Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Chương 118: Pn3

Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường

27/11/2016

Lữ hành vẫn còn tiếp tục, bốn người kết bạn đơn giản thống khoái dạo chơi trên Minh Nguyệt đại lục, cho dù đây là nơi bạn họ có thời gian sinh hoạt dài nhất, lại bởi vì nhiều chuyện chung quanh, địa phương đi qua ngược lại phần lớn là trên Thần Hiên đại lục.

Nhưng có một ngày thời điểm đi dạo trong thành trấn, bỗng nghe được bên cạnh có người thảo luận về bí cảnh Tiểu tiên giới

“Bí cảnh Tiểu tiên giới không phải đã bị hủy diệt sao” Trần Lạc nghi hoặc nhìn nguyên thân “Lần trước…”

Nguyên thân chọn mày, nhìn qua rất là đắc ý “Nguyên lai bí cảnh Tiểu tiên giới nơi ngươi đã biến mất, bất quá nơi này không sao. Chúng ta đại náo bí cảnh nhưng không diệt hết sinh linh bên trong. Bí cảnh Tiểu tiên giới tốt xấu còn có thể chống đỡ thêm một hai trăm năm.”

“Là vậy sao!” Nhãn tình Trần Lạc sáng lên, bắt lấy Hồ Hồ đang vù vù ngủ trên vai, tâm huyết dâng trào đề nghị “Chúng ta vào xem đi”

“Ân? Đi vào trong đó? Nhưng mà trên Kim Đan kì không thể tiến vào a” Nguyên thân dùng tay sờ cằm thật sự tự hỏi vấn đề này, càng nghĩ càng phức tạp, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha “Độ khó thao tác quá lớn, căn bản vào không được”

Trần Lạc thật sự muốn vào bí cảnh Tiểu tiên giới dạo một vòng. Năm đó cậu chiếm được truyền thừa cuối cùng của Hàm Thần chân nhân từ bên trong bí cảnh, cũng tương đương với cầm đi trung tâm sinh tồn của bí cảnh, mất đi đồ vật quan trọng nhất, bí cảnh lại bởi vì một phen động tác lớn của Trần Lăng cùng Thân Phồn mà đại thương nguyên khí, sau khi bọn họ rời khỏi, liền bị hủy diệt.

Tại thế giới kia của cậu, bí cảnh Tiểu tiên giới có hồi ức đau thảm nhất giữa cậu cùng Trần Lăng đã biến mất với thiên địa, nhưng nơi này vẫn còn, cậu còn có cơ hội đi liếc mắt nhìn một cái, nếu chỉ bởi vì nguyên nhân tu vi mà không vào được, tâm lý Trần Lạc sẽ có chút không cam

“Nếu chúng ta áp xúc tu vi của mình thì sao?” Trần Lạc nghĩ nghĩ, chậm rãi nói “ Tuy chưa có tu sĩ Độ Kiếp kì thử che dấ́u tu vi để tiến vào bí cảnh Tiểu tiên giới, nhưng chỉ cần chúng ta tận lực cẩn thận, sẽ không ́ có vấn đề”

Ánh mắt cậu sáng ngời như sao, dễ dàng thuyết phục tất cả người nhìn “Đây là cơ hội khó có được, thật sự không thử một chút sao?”

Nguyên thân cùng cậu tâm ý tương thông là người thứ nhất đứng dậy, nói “Là một ý kiến hay, cho dù vào không được cũng không tổn thương tánh mạng, chúng ta đi thôi!”

Hai người bọn họ đều quyết tâm muốn đi bí cảnh Tiểu tiên giới, Trần Lăng cùng Quân Lăng Vũ đâu dám không nghe, lúc này liền thay đổi phương hướng đến thông đạo gần đây nhất

Lại nói, thông đạo gần đây nhất chính là tọa lạc tại Tân Linh thành kia

Vị trị địa lý đặc biệt làm Tân Linh thành hình thành môi trường riêng biệt, một nửa nóng rực, một nửa lại lạnh như băng, địa phương như vậy chỉ sợ tìm khắp thế giới cũng chỉ có một chỗ này. (từng đọc qt bôi đen -> (cái này ai đọc qt trước thì mình ko edit sai đâu, chắc tác giả viết nhầm đó, tại mấy chương trước tả TLT là nửa nóng nửa lạnh chứ ko lạnh hoàn toàn đâu, mạn phép sửa lại)

Thời điểm xuyên qua nơi này Trần Lạc bỗng nhiên nói với Trần Lăng “Chúng ta bỗng nhiên biến mất trước mắt bao người, Minh Nguyệt đại lục có thể lại hỗn loạn hay không?”

