Mang Theo Hệ Thống Giao Dịch Trở Về Cổ Đại Làm Giàu
Chương 8:
Mâm Xôi
11/04/2024
Thế là hai tỷ muội hái hết mấy cây lớn, Hứa Vi Vi để đầy giỏ của mình, còn Lâm Tú Vân chỉ hái đủ chỗ trống trong giỏ hiện tại. Hứa Vi Vi cũng không nhắc nhở tý ấy, sau này bán được tiền thì tỷ ấy tụ hiểu ra thôi, mộc nhỉ đen trong rừng này không ai hái nên còn rất nhiều, cô có thể từ từ thu hái đợi khô thì đem lên hệ thống bán thử, khi nào có chợ phiên thì tới chợ thử xem có thử gì không.
Chăm chỉ như con ong, hái hái hai được một giỏ đầy, hai tỷ muội trở về nhà, cô nói với Lâm Tú Vân chỉ cần phơi nắng cho khô là được, sau đó cất gọn đi.
Cái mộc nhĩ này nếu luộc ăn cũng không có hương vị nó là một nguyên liệu phụ trong món ăn thôi, cô cũng không chế biến gì với mấy cái mang về này, chỉ phơi khô và cất đi.
" Tú Vân tỷ vậy muội về trước đây" Hứa Vi Vi vẫy tay với Lâm Tú Vân rồi chạy thẳng về nhà
" Về đi" Lâm Tú Vân ở sau thấy bộ dạng của cô thì lắc đầu cười
" Nhớ phơi khô đấy tỷ nhé" Hứa Vi Vi chạy một đoạn lại quay đầu nói
" Tỷ biết rồi, muội yên tâm" Lâm Tú Vân lại cười nói
Lúc về nhà hai ông bà nội chưa về, cô lấy nấm và mộc nhĩ khô hôm qua hái được cất đi, 5 cân mộc nhĩ tươi hôm qua khô lại cũng chỉ còn 1 chút nhỏ. Cất tạm trước, tối nay sẽ thử bán đi xem thế nào.
Lại lấy đống mộc nhĩ hái được phơi lên phiên tre, sau đó vào nhà chuẩn bị đồ ăn cho ông bà, bây giờ là buổi trưa nắng rất gắt, cô nấu thêm chút canh rau dại và cháo ngô. Haizz bột ngô trong nhà cũng sắp hết rồi, cần phải ăn tiết kiệm
Thôi đợi chiều nay thử bán mộc nhỉ khô luôn xem, không biết có ai cần hay không, hy vọng có thể bán được, trong rừng vi chưa vào bên trong hẳn cô cũng không phát hiện ra thảo dược gì cả.
" Vi Vi, cháu sao lại hái cái nấm đen về, cái này ăn có độc đấy, mau vứt đi" Ông nội thấy phiên tre toàn nấm đen thì nhanh chóng nói, sợ cháu mình đói quá ăn liều
" Ông nội, cái này phơi khô thi không có độc nữa, lại còn có thể bán lấy tiền" Hứa Vi Vi lại nói lại chuyện lúc sáng đã nói với Lâm Tú Vân
Nửa tin nửa ngờ hai ông bà cũng không nói thêm gì nữa, thôi cứ kệ cháu nó, không cho Hứa Vi Vi làm việc thì con bé lại không chịu nổi.
Chuứ hai người cũng không tin có thể bán được tiền, nên không có hy vọng gì với cái phiên mộc nhĩ này.
Thấy ông bà nội không tin tưởng lắm, Hứa Vi Vi cũng không nói gì nhiều, đợi lúc bán được tiên thì ông bà sẽ tin ngay thôi. Chờ ông bà ăn cơm xong, cô nhanh chóng chạy vào phòng, cầm gói nấm khô để chuẩn bị cho nên gian hàng.
Mở hệ thống, vào phần kệ hàng, cô mới bấm nút thêm sản phẩm mới, ngay lập tức mộc nhĩ đã biến mất, Hứa Vi Vi ngây người một lúc mới hết kinh ngạc:" Không ngờ lại có thể thân kỳ như vậy"
Nói vậy xong cô lại xem bảng hướng dẫn cô cũng chưa bán đồ bao giờ nên không biết gia cả thị trường, đành phải nhờ hệ thống tư vấn:" Hệ thống ta nên để giá bán như thế nào?"
" Đối với mặt hàng nông sản khô, cụ thể là mộc nhĩ đen, theo như cân nặng hệ thống đo được, chỗ mộc nhĩ này có giá thấp nhất là 10 điểm, người tham gia có thể cân bằng điều chỉnh theo giá mình muốn"
Như cô biết 1 điểm trong hệ thống tương đương 5 xu bên ngoài, thời đại này đang tiêu tiền đồng, bạc, vàng, ngân phiếu. Cứ 1000 xu sẽ là một lạng bạc, 10 lạng bạc là 1 thỏi vàng còn ngân phiếu có thể tùy tính.
Chăm chỉ như con ong, hái hái hai được một giỏ đầy, hai tỷ muội trở về nhà, cô nói với Lâm Tú Vân chỉ cần phơi nắng cho khô là được, sau đó cất gọn đi.
Cái mộc nhĩ này nếu luộc ăn cũng không có hương vị nó là một nguyên liệu phụ trong món ăn thôi, cô cũng không chế biến gì với mấy cái mang về này, chỉ phơi khô và cất đi.
" Tú Vân tỷ vậy muội về trước đây" Hứa Vi Vi vẫy tay với Lâm Tú Vân rồi chạy thẳng về nhà
" Về đi" Lâm Tú Vân ở sau thấy bộ dạng của cô thì lắc đầu cười
" Nhớ phơi khô đấy tỷ nhé" Hứa Vi Vi chạy một đoạn lại quay đầu nói
" Tỷ biết rồi, muội yên tâm" Lâm Tú Vân lại cười nói
Lúc về nhà hai ông bà nội chưa về, cô lấy nấm và mộc nhĩ khô hôm qua hái được cất đi, 5 cân mộc nhĩ tươi hôm qua khô lại cũng chỉ còn 1 chút nhỏ. Cất tạm trước, tối nay sẽ thử bán đi xem thế nào.
Lại lấy đống mộc nhĩ hái được phơi lên phiên tre, sau đó vào nhà chuẩn bị đồ ăn cho ông bà, bây giờ là buổi trưa nắng rất gắt, cô nấu thêm chút canh rau dại và cháo ngô. Haizz bột ngô trong nhà cũng sắp hết rồi, cần phải ăn tiết kiệm
Thôi đợi chiều nay thử bán mộc nhỉ khô luôn xem, không biết có ai cần hay không, hy vọng có thể bán được, trong rừng vi chưa vào bên trong hẳn cô cũng không phát hiện ra thảo dược gì cả.
" Vi Vi, cháu sao lại hái cái nấm đen về, cái này ăn có độc đấy, mau vứt đi" Ông nội thấy phiên tre toàn nấm đen thì nhanh chóng nói, sợ cháu mình đói quá ăn liều
" Ông nội, cái này phơi khô thi không có độc nữa, lại còn có thể bán lấy tiền" Hứa Vi Vi lại nói lại chuyện lúc sáng đã nói với Lâm Tú Vân
Nửa tin nửa ngờ hai ông bà cũng không nói thêm gì nữa, thôi cứ kệ cháu nó, không cho Hứa Vi Vi làm việc thì con bé lại không chịu nổi.
Chuứ hai người cũng không tin có thể bán được tiền, nên không có hy vọng gì với cái phiên mộc nhĩ này.
Thấy ông bà nội không tin tưởng lắm, Hứa Vi Vi cũng không nói gì nhiều, đợi lúc bán được tiên thì ông bà sẽ tin ngay thôi. Chờ ông bà ăn cơm xong, cô nhanh chóng chạy vào phòng, cầm gói nấm khô để chuẩn bị cho nên gian hàng.
Mở hệ thống, vào phần kệ hàng, cô mới bấm nút thêm sản phẩm mới, ngay lập tức mộc nhĩ đã biến mất, Hứa Vi Vi ngây người một lúc mới hết kinh ngạc:" Không ngờ lại có thể thân kỳ như vậy"
Nói vậy xong cô lại xem bảng hướng dẫn cô cũng chưa bán đồ bao giờ nên không biết gia cả thị trường, đành phải nhờ hệ thống tư vấn:" Hệ thống ta nên để giá bán như thế nào?"
" Đối với mặt hàng nông sản khô, cụ thể là mộc nhĩ đen, theo như cân nặng hệ thống đo được, chỗ mộc nhĩ này có giá thấp nhất là 10 điểm, người tham gia có thể cân bằng điều chỉnh theo giá mình muốn"
Như cô biết 1 điểm trong hệ thống tương đương 5 xu bên ngoài, thời đại này đang tiêu tiền đồng, bạc, vàng, ngân phiếu. Cứ 1000 xu sẽ là một lạng bạc, 10 lạng bạc là 1 thỏi vàng còn ngân phiếu có thể tùy tính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.