Chương 34
Trường Thiên Dạ Sắc
25/12/2022
Làm nhiều năm vậy mà kiếm được vài chục đồng, lừa ai chứ.
Không chừng kiếm được nhiều, không chịu nói ra thôi.
Nhóm đại nương bĩu môi, cảm thấy Điền Chí Thành vẫn xảo quyệt như ngày nào, đang muốn hỏi thêm vài câu, Điền Chí Thành lại không muốn nhiều lời hơn với mấy bà.
“Không nói tiếp được, con phải về gấp để bắt đầu làm việc.”
Mọi người nhìn bóng dáng Điền Chí Thành rời đi, không hẹn đồng loạt nhìn nhau.
“Sợ là kiếm được nhiều tiền lắm đây, nếu không sao có thể nói chuyện dứt khoát như vậy, bình thường nó thấy tụi mình đều tránh né chỗ khác.”
“Tôi thấy mỗi ngày nó đều ra ngoài, cứ nghĩ là nó nói dối lười biếng, thì ra đúng thật đi làm.”
Các bà chép chép miệng, vừa kinh ngạc cảm thán, trong lòng hơi tin, rồi lại hơi khó chịu.
Nói không chừng tật xấu khoác lác của Điền Chí Thành lại tái phát, nếu đúng là đi kiếm tiền, thì có thể kiếm được bao nhiêu?
Hơn nữa Điền Chí Thành không còn nhỏ tuổi nữa, lại trêu ghẹo người ở hội thanh niên trí thức, lỡ như kết hôn, chỉ riêng của hồi môn đã rất nhiều tiền.
Căn nhà dột nát của Điền gia, không thể nào không xây lại, rồi dặm hỏi với tiệc mừng, tính toán một hồi, chút tiền lớn như vậy, sao Điền gia có thể bỏ ra được?
Nghĩ đến đây, lập tức trong lòng các bà dễ chịu hơn nhiều.
Điền gia, góa phụ Điền đang dọn dẹp vệ sinh trong nhà, bà là người chịu khó, trong nhà tuy là cũ nát, nhưng sạch sẽ, nhìn vào cũng khiến người ta dễ chịu.
Góa phụ Điền ra ngoài đổ rác, liền thấy Điền Chí Thành cõng bao tải to trở về.
“Chí Thành, con vác bao gì mà lớn vậy?” Góa phụ Điền có chút nghi ngờ hỏi.
Điền Chí Thành vào gian chính, đặt từng thứ lên chiếc bàn cũ xám đen, góa phụ Điền càng nhìn càng kinh sợ, vội vàng kéo tay Điền Chí Thành.
“Con à, con không thể làm chuyện phạm pháp, mặc dù Điền gia nhà mình nghèo, nhưng ba con và ông con đều là người liêm chính, con không thể làm chuyện ngu ngốc như vậy.” Góa phụ Điền sợ hãi nói, cho rằng Điền Chí Thành đi làm việc xấu, nếu không lấy đâu ra nhiều tiền mua đồ như vậy.
Không chừng kiếm được nhiều, không chịu nói ra thôi.
Nhóm đại nương bĩu môi, cảm thấy Điền Chí Thành vẫn xảo quyệt như ngày nào, đang muốn hỏi thêm vài câu, Điền Chí Thành lại không muốn nhiều lời hơn với mấy bà.
“Không nói tiếp được, con phải về gấp để bắt đầu làm việc.”
Mọi người nhìn bóng dáng Điền Chí Thành rời đi, không hẹn đồng loạt nhìn nhau.
“Sợ là kiếm được nhiều tiền lắm đây, nếu không sao có thể nói chuyện dứt khoát như vậy, bình thường nó thấy tụi mình đều tránh né chỗ khác.”
“Tôi thấy mỗi ngày nó đều ra ngoài, cứ nghĩ là nó nói dối lười biếng, thì ra đúng thật đi làm.”
Các bà chép chép miệng, vừa kinh ngạc cảm thán, trong lòng hơi tin, rồi lại hơi khó chịu.
Nói không chừng tật xấu khoác lác của Điền Chí Thành lại tái phát, nếu đúng là đi kiếm tiền, thì có thể kiếm được bao nhiêu?
Hơn nữa Điền Chí Thành không còn nhỏ tuổi nữa, lại trêu ghẹo người ở hội thanh niên trí thức, lỡ như kết hôn, chỉ riêng của hồi môn đã rất nhiều tiền.
Căn nhà dột nát của Điền gia, không thể nào không xây lại, rồi dặm hỏi với tiệc mừng, tính toán một hồi, chút tiền lớn như vậy, sao Điền gia có thể bỏ ra được?
Nghĩ đến đây, lập tức trong lòng các bà dễ chịu hơn nhiều.
Điền gia, góa phụ Điền đang dọn dẹp vệ sinh trong nhà, bà là người chịu khó, trong nhà tuy là cũ nát, nhưng sạch sẽ, nhìn vào cũng khiến người ta dễ chịu.
Góa phụ Điền ra ngoài đổ rác, liền thấy Điền Chí Thành cõng bao tải to trở về.
“Chí Thành, con vác bao gì mà lớn vậy?” Góa phụ Điền có chút nghi ngờ hỏi.
Điền Chí Thành vào gian chính, đặt từng thứ lên chiếc bàn cũ xám đen, góa phụ Điền càng nhìn càng kinh sợ, vội vàng kéo tay Điền Chí Thành.
“Con à, con không thể làm chuyện phạm pháp, mặc dù Điền gia nhà mình nghèo, nhưng ba con và ông con đều là người liêm chính, con không thể làm chuyện ngu ngốc như vậy.” Góa phụ Điền sợ hãi nói, cho rằng Điền Chí Thành đi làm việc xấu, nếu không lấy đâu ra nhiều tiền mua đồ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.