Mang Theo Không Gian Xuyên Đến Năm 70 Nuôi Con
Chương 9: Chiến Với Cô Em Chồng 2
Lê Tô Tô
02/06/2024
Kiều Nhiễm bật cười: "Cái nhà này tuy không tới lượt tôi làm chủ nhưng cô ăn hết lương thực đổi từ công điểm chúng tôi kiếm được, chiếm luôn phần tiền lương chồng tôi làm ra, tôi còn không thể nói cô vài câu?"
"Con khốn, ba mẹ còn chưa nói tôi, không tới lượt chị nói." Giang Ái Anh vọt tới trước mặt Kiều Nhiễm, vươn tay ra chuẩn bị tát một cái.
Tuy nhiên, còn không chờ cái tát của Giang Ái Anh hạ xuống, Kiều Nhiễm cũng đã tát vào mặt Giang Ái Anh một cái nổ đom đóm mắt.
Chờ Giang Ái Anh phản ứng lại, trên mặt đã nổi lên dấu bàn tay đỏ chót, đau rát vô cùng.
Cùng lúc đó, Thái Kim Hoa làm việc ở bên ngoài trở về bắt gặp tình cảnh này.
Thái Kim Hoa một người cưng chìu Giang Ái Anh như bảo bối tự nhiên không thể nhìn nổi con gái bị người khác đánh như vậy, đối phương còn là đứa con dâu Kiều Nhiễm.
"Kiều Nhiễm, con đàn bà như mày sao có thể ác độc như vậy? Chính em gái ruột của chồng mà mày còn dám đánh, mày có còn là người không?" Thái Kim Hoa vọt tới trước mặt Kiều Nhiễm chửi đổng lên.
"Mẹ nói như vậy không đúng, tôi tát cô ta là bởi vì cô ta ra tay trước với người chị dâu là tôi. Tôi chỉ đáp trả lại, dạy dỗ cô ta một chút mà thôi, như vậy có lỗi gì sao?"
Thái Kim Hoa nhe răng trợn mắt chỉ vào mặt Kiều Nhiễm, ánh mắt kia như hận không thể nuốt sống Kiều Nhiễm: "Em chồng mày có gì không tốt thì cũng là tao và ba nó dạy dỗ, làm gì đến lượt đứa chị dâu như mày quan tâm?"
"Mẹ không thể nói vậy được, em chồng không hiểu chuyện, tôi dạy dỗ một chút thì đã sao, miễn cho đi ra ngoài bị người khác nói nhà chúng ta không có giáo dục."
"Con mẹ mày, sao mày tàn nhẫn vậy? Mày nói tao nghe coi em chồng mày không có giáo dục thế nào? Nó vẫn còn nhỏ, không đi làm việc thì đã sao? Mày làm chị dâu không biết xót thương em thì thôi lại cứ ép nó phải ra ngoài làm việc, mày không chịu nổi khi em chồng mày được sống thoải mái hả?"
Kiều Nhiễm nghe cái lí do thoái thác của Thái Kim Hoa mà tức đến buồn cười, tính tình lười như hủi của Giang Ái Anh không thoát được quan hệ với cách nuôi dạy con của bà Thái Kim Hoa.
"Cô ta còn nhỏ? Đã mười tám rồi còn nhỏ là nhỏ chỗ nào? Đông Thăng, Yến Yến không nhỏ hơn cô ta à? Tụi nó đã biết đi ra ngoài làm việc rồi đấy mẹ ạ, không lẽ chỉ có một mình cô ta quý giá thôi sao?
Sống mà chỉ biết ăn không biết làm, đi theo chủ nghĩa hưởng lạc, trông cậy hết vào cả nhà chúng ta kiếm công điểm nuôi cô ta, hầu hạ cô ta, đây là kiểu sống của tiểu thư giai cấp địa chủ.
Nếu có ngày bị người khác tố cáo, toàn gia chúng ta cũng sẽ xui xẻo cùng!"
Mấy cô con dâu khác của Giang gia cũng đã sớm chướng mắt Giang Ái Anh.