Trần Lăng nhẹ nhàng mỉm cười, hoàn toàn không để chuyện này ở trong lòng “Nếu trở về, ta tự nhiên có thể làm tất cả người muốn nổi loạn ngoan ngoan nghe lời, nếu chúng ta không quay về, cứ để nó loạn, nhóm ma tu vốn không cần cái gì tôn chủ”

Ma tu hướng tới tự do lại muốn chụp lên mình một tầng gông xiềng, để cho mình bị người khác quản chế, chẳng phải là sự tình thực buồn cười

“Minh Nguyệt đại lục trước khi Huyết tôn thượng vị chẳng phải cũng loạn thành một đoàn, bên trong ma tu khi đó ngược lại xuất hiện không ít cường giả, thiếu chúng ta nói không chừng là một chuyện tốt” Trần Lăng nhẹ nhàng bâng quơ đáp

Trần Lạc liền dùng một loại ánh mắt mới lạ nhìn hắn “Ta còn tưởng ngươi không quan tâm ma tu, không ngờ nghiên cứu sâu như vậy”

Khóe môi Trần Lăng mềm nhẹ gợi lên một tia cười nhạt, có chút bấ́t đắc dĩ, có chút buồn cười “Nói bừa ngươi cũng tin thật” Lại tại thời điểm Trần Lạc thẹn quá thành giận làm bộ đánh tới liền xin khoan dung lánh đi

“Nghĩ nhiều như thế làm gì, ta có năng lực cho ngươi sống tốt, thế đủ rồi” Trần Lăng thu liễm ý cười, ánh mắt của hắn kiên định như thế, ánh mắt của hán đáng tin cậy như thế, làm Trần Lạc cũng chậm rãi lộ ra ý cười

Cậu quay đầu không nhìn Trần Lăng, thông đạo hiện ra ngay phía trước, dưới chân mãnh liệt tăng tốc, La Linh kiếm vượt qua nguyên thân cùng Quân Lăng Vũ, là người đầu tiên lao vào thông đạo

Lạnh như băng cùng nóng bức cực hạn toàn bộ bị cậu vứt ra sau đầu, tiểu hồ ly đón thanh phong cùng dương quang khoan khoái kêu lên, Trần Lạc sờ sờ đầu nhỏ của nó, hô “Hồ Hồ, giải trừ tất cả ảo thuật”

Hai bên thông đạo đều có năm tu sĩ xếp thành hàng canh gác, một đường này của bọn họ là nhờ ảo thuật của Hồ Hồ che dấu, một tiếng ra lệnh này của Trần Lạc, bốn người nhập cư trái phép liền hoàn toàn bại lộ dưới mí mắt thủ vệ

Tiếng cảnh báo vang lên chung quanh, Trần Lạc tại phía trước nhất mềm nhẹ cười “Từ hiện tại đều tự mình ngụy trang, để xem ai là người thứ nhất tiến vào bí cảnh, bị bắt liền tính là knock-out”

“Nhưng nếu bí cảnh còn chưa mở ra thì sao?” Nguyên thân hoang mang rối loạn hỏi

Trần Lạc ôn nhu nhìn chăm chú cậu “Không có khả năng này” Cậu nắm lấy Hồ Hồ, nháy mắt áp chế tu vi đến Kim Đan kì, tốc độ lại tăng thêm một tầng “Đi trước một bước”

Tại sau cậu, Trần Lăng đã tiếp nhận xong vèo vượt qua hai người Quân Lăng Vũ, gắt gao đi theo…Không, hắn bị thủ vệ ngăn cản rồi



Quân Lăng Vũ cùng nguyên thân sớm có chuẩn bị dễ dàng thoát qua từ hai bên hắn, nháy mắt vượt qua Trần Lăng, đuổi theo Trần Lạc

“Lăng ca ta tăng tốc đây!” Nguyên thân vứt ra một câu, lại quay đầu đã bị Quân Lăng Vũ vượt qua “A a a! Lăng Vũ thật giảo hoạt!”

