Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 8: Tần Dã Gặp Nguy Hiểm
Đông Cầu Vương
28/08/2023
Dung Yên đứng lên, từ trên cao nhìn xuống người đang co ro nằm liệt trên mặt đất, "Cút."
Ánh mắt của cô giờ phút này sắc bén, quanh thân tràn ngập khí thế, làm cho người vừa trải qua đau đớn là Cổ Lan có chút sợ hãi.
Lập tức vừa đi vừa bò ra xa… …
Dung Yên nhìn bóng người đang chật vật bỏ chạy đi xa, cười nhạo một tiếng, lá gan chỉ có một chút như này thôi sao?
Cô quay đầu lại thì thấy có một cậu nhóc đứng bên cạnh đang hoảng sợ trừng lớn đôi mắt, còn nuốt nước miếng.
Dung Yên:......?
Cô có đáng sợ như vậy sao?
Tần Dư thấy ánh mắt của cô nhìn qua, trong lòng run lên.
Mẹ ơi! Anh cả cưới một người chị dâu thật đáng sợ!
Lúc nãy — cậu ấy tận mắt nhìn thấy người chị dâu này nhu nhu nhược nhược, thế mà lại bẻ gãy tay người kia như bẻ dưa giòn.
Cậu ấy có thể nhìn thấy rõ ràng bàn tay kia rủ xuống như thế nào.
Sau đó qua một lúc thì bàn tay này lại ổn rồi.
Dung Yên bật cười, ngay lập tức trở nên dịu dàng.
"Đi vào thôi! Chị lấy đồ ăn ngon cho em ăn!"
Phản ứng trong tiềm thức của Tần Dư là — chị ấy muốn độc chết mình sao?
Lập tức xoay người chạy vào trong sân, rồi chạy ngay vào trong phòng.
Dung Yên: ……?
Cậu nhóc này không phải đang quá cảnh giác sao?
Nhưng mà nghĩ đến kết cục trong sách của cả gia đình này, cô không khỏi có chút thổn thức.
Ở trong sách, kết cục của cậu em chồng này — còn có cô em chồng đều rất thảm.
Cô em chồng thì bị lừa bán, còn lại cậu em chồng trên đường đi tìm em gái thì bị đánh gãy chân, cả đời tàn tật.
Dẫn đến việc cậu ấy phát điên rồi chết mòn trong chính căn phòng rách nát của mình.
Nghĩ đến đây trong lòng Dung Yên rất khó chịu, nguyên chủ cùng gia đình này thảm như vậy, bởi vì ở trong sách thì bọn họ chính là công cụ của nữ chính.
Chỉ cần bọn họ…Đặc biệt là nguyên chủ càng thảm thì nữ chính lại càng vui vẻ.
Xùy, ĐMM công cụ người cái gì chứ!
Nếu cô đã quay về, cô không chỉ muốn thay đổi vận mệnh của chính mình, mà cô cũng muốn thay đổi vận mệnh của ba người nhà họ Tần này.
Mệnh của tôi là do tôi chứ không do sách.
Đột nhiên cô lại nhớ tới một việc trong sách, đó chính là vào buổi tối hôm nay hình như Tần Dã đã chết trong một vụ tai nạn?
Sắc mặt cô biến đổi, lập tức mặc kệ những chuyện khác, nói to vào trong sân: "Các em ngoan ngoãn ở nhà, chị lên núi tìm anh của em."
Sau khi nói xong những lời này, cô nhanh chân chạy về phía ngọn núi…
Hai anh em ở trong nhà đều nghe được những lời chị dâu nói.
"Anh trai, chúng ta làm sao bây giờ? Trời đã tối rồi sao chị dâu còn đi lên núi làm gì?" Tần Mai có chút bất an.
Tần Dư nghĩ đến bộ dáng lợi hại lúc đó của chị dâu, "...Chắc là không có chuyện gì đâu, chúng ta chờ một chút…"
Không phải cậu ấy không nghĩ đến việc đi lên núi tìm người trở về, nhưng mà anh trai của cậu ấy đã nói rõ ràng là không cho cậu ấy lên núi.
Nếu không, anh cả sẽ tức giận.
Tần Dã ở trên núi đúng là gặp phải kiếp nạn sinh tử, anh đang chiến đấu với một con lợn rừng……Có lẽ tất cả xui xẻo đều tập trung ở một nơi.
Mười lăm phút trước, anh không cẩn thận bị rắn độc cắn, đáng lẽ ra sẽ không thể tỉnh lại nữa.
Tuy rằng anh đã kịp tời dùng dao khoét vết cắn và nặn độc tố ra, nhưng vẫn còn sót lại một ít chất độc khiến anh hoa mắt chóng mặt.
