Mang Trăm Tỷ Chữa Bệnh : Không Gian Gả Bệnh Kiều Thủ Phụ, Ta Nhiều Thai

Chương 44:

Phan Thời Thất

01/01/2025

Tiêu Chỉ Tình tuy tuổi còn nhỏ, nhưng gan dạ lại không hề nhỏ.

Nghe Giang Ninh lên tiếng nói giúp mình, nàng vội vàng quay sang nhìn nàng một ánh mắt cảm kích, sau đó yếu ớt gọi một tiếng:

“Đại ca.”

Tiếng gọi này cất lên mang theo vẻ tủi thân đến nao lòng, làm cho gương mặt tái nhợt của nàng lại càng thêm phần đáng thương, khiến người ta nhìn mà không khỏi xót xa.

Lưu thị thấy vậy không đành lòng, vừa định lên tiếng khuyên nhủ thì đã bắt gặp ánh mắt sắc bén của Tiêu Thịnh trừng Tiêu Chỉ Tình một cái.

“Được rồi, ngồi xuống dùng bữa.”

Thấy hắn đồng ý, Tiêu Chỉ Tình vui mừng đến mức suýt chút nữa đã nhảy cẫng lên. Nhưng may mà Lưu thị và Giang Ninh mỗi người giữ một bên cánh tay nàng lại, không để nàng làm liều.

Thế nhưng, ngay sau đó, Tiêu Chỉ Tình đã kịp khiến cả hai người phải trừng mắt nhìn nàng vì cái dáng vẻ phấn khích quá mức.

Tiêu Chỉ Tình vội vàng cười lấy lòng với Lưu thị, rồi lại quay sang Giang Ninh nghịch ngợm chớp chớp mắt.

Giang Ninh thoáng ngẩn người, sau đó bất giác bật cười, nhưng cố ý nhéo nhẹ cánh tay nàng một cái. Tiêu Chỉ Tình lập tức hít hà, chu môi trừng mắt nhìn Giang Ninh, đầy vẻ trách móc.

Một màn này vừa hay lọt vào mắt Tiêu Thịnh, khóe môi hắn không tự giác cong lên, giọng nói bình thản vang lên:

“Lại đây ngồi.”



Giang Ninh vừa định ngồi gần Tiêu Chỉ Tình thì nghe được lời này, không khỏi khựng lại. Trước khi nàng kịp phản ứng, đã cảm thấy eo mình bị một bàn tay nhỏ nhéo nhẹ một cái khiến nàng nhíu mày vì đau.

“Tình nhi, ngươi…”

“Tẩu tử, ca ta kêu ngươi đó.”

Tiêu Chỉ Tình thản nhiên “bán đứng” nàng, không hề có chút gánh nặng lương tâm nào.

Giang Ninh khẳng định, cô bé này quả thật giống hệt Tiêu Thịnh – lòng dạ đều hẹp hòi y như nhau!

Thôi, nàng là người lớn, không chấp nhặt với tiểu nha đầu mười tuổi.

Giang Ninh đành vòng qua nửa bàn, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Thịnh. Vừa ngồi ổn định, trong bát nàng đã xuất hiện một chiếc đùi gà to tướng.

Không cần hỏi, nàng cũng biết ai là người gắp cho.

Ban đầu, Giang Ninh không định ăn. Nhưng ánh mắt thoáng thấy Tiêu Chỉ Tình đang nhìn mình đầy oán trách, nàng bỗng chợt hiểu ra.

Hoá ra Tiêu Thịnh cố ý làm vậy để giúp nàng “trả thù”.

Quả nhiên, lòng dạ hẹp hòi!

Lúc này, Tiêu Chỉ Tình vẫn không chịu từ bỏ, ánh mắt mong chờ nhìn chằm chằm chiếc đùi gà trong bát Giang Ninh. Cô bé còn cố ý dùng cái mũi nhỏ ngửi ngửi, rồi không tiếng động mấp máy hai chữ: “Cho ta.”



Giang Ninh nhìn thấy, liền cố ý nhướng mày, sau đó quay sang Tiêu Thịnh, cất giọng cảm ơn:

“Đa tạ.”

Nói xong, nàng thong thả dùng đũa gắp miếng thịt từ đùi gà, động tác chậm rãi như cố tình chọc tức người đối diện. Nàng gắp một miếng thịt to, từ từ đưa vào miệng, khuôn mặt lộ rõ vẻ hưởng thụ.

Tiêu Chỉ Tình nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng không chịu nổi, ủy khuất quay sang cầu cứu Lưu thị.

“Nương, con cũng muốn ăn đùi gà!”

Lưu thị hiểu ngay, biết rõ Tiêu Thịnh và Giang Ninh đang chọc ghẹo cô bé. Nhưng vì thương con gái, bà vẫn múc cho nàng một chén canh gà, không quên thêm vào đó một chiếc đùi gà.

Tiêu Chỉ Tình nhận được đùi gà, lập tức vui mừng phấn khởi, thỉnh thoảng lại nhướng mày đắc ý nhìn Tiêu Thịnh và Giang Ninh, bộ dạng tiểu quỷ khiến người ta không nhịn được cười.

Tiêu Thịnh bưng bát, thong thả ăn cơm, ánh mắt liếc qua đã thoáng nhìn thấy những trò nghịch ngợm nhỏ của Tiêu Chỉ Tình. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, mở miệng nhắc nhở:

“Hảo hảo ăn cơm, chớ có tác quái.”

Nghe xong, Tiêu Chỉ Tình lập tức trở nên ngoan ngoãn hẳn.

Thật ra, ngày thường Tiêu Chỉ Tình cũng rất biết nghe lời. Chỉ là thời gian gần đây phải ở trong phòng quá lâu, buồn chán đến phát bực, hơn nữa Lưu thị lại chiều chuộng nàng quá mức, chuyện gì cũng đáp ứng, nên mới sinh ra chút tiểu tính tình.

Nhưng chút tính tình ấy vừa ló ra đã bị Tiêu Thịnh dọa cho co rút trở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Trăm Tỷ Chữa Bệnh : Không Gian Gả Bệnh Kiều Thủ Phụ, Ta Nhiều Thai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook