Chương 106: Hạ Hầu Thanh tức giận
Ma Mị Hồng Trần
26/01/2024
“Nói xem nào, vụ cược gì vậy? Cái gì mà bốn chuyện?”
Thượng Quan Nhược Hoa cười xấu xa, nhìn Hạ Hầu Thanh, cười hề hề.
“Em với Thanh Thanh cá cược, nếu như có một ngày, anh có thể trở thành bác sỹ giỏi nhất ở thành phố Bạch, vậy thì Thanh Thanh sẽ làm cho anh bốn chuyện, cúi đầu nhận sai, bưng trà rót nước, thị tẩm….ô…”
Hạ Hầu Thanh bịt chặt miệng cô, nhưng Lý Cảnh Thiên vẫn nghe ra được hai chữ “thị tẩm”.
Rất rõ ràng, bốn chuyện này có cấp bậc tăng dần, chuyện phía sau không cần nói cũng biết.
Hạ Hầu Thanh tức giận lườm Lý Cảnh Thiên!
“Nghe ngóng cái gì, chẳng qua chỉ là trò đùa giữa tôi và Nhược Hoa thôi, liên quan gì tới anh?”
Tiếp đó lại dùng ánh mắt cảnh cáo Thượng Quan Nhược Hoa: “Cậu mà dám nói ra, tớ sẽ lập tức nghỉ chơi với cậu!”
“Được rồi, được rồi mà ~” Thượng Quan Nhược Hoa lập tức buông vũ khí đầu hàng, cũng không thể ở trước mặt Lý Cảnh Thiên mà không chừa đường lui cho Thanh Thanh.
“Mình không nói là được, nhưng mà mình tin ngày đó sớm muộn gì cũng tới, cậu cứ chuẩn bị sẵn tâm lý có chơi có chịu đi!”
Trò đùa của hai cô gái, Lý Cảnh Thiên cũng không coi là thật. Nhưng Hạ Hầu Thanh thấy Lý Cảnh Thiên không gặng hỏi, cũng không hiểu sao trong lòng lại có một chút mất mát.
Cô ta cảm thấy phiền lòng vì cái cảm xúc này của bản thân, liền chủ động nhắc tới chuyện thế giới ngầm.
“Nghe nói lão đại mới của thế giới ngầm kia tên là Quan Lỗi. Ba năm trước thua trong tay Điêu sáu ngón, không biết gần đây được cao nhân nào chỉ điểm, bỗng chốc khôi phục trở lại thời kỳ đỉnh cao! Nghe nói võ công còn mạnh hơn cả trước khi bị thương. Tay chân của anh ta không phải là đã gãy ba năm rồi hay sao? Sao nói khỏi là khỏi ngay được vậy? Lẽ nào trong ba năm vẫn luôn có cao nhân giúp anh ta điều trị sao?”
Lý Cảnh Thiên lập tức tiếp lời: “Nào có phải là cao nhân gì, tay chân đều là do tôi điều trị khỏi đấy.”
Thượng Quan Nhược Hoa đương nhiên cũng nghe được một vài thông tin, nhưng đối với lời của Lý Cảnh Thiên, cô không hề tin.
Tuy cô ủng hộ anh Cảnh Thiên vô điều kiện, nhưng người như Quan Lỗi, hiển nhiên không phải là đối tượng mà anh Cảnh Thiên có thể tiếp xúc được.
Hạ Hầu Thanh liền lườm hắn: “Anh không chém gió thì sẽ chết à? Quan Lỗi đã sớm nói ra rồi, người trị khỏi cho anh ta là sư phụ của anh ta!”
“Sư phụ của anh ta chữa khỏi chân tay cho anh ta, còn cho anh ta linh đan diệu dược, khiến cho anh ta khôi phục thời kỳ đỉnh cao chỉ sau một đêm, anh ta mới có năng lực trở lại báo thù. Theo tôi thấy, anh hùng thật sự chính là sư phụ của Quan Lỗi!”
Nói xong, cô ta lại khinh thường liếc nhìn Lý Cảnh Thiên một cái.
“Thấy chưa? Đàn ông giống như Quan Lỗi và sư phụ của anh ta mới là đàn ông thực sự! Không dựa vào đàn bà, mà dựa vào thực lực của chính mình, một đao một thương giành thiên hạ, người như vậy mới có thể khiến cho phụ nữ chúng tôi hạnh phúc thực sự! Còn anh ấy hả….”
“Thanh Thanh, đừng nói nữa…”
Thượng Quan Nhược Hoa vội vàng ngăn cô ta lại.
Nhưng Lý Cảnh Thiên lại không hề để bụng, không tin thì thôi vậy!
Hạ Hầu Thanh tiếc nuối nhìn Thượng Quan Nhược Hoa, chỉ hi vọng cô có thể sớm ngày tỉnh ngộ, hoàn toàn nhìn thấu Lý Cảnh Thiên, sau đó đi theo đuổi hạnh phúc thực sự thuộc về mình.
Còn về hạnh phúc của cô ta…
Không biết tại sao, trong đầu cô ta lại nghĩ tới sư phụ của Quan Lỗi.
Tuy chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của người ta, nhưng chỉ cần nghe lời truyền tai là biết, đây là một người đàn ông kỳ tài!
