Mang Theo Hệ Thống Lựa Chọn Phương Án Tối Ưu Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 1:
Chủ Bất Kiến Lâm An
18/10/2022
Editor: Hye Jin
_____________
Vừa thu hoạch xong vụ thu, trong đội đã giao xong thuế lương, toàn bộ xã viên nhiều ít thanh nhàn được một đoạn thời gian.
Lúc này Ninh gia ở thôn Tây đặc biệt náo nhiệt, gần một nửa xã viên đều tụ tập ở đó xem náo nhiệt. Tất cả đều là bởi vì hôm nay con trai út nhà họ Ninh mới kết hôn, hai vợ chồng Ninh gia liền đem hắn cùng cô dâu mới vừa vào cửa phân gia.
Điều này nghe thật là kỳ cục, song là đương gia làm chủ, chính là cha mẹ, làm con cái có thể không nghe được hay sao? Hơn nữa Ninh gia làm ra đến mức không sợ người khác chọc cột sống, bọn họ xem náo nhiệt chút thôi thì làm sao vậy? Bởi vậy xã viên không sợ đại đội trưởng cùng bí thư chi bộ của đại đội, rồi cả chủ nhiệm bảo an ở nơi đó hòa giải, mọi người đều vây kín sân nhà họ Ninh, ghé vào trong để thăm dò.
Nhìn thấy nhiều người thò tới xem náo nhiệt, bà Ninh một chút cũng không ngượng bởi vì mình là tâm điểm chú ý, ngược lại xoa eo, chỉ vào một thanh niên quần áo đầy mụn vá, rõ ràng không hề có chút xíu xiu yếu ớt gì: "Ninh Nhị Cẩu, ta sinh ra con, nuôi con hơn 20 năm, con là như thế hiếu kính ta?"
"Bà mẹ này nuôi con 20 năm, con ngày thường ham ăn biếng làm, đến bản thân cũng nuôi không xong, toàn dựa vào ta và cha con cùng anh chị dâu nuôi còn chưa tính, hiện tại ta cũng không cầu con hồi báo cái gì đó, chính là muốn phân gia mà đáng để con nháo ra như vậy?"
"Ta nói cho con biết Ninh Nhị Cẩu, hôm nay phân gia, đừng nghĩ cầm đi được một cái gì!"
Tống Ngọc Nhứ tỉnh dậy là đã nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ trung niên đang mắng mỏ chửi đổng lên, đồng dạng đầu cô đau muốn chết khiếp.
Tống Ngọc Nhứ: “…….”
Cô là bị ai đó dùng gậy gõ vào đầu sao?
Ngay lập tức, cô cảm thấy đầu đau nhói, một lượng lớn ký ức không thuộc về cô tràn vào tâm trí, hai bên thái dương co giật, nếu không phải gắt gao cắn môi, trong chốc lát thế nào cũng phải la lên vì quá đau.
Quá là đau, cơn đau qua đi, cô tiếp thu xong một cổ ký ức không thuộc về mình xong, Tống Ngọc Nhứ nhịn không được sắc mặt tối sầm.
Cô gái xui xẻo này tên là Đại Tuyết, là con gái Tống gia ở thôn Đông, trong nhà trừ 5 anh trai ở ngoài, còn có một cô em gái sinh đôi tên là Tiểu Tuyết. Tống Đại Tuyết và Tống Tiểu Tuyết tuy là con gái, Tống Đại Tuyết cũng là con gái lớn trong nhà, khi mà mẹ vừa mới sinh ra nguyên chủ thì Tống lão tam đã lớn, bởi vậy hai chị em ở Tống gia gọi là được sủng ái.
"Nhưng Tống Đại Tuyết không biết tại sao, rõ ràng chính mình nơi chốn khiêm nhường em gái, ở nhà cho dù được yêu thương cũng cần mẫn không trộm lười bao giờ. Cuối cùng bởi vì chính mình rơi xuống nước mà rơi vào kết cục như vậy.
Hai chị em Tống Đại Tuyết cùng Tống Tiểu Tuyết cũng đều đã học xong sơ trung, chẳng qua hai chị em song sinh không giống nhau. Tỷ như:
—— Chị gái thông minh hơn em gái.
—— Chị gái lớn lên xinh đẹp hơn em gái.
—— Cũng tỷ như là nói em gái miệng ngọt hơn nhiều chị gái, cho nên ở nhà em gái được yêu thương nhiều hơn chị gái."
Trước đây Tống Đại Tuyết chưa bao giờ để tâm chuyện này, dù sao Tống Tiểu Tuyết cũng là em gái ruột của cô ấy, cô ấy thương yêu còn không kịp làm sao mà nháo với em gái để làm gì. Vậy mà chậm rãi thời gian trôi qua, cô em gái mà cô ấy luôn yêu thương, cưng chiều đã thay đổi, ở nhà gian dối thủ đoạn, tốt nghiệp sơ trung xong thì đoạt công tác của cô ấy, còn đoạt cả đối tượng của cô ấy, cuối cùng còn thiết kế kế hoạch để người trong nhà gả cô ấy cho con trai út của nhà họ Ninh, người này trong đội nổi danh là người làm biếng.
Tống Đại Tuyết không biết tại sao điều này lại xảy ra, chứ Tống Ngọc Nhứ biết nha, bởi vì đây vốn là một thế giới trong tiểu thuyết, và nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết là em gái của Tống Đại Tuyết, Tống Tiểu Tuyết —— nữ chủ trọng sinh trở về.
_____________
Vừa thu hoạch xong vụ thu, trong đội đã giao xong thuế lương, toàn bộ xã viên nhiều ít thanh nhàn được một đoạn thời gian.
Lúc này Ninh gia ở thôn Tây đặc biệt náo nhiệt, gần một nửa xã viên đều tụ tập ở đó xem náo nhiệt. Tất cả đều là bởi vì hôm nay con trai út nhà họ Ninh mới kết hôn, hai vợ chồng Ninh gia liền đem hắn cùng cô dâu mới vừa vào cửa phân gia.
Điều này nghe thật là kỳ cục, song là đương gia làm chủ, chính là cha mẹ, làm con cái có thể không nghe được hay sao? Hơn nữa Ninh gia làm ra đến mức không sợ người khác chọc cột sống, bọn họ xem náo nhiệt chút thôi thì làm sao vậy? Bởi vậy xã viên không sợ đại đội trưởng cùng bí thư chi bộ của đại đội, rồi cả chủ nhiệm bảo an ở nơi đó hòa giải, mọi người đều vây kín sân nhà họ Ninh, ghé vào trong để thăm dò.
Nhìn thấy nhiều người thò tới xem náo nhiệt, bà Ninh một chút cũng không ngượng bởi vì mình là tâm điểm chú ý, ngược lại xoa eo, chỉ vào một thanh niên quần áo đầy mụn vá, rõ ràng không hề có chút xíu xiu yếu ớt gì: "Ninh Nhị Cẩu, ta sinh ra con, nuôi con hơn 20 năm, con là như thế hiếu kính ta?"
"Bà mẹ này nuôi con 20 năm, con ngày thường ham ăn biếng làm, đến bản thân cũng nuôi không xong, toàn dựa vào ta và cha con cùng anh chị dâu nuôi còn chưa tính, hiện tại ta cũng không cầu con hồi báo cái gì đó, chính là muốn phân gia mà đáng để con nháo ra như vậy?"
"Ta nói cho con biết Ninh Nhị Cẩu, hôm nay phân gia, đừng nghĩ cầm đi được một cái gì!"
Tống Ngọc Nhứ tỉnh dậy là đã nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ trung niên đang mắng mỏ chửi đổng lên, đồng dạng đầu cô đau muốn chết khiếp.
Tống Ngọc Nhứ: “…….”
Cô là bị ai đó dùng gậy gõ vào đầu sao?
Ngay lập tức, cô cảm thấy đầu đau nhói, một lượng lớn ký ức không thuộc về cô tràn vào tâm trí, hai bên thái dương co giật, nếu không phải gắt gao cắn môi, trong chốc lát thế nào cũng phải la lên vì quá đau.
Quá là đau, cơn đau qua đi, cô tiếp thu xong một cổ ký ức không thuộc về mình xong, Tống Ngọc Nhứ nhịn không được sắc mặt tối sầm.
Cô gái xui xẻo này tên là Đại Tuyết, là con gái Tống gia ở thôn Đông, trong nhà trừ 5 anh trai ở ngoài, còn có một cô em gái sinh đôi tên là Tiểu Tuyết. Tống Đại Tuyết và Tống Tiểu Tuyết tuy là con gái, Tống Đại Tuyết cũng là con gái lớn trong nhà, khi mà mẹ vừa mới sinh ra nguyên chủ thì Tống lão tam đã lớn, bởi vậy hai chị em ở Tống gia gọi là được sủng ái.
"Nhưng Tống Đại Tuyết không biết tại sao, rõ ràng chính mình nơi chốn khiêm nhường em gái, ở nhà cho dù được yêu thương cũng cần mẫn không trộm lười bao giờ. Cuối cùng bởi vì chính mình rơi xuống nước mà rơi vào kết cục như vậy.
Hai chị em Tống Đại Tuyết cùng Tống Tiểu Tuyết cũng đều đã học xong sơ trung, chẳng qua hai chị em song sinh không giống nhau. Tỷ như:
—— Chị gái thông minh hơn em gái.
—— Chị gái lớn lên xinh đẹp hơn em gái.
—— Cũng tỷ như là nói em gái miệng ngọt hơn nhiều chị gái, cho nên ở nhà em gái được yêu thương nhiều hơn chị gái."
Trước đây Tống Đại Tuyết chưa bao giờ để tâm chuyện này, dù sao Tống Tiểu Tuyết cũng là em gái ruột của cô ấy, cô ấy thương yêu còn không kịp làm sao mà nháo với em gái để làm gì. Vậy mà chậm rãi thời gian trôi qua, cô em gái mà cô ấy luôn yêu thương, cưng chiều đã thay đổi, ở nhà gian dối thủ đoạn, tốt nghiệp sơ trung xong thì đoạt công tác của cô ấy, còn đoạt cả đối tượng của cô ấy, cuối cùng còn thiết kế kế hoạch để người trong nhà gả cô ấy cho con trai út của nhà họ Ninh, người này trong đội nổi danh là người làm biếng.
Tống Đại Tuyết không biết tại sao điều này lại xảy ra, chứ Tống Ngọc Nhứ biết nha, bởi vì đây vốn là một thế giới trong tiểu thuyết, và nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết là em gái của Tống Đại Tuyết, Tống Tiểu Tuyết —— nữ chủ trọng sinh trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.