Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư: Ta Quyến Rũ Vai Ác Trong Văn Niên Đại
Chương 48: Sống Hạnh Phúc Với Nhau
Thần Thú Bất Tại Gia
24/02/2024
“Xin lỗi anh.” Tần Lâm thấp giọng nói.
Chu Chí Quốc ngẩng đầu, anh còn tưởng mình đã nghe lầm.
Nếu muốn nói xin lỗi thì anh mới là người nên nói lời xin lỗi, vì anh đã hiểu lầm cô.
Vẻ mặt Tần Lâm vừa thành khẩn vừa nghiêm túc, trong đôi mắt hạnh như có hơi nước nhìn anh, giọng nói càng yếu ớt khiến người ta yêu thương: “Trước kia là do em quá ngốc, cứ tưởng lời Hồng Kỳ nói là thật nên mới nghĩ nếu em tiếp xúc nhiều với đàn ông khác thì có thể khiến anh ghen tuông, anh sẽ chủ động cúi đầu và nói rõ ràng với em.”
Chắc chắn Chu Hồng Kỳ chưa nói mấy lời như thế với nguyên chủ nhưng nếu không có Chu Hồng Kỳ ở giữa châm ngòi thì nguyên chủ cũng sẽ không vội vàng tìm nhà tiếp theo như thế.
Cho nên Tần Lâm không những giội chậu nước bẩn này lên người Chu Hồng Kỳ mà còn giội rất nghiêm túc.
Sắc mặt Chu Chí Quốc lập tức khó coi. Thì ra trong này còn có Chu Hồng Kỳ nhúng tay vào.
Bình thường dáng vẻ Tần Lâm đúng là không quá thông minh, cô bị lừa… Cũng là chuyện bình thường.
“Là do em vừa ngốc lại vừa tùy hứng, không chịu nói rõ ràng với anh, đơn phương nổi giận với anh, còn hờn dỗi, làm ầm ĩ, giày vò anh, mà anh thì không biết gì.” Tần Lâm nói rất chân thành tha thiết.
Tai của Chu Chí Quốc đã đỏ bừng, trái tim đập vừa nhanh vừa to như gõ trống, hết tiếng này đến tiếng khác.
Anh và Tần Lâm đã kết hôn hơn một năm nay, anh chỉ nhìn thấy một Tần Lâm điên cuồng, chết cũng không nhận sai mà chưa bao giờ thấy một Tần Lâm… Mềm yếu thế này.
Ngoại trừ hôm qua.
“Sau này em sẽ không như vậy nữa, chúng ta chung sống hạnh phúc với nhau, được không?” Giọng nói của Tần Lâm rất nhẹ nhàng, ánh mắt cô anh cũng đầy ý cười, rất thâm tình, rất chân thành.
Người nào nhìn thấy một cô gái thế này mà không động lòng?
Trong lòng Chu Chí Quốc như có một mồi lửa vừa được đốt lên, khiến lồng ngực anh trở nên nóng bỏng: “Được!”
Đôi mắt hạnh của Tần Lâm cong lên, cô gắp thịt thỏ vào bát anh: “Quyết định như vậy nhé! Sau này chúng ta sẽ chung sống hạnh phúc với nhau!”
“Đây là con thỏ em bắt được, em đã làm hai phần, một phần làm món kho cho ông bà, một phần xào cay thế này cho chúng ta ăn.”
“Hôm nay, người trong nhà này cơm nước xong xuôi nhưng không để phần cho chúng ta, cũng không đưa cơm đến chỗ ông bà. Em thì không sao, vì em còn trẻ, cũng không làm việc gì tốn sức, nhịn ăn một bữa cũng không thành vấn đề. Thế nhưng ông bà đã lớn tuổi, sức khỏe không tốt, còn anh mỗi ngày đều phải làm việc nặng nhọc kiếm mười công điểm, bọn họ đối xử với anh như vậy khiến em không vui, trước khi anh về nhà, em còn làm ầm ĩ một trận với bọn họ.”
“Em thấy chắc chắn người nhà anh không thích em, nói không chừng sau lưng em thì bọn họ còn ép anh ly hôn với em.”
Tần Lâm lải nhải tố cáo người nhà họ Chu, cô nói rõ ràng với Chu Chí Quốc, kiên quyết không để người ta bôi đen mình.
Chu Chí Quốc: “Sẽ không
Tần Lâm nhìn anh: “Sẽ không cái gì?”
Chu Chí Quốc: “Anh sẽ không nghe lời bọn họ, cũng sẽ không ly hôn.”
Chu Chí Quốc ngẩng đầu, anh còn tưởng mình đã nghe lầm.
Nếu muốn nói xin lỗi thì anh mới là người nên nói lời xin lỗi, vì anh đã hiểu lầm cô.
Vẻ mặt Tần Lâm vừa thành khẩn vừa nghiêm túc, trong đôi mắt hạnh như có hơi nước nhìn anh, giọng nói càng yếu ớt khiến người ta yêu thương: “Trước kia là do em quá ngốc, cứ tưởng lời Hồng Kỳ nói là thật nên mới nghĩ nếu em tiếp xúc nhiều với đàn ông khác thì có thể khiến anh ghen tuông, anh sẽ chủ động cúi đầu và nói rõ ràng với em.”
Chắc chắn Chu Hồng Kỳ chưa nói mấy lời như thế với nguyên chủ nhưng nếu không có Chu Hồng Kỳ ở giữa châm ngòi thì nguyên chủ cũng sẽ không vội vàng tìm nhà tiếp theo như thế.
Cho nên Tần Lâm không những giội chậu nước bẩn này lên người Chu Hồng Kỳ mà còn giội rất nghiêm túc.
Sắc mặt Chu Chí Quốc lập tức khó coi. Thì ra trong này còn có Chu Hồng Kỳ nhúng tay vào.
Bình thường dáng vẻ Tần Lâm đúng là không quá thông minh, cô bị lừa… Cũng là chuyện bình thường.
“Là do em vừa ngốc lại vừa tùy hứng, không chịu nói rõ ràng với anh, đơn phương nổi giận với anh, còn hờn dỗi, làm ầm ĩ, giày vò anh, mà anh thì không biết gì.” Tần Lâm nói rất chân thành tha thiết.
Tai của Chu Chí Quốc đã đỏ bừng, trái tim đập vừa nhanh vừa to như gõ trống, hết tiếng này đến tiếng khác.
Anh và Tần Lâm đã kết hôn hơn một năm nay, anh chỉ nhìn thấy một Tần Lâm điên cuồng, chết cũng không nhận sai mà chưa bao giờ thấy một Tần Lâm… Mềm yếu thế này.
Ngoại trừ hôm qua.
“Sau này em sẽ không như vậy nữa, chúng ta chung sống hạnh phúc với nhau, được không?” Giọng nói của Tần Lâm rất nhẹ nhàng, ánh mắt cô anh cũng đầy ý cười, rất thâm tình, rất chân thành.
Người nào nhìn thấy một cô gái thế này mà không động lòng?
Trong lòng Chu Chí Quốc như có một mồi lửa vừa được đốt lên, khiến lồng ngực anh trở nên nóng bỏng: “Được!”
Đôi mắt hạnh của Tần Lâm cong lên, cô gắp thịt thỏ vào bát anh: “Quyết định như vậy nhé! Sau này chúng ta sẽ chung sống hạnh phúc với nhau!”
“Đây là con thỏ em bắt được, em đã làm hai phần, một phần làm món kho cho ông bà, một phần xào cay thế này cho chúng ta ăn.”
“Hôm nay, người trong nhà này cơm nước xong xuôi nhưng không để phần cho chúng ta, cũng không đưa cơm đến chỗ ông bà. Em thì không sao, vì em còn trẻ, cũng không làm việc gì tốn sức, nhịn ăn một bữa cũng không thành vấn đề. Thế nhưng ông bà đã lớn tuổi, sức khỏe không tốt, còn anh mỗi ngày đều phải làm việc nặng nhọc kiếm mười công điểm, bọn họ đối xử với anh như vậy khiến em không vui, trước khi anh về nhà, em còn làm ầm ĩ một trận với bọn họ.”
“Em thấy chắc chắn người nhà anh không thích em, nói không chừng sau lưng em thì bọn họ còn ép anh ly hôn với em.”
Tần Lâm lải nhải tố cáo người nhà họ Chu, cô nói rõ ràng với Chu Chí Quốc, kiên quyết không để người ta bôi đen mình.
Chu Chí Quốc: “Sẽ không
Tần Lâm nhìn anh: “Sẽ không cái gì?”
Chu Chí Quốc: “Anh sẽ không nghe lời bọn họ, cũng sẽ không ly hôn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.