Trần Lăng lạnh mặt nhìn bọn họ vượt qua, mà vài cái tiên tu trước mặt toàn thân đều võ trang đầy đủ đang cảnh giác nhìn hắn “Đừng mong trốn…ngăn hắn lại!”

Phệ Linh kiếm xoay người một cái, nhấc lên một trận cuồng phong, nhóm tiên tu thực lực xa xỉ nháy mắt bị cuồng phong quăng ra ngoài, sau khi khôi phục lại cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng Trần Lăng

“Thông báo các đại chưởng môn! Có bốn ma tu Ma Đan kì xông qua thông đạo! Thỉnh cầu viện trợ!”

Áp chế tu vi đến Kim Đan kì, tại cuộc chiến truy đuổi siêu cao tốc không gián đoạn cùng toàn bộ tu tiên giới, xu hướng ngụy trang của bốn người một thú càng ngày càng hoàn mỹ. Chờ đến thời điểm khoảng cách không sai biệt lắm, Trần Lạc bắt đầu kêu gọi lực lượng trong La Linh kiếm, trung tâm bí cảnh Tiểu tiên giới chính là truyền thừa của Hàm Thần chân nhân, cậu đã có cả hai phần của truyền thừa này, đạt được trung tâm tự nhiên trở thành chủ nhân bí cảnh, khống chế thời gian bí cảnh mở ra vãn là có thể

Đau lòng xé mở phù chú che dấu cao giai, lão đại ma tu mang theo chúng tiểu đệ ma tu giấu ở đỉnh núi, lỗ mũi hừ khí “Đều chú ý cho ta, chờ thời điểm nhiều người bọn hắn tiến vào nhất, chúng ta liền đi vào, chỉ cần trà trộn vào bên trong tiên tu, đều là điểm sáng, ai cũng phân biệt được người nào là ma tu!”

Các tiểu đệ sôi nổi đáp “Nhớ kĩ lão đại!” “Chúng ta nhất định tuân thủ nghiêm khắc!”

“Lão đại đó là cái gì?”

“Ân?” Lão đại ma tu híp mắt nhìn phương hướng tiểu đệ chỉ

Bốn người khống chế phi kiếm tốc độ như tia chớp, ma khí như mây bay đến, trong khoảnh khắc xuất hiện phía trên hội trường, trong đó có một người thủy chung chiếm vị trí đầu lĩnh, sau khi nhìn thấy cự thạch nơi cửa vào bí cảnh Tiểu tiên giới rất xa đang chậm rãi dâng lên, thậm chí phất phất tay có chút kiêu ngạo nói với mấy người phía sau “Xem ra là ta thắng!”

“Mẹ nó, đủ can đảm a!” Lão đại ma tu lắc đầu, trong lòng lại không cho rằng bốn người này có thể xông vào bí cảnh Tiểu tiên giới. Điểm ấy kinh nghiệm của hắn cũng là được dạy vào một lần mất đi sư phụ

Nhưng ngoài dự đoán, cái người đầu lĩnh kia thế nhưng nhẹ nhàng tránh thoát phép thuạt của vài cái trưởng lão, trong tiếng kinh hô của một đám đệ tử hậu phương cầm thẻ bài trong tay, đoạt đi một cái thẻ bài

“Là ma tu!” Bên trong đệ tử sinh ra rối loạn

Tuy Trần Lạc là một tiên tu khí tức thuần khiết, nhưng mấy người phía sau cậu kia căn bản là không có che dấu cả người ma khí, nhất thời đưa tới kinh hô, đột nhiên khiến cho tất cả mọi người cảnh giác ba người này, trưởng lão các môn phái lập tức trở về bảo hộ đệ tử nhà mình. Vì hiệu suất, ba người Quân Lăng Vũ đành phải buông tha thẻ bài cách gần đây nhất, ngược lại tìm người Tán Minh Tu mà xuống tay

Mà lúc này nhóm ma tu sớm có được thẻ bài, đang vây xem từ xa tính toán hình thức thừa dịp nhóm tiên tu không chú mà thừa dịp trà trộn đi vào.

