Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư: Ta Quyến Rũ Vai Ác Trong Văn Niên Đại
Chương 891: Là Kẻ Si Tình Hay Không Phải Kẻ Si Tình?
Thần Thú Bất Tại Gia
02/04/2024
Trong lòng quản gia Mộc hoảng sợ, ông ta không dám đắc tội với Tần Giác, tốt nhất là nhanh chóng chạy đi báo cho lão thái gia thôi!
Lúc ông cụ Tần đến đây, Tần Giác đã đốt sạch cả sân rồi, lại còn không cho người khác đi dập lửa, ai dám chạy đi dập lửa ông ấy sẽ dùng thắt lưng đánh người đó!
Ông cụ Tần chạy đến đây, thấy Tần Giác làm loạn như vậy thì giơ gậy chống lên muốn đánh ông ấy!
Tần Giác lạnh lùng cầm lấy cây gậy, ném sang một bên!
Gậy bị ném đi rất xa!
Ông cụ Tần lập tức không có mặt mũi, sắc mặt đen như mực, quát: “Mất dạy! Mày làm loạn gì đấy hả!”
Tần Giác cười lạnh nói: “Cha! Ban đầu, sân viện này là để con ở nhưng con nhường cho nó, nhưng bây giờ con không muốn nhường nữa.”
Ông cụ Tần tức giận nói: “Nếu không muốn nhường thì cũng không cần phải đốt nhà chứ!”
Sắc mặt Tần Giác âm trầm nói: “Nó dám lừa con mười sáu năm, coi con như kẻ ngốc đùa bỡn trong lòng bàn tay, cha sẽ không cho rằng con cứ như vậy mà bỏ qua cho nó chứ?”
Ông cụ Tần bị chặn họng không nói được lời nào, chỉ thể có trầm mặt nói: “Con đừng có mà quá đáng, cho dù nó như thế nào thì cũng là con ruột của con, con không thể vì mẹ ruột của nó mà phủ nhận mọi thứ nó đã làm được! Chẳng lẽ tình cảm cha con 16 năm giữa hai đứa là giả sao?”
Tần Giác nói: “Đúng vậy, tất cả đều là giá! Nếu nó không phải con của Nhan Nhi, thì nó ở trước mặt con chẳng là cái gì cả! Ngay cả cái rắm cũng không phải!”
Một kẻ chẳng bằng cái gì như vậy thế mà dám hại con của ông ấy thê thảm như kia!
Tần Giác hiện giờ chỉ hận không thể phanh thây ngũ mã Tần Kiều Sanh ra!
Nhưng ông ấy cũng biết rõ, Tần Kiều Sanh không chỉ được ông cụ Tần bảo vệ, mà vận khí trên người của thằng con trai này của ông ấy cũng là một trong những vấn đề, vì muốn triệt để giết chết người mang vận khí lớn cũng không dễ dàng gì.
Bây giờ ông ấy chưa giết được nó, nhưng cũng nên thu lại một ít tiền lãi, để cha của ông ấy cho rằng ông ấy đã trút giận xong thì sẽ không đi gây chuyện cho Tần Kiều Sanh nữa.
Nếu không cha ông ấy sẽ luôn đề phòng ông ấy, trái lại khiến ông ấy khó có thể hành động được.
Ông cụ Tần tức giận mắng: “Tao mặc kệ mày coi ai là cái rắm, coi ai là con trai! Ở trong mắt của ta, thằng bé chính là huyết mạch của nhà họ Tần! Thằng bé chính là anh hùng của nhà họ Tần! Thằng bé chính là cháu nội ruột thịt của ta!”
Tần Giác cười lạnh nói: “Con cũng mặc kệ cha coi ai là cháu trai, trong mắt con, con chỉ có một đứa con trai thôi!”
Ông cụ Tần tức giận suýt hộc máu, ông ta thật sự không hiểu, tại sao nhà họ Tần lại có một kẻ dị loại như vậy!
Nói Tần Giác là kẻ si tình nhưng con của Tần Giác cũng không ít.
Nói Tần Giác không phải kẻ si tình, nhưng Tần Giác chỉ nhận đứa trẻ do Cảnh Hồng Nhan sinh ra.
Ông cụ Tần hít một hơi thật sâu, đè nén cơn giận trong lòng: “Sân mày cũng đốt rồi, cũng nên nguôi giận rồi chứ?”
Tần Giác cười lạnh nói: “Lừa con mười sáu năm, hại con trai của con, con chỉ thiêu cháy một cái sân đã có thể nguôi giận hay sao? Trong mắt cha, con lại là người tầm thường như vậy à? Con trai của con trong mắt ngài lại nhẹ như lông hồng thế sao?"
Lúc ông cụ Tần đến đây, Tần Giác đã đốt sạch cả sân rồi, lại còn không cho người khác đi dập lửa, ai dám chạy đi dập lửa ông ấy sẽ dùng thắt lưng đánh người đó!
Ông cụ Tần chạy đến đây, thấy Tần Giác làm loạn như vậy thì giơ gậy chống lên muốn đánh ông ấy!
Tần Giác lạnh lùng cầm lấy cây gậy, ném sang một bên!
Gậy bị ném đi rất xa!
Ông cụ Tần lập tức không có mặt mũi, sắc mặt đen như mực, quát: “Mất dạy! Mày làm loạn gì đấy hả!”
Tần Giác cười lạnh nói: “Cha! Ban đầu, sân viện này là để con ở nhưng con nhường cho nó, nhưng bây giờ con không muốn nhường nữa.”
Ông cụ Tần tức giận nói: “Nếu không muốn nhường thì cũng không cần phải đốt nhà chứ!”
Sắc mặt Tần Giác âm trầm nói: “Nó dám lừa con mười sáu năm, coi con như kẻ ngốc đùa bỡn trong lòng bàn tay, cha sẽ không cho rằng con cứ như vậy mà bỏ qua cho nó chứ?”
Ông cụ Tần bị chặn họng không nói được lời nào, chỉ thể có trầm mặt nói: “Con đừng có mà quá đáng, cho dù nó như thế nào thì cũng là con ruột của con, con không thể vì mẹ ruột của nó mà phủ nhận mọi thứ nó đã làm được! Chẳng lẽ tình cảm cha con 16 năm giữa hai đứa là giả sao?”
Tần Giác nói: “Đúng vậy, tất cả đều là giá! Nếu nó không phải con của Nhan Nhi, thì nó ở trước mặt con chẳng là cái gì cả! Ngay cả cái rắm cũng không phải!”
Một kẻ chẳng bằng cái gì như vậy thế mà dám hại con của ông ấy thê thảm như kia!
Tần Giác hiện giờ chỉ hận không thể phanh thây ngũ mã Tần Kiều Sanh ra!
Nhưng ông ấy cũng biết rõ, Tần Kiều Sanh không chỉ được ông cụ Tần bảo vệ, mà vận khí trên người của thằng con trai này của ông ấy cũng là một trong những vấn đề, vì muốn triệt để giết chết người mang vận khí lớn cũng không dễ dàng gì.
Bây giờ ông ấy chưa giết được nó, nhưng cũng nên thu lại một ít tiền lãi, để cha của ông ấy cho rằng ông ấy đã trút giận xong thì sẽ không đi gây chuyện cho Tần Kiều Sanh nữa.
Nếu không cha ông ấy sẽ luôn đề phòng ông ấy, trái lại khiến ông ấy khó có thể hành động được.
Ông cụ Tần tức giận mắng: “Tao mặc kệ mày coi ai là cái rắm, coi ai là con trai! Ở trong mắt của ta, thằng bé chính là huyết mạch của nhà họ Tần! Thằng bé chính là anh hùng của nhà họ Tần! Thằng bé chính là cháu nội ruột thịt của ta!”
Tần Giác cười lạnh nói: “Con cũng mặc kệ cha coi ai là cháu trai, trong mắt con, con chỉ có một đứa con trai thôi!”
Ông cụ Tần tức giận suýt hộc máu, ông ta thật sự không hiểu, tại sao nhà họ Tần lại có một kẻ dị loại như vậy!
Nói Tần Giác là kẻ si tình nhưng con của Tần Giác cũng không ít.
Nói Tần Giác không phải kẻ si tình, nhưng Tần Giác chỉ nhận đứa trẻ do Cảnh Hồng Nhan sinh ra.
Ông cụ Tần hít một hơi thật sâu, đè nén cơn giận trong lòng: “Sân mày cũng đốt rồi, cũng nên nguôi giận rồi chứ?”
Tần Giác cười lạnh nói: “Lừa con mười sáu năm, hại con trai của con, con chỉ thiêu cháy một cái sân đã có thể nguôi giận hay sao? Trong mắt cha, con lại là người tầm thường như vậy à? Con trai của con trong mắt ngài lại nhẹ như lông hồng thế sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.