Nhưng mà anh vẫn phải sốc lại tinh thần để đối phó với nguy cơ trước mặt bởi vì……anh không thể chết được!
Ánh mắt của cô giờ phút này sắc bén, quanh thân tràn ngập khí thế, làm cho người vừa trải qua đau đớn là Cổ Lan có chút sợ hãi.
Lập tức vừa đi vừa bò ra xa… …
Dung Yên nhìn bóng người đang chật vật bỏ chạy đi xa, cười nhạo một tiếng, lá gan chỉ có một chút như này thôi sao?
Cô quay đầu lại thì thấy có một cậu nhóc đứng bên cạnh đang hoảng sợ trừng lớn đôi mắt, còn nuốt nước miếng.
Dung Yên:......?
Cô có đáng sợ như vậy sao?
Tần Dư thấy ánh mắt của cô nhìn qua, trong lòng run lên.
Mẹ ơi! Anh cả cưới một người chị dâu thật đáng sợ!
Lúc nãy — cậu ấy tận mắt nhìn thấy người chị dâu này nhu nhu nhược nhược, thế mà lại bẻ gãy tay người kia như bẻ dưa giòn.
Cậu ấy có thể nhìn thấy rõ ràng bàn tay kia rủ xuống như thế nào.
Sau đó qua một lúc thì bàn tay này lại ổn rồi.
Dung Yên bật cười, ngay lập tức trở nên dịu dàng.
"Đi vào thôi! Chị lấy đồ ăn ngon cho em ăn!"
Phản ứng trong tiềm thức của Tần Dư là — chị ấy muốn độc chết mình sao?
Lập tức xoay người chạy vào trong sân, rồi chạy ngay vào trong phòng.
Dung Yên: ……?
Cậu nhóc này không phải đang quá cảnh giác sao?
Nhưng mà nghĩ đến kết cục trong sách của cả gia đình này, cô không khỏi có chút thổn thức.
Ở trong sách, kết cục của cậu em chồng này — còn có cô em chồng đều rất thảm.
Cô em chồng thì bị lừa bán, còn lại cậu em chồng trên đường đi tìm em gái thì bị đánh gãy chân, cả đời tàn tật.
Dẫn đến việc cậu ấy phát điên rồi chết mòn trong chính căn phòng rách nát của mình.
Nghĩ đến đây trong lòng Dung Yên rất khó chịu, nguyên chủ cùng gia đình này thảm như vậy, bởi vì ở trong sách thì bọn họ chính là công cụ của nữ chính.
Chỉ cần bọn họ…Đặc biệt là nguyên chủ càng thảm thì nữ chính lại càng vui vẻ.
Xùy, ĐMM công cụ người cái gì chứ!
Nếu cô đã quay về, cô không chỉ muốn thay đổi vận mệnh của chính mình, mà cô cũng muốn thay đổi vận mệnh của ba người nhà họ Tần này.
Mệnh của tôi là do tôi chứ không do sách.
Đột nhiên cô lại nhớ tới một việc trong sách, đó chính là vào buổi tối hôm nay hình như Tần Dã đã chết trong một vụ tai nạn?
Sắc mặt cô biến đổi, lập tức mặc kệ những chuyện khác, nói to vào trong sân: "Các em ngoan ngoãn ở nhà, chị lên núi tìm anh của em."
Sau khi nói xong những lời này, cô nhanh chân chạy về phía ngọn núi…
Hai anh em ở trong nhà đều nghe được những lời chị dâu nói.
"Anh trai, chúng ta làm sao bây giờ? Trời đã tối rồi sao chị dâu còn đi lên núi làm gì?" Tần Mai có chút bất an.
Tần Dư nghĩ đến bộ dáng lợi hại lúc đó của chị dâu, "...Chắc là không có chuyện gì đâu, chúng ta chờ một chút…"
Không phải cậu ấy không nghĩ đến việc đi lên núi tìm người trở về, nhưng mà anh trai của cậu ấy đã nói rõ ràng là không cho cậu ấy lên núi.
Nếu không, anh cả sẽ tức giận.
Tần Dã ở trên núi đúng là gặp phải kiếp nạn sinh tử, anh đang chiến đấu với một con lợn rừng……Có lẽ tất cả xui xẻo đều tập trung ở một nơi.
Mười lăm phút trước, anh không cẩn thận bị rắn độc cắn, đáng lẽ ra sẽ không thể tỉnh lại nữa.
Tuy rằng anh đã kịp tời dùng dao khoét vết cắn và nặn độc tố ra, nhưng vẫn còn sót lại một ít chất độc khiến anh hoa mắt chóng mặt.
Nhưng mà anh vẫn phải sốc lại tinh thần để đối phó với nguy cơ trước mặt bởi vì……anh không thể chết được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.