Mang Theo Không Gian Xuyên Đến Những Năm 60: Tôi Được Thừa Kế Hàng Tỉ Tài Sản
Chương 7:
Ái Cật Thổ Đậu Ti Đích Nam Nam
28/09/2024
Chủ trang trại là một người đàn ông trung niên, dáng vẻ chất phác nhưng khuôn mặt đượm buồn, như đang có chuyện phiền lòng.
Giản Thư tiến lại gần hỏi: “Bác ơi, bác định bán lại trang trại này sao?” Người chủ thấy một cô gái trẻ tới hỏi thăm, mặc dù nghĩ cô không có khả năng mua nhưng vẫn kiên nhẫn đáp: “Đúng vậy, nhà tôi có chút việc cần tiền gấp, nên đành phải bán lại trang trại này.” Thấy người chủ trang trại có thái độ tốt, không vì cô còn trẻ mà xem thường, Giản Thư tiếp tục hỏi: “Bác định bán cả trang trại hay chỉ bán từng loại vật nuôi riêng lẻ?” “Bán thế nào cũng được, tùy vào nhu cầu của cô, muốn mua kiểu nào cũng được.” “Nhà cháu cũng có một trang trại, đang muốn mở rộng quy mô.
Bác tính giúp cháu giá của toàn bộ vật nuôi còn lại ở đây, nếu hợp lý thì cháu sẽ mua hết.” Giản Thư lấy cớ để dễ giải thích, thật ra cô muốn mua tất cả ở đây cho đỡ mất công đi lại nhiều lần, vừa tránh gây sự chú ý.
Người chủ nhìn Giản Thư, có vẻ không tin tưởng lắm: “Cô định mua hết sao? Dù không còn nhiều nhưng cũng là một số tiền lớn.
Cô có muốn gọi cho người nhà đến xem thử không?” Người chủ trang trại lo lắng Giản Thư không quyết định được, bèn hỏi: "Cô có chắc muốn mua hết không?" “Đúng vậy, cháu muốn mua hết.
Ba mẹ cháu rất bận, không có thời gian, nên cháu có thể quyết định,” Giản Thư đáp.
Người chủ vừa nói vừa tính toán: “Dạo gần đây tôi đã bán bớt khá nhiều, chỉ còn lại một số lượng không nhiều lắm.
Nhưng cô yên tâm, những con vật này đều khỏe mạnh, không phải loại ốm yếu, chọn dư lại đâu.
Chúng đều là giống tốt, tôi đã chọn lựa kỹ, không dễ bị bệnh, thịt lại ngon, rất dễ bán.” Ông bắt đầu liệt kê: “Có 20 con gà trống, 200 con gà mái, đều là giống gà ta chính hiệu, phần lớn đang trong thời kỳ đẻ trứng, có thể tiếp tục ấp trứng sinh nở.
Còn có 1.000 con gà con.
Vịt thì có 50 con vịt đực, 100 con vịt cái, và 500 con vịt con.
Ngoài ra còn có 4 con trâu đực, 20 con bò cái, 40 con bê, 3 con lợn đực, 30 con lợn nái và 50 con lợn con.
Dê thì còn 5 con dê đực, 30 con dê cái và 50 con dê non.
Nếu cô muốn mua tất cả thì tôi để giá mềm cho cô, 100 triệu là được.” Giản Thư tính toán một hồi thấy mức giá này hợp lý, liền đồng ý: “Được, cháu sẽ mua hết.
Nhưng mà bác ơi, số lượng này nhiều quá, xe tải của nhà cháu hiện đang đi vận chuyển khắp nơi, không đủ xe để chở hết ngay được.
Chắc phải mất vài chuyến.
Trang trại của nhà cháu cũng khá xa, mỗi chuyến đi về sẽ mất khá nhiều thời gian.
Hôm nay cũng muộn rồi, hay là bác để lại chìa khóa cho cháu, để cháu thu xếp dần.
Cháu sẽ đưa trước tiền đặt cọc cho bác.” Người chủ suy nghĩ một lát rồi gật đầu.
Ông thấy mấy ngày nay bận bịu, chưa về nhà được, nay lại gặp người khách hào phóng thế này, ông cũng muốn về nghỉ ngơi một chút.
Trang trại giờ chẳng còn mấy thứ giá trị, mọi thứ gần như đã bán hết, nên ông đồng ý.
Thế là, Giản Thư chuyển khoản 110 triệu, người chủ để lại chìa khóa rồi rời đi, hẹn hai ngày sau sẽ quay lại nhận chìa khóa.
Sau khi người chủ đi, Giản Thư khóa cửa trang trại rồi cũng ra về.
Giản Thư tiến lại gần hỏi: “Bác ơi, bác định bán lại trang trại này sao?” Người chủ thấy một cô gái trẻ tới hỏi thăm, mặc dù nghĩ cô không có khả năng mua nhưng vẫn kiên nhẫn đáp: “Đúng vậy, nhà tôi có chút việc cần tiền gấp, nên đành phải bán lại trang trại này.” Thấy người chủ trang trại có thái độ tốt, không vì cô còn trẻ mà xem thường, Giản Thư tiếp tục hỏi: “Bác định bán cả trang trại hay chỉ bán từng loại vật nuôi riêng lẻ?” “Bán thế nào cũng được, tùy vào nhu cầu của cô, muốn mua kiểu nào cũng được.” “Nhà cháu cũng có một trang trại, đang muốn mở rộng quy mô.
Bác tính giúp cháu giá của toàn bộ vật nuôi còn lại ở đây, nếu hợp lý thì cháu sẽ mua hết.” Giản Thư lấy cớ để dễ giải thích, thật ra cô muốn mua tất cả ở đây cho đỡ mất công đi lại nhiều lần, vừa tránh gây sự chú ý.
Người chủ nhìn Giản Thư, có vẻ không tin tưởng lắm: “Cô định mua hết sao? Dù không còn nhiều nhưng cũng là một số tiền lớn.
Cô có muốn gọi cho người nhà đến xem thử không?” Người chủ trang trại lo lắng Giản Thư không quyết định được, bèn hỏi: "Cô có chắc muốn mua hết không?" “Đúng vậy, cháu muốn mua hết.
Ba mẹ cháu rất bận, không có thời gian, nên cháu có thể quyết định,” Giản Thư đáp.
Người chủ vừa nói vừa tính toán: “Dạo gần đây tôi đã bán bớt khá nhiều, chỉ còn lại một số lượng không nhiều lắm.
Nhưng cô yên tâm, những con vật này đều khỏe mạnh, không phải loại ốm yếu, chọn dư lại đâu.
Chúng đều là giống tốt, tôi đã chọn lựa kỹ, không dễ bị bệnh, thịt lại ngon, rất dễ bán.” Ông bắt đầu liệt kê: “Có 20 con gà trống, 200 con gà mái, đều là giống gà ta chính hiệu, phần lớn đang trong thời kỳ đẻ trứng, có thể tiếp tục ấp trứng sinh nở.
Còn có 1.000 con gà con.
Vịt thì có 50 con vịt đực, 100 con vịt cái, và 500 con vịt con.
Ngoài ra còn có 4 con trâu đực, 20 con bò cái, 40 con bê, 3 con lợn đực, 30 con lợn nái và 50 con lợn con.
Dê thì còn 5 con dê đực, 30 con dê cái và 50 con dê non.
Nếu cô muốn mua tất cả thì tôi để giá mềm cho cô, 100 triệu là được.” Giản Thư tính toán một hồi thấy mức giá này hợp lý, liền đồng ý: “Được, cháu sẽ mua hết.
Nhưng mà bác ơi, số lượng này nhiều quá, xe tải của nhà cháu hiện đang đi vận chuyển khắp nơi, không đủ xe để chở hết ngay được.
Chắc phải mất vài chuyến.
Trang trại của nhà cháu cũng khá xa, mỗi chuyến đi về sẽ mất khá nhiều thời gian.
Hôm nay cũng muộn rồi, hay là bác để lại chìa khóa cho cháu, để cháu thu xếp dần.
Cháu sẽ đưa trước tiền đặt cọc cho bác.” Người chủ suy nghĩ một lát rồi gật đầu.
Ông thấy mấy ngày nay bận bịu, chưa về nhà được, nay lại gặp người khách hào phóng thế này, ông cũng muốn về nghỉ ngơi một chút.
Trang trại giờ chẳng còn mấy thứ giá trị, mọi thứ gần như đã bán hết, nên ông đồng ý.
Thế là, Giản Thư chuyển khoản 110 triệu, người chủ để lại chìa khóa rồi rời đi, hẹn hai ngày sau sẽ quay lại nhận chìa khóa.
Sau khi người chủ đi, Giản Thư khóa cửa trang trại rồi cũng ra về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.