Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại
Chương 40:
Mục Yên
12/07/2023
Điền Kim Hoa đứng trước máy móc, dựa theo thao tác lúc trước của Điền Đường nàng tiến hành thao tác từng cái một, đến bước cuối cùng, lấy ra một túi tiền nhỏ trong quần áo nàng, đem toàn bộ tiền trong túi đổ vào trong ngăn kéo.
"Ngươi không đếm lại có bao nhiêu sao?" Bên cạnh lời nhắc nhở vừa dứt, trên bảng liền hiện ra số tiền mà Điền Kim Hoa vừa đổ vào.
"Ta biết những chữ này, 45 đồng, ta đúng là có 45 đồng."
Điền Kim Hoa mừng rỡ nói, quay đầu nhìn Điền Đường, "Tiền ta gửi vào, có thể trực tiếp mua đồ sao?"
Điền Đường nhướng mày, không nghĩ tới Điền Kim Hoa lại chủ động nói ra vấn đề này, nhìn nàng thật sâu, cười gật đầu: "Đương nhiên, ngươi đứng ở nơi đó là có thể mua." Điền Kim Hoa đi tới khu bán hàng, dưới điều kiện không có Điền Đường chỉ đạo, dựa vào các thao tác trước đó của Điền Đường mua một củ cải trắng.
Đến khi nàng quay lại máy xem số dư, số dư trong tài khoản của nàng từ 45 đồng biến thành 42 đồng.
"Thật sự ít đi?"
"Thứ này thật sự là đồ trên trời a?"
"Thứ này so với thương hành trong trấn còn lợi hại hơn nhiều."
Các thôn dân vây quanh máy lấy làm kỳ lạ, nhưng người nguyện ý đem tiền gửi vào cũng không nhiều.
Điền Đường cũng không ép buộc bọn họ, các thôn dân vừa mới trải qua tai họa, tiền trong tay chính là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng hoàn toàn phó thác tín nhiệm, nhưng chỉ cần một thời gian dài, nàng tin tưởng không ai có thể chống đỡ được sự hấp dẫn của "thanh toán nhanh".
Trước đó không lâu thôn thăng cấp, trong tay Điền Đường còn có 10 lượng bạc thưởng, tạm thời duy trì chi tiêu hằng ngày trong thôn cũng không thành vấn đề.
Nhiệm vụ mới chủ yếu nhằm vào thôn dân vừa tới, so với trạng thái già yếu của thôn dân Điền gia lúc trước, trong nhóm thôn dân này có thêm không ít thanh niên cường tráng, không chỉ là nam nhân, cho dù là nữ nhân, trong tay cũng có chút khí lực, miễn cưỡng có thể hoàn thành những việc cần khí lực.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, trong kho hàng của đại sảnh giao dịch đã chất đống một đống gỗ, nhưng tương ứng, bạc trong tay nàng cũng tốn không ít.
Các tỷ tỷ của Điền gia cuối cùng cũng không hỏi vì sao Điền Đường lại tự đổi tên, không biết là bởi vì sau khi Điền Cúc Hoa trở về đã nói qua, hay là nguyên nhân khác, các nàng dần dần mặc cho Điền Đường làm chuyện của nàng.
Nhưng những tỷ tỷ này cũng vẫn luộn bận rộn, trước khoảng thời gian đó, các tỷ tỷ lên núi hái được không ít dược liệu.
Sau khi công bố nhiệm vụ mới, Điền Cúc Hoa mang theo Điền Đại Nữ, Điền Thanh Thảo, Điền Nhị Nữ lên núi chặt gỗ, Điền Đào Hoa thì mang theo Điền Hồng Thảo ở nhà may quần áo kiếm tiền.
Thỉnh thoảng, Điền Đường nhận được thức ăn mà các tỷ tỷ cho nàng.
Tất cả như trở lại lúc đầu, cái gì cũng chưa xảy ra, khi đó Điền Đường vẫn là nữ hài nhỏ nhất trong nhà, hơn nữa đầu óc không tốt lắm, vẫn được các tỷ tỷ cưng chiều, ba gia đình sinh bảy nữ nhi, công việc nên làm cũng không ít, không có nam nhi, cũng chỉ có thể xem nữ nhi như nam nhi, mà ở nhà bọn họ, người làm việc vẫn luôn là Điền Đại Nữ cùng Điền Nhị Nữ.
Cuộc sống khá hơn một chút, đợi đến khi mọi thứ đều đi vào quỹ đạo, các nàng cũng không cần vẫn làm việc nặng nhọc.
Điền Đường vô cùng tin tưởng vào tương lai của mình, nàng mang theo tâm tình sung sướng đi đến ruộng, thu hoạch một nhóm Tam Thất cùng cải trắng này.
Sau đó gieo hạt giống mua từ trấn bên cạnh xuống.
May mắn, kỹ năng [Trồng Trọt] của nàng không chỉ áp dụng cho hạt giống mà trò chơi tặng, mà còn cho cả hạt giống nàng mua từ bên ngoài.
Khoai tây, bí đao, củ cải, rau cần, cải thìa, đậu tằm...... Điền Đường vừa trồng, vừa suy nghĩ những món này sau khi mọc ra có thể làm được những món gì.
Nàng cảm thấy qua một thời gian ngắn có thể lại nuôi đàn heo, nuôi chút trâu bò, lại nuôi chút gà vịt cá, thỏ cũng được, thỏ lớn nhanh, sinh nhiều, tuy rằng thịt ít một chút, nhưng mùi vị cũng không tệ lắm.
Đến lúc đó có thể làm thịt xào bí đao, canh cá dưa chua, khoai tây hầm thịt bò nạm, gà nướng vịt nướng cá nướng thỏ nướng cũng rất thơm.
"Ngươi không đếm lại có bao nhiêu sao?" Bên cạnh lời nhắc nhở vừa dứt, trên bảng liền hiện ra số tiền mà Điền Kim Hoa vừa đổ vào.
"Ta biết những chữ này, 45 đồng, ta đúng là có 45 đồng."
Điền Kim Hoa mừng rỡ nói, quay đầu nhìn Điền Đường, "Tiền ta gửi vào, có thể trực tiếp mua đồ sao?"
Điền Đường nhướng mày, không nghĩ tới Điền Kim Hoa lại chủ động nói ra vấn đề này, nhìn nàng thật sâu, cười gật đầu: "Đương nhiên, ngươi đứng ở nơi đó là có thể mua." Điền Kim Hoa đi tới khu bán hàng, dưới điều kiện không có Điền Đường chỉ đạo, dựa vào các thao tác trước đó của Điền Đường mua một củ cải trắng.
Đến khi nàng quay lại máy xem số dư, số dư trong tài khoản của nàng từ 45 đồng biến thành 42 đồng.
"Thật sự ít đi?"
"Thứ này thật sự là đồ trên trời a?"
"Thứ này so với thương hành trong trấn còn lợi hại hơn nhiều."
Các thôn dân vây quanh máy lấy làm kỳ lạ, nhưng người nguyện ý đem tiền gửi vào cũng không nhiều.
Điền Đường cũng không ép buộc bọn họ, các thôn dân vừa mới trải qua tai họa, tiền trong tay chính là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng hoàn toàn phó thác tín nhiệm, nhưng chỉ cần một thời gian dài, nàng tin tưởng không ai có thể chống đỡ được sự hấp dẫn của "thanh toán nhanh".
Trước đó không lâu thôn thăng cấp, trong tay Điền Đường còn có 10 lượng bạc thưởng, tạm thời duy trì chi tiêu hằng ngày trong thôn cũng không thành vấn đề.
Nhiệm vụ mới chủ yếu nhằm vào thôn dân vừa tới, so với trạng thái già yếu của thôn dân Điền gia lúc trước, trong nhóm thôn dân này có thêm không ít thanh niên cường tráng, không chỉ là nam nhân, cho dù là nữ nhân, trong tay cũng có chút khí lực, miễn cưỡng có thể hoàn thành những việc cần khí lực.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, trong kho hàng của đại sảnh giao dịch đã chất đống một đống gỗ, nhưng tương ứng, bạc trong tay nàng cũng tốn không ít.
Các tỷ tỷ của Điền gia cuối cùng cũng không hỏi vì sao Điền Đường lại tự đổi tên, không biết là bởi vì sau khi Điền Cúc Hoa trở về đã nói qua, hay là nguyên nhân khác, các nàng dần dần mặc cho Điền Đường làm chuyện của nàng.
Nhưng những tỷ tỷ này cũng vẫn luộn bận rộn, trước khoảng thời gian đó, các tỷ tỷ lên núi hái được không ít dược liệu.
Sau khi công bố nhiệm vụ mới, Điền Cúc Hoa mang theo Điền Đại Nữ, Điền Thanh Thảo, Điền Nhị Nữ lên núi chặt gỗ, Điền Đào Hoa thì mang theo Điền Hồng Thảo ở nhà may quần áo kiếm tiền.
Thỉnh thoảng, Điền Đường nhận được thức ăn mà các tỷ tỷ cho nàng.
Tất cả như trở lại lúc đầu, cái gì cũng chưa xảy ra, khi đó Điền Đường vẫn là nữ hài nhỏ nhất trong nhà, hơn nữa đầu óc không tốt lắm, vẫn được các tỷ tỷ cưng chiều, ba gia đình sinh bảy nữ nhi, công việc nên làm cũng không ít, không có nam nhi, cũng chỉ có thể xem nữ nhi như nam nhi, mà ở nhà bọn họ, người làm việc vẫn luôn là Điền Đại Nữ cùng Điền Nhị Nữ.
Cuộc sống khá hơn một chút, đợi đến khi mọi thứ đều đi vào quỹ đạo, các nàng cũng không cần vẫn làm việc nặng nhọc.
Điền Đường vô cùng tin tưởng vào tương lai của mình, nàng mang theo tâm tình sung sướng đi đến ruộng, thu hoạch một nhóm Tam Thất cùng cải trắng này.
Sau đó gieo hạt giống mua từ trấn bên cạnh xuống.
May mắn, kỹ năng [Trồng Trọt] của nàng không chỉ áp dụng cho hạt giống mà trò chơi tặng, mà còn cho cả hạt giống nàng mua từ bên ngoài.
Khoai tây, bí đao, củ cải, rau cần, cải thìa, đậu tằm...... Điền Đường vừa trồng, vừa suy nghĩ những món này sau khi mọc ra có thể làm được những món gì.
Nàng cảm thấy qua một thời gian ngắn có thể lại nuôi đàn heo, nuôi chút trâu bò, lại nuôi chút gà vịt cá, thỏ cũng được, thỏ lớn nhanh, sinh nhiều, tuy rằng thịt ít một chút, nhưng mùi vị cũng không tệ lắm.
Đến lúc đó có thể làm thịt xào bí đao, canh cá dưa chua, khoai tây hầm thịt bò nạm, gà nướng vịt nướng cá nướng thỏ nướng cũng rất thơm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.