Nếu như có thể gả cho một người đàn ông có bản lĩnh như vậy, đó mới là hạnh phúc lớn nhất của cô ta!
……
Thượng Quan Nhược Hoa cười xấu xa, nhìn Hạ Hầu Thanh, cười hề hề.
“Em với Thanh Thanh cá cược, nếu như có một ngày, anh có thể trở thành bác sỹ giỏi nhất ở thành phố Bạch, vậy thì Thanh Thanh sẽ làm cho anh bốn chuyện, cúi đầu nhận sai, bưng trà rót nước, thị tẩm….ô…”
Hạ Hầu Thanh bịt chặt miệng cô, nhưng Lý Cảnh Thiên vẫn nghe ra được hai chữ “thị tẩm”.
Rất rõ ràng, bốn chuyện này có cấp bậc tăng dần, chuyện phía sau không cần nói cũng biết.
Hạ Hầu Thanh tức giận lườm Lý Cảnh Thiên!
“Nghe ngóng cái gì, chẳng qua chỉ là trò đùa giữa tôi và Nhược Hoa thôi, liên quan gì tới anh?”
Tiếp đó lại dùng ánh mắt cảnh cáo Thượng Quan Nhược Hoa: “Cậu mà dám nói ra, tớ sẽ lập tức nghỉ chơi với cậu!”
“Được rồi, được rồi mà ~” Thượng Quan Nhược Hoa lập tức buông vũ khí đầu hàng, cũng không thể ở trước mặt Lý Cảnh Thiên mà không chừa đường lui cho Thanh Thanh.
“Mình không nói là được, nhưng mà mình tin ngày đó sớm muộn gì cũng tới, cậu cứ chuẩn bị sẵn tâm lý có chơi có chịu đi!”
Trò đùa của hai cô gái, Lý Cảnh Thiên cũng không coi là thật. Nhưng Hạ Hầu Thanh thấy Lý Cảnh Thiên không gặng hỏi, cũng không hiểu sao trong lòng lại có một chút mất mát.
Cô ta cảm thấy phiền lòng vì cái cảm xúc này của bản thân, liền chủ động nhắc tới chuyện thế giới ngầm.
“Nghe nói lão đại mới của thế giới ngầm kia tên là Quan Lỗi. Ba năm trước thua trong tay Điêu sáu ngón, không biết gần đây được cao nhân nào chỉ điểm, bỗng chốc khôi phục trở lại thời kỳ đỉnh cao! Nghe nói võ công còn mạnh hơn cả trước khi bị thương. Tay chân của anh ta không phải là đã gãy ba năm rồi hay sao? Sao nói khỏi là khỏi ngay được vậy? Lẽ nào trong ba năm vẫn luôn có cao nhân giúp anh ta điều trị sao?”
Lý Cảnh Thiên lập tức tiếp lời: “Nào có phải là cao nhân gì, tay chân đều là do tôi điều trị khỏi đấy.”
Thượng Quan Nhược Hoa đương nhiên cũng nghe được một vài thông tin, nhưng đối với lời của Lý Cảnh Thiên, cô không hề tin.
Tuy cô ủng hộ anh Cảnh Thiên vô điều kiện, nhưng người như Quan Lỗi, hiển nhiên không phải là đối tượng mà anh Cảnh Thiên có thể tiếp xúc được.
Hạ Hầu Thanh liền lườm hắn: “Anh không chém gió thì sẽ chết à? Quan Lỗi đã sớm nói ra rồi, người trị khỏi cho anh ta là sư phụ của anh ta!”
“Sư phụ của anh ta chữa khỏi chân tay cho anh ta, còn cho anh ta linh đan diệu dược, khiến cho anh ta khôi phục thời kỳ đỉnh cao chỉ sau một đêm, anh ta mới có năng lực trở lại báo thù. Theo tôi thấy, anh hùng thật sự chính là sư phụ của Quan Lỗi!”
Nói xong, cô ta lại khinh thường liếc nhìn Lý Cảnh Thiên một cái.
“Thấy chưa? Đàn ông giống như Quan Lỗi và sư phụ của anh ta mới là đàn ông thực sự! Không dựa vào đàn bà, mà dựa vào thực lực của chính mình, một đao một thương giành thiên hạ, người như vậy mới có thể khiến cho phụ nữ chúng tôi hạnh phúc thực sự! Còn anh ấy hả….”
“Thanh Thanh, đừng nói nữa…”
Thượng Quan Nhược Hoa vội vàng ngăn cô ta lại.
Nhưng Lý Cảnh Thiên lại không hề để bụng, không tin thì thôi vậy!
Hạ Hầu Thanh tiếc nuối nhìn Thượng Quan Nhược Hoa, chỉ hi vọng cô có thể sớm ngày tỉnh ngộ, hoàn toàn nhìn thấu Lý Cảnh Thiên, sau đó đi theo đuổi hạnh phúc thực sự thuộc về mình.
Còn về hạnh phúc của cô ta…
Không biết tại sao, trong đầu cô ta lại nghĩ tới sư phụ của Quan Lỗi.
Tuy chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của người ta, nhưng chỉ cần nghe lời truyền tai là biết, đây là một người đàn ông kỳ tài!
Nếu như có thể gả cho một người đàn ông có bản lĩnh như vậy, đó mới là hạnh phúc lớn nhất của cô ta!
……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.