Thấy Kiều Nhiễm dạy dỗ Giang Ái Anh, bọn họ đến xem náo nhiệt. Không ai giúp đỡ cô ta, nhưng e ngại Thái Kim Hoa, họ cũng không dám ra mặt ủng hộ Kiều Nhiễm.
"Con khốn, ba mẹ còn chưa nói tôi, không tới lượt chị nói." Giang Ái Anh vọt tới trước mặt Kiều Nhiễm, vươn tay ra chuẩn bị tát một cái.
Tuy nhiên, còn không chờ cái tát của Giang Ái Anh hạ xuống, Kiều Nhiễm cũng đã tát vào mặt Giang Ái Anh một cái nổ đom đóm mắt.
Chờ Giang Ái Anh phản ứng lại, trên mặt đã nổi lên dấu bàn tay đỏ chót, đau rát vô cùng.
Cùng lúc đó, Thái Kim Hoa làm việc ở bên ngoài trở về bắt gặp tình cảnh này.
Thái Kim Hoa một người cưng chìu Giang Ái Anh như bảo bối tự nhiên không thể nhìn nổi con gái bị người khác đánh như vậy, đối phương còn là đứa con dâu Kiều Nhiễm.
"Kiều Nhiễm, con đàn bà như mày sao có thể ác độc như vậy? Chính em gái ruột của chồng mà mày còn dám đánh, mày có còn là người không?" Thái Kim Hoa vọt tới trước mặt Kiều Nhiễm chửi đổng lên.
"Mẹ nói như vậy không đúng, tôi tát cô ta là bởi vì cô ta ra tay trước với người chị dâu là tôi. Tôi chỉ đáp trả lại, dạy dỗ cô ta một chút mà thôi, như vậy có lỗi gì sao?"
Thái Kim Hoa nhe răng trợn mắt chỉ vào mặt Kiều Nhiễm, ánh mắt kia như hận không thể nuốt sống Kiều Nhiễm: "Em chồng mày có gì không tốt thì cũng là tao và ba nó dạy dỗ, làm gì đến lượt đứa chị dâu như mày quan tâm?"
"Mẹ không thể nói vậy được, em chồng không hiểu chuyện, tôi dạy dỗ một chút thì đã sao, miễn cho đi ra ngoài bị người khác nói nhà chúng ta không có giáo dục."
"Con mẹ mày, sao mày tàn nhẫn vậy? Mày nói tao nghe coi em chồng mày không có giáo dục thế nào? Nó vẫn còn nhỏ, không đi làm việc thì đã sao? Mày làm chị dâu không biết xót thương em thì thôi lại cứ ép nó phải ra ngoài làm việc, mày không chịu nổi khi em chồng mày được sống thoải mái hả?"
Kiều Nhiễm nghe cái lí do thoái thác của Thái Kim Hoa mà tức đến buồn cười, tính tình lười như hủi của Giang Ái Anh không thoát được quan hệ với cách nuôi dạy con của bà Thái Kim Hoa.
"Cô ta còn nhỏ? Đã mười tám rồi còn nhỏ là nhỏ chỗ nào? Đông Thăng, Yến Yến không nhỏ hơn cô ta à? Tụi nó đã biết đi ra ngoài làm việc rồi đấy mẹ ạ, không lẽ chỉ có một mình cô ta quý giá thôi sao?
Sống mà chỉ biết ăn không biết làm, đi theo chủ nghĩa hưởng lạc, trông cậy hết vào cả nhà chúng ta kiếm công điểm nuôi cô ta, hầu hạ cô ta, đây là kiểu sống của tiểu thư giai cấp địa chủ.
Nếu có ngày bị người khác tố cáo, toàn gia chúng ta cũng sẽ xui xẻo cùng!"
Mấy cô con dâu khác của Giang gia cũng đã sớm chướng mắt Giang Ái Anh.
Thấy Kiều Nhiễm dạy dỗ Giang Ái Anh, bọn họ đến xem náo nhiệt. Không ai giúp đỡ cô ta, nhưng e ngại Thái Kim Hoa, họ cũng không dám ra mặt ủng hộ Kiều Nhiễm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.