Mang Theo Không Gian Đi Tu Hành: Kim Liên Thiên

Chương 42

Thất Dạ Vong Tình

05/08/2020

Bọn họ đi khắp một lượt khu nhà rồi lại quay về. Nơi này lớn như vậy, họ cũng không định vào ở ngay. Hơn nữa tòa nhà này tuy là nhà mới, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng có người từng ở, cây cỏ trong sân cũng chưa trồng xong, muốn vào ở còn cần tu sửa nhiều, chuyện này không gấp. Khúc Phàm quyết định có thời gian sẽ tới đây đặt vài trận pháp để bảo vệ nhà cửa. Nếu vài ba năm thì không đến mức cũ nát nhưng nếu thời gian dài thì sẽ không tốt đối với phòng ở. Mặt khác, hắn chuẩn bị lập chút trận pháp ở địa bàn của mình, trận pháp phòng ngự cũng phải nhanh chóng thành lập. Nơi này dù sao cũng không phải thế giới bình thường, nguy hiểm có thể ập tới bất cứ lúc nào.

Trở lại khu bán đảo, nơi này trước kia được gọi là Di viên, bọn họ cũng không định sửa lại. Khu vườn này cũng rất nổi tiếng ở Tương Viên thành, nếu không phải họ may mắn gặp được, cũng không thể mua được.

Tường Di viên màu trắng, màu sắc chủ đạo ngoài màu trắng thì chỉ còn màu đen, hoa văn trên cửa sổ phức tạp, tinh xảo, gạch được điêu khắc rất tinh tế. Phía tây của khu vườn, có tiểu kiều lưu thủy, giả sơn hành lang gấp khúc, đình đài lầu các, phòng hiên… đầy đủ mọi thứ. Tuy rằng khu vườn đã có năm mươi năm lịch sự, nhưng chủ nhà quản lý tỉ mỉ, không nơi nào đổ vỡ, hoang tàn, cây cối trong viện cũng xanh um tươi tốt.

Thước Nhạc trước kia cũng chỉ nhìn thoáng qua thôi, còn có rất nhiều nơi còn chưa đi qua nữa. Hôm nay được nhìn ngắm cẩn thận, lại càng thích hơn, đường phía đông chủ yếu là khu phòng ở, sân trước là sân chính, có thể dùng để tiếp đãi khách tới nhà, phía sau đường phía đông có khu Tam Tiến độc lập là khu của chủ nhà.

Tây viện chính đường là khu nhà cho khách, nơi này được dùng để tiếp đãi khách nhân. Sườn tây của khách viên có Nhị Tiến môn, gọi là Quế viên. Quế viên vốn lẽ được gọi như vậy bởi trước cửa có một gốc cây hoa quế cao hơn mười mét, bao trùm cả nửa sân. Quế viên khá lớn, bên trong có đầy đủ chính phòng, sương phòng, rất độc lập.

Đi từ cửa nách góc tây bắc của khách viên sẽ có thể tiến vào hoa viên. Hoa viên được nối liền với hành lang gấp khúc, từ phía tây có Tính Thảo đường, lầu các, vọng lâu, trúc viên Thạch Phảng, Phù Dung thính, Tùng viên, Tĩnh Nhã đường, Khán Viễn lâu, Tĩnh Tâm trai, Thính Vũ hiên, Mai Tuyết đường, Trúc các. Chẳng những tinh xảo thanh nhã, mà cảnh sắc mỗi nơi mỗi khác, nơi nào cũng có cây cối, hòn giả sơn, đều là những phong cảnh tuyệt đẹp.

Thước Nhạc lần trước chỉ đến xem chủ trạch, sân phía bên này cũng không rộng, hiện tại Trúc viên, Tùng viên, Tĩnh Thảo đường và Thính Vũ hiên đều khiến cậu rất kinh hỉ. Tiểu viện độc lập như vậy rất thích hợp để đám nhỏ ở riêng, tính độc lập còn hơn cả khu nhà ở Yến Kinh nữa.

Trong vườn có nước chảy qua, có rất nhiều cây cối cao lớn, đều là những loài cây đã ngoài trăm năm tuổi, cũng không cần sửa sang lại quá nhiều.

Lúc này, tâm trạng Thước Phàm đã khác với lúc nãy khi mua phòng. Khi đó tuy rằng mua nhà mới cũng không nghĩ sẽ tới ở luôn, càng hy vọng sẽ đón Tết ở nhà Lan thúc, sau đó chờ Khúc Phàm. Mà giờ Khúc Phàm đã tới, cậu lại muốn nhanh chóng sửa sang nhà cửa, sau đó dọn vào ở. Ngôi nhà mà có họ ở cùng nhau mới ấm áp nhất.

Nghĩ vậy, Thước Nhạc nói không đi, thu dọn nơi này. Khúc Phàm cũng có ý này. Chờ thêm mười ngày nữa, linh thạch đủ dùng, hắn sẽ đón đám nhỏ đến đây. Đoán chừng mấy ngày nữa sẽ nghỉ hè, mọi người có thể ở cùng nhau nghỉ ngơi nửa tháng, dù sao cũng không thể ăn nhờ ở đậu.

Hai tiểu tử Lan Y và Lan Phi không quá để tâm, dù sao hai vị sư phụ nói sao thì sẽ làm vậy. Nhưng vừa nghe thấy Thước Nhạc muốn thu dọn nhà cửa thì muốn quay về tìm người đến giúp đỡ. Tòa nhà lớn như vậy thì cũng không thể chỉ có vài người bọn họ thu dọn thì xong được. Khúc Phàm thật ra lại có thể, hắn và Thước Nhạc có thể làm được rất nhiều việc, nhưng nếu có người giúp đỡ thì có thể nhanh hơn một chút, cũng sẽ thoải mái làm việc hơn. Nhưng hắn lo để Lan Y về một mình nên mang theo Lan Y về nhà tìm người.

Bởi nơi này vẫn có người ở, cũng không cần trang trí quá mức, bên trang đặt tảng đá lớn, rất bằng phẳng, là một khối nguyên, còn điêu khắc đồ án nữa, sau đó dùng Thanh Đồng khảm lên, tranh hoa điểu ngư trùng, trong số đó có vài đại sảnh là dùng bạc hoặc một loại vàng màu hồng nâu khảm lên, thoạt nhìn rất đẹp mắt. Mỗi một đồ án đều dựa theo công dụng của từng gian phòng mà thay đổi, như đồ án ở đại sảnh tiền viện là loại đồ án tựa như long đồ màu bạc, có chút trừu tượng, giống như hình rồng của thời xuân thu chiếm quốc vậy. Thước Nhạc từng hỏi Lan thúc, nơi này không có yêu cầu hạn chế gì với long rồi phượng, nhưng người bình thường cũng sẽ không sử dụng loại họa tiết liên quan, sợ sẽ bị đè áp. Cho nên nơi này dùng hoa văn long hay kỳ lân mang phúc cũng không có vấn đề gì cả.

Hậu trạch là phòng ngủ của chủ nhân, bên trên là đồ án thạch lựu, trong phòng dùng đồ trang sức phú quý mẫu đơn, có lẽ bởi được nữa chủ nhân dùng trong thời gian dài.

Về mặt này, Thước Nhạc cũng không định thay đổi, tự bản thân nó cũng đã rất tốt rồi, rất có phong cách cổ đại.

Cả tòa nhà chỉ cần thay đổi vài nơi, một là giữ ấm trong phòng, hai là phòng vệ sinh nhà tắm. Tòa nhà này vào ba mua xuân hạ thu mà tạo thành cảnh sắc tốt nhất, vào mùa đông chỉ có Mai Tuyết đường và Tùng viên tinh xảo hơn còn những nơi khác thì cây cỏ đã héo rũ, có vẻ hoang vắng. Hơn nữa chủ nhà đến mùa đông cũng không ở đây nữa cho nên cũng không yêu cầu về giữ ấm, mà họ lại rất cần lưu ý mặt này.



Còn có nhà vệ sinh và phòng tắm nữa, chuyện này thì không cần phải nói, cần phải giải quyết. Khúc Phàm nói với cậu về cách giải quyết, cho dù là giữ ấm hay về hệ thống tắm rửa thì họ đều sẽ sử dụng trận pháp. Việc giữ ấm thì rất dễ, chỉ cần lập phù ổn định nhiệt độ trong phòng là được rồi. Bọn họ đã quen đến mua đồng sẽ dùng kháng, cũng có thể đắp ở đây, cũng không khó khăn, chỉ cần dựa theo cách làm khi ở nhà là được, dù sao đã quen nên không thể thay đổi.

Nhà vệ sinh và nhà tắm thì lại phiền phức hơn, dựa theo ý của Khúc Phàm thì sẽ dùng trận pháp để giải quyết, trong đó những trận pháp đơn giản thủy hệ có thể giải quyết được vấn đề về phòng tắm. Theo ý Khúc Phàm thì hoàn toàn có thể xây dựng được một nhà tắm hiện đại dựa trên trận pháp, ở phòng tắm lắp một chiếc bồn tắm lớn, trong đó khắc trận tụ thủy, như vậy chúng nó sẽ tự động trữ nước. Còn vòi nước thì lại rất dễ làm. Trên thế giới này đều là những loại thần lực thuần túy, hơn nữa, bọn họ lại gần hồ, rất nhiều thủy thần lực. Đương nhiên, trong đó còn có một vài vấn đề nhỏ, giống như việc khống chế mực nước, còn có có thể lập trận pháp trong đó để gia tăng nhiệt độ của nước, như vậy họ sẽ có nước ấm. Đương nhiên đây cũng chỉ là vấn đề nhỏ, trận pháp đã có sẵn, chỉ cần bọn họ thực nghiệm nữa mà thôi.

Bồn cầu cũng là vấn đề lớn. Hiển nhiên ở nơi này không thể giống như Địa Cầu làm vài cống thoát nước, công trình như vậy quá lớn rồi; mà cũng không thể giống như trong không gian dùng Huyễn Tật Thiên Hỏa trận, như vậy quá nguy hiểm. Thế giới này có rất nhiều tu sĩ, mà Huyễn Tật Thiên Hỏa trận lại quá hấp dẫn người khác, không chừng ngày nào đó họ sẽ tò mò, vậy thì phiền phức rồi.

Khúc Phàm nhưng cũng nghĩ ra một cách khác, đó là lập một truyền tống trận một chiều, thiết lập dưới bồn cầu, lối ra có thể sẽ là mấy cái lỗ bên cạnh khu ruộng nhà họ, cũng tiện cho việc ủ phân luôn. Hiện tại, hắn đã có chút nghiên cứu đối với truyền tống trận, hơn nữa đủ loại truyền tống trận có trong đầu Thước Nhạc hẳn có thể nghiên cứu ra được.

Thước Nhạc nghĩ tới việc có thể xây dựng nhà họ có vẻ hiện đại hơn, nhưng không ngờ Khúc Phàm có thể sử dụng những trận pháp đó để giải quyết những vấn đề khó khăn này. Trong đầu cậu có rất nhiều tư liệu, trận pháp, công pháp, đan phương, luyện khí… rất nhiều, cơ hồ bao quát toàn bộ tư liệu về tu hành trên Địa Cầu, thậm chí còn nhiều hơn. Nhưng cho tới nay, cậu nghiên cứu được rất ít, chỉ chú ý với những vấn đề mà cậu hứng thú thôi, còn lại rất ít dùng đến. Cậu và Khúc Phàm đều có vấn đề như vây, đều không nghĩ mình là người tu hành, chỉ có điều qua chuyện lần này, hai người đều đã thay đổi. Tuy nhiên, hiển nhien là thay đổi của Khúc Phàm lớn hơn chút.

Khúc Phàm và Lan Y rời đi, Thước Nhạc bảo Lan Phi dẫn Miu Miu đi chơi, còn cậu thì ghi lại tất cả những trận pháp mà sẽ có khả năng dùng đến vào trong ngọc giản, chờ đến tối Khúc Phàm qua về sẽ nghiên cứu. Sau đó lại dạo quanh nhà, xem nên trang hoàng ra sao, cần những đồ trang trí như thế nào, xem trong không gian có hay không, có cần làm mới hay không, cũng thuận tiện quét dọn sạch sẽ luôn. Mặt này thì lại rất dễ, cứ dùng một cái thủy phù, phong phù và hỏa phù là xong. Chỉ một lát là phòng ở vừa sạch sẽ lại vừa khô ráo. Sau khi quét dọn xong, không chờ đến thay đổi phòng ở mà đặt gia cụ vào đó luôn. Chờ đến khi Khúc Phàm về đến nơi, bên phía đường Đông và sân trước, sân sau bên này cũng đã khá ổn thỏa rồi.

Khúc Phàm đến tối mới trở về, hắn đưa Lan Y về nhà xong thì tự quay về đây, đi thì mất cả buổi tối, mà đến lúc về lại chỉ dùng chưa đến nửa khắc.

Hai ngưởi cả tối cũng không ngủ, đều rất hưng phấn, đột nhiên phát hiện trận pháp có thể dung nhập vào cuộc sống thường ngày, giải quyết những chuyện vốn rất phiền phức, bọn họ liền rất hưng trí mà nghiên cứu.

Bọn họ nghiên cứu truyền tống trận trước. Truyền tống trận có rất nhiều loại, có thần trận, tiên trận, cũng có cả tu chân giả sử dụng tinh tế truyền tống trận. Mà những thứ đó lại không phải là thứ mà họ cần đến. Bọn họ cần là loại truyền tống trận một chiều đơn giản một chút, nhưng lại cần truyền tống được nước, những vật lưu động như vậy. Hơn nữa muốn khởi động truyền tống trận thì cần phải nghiên cứu thêm mới hiểu được, nếu không cứ vậy truyền tống đi thì thật quá xui.

Trong tư liệu có một loại truyền tống trận, gọi là thi đơn truyền tống trận, hơn nữa còn là loại truyền tống trận nhỏ. Bọn họ nghiên cứu trụ cột cơ bản, chờ sáng mai sẽ nghiên cứu ra loại truyền tống trận thích hợp. Nhưng thứ này không thể gọi là truyền tống trận, hẳn nên gọi là truyền tống thông đạo. Sở dĩ gọi là thông đạo là vì bên này đổ nước thì sẽ chảy ra đầu phía bên kia, sẽ không chút dừng lại. Bọn họ đặt hạn chế với truyền tống trận, cũng hạn chế thể tích của vật truyền tống, truyền tống trận bên này không cần hạn chế, phía tiếp nhận bên kia lại chỉ có một thôi. Hai người làm rất nhiều thực nghiệm, muốn truyền tống trận vận hành thuận lợi thì cần có nguyên tinh, một nguyên tinh đê giai có thể để truyền tống trận dùng trong một năm, mà một nguyên tinh ngọc thạch lại có thể tự động khôi phục năng lượng, có thể sử dụng tuần hoàn. Trong không gian của Thước Nhạc có rất nhiều nên không cần tiết kiệm.

Lúc thiết lập trận pháp, hai người họ phát hiện trận pháp cũng có quy luật, hơi giống như phương trình, giải đáp từng ký hiệu, sau đó tiến hành logic, mà kết quả có được sau đó dẫn đường cho bọn họ rất nhiều. Khi thiets lập thủy trận đã được giúp đỡ rất nhiều. Thủy trận mà họ dùng không phải thủy trận bình thường mà là tụ thủy trận, càng phức tạp gần với một loại tiên trận. Ban đầu, bọn họ chỉ muốn nghiên cứu thử xem trận pháp này có thể hay không tách ra, nhưng không ngờ rằng lại thu được hiệu quả tốt như vậy. Tụ thủy trận mới được nghiên cứu ra có thể khắc thành độ lớn như móng tay, có thể khắc vào trong miệng vòi nước. Nước tập trung rất nhanh, hơn nữa còn được hình thành do năng lượng thủy thuần túy, trong đó còn có một linh trận nho nhỏ khiến bên trong có thể chứa được lượng lớn thủy linh lực, có thể dùng uống luôn, cũng có lợi đối với cơ thể.

Hai người nghiên cứu trận pháp đến say mê, chờ Lan Phi tìm đến nói cha mẹ cậu ta đã đến thì họ đã giải quyết xong vấn đề nước, bắt đầu nghiên cứu sang vấn đề bếp ga. Thước Nhạc cảm thấy họ hoàn toàn có thể dùng trận pháp và nguyên tinh làm ra những thứ đồ hiện đại. Vừa bảo vệ môi trường, vừa mỹ quan.

Đi vào tiền viện, họ thấy Lan Y đang đưa xe và ngựa đến chuồng ngựa ở Đông Thiên viện. Đám Lan thúc đang đứng trong sân nhìn ngăm xung quanh, lần này cả nhà đều đến, Lan thúc, Lan thẩm, Lan Ngọc còn có thêm cả Sâm Kỳ, Tiền đại ca, đại tẩu.

Khúc Phàm liếc mắt liền nhìn thấy Sâm Kỳ, chủ yếu bởi cậu ta rất giống với Sâm Ba. Trước đó còn bởi vì muốn đến đây, hắn còn cố ý học nói chuyện hai ngày với Sâm Ba. Ngôn ngữ ở địa phương này so với việc nói là ngôn ngữ khác thì nên nói là tiếng địa phương còn tốt hơn, chỉ cần chú ý phát âm thì sẽ học được. Đám nhóc nhà họ lúc trước khi dạy Sâm Ba cũng đã học được cách nói chuyện, hắn không ngờ rằng sẽ có khi dung tới. Chờ đến lúc truyền tống trận được khai thông, cũng đưa Sâm Ba về thăm nhà đi thôi. Hắn cũng muốn khảo sát Sâm Kỳ một chút, nếu thích hợp thì cũng thu nhận. Bọn họ nếu nói từ góc độ môn phái thì cũng không hưng vượng, vẫn quá đơn bạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Không Gian Đi Tu Hành: Kim Liên Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook