Mang Theo Vật Tư Đỉnh Cấp, Ta Bước Vào Cuộc Chạy Nạn Đầy Kịch Tính
Chương 1: Tình Huống Bất Ngờ
Ngã Tần Lực Liễu
15/09/2024
"Làm cho gia sung sướng nào, cũng nhờ ngươi mạng tốt, kiếp sau đầu thai chỗ tốt đi!"
Cùng với tiếng nói đáng khinh của gã nam nhân, Lục Cẩn Niên đột nhiên mở bừng mắt.
Dưới ánh trăng, một gã nam nhân với nụ cười gian tà, đang cởi áo và tháo thắt lưng.
Chung quanh toàn là cây cối, thoạt nhìn có vẻ là nơi hoang dã.
Không kịp suy nghĩ vì sao lại xuất hiện ở đây, Lục Cẩn Niên lập tức giơ tay, định tung một quyền vào gã nam nhân vô liêm sỉ kia.
Không sai, tên nam nhân này không chỉ có dáng vẻ đáng khinh, mà còn bốc ra mùi hôi thối như cả năm trời chưa tắm.
Thế nhưng, khi nàng định giáng cho hắn một đòn, cú đấm nhìn qua thì hung hãn lại nhẹ như bấc…
Gã nam nhân không bị đánh bay như nàng tưởng, tay nàng thậm chí còn chưa kịp chạm vào hắn đã bị bắt lại.
Thân thể nàng hoàn toàn không có chút sức lực nào...
Lục Cẩn Niên chấn kinh. Nàng đường đường là cường giả dị năng cấp chín, tại sao lại vô lực đến vậy?
Cảm giác trong người như trống rỗng, dạ dày nàng cồn cào, thiêu đốt vì đói...
Đói ư?
Ba năm qua giữa thời mạt thế, nàng chưa từng có cảm giác đói như thế này. Dù người khác có chết đói, nàng vẫn chưa từng thấy mình rơi vào hoàn cảnh đó.
Cảm giác đói thực sự không dễ chịu chút nào.
Chưa kịp suy nghĩ thêm, gã nam nhân nắm chặt tay nàng, hung dữ nói: "Ngươi còn dám phản kháng sao, tiểu tiện nhân?"
Hắn gần như đã cởi hết quần áo, ném lung tung sang một bên.
Tình huống cấp bách, Lục Cẩn Niên há có thể chịu đựng bị sỉ nhục? Nàng liền rút ra một thanh trường đao từ không gian và chém mạnh về phía hắn.
Gã nam nhân hoàn toàn không ngờ nàng lại có vũ khí trong tay, hắn ngã xuống mà không kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
Lục Cẩn Niên đá mạnh vào thi thể gã, sau đó thu đao lại, gian nan bò đến một nơi cách xa thi thể, nôn khan hồi lâu.
Tình huống hiện tại thật phức tạp, nàng vẫn chưa hiểu rõ mình đang rơi vào tình cảnh nào.
Rõ ràng...
Nàng đã chết rồi kia mà...
Lục Cẩn Niên vẫn còn nhớ rất rõ, ngay trước khi chết, nàng đã bị một con tang thi tự bạo. Nàng chưa kịp trốn vào không gian đã bị vụ nổ cuốn đi.
Nàng thở ra một hơi dài, tự hỏi liệu có phải vụ nổ quá mạnh đã khiến nàng bị nổ đến một nơi khác?
Không đúng... Lục Cẩn Niên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Nơi này thế mà lại có trăng sao? Những hàng cây xung quanh cũng rất bình thường.
Chuyện này quá kỳ lạ!
Cùng với tiếng nói đáng khinh của gã nam nhân, Lục Cẩn Niên đột nhiên mở bừng mắt.
Dưới ánh trăng, một gã nam nhân với nụ cười gian tà, đang cởi áo và tháo thắt lưng.
Chung quanh toàn là cây cối, thoạt nhìn có vẻ là nơi hoang dã.
Không kịp suy nghĩ vì sao lại xuất hiện ở đây, Lục Cẩn Niên lập tức giơ tay, định tung một quyền vào gã nam nhân vô liêm sỉ kia.
Không sai, tên nam nhân này không chỉ có dáng vẻ đáng khinh, mà còn bốc ra mùi hôi thối như cả năm trời chưa tắm.
Thế nhưng, khi nàng định giáng cho hắn một đòn, cú đấm nhìn qua thì hung hãn lại nhẹ như bấc…
Gã nam nhân không bị đánh bay như nàng tưởng, tay nàng thậm chí còn chưa kịp chạm vào hắn đã bị bắt lại.
Thân thể nàng hoàn toàn không có chút sức lực nào...
Lục Cẩn Niên chấn kinh. Nàng đường đường là cường giả dị năng cấp chín, tại sao lại vô lực đến vậy?
Cảm giác trong người như trống rỗng, dạ dày nàng cồn cào, thiêu đốt vì đói...
Đói ư?
Ba năm qua giữa thời mạt thế, nàng chưa từng có cảm giác đói như thế này. Dù người khác có chết đói, nàng vẫn chưa từng thấy mình rơi vào hoàn cảnh đó.
Cảm giác đói thực sự không dễ chịu chút nào.
Chưa kịp suy nghĩ thêm, gã nam nhân nắm chặt tay nàng, hung dữ nói: "Ngươi còn dám phản kháng sao, tiểu tiện nhân?"
Hắn gần như đã cởi hết quần áo, ném lung tung sang một bên.
Tình huống cấp bách, Lục Cẩn Niên há có thể chịu đựng bị sỉ nhục? Nàng liền rút ra một thanh trường đao từ không gian và chém mạnh về phía hắn.
Gã nam nhân hoàn toàn không ngờ nàng lại có vũ khí trong tay, hắn ngã xuống mà không kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
Lục Cẩn Niên đá mạnh vào thi thể gã, sau đó thu đao lại, gian nan bò đến một nơi cách xa thi thể, nôn khan hồi lâu.
Tình huống hiện tại thật phức tạp, nàng vẫn chưa hiểu rõ mình đang rơi vào tình cảnh nào.
Rõ ràng...
Nàng đã chết rồi kia mà...
Lục Cẩn Niên vẫn còn nhớ rất rõ, ngay trước khi chết, nàng đã bị một con tang thi tự bạo. Nàng chưa kịp trốn vào không gian đã bị vụ nổ cuốn đi.
Nàng thở ra một hơi dài, tự hỏi liệu có phải vụ nổ quá mạnh đã khiến nàng bị nổ đến một nơi khác?
Không đúng... Lục Cẩn Niên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Nơi này thế mà lại có trăng sao? Những hàng cây xung quanh cũng rất bình thường.
Chuyện này quá kỳ lạ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.