Mang Theo Không Gian Chạy Nạn Ở Cổ Đại
Chương 6: Lý Gia Đánh Chủ Ý Xấu
Tiêu Diêm Thanh Ly
29/10/2024
Ngay trước khi nàng xuyên đến, bởi vì tình hình chiến sự biên thành thường xuyên, trong huyện trưng thu một khoản quân lương ngoài định mức.
Dựa theo cảnh trong mơ, sau cùng biên thành vẫn bị phá.
Mà biên thành cách Lý Gia Thôn không xa, dựa vào hai đùi bước đi, nhanh nhất bảy ngày là có thể đến.
Hạng Dung vừa đi vừa nghĩ, đột nhiên bị người ta cản đường đi.
Ngẩng đầu nhìn lên, là bà nội của nguyên chủ Hứa Lê Hoa.
Vào giây phút cùng Hạng Dung đối mặt, rõ ràng Hứa Lê Hoa có phần khiếp sợ.
Lại không biết nghĩ đến điều gì, bà ta cứ thế gạt ra một nụ cười, đi lên hai bước nói: “Dung Nhi à, cháu xem cháu cũng đã 15 rồi, nếu còn không lấy chồng, sang năm sẽ phải nộp thuế đầu người, nộp thuế quân lương.”
“Theo như bà thấy, dáng vẻ con trai út kia của Tào gia thanh tú, còn có người cha là tú tài, nếu như cháu gả đến đó, là có thể sống ngày lành, nếu như cháu đồng ý, bà sẽ…”
“Cút ngay! Nếu không ta sẽ đâm nát cái miệng thối của bà!”
Hạng Dung bỗng nhiên vung xiên cá lên, đâm thẳng đến trước mặt Hứa Lê Hoa.
Nàng chịu dừng bước là muốn nhìn xem Hứa Lê Hoa này muốn giở trò gì.
Thì ra là muốn bán nàng cho đứa con trai út của Tào gia vì bị bệnh mà IQ chỉ có sáu, bảy tuổi làm vợ.
Xiên cá này mang theo mùi tanh đột nhiên chống đỡ lên một bên miệng, dọa Hứa Lê Hoa hét lên một tiếng, run rẩy đặt mông ngồi xuống mặt đất.
Bà ta đã nói bà ta không thể đến, ai dám nói chuyện với kẻ nói một lời không hợp là giết người chứ.
Lão già đáng chết trong nhà cùng với đứa con trai trưởng sốt ruột đòi tiền cho cháu đích tôn cưới vợ, nhưng trong nhà không có cháu gái, không có ai để bán đổi tiền.
Thế là lập tức đánh chủ ý lên người tai tinh Hạng Dung này.
Bản thân bọn họ không dám đến, lại bảo bà ta đến!
Phi! Nam tử hán mà lá gan còn không lớn bằng bà ta.
Hứa Lê Hoa vừa tức lại vừa sợ, thấy Hạng Dung đi xa, bà ta hung hăng nhổ một bãi, phủi mông đứng lên đi về phía nhà.
Tâm trạng của Hạng Dung cũng không vì Hứa Lê Hoa mà phải chịu ảnh hưởng, nàng vừa đi vừa lật thuốc trong không gian.
Nàng từng thu thập đủ loại thuốc ở một nhà thuốc trong bệnh viện, trong đó có thuốc ngủ.
Cho đến bây giờ nàng chưa bao giờ dùng qua, bây giờ có thể để nó phát huy tác dụng.
Lý gia chiếm đoạt tiền tài lão thợ săn để lại, cứ thế trải qua cuộc sống tốt lành.
Bây giờ thiếu tiền, còn dám đánh chủ ý lên người nàng, đúng là chưa thấy qua kẻ nào vô sỉ như vậy.
Lý gia nợ nguyên chủ và mẹ của nguyên chủ, nàng sẽ đòi lại.
Hạng Dung bận rộn ở con sông nhỏ đến trưa, sau khi sửa lại xiên cá và lưới đánh cá cho kiên cố hơn, thu hoạch tương đối khá.
Dựa theo cảnh trong mơ, sau cùng biên thành vẫn bị phá.
Mà biên thành cách Lý Gia Thôn không xa, dựa vào hai đùi bước đi, nhanh nhất bảy ngày là có thể đến.
Hạng Dung vừa đi vừa nghĩ, đột nhiên bị người ta cản đường đi.
Ngẩng đầu nhìn lên, là bà nội của nguyên chủ Hứa Lê Hoa.
Vào giây phút cùng Hạng Dung đối mặt, rõ ràng Hứa Lê Hoa có phần khiếp sợ.
Lại không biết nghĩ đến điều gì, bà ta cứ thế gạt ra một nụ cười, đi lên hai bước nói: “Dung Nhi à, cháu xem cháu cũng đã 15 rồi, nếu còn không lấy chồng, sang năm sẽ phải nộp thuế đầu người, nộp thuế quân lương.”
“Theo như bà thấy, dáng vẻ con trai út kia của Tào gia thanh tú, còn có người cha là tú tài, nếu như cháu gả đến đó, là có thể sống ngày lành, nếu như cháu đồng ý, bà sẽ…”
“Cút ngay! Nếu không ta sẽ đâm nát cái miệng thối của bà!”
Hạng Dung bỗng nhiên vung xiên cá lên, đâm thẳng đến trước mặt Hứa Lê Hoa.
Nàng chịu dừng bước là muốn nhìn xem Hứa Lê Hoa này muốn giở trò gì.
Thì ra là muốn bán nàng cho đứa con trai út của Tào gia vì bị bệnh mà IQ chỉ có sáu, bảy tuổi làm vợ.
Xiên cá này mang theo mùi tanh đột nhiên chống đỡ lên một bên miệng, dọa Hứa Lê Hoa hét lên một tiếng, run rẩy đặt mông ngồi xuống mặt đất.
Bà ta đã nói bà ta không thể đến, ai dám nói chuyện với kẻ nói một lời không hợp là giết người chứ.
Lão già đáng chết trong nhà cùng với đứa con trai trưởng sốt ruột đòi tiền cho cháu đích tôn cưới vợ, nhưng trong nhà không có cháu gái, không có ai để bán đổi tiền.
Thế là lập tức đánh chủ ý lên người tai tinh Hạng Dung này.
Bản thân bọn họ không dám đến, lại bảo bà ta đến!
Phi! Nam tử hán mà lá gan còn không lớn bằng bà ta.
Hứa Lê Hoa vừa tức lại vừa sợ, thấy Hạng Dung đi xa, bà ta hung hăng nhổ một bãi, phủi mông đứng lên đi về phía nhà.
Tâm trạng của Hạng Dung cũng không vì Hứa Lê Hoa mà phải chịu ảnh hưởng, nàng vừa đi vừa lật thuốc trong không gian.
Nàng từng thu thập đủ loại thuốc ở một nhà thuốc trong bệnh viện, trong đó có thuốc ngủ.
Cho đến bây giờ nàng chưa bao giờ dùng qua, bây giờ có thể để nó phát huy tác dụng.
Lý gia chiếm đoạt tiền tài lão thợ săn để lại, cứ thế trải qua cuộc sống tốt lành.
Bây giờ thiếu tiền, còn dám đánh chủ ý lên người nàng, đúng là chưa thấy qua kẻ nào vô sỉ như vậy.
Lý gia nợ nguyên chủ và mẹ của nguyên chủ, nàng sẽ đòi lại.
Hạng Dung bận rộn ở con sông nhỏ đến trưa, sau khi sửa lại xiên cá và lưới đánh cá cho kiên cố hơn, thu hoạch tương đối khá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.