“Mẹ nó, bọn họ là từ đâu tới!” (they come from the star =))))) Cầm thẻ bài liều sống liều chết gần như đánh đổi một cái mệnh mới có được trong tay, lão đại ma tu ngưng nghẹn không còn lời gì để nói

“Lão đại chúng ta còn đi không?” Tiểu đệ nhỏ tiếng hỏi

“Đi em gái ngươi chứ đi! Ngươi thấy đám lão già mũi trâu ngốc kia không! Đi lên chịu chết a!” Lão đai ma tu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép vỗ người bên cạnh

Trần Lạc giành được biển số nhà trước, cậu tùy ý kích hoạt, trên thẻ bài liền sáng lên quang mang, đây là dấu hiệu gần tiến vào, ngay trước thời điểm thân thể cậu sắp hóa thành quang điểm đi theo cỗ lực hút kia tiến vào bên trong cự thạch, một cỗ bóng dáng màu trắng ngăn trước mặt cậu

Bốn phía đều giống như yên tĩnh lại, Trần Lạc ngẩng đầu, bạch y quen thuộc, cái người tóc bạc mắt bạc này có vẻ ngoài lạnh như băng, xứng đôi cùng khuôn mặt phá lệ tuấn mĩ kia làm hắn giống như mây trắng trên trời, hoa trên đỉnh núi, muốn chạm vào nhưng không được

Một tiếng sư tôn còn chưa ra khỏi miệng liền bị Trần Lạc nuốt xuống bụng

“Ngươi không phải ma tu” Huyền Vân mở miệng, hắn có vẻ lạnh lùng, nhưng thời điểm nói chuyện với Trần Lạc luôn không tự giác nhiều thêm chút độ ấm, mà hiện tại lại lạnh như băng giống như với người ngoài

Trần Lạc bỗng nhiên có chút ủy khuất, giống như bị gia trưởng nhà mình hiểu lầm, ngay cả thanh âm cũng dẫn theo chút sinh khí “Ta từ đó giờ đã không phải”

Huyền Vân gật gật đầu, cũng không vì vậy mà có tia biến hóa, các trưởng lão đuổi theo lúc này cũng dừng cước bộ lại, người đệ nhất Tu chân giới đã ở trước mặt ma tu chết tiệt này, còn cần gì lo lắng

Mặt sư tôn thật tái nhợt, thân thể sư tôn giống như lại không tốt, Trần Lạc chỉ tham lam nhìn sư tôn nhà mình, cho dù cái Huyền Vân trước mắt này căn bản không biết cậu, cũng không phải cái sư tôn vĩnh viễn bảo hộ cậu tin tưởng cậu kia. Vì cậu đã có một loại dự cảm với vận mệnh, có lẽ cậu không thể quay về cái thế giới kia, cũng không thể phi thăng tiên giới, cũng không thể gặp lại sư tôn nhà mình

Huyền Tu môn bắt đầu kêu la, phép thuật phô thiên cái địa liền công kích về hướng Trần Lạc, tại một giây kia Trần Lạc giống như sắp sửa bị xé rách



“Tiểu Lạc!” Trần Lăng kêu to một tiếng gọi về thần trí Trần Lạc

Cậu đứng mặt đối mặt cùng Huyền Vân, trừng mắt nhìn, hít một hơi thật sâu, khóe miệng nở nụ cười, một chút cũng không sợ, không nhìn phép thuật công kích sáng lạn phía sau, tiến lên vài bước, gắt gao ôm lấy Huyền Vân

“Ngươi…” Huyền Vân còn không có mở miệng liền bị Trần Lạc chặn đứng

“Lấy đi, cái này có thể trợ giúp ngài” Trần Lạc giảo hoạt đáp

Phép thuật công kích phía sau hoàn toàn che lại đôi sư đồ cách thế giới ôm chầm nhau này, trong mắt Huyền Vân phản xạ sắc thái rực rỡ, làm khuôn mặt thủy chung lạnh như băng của hắn cũng nhiều thêm một phần nhân khí

“Ta đi đây” Trần Lạc nhẹ giọng nói, cả đầu cũng không quay lại, La Linh kiếm khẽ chém về sau một cái, đầy trời phép thuật nháy mắt bị đánh về nguyên hình, biến thành linh lực cơ bản nhất tiêu tán về phía chân trời, mà bị đầy trời sắc thái này che dấu, Trần Lạc kích hoạt thẻ bài, thân hóa quang điểm, tiến vào cự thạch

Cậu không nói hẹn gặp lại, bởi vì hài tử thủy chung phải rời nhà, mà lúc này đây, đi rồi là sẽ không trở về

Bởi vì Huyền Vân nơi này không có một người đồ đệ đến từ dị thế tên là Trần Lạc

Tiến vào bên trong bí cảnh liền thấy ba người Trần Lăng đang chờ cậu tại chỗ, nguyên thân là người đầu đi lên

“Hiện tại ta là người thứ nhất, ngươi nha, thật là xui xẻo, bị cái Huyền Vân kia bám dính đi, hắn chính là một cái lỗ mũi trâu khá có bản lĩnh”

Khóe môi Trần Lạc có tia ý cười ôn hòa, thanh âm của cậu ôn nhu mà yên lặng,”Đây không phải là xui xẻo, là may mắn”

Bên ngoài bí cảnh, Cảnh Trường Đông thấy thời gian vừa đến, đệ tử lả tả bay vào trong cự thạch, đi đến bên người Huyền Vân, nhỏ giọng hỏi “Ngươi biết hắn?”

Huyền Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, Cảnh Trường Đông nhất thời giật mình một cái, yên lặng tự tìm ấm áp của mình đi

Huyền Vân: lại nói đứa trẻ kia còn rất đáng yêu đó, cho dù là ma tu cũng có thể thu làm đồ đệ (ở đâu thì bạn Vân vẫn không bỏ được đặc tính vô cùng manh)

Ân ân, tiểu đồ đệ tương lai bất quá là vào cùng ma tu thôi, đồ đệ nhuyễn manh như vậy làm lòng người thương như vậy mới không phải ma tu cao lớn thô kệch đâu!

Nguyên thân: từ từ, ta cao lớn thô kệch?!

Lại nói tiểu đồ đệ thật sự là nhiệt tình nha~ vừa thấy mặt đã tặng lễ vật tuyệt đối là tiết tấu đã đồng ý! Thời điểm nào tiểu đồ đệ mới có thể đi ra nha, thật muốn lập tức đem tiểu đồ đệ về nhà ngao!

Tiểu đồ đệ từ bí cảnh đi ra nhất định vừa mệt vừa đói! Phải chuẩn bị đồ vật thượng đẳng chờ tiểu đồ đệ! Tắm với hoa cũng rất không tồi! Tiểu đồ đệ nhất định siêu cấp thích!

Biến đổi xưng hô như vậy có phải có chút nhanh hay không!

Huyền Vân lạnh mặt, chậm rãi vuốt ve tay áo chứa bình sứ Trần Lạc vừa cho hắn, cuồng duệ khốc huyễn nhìn chưởng môn thô kệch nhà mình, thản nhiên nói “Ân”

Cảnh Trường Đông: Ân em giá ngươi chứ ân, có ý gì a! Mẹ nó trứng cũng bị đông chết QAQ

Huyền Vân: lại nói sao lại có cảm giác từng gặp tiểu đồ đệ?

Tiểu đồ đệ trắng nõn ngượng ngùng tắm hoa…

Tiểu đồ đệ ôn nhu mặc trang phục Thanh Miểu tông…

Còn có tiểu đồ đệ đầy ngươi máu tươi…

Nghĩ tới một kiếm kinh người mới vừa rồi của Trần Lạc, Huyền Vân yên lặng lắc lắc đầu, nhất định là chính mình suy nghĩ nhiều, tiểu đồ đệ làm sao có thể bị thương được! Tiểu đồ đệ đáng yêu nhà hắn chính là để người ôm trong lòng bàn tay mà bảo hộ, cấm người tổn thương nó!

Hắn nghĩ, liền xua đi cảnh tượng trong đầu mới vừa rồi, ngược lại tưởng tượng tiểu đồ đệ nhuyễn manh ngại ngùng.

Bên trong bí cảnh, Trần Lạc nhìn phương xa, không biết là phiền muộn hồi tưởng hay là thư sướng sau khi chấm dứt tâm nguyện, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng nói, “Huyền Vân lão tổ đích thực là người đệ nhất Tu Chân giới, cũng là sự phụ tuyệt nhất Tu Chân giới”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook