẳng lẽ cô ta sau khi rời khỏi đây sẽ có động thái gì sao?"

"Triệu Dương vừa chết, người ở hiện trường chỉ có cô ta, người Triệu gia không có khả năng không làm cái gì, khẳng định sẽ đi tìm cô ta, hai ngươi liền âm thầm giám thị, thử xem có thể tìm manh mối gì hay không."

Hai người gật đầu," Rõ."

Trên đường phố người đi đường vội vàng, nhưng là đi qua một chỗ giao lộ người đi đường đều tò mò nghiêng đầu qua xem, tại sao vậy? Bởi vì nơi đó có hai lão nhân đang đánh nhau, nói là đánh nhau, nhưng là nhìn ra được hai lão nhân này vì quan điểm khác nhau mà tranh chấp, lôi lôi kéo kéo, người đi đường sôi nổi lắc đầu —— vừa thấy chính là hai vợ chồng.

Hai lão nhân thoạt nhìn thập phần khỏe mạnh, nhìn có lẽ hơn năm mươi tuổi, bọn họ là ai —— chính là Tần gia gia cùng Tần nãi nãi vừa đi du lịch về.

Tần gia gia từ lúc đem chuyện công ty bỏ lại, liền mang theo Tần nãi nãi đi vui thú khắp nơi, muốn đem những địa điểm lúc trẻ chưa đi qua đều tới một lần, cũng mang theo Tần nãi nãi lãng mạn một lần. Nhưng mà, sinh nhật Tần gia gia, mặc kệ có nguyện ý hay không, cũng phải kết thúc du lịch, mang theo Tần nãi nãi nhanh trở về, nhưng hai lão nhân đều không thông báo với người nhà, sau khi xuống máy bay thì đưa hành lí cho nhân viên, nói là chính mình đi ra ngoài đi dạo, hai lão nhân liền trốn. Lúc đang du lịch ở bên ngoài nhận được điện thoại, nói là Chu mẫu mang theo Chu Diệu đã trở lại, lại nói tiếp, Chu Diệu cũng chỉ tính là đứa nhỏ có thân thích với bọn họ, không có quan hệ huyết thống cùng bọn họ, nhưng mà Tần Chí là cháu đích tôn trong nhà, con cũng không thể có, cho nên hai lão nhân khi về già đặc biệt thích trẻ nhỏ, cho nên từ khi Chu Diệu sinh ra, hai vị lão nhân cũng thập phần yêu thích bé, dù sao cũng là đứa trẻ gọi mình là gia gia nãi nãi, giống như cháu chắt trong nhà, lại nói Chu gia cùng Tần gia quan hệ cũng thập phần hữu hảo, điểm yêu thương này thật sự cũng không tính là gì.

Hai lão nhân cũng thường xuyên ra ngoài du lịch, xuống máy bay cũng không mang theo người nào, liền chính mình chạy, nói là đi ra ngoài đi dạo, nhưng là nghĩ đến trước đó trong điện thoại nghe nói Chu Diệu đi nhà trẻ, hai lão nhân liền nổi lên tâm tư, muốn đi nhà trẻ nhìn trẻ con, thuận tiện đón cháu về nhà, chỉ là trước kia đi ra ngoài, đều là có người đón đưa, nên không biết đường a. Vì thế Tần gia gia mang theo Tần nãi nãi đi hỏi đường, đi tới phân nhánh giao lộ liền hồ đồ, quên mất vừa rồi người qua đường chỉ cho bọn họ phải đi hướng nào đến nhà trẻ, vì thế hai lão nhân ai cũng cho phương hướng tới nhà trẻ của mình là đúng, liền đứng đó cãi nhau.

Nhà trẻ Thần Tinh đang có tiết học ngoại khóa, Thất Thất ngồi ở trên mặt cỏ, đôi tay đỡ mặt nhìn trời phát ngốc, Chu Diệu nghi hoặc nhìn hai mắt Thất Thất, thật sự nhịn không được vươn tay nhỏ vỗ vỗ mặt Thất Thất.

Thất Thất phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn Chu Diệu," Sao lại đánh em?"

Chu Diệu một tay chống cằm," Thất Thất sao em lại ngẩn người? Nghĩ gì vậy?"

Thất Thất gãi gãi đầu, có chút nghi hoặc mở miệng hỏi," Diệu Diệu, em hỏi anh một chuyện nga."

Chu Diệu bóp chặt mặt béo của Thất Thất, nghiêm túc nói,"Phải gọi là ca ca."

Thất Thất chu lên cái miệng nhỏ, ai oán xoa xoa khuôn mặt mình," ca ca."

Chu Diệu cười tủm tỉm gật đầu," hỏi đi, chuyện gì?"

Thất Thất nghiêng đầu," nếu hai người hôn nhau thì có ý gì?"

Chu Diệu chớp chớp mắt," Đương nhiên là thích đối phương rồi, mẹ anh có nói qua, hôn nhau không thể tùy tiện, phải thích đối phương mới được."

Thất Thất mở to hai mắt," thật vậy chăng?"

Chu Diệu gật gật đầu," đương nhiên rồi."

"Chính là..." Thất thất nghi hoặc sờ sờ cằm," nếu sau khi hôn lại tát một cái thì có ý gì?"

Chu Diệu kinh ngạc mở lớn miệng," Tát một cái?"

"Đúng vậy, đây là có chuyện gì a? Đánh nhau hẳn là chán ghét đi?" Thất Thất chu lên miệng hỏi.

"Đúng vậy." Chu Diệu gật gật đầu, liền Thấy Thất thất bĩu môi không cao hứng, gãi gãi đầu, Chu Diệu nghĩ nghĩ, đột nhiên mắt sáng rực lên, vì thế tiếp tục nói," a, anh nghĩ ra rồi Thất Thất, có lẽ không phải là chán ghét."

Thất Thất ngẩng đầu nhìn lên," đó là có ý tứ gì?"



"Trước kia mẹ anh đánh anh, ba anh liền nói " đánh là thương, mắng là yêu ". Cho nên hẳn là cũng có ý tứ giống hôn hôn đi." Chu Diệu mở miệng nói.

Thất Thất phủng mặt," thật sự a!" Nói xong lúc sau đôi mắt liền cong lên.

Chu Diệu thò lại gần," Thất Thất, em nhìn thấy ai hôn nhau a?"

Thất Thất vừa định mở miệng nói chuyện, không biết nhìn thấy gì, đôi mắt đều nheo lại.

Chu Diệu nghi hoặc theo ánh mắt Thất Thất nhìn qua, ở phía sau có một tiểu nam hài, nhìn ra so với hai người thì lớn hơn một chút, nhưng mà không có gì kỳ quái a.

Nhưng Thất Thất không phải nhìn tiểu nam hài ấy, mà là thứ đi theo phía sau tiểu nam hài đó —— một đứa trẻ đang bò.

Đứa trẻ kia toàn thân trần truồng, làn da xanh trắng còn có vết máu loang lổ, đang vùi đầu theo sau tiểu nam hài, tóc thưa thớt không che được khuôn mặt của đứa trẻ, đó là một khuôn mặt trương lên xanh trắng thậm chí là xám xịt, có thể nhìn ra được đó là đứa trẻ mập mạp, đôi mắt huyết hồng, rõ ràng không thấy tiểu nam hài phía trước, lại có thể chuẩn xác đi theo phía sau tiểu nam hài.

Thất Thất nhăn mày, sờ sờ cằm,"Thật kì quái nga."

Chu Diệu nhìn nhìn tiểu nam hài, lại nhìn nhìn Thất Thất, không cao hứng bắt lấy tay Thất Thất," Anh mới là ca ca của em."

Thất Thất vốn dĩ đang nhìn tiểu nam hài cùng đứa trẻ kia đi xa, đột nhiên nghe được một câu như vậy, không rõ nguyên do quay đầu," A? Làm sao vậy, ca ca?"

Chu Diệu vừa lòng gật gật đầu, sờ sờ đầu nhỏ của Thất Thất," không có việc gì."

Ở một nơi khác, Tần gia gia cùng Tần nãi nãi đương nhiên cũng không còn tiếp tục cãi nhau, tuy rằng ồn ào nhốn nháo là một loại lạc thú, nhưng là cũng không thể làm ở đường lộ, vì thế hai lão nhân lại tiếp tục hỏi đường, sự thật chứng minh, là Tần gia gia nhớ đúng rồi, chỉ là dọc đường đi, Tần nãi nãi vẫn một khuôn mặt xám xịt với Tần gia gia.

Đi không bao xa, liền đến nhà trẻ Thần Tinh, hiện tại sắp tới thời gian tan học, hai vị lão nhân cũng may vẫn nhớ kĩ lớp của Chu Diệu, cùng bảo vệ ở cửa hỏi đối chiếu một chút, liền đi vào trong, trong nhà trẻ hai người cũng vừa đi vừa hỏi đường, cuối cùng cũng tới được cửa lớp Chu Diệu.

Tần gia gia giữ chặt Tần nãi nãi, không cho bà đi vào cửa.

Tần nãi nãi bất mãn ngó Tần gia gia," Ông già, ông kéo tôi làm gì?"

Tần gia gia vỗ vỗ Tần nãi nãi," ai nha, sao bà không hiểu lạc thú như vậy, chúng ta ở bên ngoài trước trộm nhìn Chu Diệu ở trong nhà trẻ làm gì một lát, chuyện này thú vị biết bao."

"Cũng đúng a." Tần nãi nãi gật đầu một cái, liền cùng Tần gia gia cùng nhau ghé vào cửa sổ nhìn vào trong.

Tìm a tìm a tìm, rốt cuộc tìm được tiểu Chu Diệu đang ngồi lẳng lặng đọc sách.

Tần nãi nãi vỗ Tần gia gia bên cạnh một cái," ai u, Diệu Diệu nhỏ như vậy đã thích đọc sách, nhìn nó thật giống Tiểu Chí lúc nhà."

Tần gia gia thất thần ừ một tiếng, có chút nghi hoặc nghiêng đầu nhìn đứa trẻ bên cạnh Chu Diệu.

Tần nãi nãi sống với Tần gia gia nhiều năm như vậy, liền nhận ra trạng thái bất thường của ông, vì thế liền quay đầu lại hỏi," uy, ông nghĩ đi đâu thế?"

Tần gia gia cũng không nhìn Tần nãi nãi, mà chỉ một ngón tay về phía đứa trẻ ngồi cạnh Diệu Diệu" bà nhìn đứa bé kia xem, bộ dáng nhìn có chút quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra đã gặp qua ở đâu."

Tần nãi nãi theo phương hướng Tần gia gia chỉ nhìn qua, lúc này mới nhìn kỹ đứa trẻ cạnh Chu Diệu, vừa thấy cũng có chút nghi hoặc, Tần nãi nãi dán sát vào cửa sổ, càng thêm cẩn thận nhìn, một bên xem một bên nghĩ —— nhìn thật sự rất quen mắt a.

"Ai nha!" Một tiếng của Tần nãi nãi dọa Tần gia gia nhảy dựng, Tần gia gia quay đầu, liền thấy Tần nãi nãi vẻ mặt kinh ngạc.

"Làm sao vậy? Bà nhớ tới cái gì?" Tần gia gia mở miệng hỏi.

Liền thấy Tần nãi nãi run rẩy chỉ vào đứa trẻ bên cạnh Chu Diệu," này... Này còn không phải là bộ dáng của Tiểu Chí lúc nhỏ sao? Cùng Tiểu Chí khi còn nhỏ rất giống nhau a."



Vừa nghe Tần nãi nãi nói như vậy, Tần gia gia cũng rốt cuộc nhớ ra, kinh ngạc nhìn đứa bé kia," Đúng a, thật sự a, thật sự giống đứa cháu trai nhà chúng ta, nhưng mà miệng không giống, miệng hơi chu lên, thật là đáng yêu."

Tần nãi nãi cũng gật đầu," đúng vậy, miệng không giống, Tiểu Chí vẫn luôn là môi mỏng, hơn nữa khi còn nhỏ không béo như vậy."

Tần gia gia cũng gật đầu," béo một tí rất tốt a, đứa bé này thật đáng yêu, chẳng lẽ là Tiểu Chí... Còn chơi cùng Diệu Diệu."

Tần nãi nãi quay đầu cùng Tần gia gia đối diện," không nghe Tiểu Chí nói qua a... Không đúng, Tiểu Chí còn chưa có kết hôn đâu, sao có thể có con?"

Tần gia gia cau mày," kia sao có thể giống như vậy... Kỳ quái a."

"Chẳng lẽ... Tiểu Chí chưa kết hôn đã có thai?" Tần nãi nãi kinh ngạc nói.

Tần gia gia vô ngữ nhìn thoáng qua Tần nãi nãi," Tiểu Chí sao có thể mang thai? Muốn mang thai cũng là nữ nhân thân mật cùng Tiểu Chí kìa."

Tần nãi nãi nhìn tiểu hài tử qua cửa sổ," Miệng đứa trẻ này hẳn là giống mẹ"

Khi hai lão nhân đang quan sát, đứa trẻ liền ngẩng đầu, thấy được bọn họ.

Tần nãi nãi bắt lấy Tần gia gia," oa, ông già, đứa trẻ này chắc chắn là chắt của chúng ta."

Tần gia gia vỗ vỗ bả vai Tần nãi nãi," bình tĩnh, bình tĩnh một chút a."

Thất Thất và Chu Diệu cùng nhau đọc truyện cổ tích, đột nhiên cảm thấy hai tầm mắt cực nóng đặt lên người mình, vì thế ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy hai lão nhân tinh thần sung mãn đang nhìn bọn họ, biểu tình sinh động, đôi mắt sáng lấp lánh, giống như thấy bé nhìn qua, biểu tình càng kích động, Thất Thất chớp chớp mắt, có chút không biết làm sao tới gần Chu Diệu, cơ hồ dựa vào trên người Chu Diệu.

Chu Diệu nghi hoặc nhìn thoáng qua Thất Thất, thấy bé nhìn về phía cửa sổ, vì thế cũng quay đầu nhìn qua, chờ thấy rõ người ngoài cửa sổ, kinh ngạc kêu lên tiếng," Ông cố bà cố!"

Thất Thất quay đầu qua," ca ca anh biết bọn họ?"

Chu Diệu gật gật đầu, kéo tay nhỏ Thất Thất, liền chạy ra ngoài.

Hai lão nhân nhìn thấy đứa nhỏ chạy tới, cũng đi nhanh qua.

Chu Diệu lôi kéo thất thất tay, gọi người," Ông cố, bà cố."

Tần gia gia cùng Tần nãi nãi cười tủm tỉm gật đầu.

Thất Thất đứng ở phía sau Chu Diệu chớp mắt, không biết nên nói ái gì, vì thế quơ quơ tay đang giữ chặt Chu DIệu, mở miệng hỏi," ca ca, em nên gọi họ là gì a."

Tần gia gia cùng Tần nãi nãi liếc nhau —— ác nha, kêu Chu Diệu là ca ca a.

Tần nãi nãi nhanh chóng nói" CHáu gọi giống Chu Diệu là ông cố bà cố đi."

Thất Thất gật gật đầu, ngoan ngoãn kêu một tiếng," Chàu chào ông bà."

Hai lão nhân cười mị mắt, chạy nhanh lại.

Chu Diệu nghi hoặc hỏi," Ông bà tới đây đón cháu sao? Nhưng Tần Chí thúc thúc có nói sẽ tới đón cháu a?"

Tần gia gia mở miệng nói," nga, hôm nay ông với bà cháu vừa về, vì thế liền tới nhà trẻ thăm cháu, thuận tiện về nhà cùng cháu và Tần Chí, đứa trẻ này..." Tần gia gia chỉ vào Thất Thất, nghi hoặc mở miệng nói," Cháu ấy là... của biểu thúc cháu"

"Nga." Chu Diệu kéo Thất Thất qua, giới thiệu nói," Em ấy là con của bạn biểu thúc"

Tần gia gia cùng Tần nãi nãi liếc nhau ——con của bạn?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Bánh Bao Đi Tróc Quỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook