Mang Theo Hệ Thống Trinh Thám Xuyên Qua Võ Hiệp
Chương 7: Huynh đệ Lưu gia trở về
Thiên Trạch Thời Nhược
09/09/2024
Còn Lưu Hữu Tài tạm thời không ở nhà, đang đi đón ca ca của mình.
Triều Khinh Tụ vừa làm việc, vừa nhanh chóng xem qua Hệ thống trinh thám vừa thức tỉnh của mình.
Nàng đã từng nghĩ, môi trường cổ đại cộng thêm Hệ thống trinh thám, thực ra cũng không phải là không có tiềm năng phát triển.
Tuy từ "trinh thám (thám tử)" rất dễ kết hợp với các loại tai nạn, nhưng cũng coi như là mở rộng cho nàng ngành nghề phụ là sai dịch hoặc ngỗ tác...
*Sai dịch (chuyên truy nã, bắt người cho nha môn thời trước, ngỗ tác: người khám nghiệm tử thi, là pháp y của thời hiện đại
[ Hệ thống: Bảng điều khiển cá nhân đã được kích hoạt. ]
[ Hệ thống: Nhận được danh hiệu [ trinh thám vô danh ]. ]
[ Trinh thám vô danh: Bạn chưa có bất kỳ danh tiếng nào trong giới trinh thám, rất khó gặp phải vụ án, khi gặp phải vụ án, mọi người cũng sẽ không nghĩ đến việc nhờ bạn giúp đỡ. ]
"..."
Triều Khinh Tụ dừng lại cái tay đang nhặt rau của mình một chút.
Từ những dòng chữ đó, nàng cảm nhận được một sự chế giễu vô cùng thẳng thắn.
Triều Khinh Tụ làm xong việc, vẫn ở bên cạnh bếp nghỉ ngơi phục hồi phục sức lực, chờ đến giờ Thân (từ 15h-17h), hai huynh đệ Lưu gia mới về nhà.
Lưu Hữu Tài đón được ca ca, hai người không lập tức về nhà, mà vào thành giao dịch với Tiêu cục Vạn Thông, hàng hóa mua được lần này cũng tạm thời để ở đó, chỉ mang theo một số đồ dùng cá nhân về nông trang.
Hai người bước vào sân, Triều Khinh Tụ đang ngồi dưới gốc cây hoa trong sân suy nghĩ về con đường sự nghiệp tương lai và khả năng thay đổi hệ thống.
Có lẽ là trời đã hơi tối, hai huynh đệ Lưu gia đi vào sân không để ý đến nàng.
Lưu Hữu Đức làm đại ca, là người trông rất chất phác, trên người mặc một chiếc áo choàng màu xám, trên khuôn mặt không có nhiều niềm vui khi về nhà, ngược lại còn mang theo một lớp âm u và lo lắng nhàn nhạt.
Một lúc sau, Lưu Hữu Đức vỗ vai đệ đệ, đi vào đại sảnh ngồi trước, Lưu Hữu Tài lại đứng một mình một lúc, suốt cả quá trình không nói một lời.
Xa xa lóe lên một chút ánh sáng, Vương Hòa cầm đèn đi tới, gọi một tiếng: "Là Nhị Lang phải không? Sao đứng đó không nói gì?"
Lưu Hữu Tài vẫy tay với Vương Hòa, lại tiến lại gần vài bước, thì thầm: "Vương đại tỷ, ngươi xem trong nhà có gì bất thường không?"
Vương Hòa nghe vậy giật mình, sau đó lắc đầu: "Trong nhà không có gì cả."
Lưu Hữu Tài: "Hôm nay ca ca... nói chung là cảnh giác thêm một chút, tránh xảy ra chuyện." Sau đó lại nói, "Thời gian cũng muộn rồi, ngươi đi gọi mọi người cùng ăn cơm đi."
Vì trước đây nông trang không cung cấp bữa trưa cho người làm công trong nhà, cho nên tối nay ăn cơm tối sớm, trước khi ngồi vào bàn, Vương Hòa khách khí nói: "Nhà nông, cơm nước đạm bạc, đừng chê."
Đám người Vu Thiên Tế cười hì hì: "Vương đại tỷ khách khí quá."
Những người làm công cũng không khách sáo - so với cháo đậu cứu trợ bên lều cỏ, món hầm trên bàn ít nhất đã có thịt và trứng, muối cũng cho nhiều hơn.
Triều Khinh Tụ quan sát biểu cảm của những người khác, hơi mong đợi mà cầm đũa thử một chút, rồi...
Triều Khinh Tụ vừa làm việc, vừa nhanh chóng xem qua Hệ thống trinh thám vừa thức tỉnh của mình.
Nàng đã từng nghĩ, môi trường cổ đại cộng thêm Hệ thống trinh thám, thực ra cũng không phải là không có tiềm năng phát triển.
Tuy từ "trinh thám (thám tử)" rất dễ kết hợp với các loại tai nạn, nhưng cũng coi như là mở rộng cho nàng ngành nghề phụ là sai dịch hoặc ngỗ tác...
*Sai dịch (chuyên truy nã, bắt người cho nha môn thời trước, ngỗ tác: người khám nghiệm tử thi, là pháp y của thời hiện đại
[ Hệ thống: Bảng điều khiển cá nhân đã được kích hoạt. ]
[ Hệ thống: Nhận được danh hiệu [ trinh thám vô danh ]. ]
[ Trinh thám vô danh: Bạn chưa có bất kỳ danh tiếng nào trong giới trinh thám, rất khó gặp phải vụ án, khi gặp phải vụ án, mọi người cũng sẽ không nghĩ đến việc nhờ bạn giúp đỡ. ]
"..."
Triều Khinh Tụ dừng lại cái tay đang nhặt rau của mình một chút.
Từ những dòng chữ đó, nàng cảm nhận được một sự chế giễu vô cùng thẳng thắn.
Triều Khinh Tụ làm xong việc, vẫn ở bên cạnh bếp nghỉ ngơi phục hồi phục sức lực, chờ đến giờ Thân (từ 15h-17h), hai huynh đệ Lưu gia mới về nhà.
Lưu Hữu Tài đón được ca ca, hai người không lập tức về nhà, mà vào thành giao dịch với Tiêu cục Vạn Thông, hàng hóa mua được lần này cũng tạm thời để ở đó, chỉ mang theo một số đồ dùng cá nhân về nông trang.
Hai người bước vào sân, Triều Khinh Tụ đang ngồi dưới gốc cây hoa trong sân suy nghĩ về con đường sự nghiệp tương lai và khả năng thay đổi hệ thống.
Có lẽ là trời đã hơi tối, hai huynh đệ Lưu gia đi vào sân không để ý đến nàng.
Lưu Hữu Đức làm đại ca, là người trông rất chất phác, trên người mặc một chiếc áo choàng màu xám, trên khuôn mặt không có nhiều niềm vui khi về nhà, ngược lại còn mang theo một lớp âm u và lo lắng nhàn nhạt.
Một lúc sau, Lưu Hữu Đức vỗ vai đệ đệ, đi vào đại sảnh ngồi trước, Lưu Hữu Tài lại đứng một mình một lúc, suốt cả quá trình không nói một lời.
Xa xa lóe lên một chút ánh sáng, Vương Hòa cầm đèn đi tới, gọi một tiếng: "Là Nhị Lang phải không? Sao đứng đó không nói gì?"
Lưu Hữu Tài vẫy tay với Vương Hòa, lại tiến lại gần vài bước, thì thầm: "Vương đại tỷ, ngươi xem trong nhà có gì bất thường không?"
Vương Hòa nghe vậy giật mình, sau đó lắc đầu: "Trong nhà không có gì cả."
Lưu Hữu Tài: "Hôm nay ca ca... nói chung là cảnh giác thêm một chút, tránh xảy ra chuyện." Sau đó lại nói, "Thời gian cũng muộn rồi, ngươi đi gọi mọi người cùng ăn cơm đi."
Vì trước đây nông trang không cung cấp bữa trưa cho người làm công trong nhà, cho nên tối nay ăn cơm tối sớm, trước khi ngồi vào bàn, Vương Hòa khách khí nói: "Nhà nông, cơm nước đạm bạc, đừng chê."
Đám người Vu Thiên Tế cười hì hì: "Vương đại tỷ khách khí quá."
Những người làm công cũng không khách sáo - so với cháo đậu cứu trợ bên lều cỏ, món hầm trên bàn ít nhất đã có thịt và trứng, muối cũng cho nhiều hơn.
Triều Khinh Tụ quan sát biểu cảm của những người khác, hơi mong đợi mà cầm đũa thử một chút, rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.