Chương 414: Là Tiểu Phiền Toái, không phải Lương Đậu Khấu (4)
Diệp Phi Dạ
11/02/2017
Gửi xong, Lương Đậu Khấu lại nhớ đến những lời Tần Chỉ Ái vừa nói, lại gửi thêm một tin nhắn: “Anh tỉnh lại rồi sao? Thân thể có khỏe không?”
. . . . . . .
Cố Dư Sinh nhìn thấy câu này xong, trong lòng lại cảm thấy chút chân thật!
Xem ra sau khi hắn tỉnh lại cũng chưa có gì thay đổi, Tiểu Phiền Toái vẫn là Tiểu Phiền Toái.
Cố Dư Sinh không để ý, lúc bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe của hắn, hắn lại lười biếng soạn một tin nhắn: “Không sao rồi, khi nào thì em xong việc?”
. . . . . .
Lương Đậu Khấu đọc tin nhắn xong lại nói chuyện với Chu Tịnh, sau khi Chu Tịnh trả lời chắc chắn xong mới nhắn tin trả lời hắn: “Có thể sớm nhất là thứ ba.”
. . . . . .
“Ừ được rồi.” Cố Dư Sinh đơn giản trả lời vừa nghe bác sĩ dặn dò vừa để điện thoại xuống, suy nghĩ một chút lại nhắn thêm một tin: “Chăm sóc bản thân cho tốt.”
. . . . . .
Lương Đậu Khấu xem tin nhắn, lại trả lời ba chữ: “Em biết rồi.” sau đó lại dùng icon mặt cười.
Sau khi để điện thoại xuống, cô lại hỏi Chu Tịnh: “Cậu nói thử xem con bé kia có nghe thấy đoạn hội thoại chúng ta làm giả những lời nói của Cố Dư Sinh không?”
“Hẳn là nghe được.”ChuTịnh bưng cốc trà lên uống: “Chúng ta biết thời gian cô ta lên lầu, đã canh rất chuẩn xác rồi, hơn nữa lúc cô ta đi vào còn đỏ cả mắt, chắc chắn là khóc vì nghe nội dung trò chuyện của chúng ta.”
“Nghe được là tốt rồi, vậy cậu nói xem, sau đó chắc chắn cô ta sẽ không dây dưa với Dư Sinh nữa đúng không?” Lương Đậu Khấu mới khỏi bệnh, sắc mặt không tốt cho lắm, trên mặt lại lộ ra ý cười, ánh mắt nhìn Chu Tịnh cũng có chút hưng phấn: “Chu Tịnh, lần này phải cảm ơn cậu nhiều, cũng may khi đó cậu có thể lưu lại những âm thanh của Cố Dư Sinh, về chỉ cần chỉnh sửa một chút nữa lại là xong.”
“Ừ, dù sao có rất nhiều thứ lúc đó không có tác dụng, nhưng sau này lại có thể dùng tới chứ.”ChuTịnh dừng lại một chút, lại giật giật môi, khuôn mặt lại nặng nề tâm sự: “Có điều…”
Lương Đậu Khấu thấy Chu Tịnh không nói tiếp, nhíu mày hỏi: “Có điều thế nào?”
“Lúc trước chúng ta dùng video lại không thật sự hiệu quả, mục đích của video đó là để Cố Dư Sinh lạnh nhạt với cô ta như lúc ban đầu để hắn không phát hiện cô ta chỉ là người đóng thế nhưng ai biết được hôm qua hắn lại xảy ra chuyện, tuy rằng không rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng tớ nghĩ nếu hắn thật sự tin chuyện này là thật thì dựa vào tính tình của hắn, sao lúc này còn chủ động gửi tin nhắn cho cậu?”ChuTịnh giơ tay lên xoa xoa thái dương đau nhức vì sự tình bỗng nhiên lại ngoài tầm kiểm soát, lại mở miệng nói tiếp: ‘Người tính không bằng trời tính, nếu sự việc đã phát triển theo hướng này thì chúng ta cũng chỉ có thể tiếp tục phóng lao theo lao thôi, nhưng tớ chỉ sợ đến lúc đó Cố Dư Sinh lại tiếp xúc với cậu quá nhiều, cậu nên cẩn thận một chút, đừng để hắn phát hiện chuyện đóng giả này, gần nhất mình đã sắp xếp cho cậu tham gia rất nhiều lịch trình, cũng có thể tránh mặt hắn càng nhiều càng tốt, để hắn không nhớ đến cảm giác con bé kia mang đến cho hắn…”
. . . . . .
Vì lúc ở bộ đội Cố Dư Sinh đã từng tôi rèn thể lực rất tốt nên sức khỏe của hắn phục hồi rất nhanh chóng.
. . . . . . .
Cố Dư Sinh nhìn thấy câu này xong, trong lòng lại cảm thấy chút chân thật!
Xem ra sau khi hắn tỉnh lại cũng chưa có gì thay đổi, Tiểu Phiền Toái vẫn là Tiểu Phiền Toái.
Cố Dư Sinh không để ý, lúc bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe của hắn, hắn lại lười biếng soạn một tin nhắn: “Không sao rồi, khi nào thì em xong việc?”
. . . . . .
Lương Đậu Khấu đọc tin nhắn xong lại nói chuyện với Chu Tịnh, sau khi Chu Tịnh trả lời chắc chắn xong mới nhắn tin trả lời hắn: “Có thể sớm nhất là thứ ba.”
. . . . . .
“Ừ được rồi.” Cố Dư Sinh đơn giản trả lời vừa nghe bác sĩ dặn dò vừa để điện thoại xuống, suy nghĩ một chút lại nhắn thêm một tin: “Chăm sóc bản thân cho tốt.”
. . . . . .
Lương Đậu Khấu xem tin nhắn, lại trả lời ba chữ: “Em biết rồi.” sau đó lại dùng icon mặt cười.
Sau khi để điện thoại xuống, cô lại hỏi Chu Tịnh: “Cậu nói thử xem con bé kia có nghe thấy đoạn hội thoại chúng ta làm giả những lời nói của Cố Dư Sinh không?”
“Hẳn là nghe được.”ChuTịnh bưng cốc trà lên uống: “Chúng ta biết thời gian cô ta lên lầu, đã canh rất chuẩn xác rồi, hơn nữa lúc cô ta đi vào còn đỏ cả mắt, chắc chắn là khóc vì nghe nội dung trò chuyện của chúng ta.”
“Nghe được là tốt rồi, vậy cậu nói xem, sau đó chắc chắn cô ta sẽ không dây dưa với Dư Sinh nữa đúng không?” Lương Đậu Khấu mới khỏi bệnh, sắc mặt không tốt cho lắm, trên mặt lại lộ ra ý cười, ánh mắt nhìn Chu Tịnh cũng có chút hưng phấn: “Chu Tịnh, lần này phải cảm ơn cậu nhiều, cũng may khi đó cậu có thể lưu lại những âm thanh của Cố Dư Sinh, về chỉ cần chỉnh sửa một chút nữa lại là xong.”
“Ừ, dù sao có rất nhiều thứ lúc đó không có tác dụng, nhưng sau này lại có thể dùng tới chứ.”ChuTịnh dừng lại một chút, lại giật giật môi, khuôn mặt lại nặng nề tâm sự: “Có điều…”
Lương Đậu Khấu thấy Chu Tịnh không nói tiếp, nhíu mày hỏi: “Có điều thế nào?”
“Lúc trước chúng ta dùng video lại không thật sự hiệu quả, mục đích của video đó là để Cố Dư Sinh lạnh nhạt với cô ta như lúc ban đầu để hắn không phát hiện cô ta chỉ là người đóng thế nhưng ai biết được hôm qua hắn lại xảy ra chuyện, tuy rằng không rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng tớ nghĩ nếu hắn thật sự tin chuyện này là thật thì dựa vào tính tình của hắn, sao lúc này còn chủ động gửi tin nhắn cho cậu?”ChuTịnh giơ tay lên xoa xoa thái dương đau nhức vì sự tình bỗng nhiên lại ngoài tầm kiểm soát, lại mở miệng nói tiếp: ‘Người tính không bằng trời tính, nếu sự việc đã phát triển theo hướng này thì chúng ta cũng chỉ có thể tiếp tục phóng lao theo lao thôi, nhưng tớ chỉ sợ đến lúc đó Cố Dư Sinh lại tiếp xúc với cậu quá nhiều, cậu nên cẩn thận một chút, đừng để hắn phát hiện chuyện đóng giả này, gần nhất mình đã sắp xếp cho cậu tham gia rất nhiều lịch trình, cũng có thể tránh mặt hắn càng nhiều càng tốt, để hắn không nhớ đến cảm giác con bé kia mang đến cho hắn…”
. . . . . .
Vì lúc ở bộ đội Cố Dư Sinh đã từng tôi rèn thể lực rất tốt nên sức khỏe của hắn phục hồi rất nhanh chóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.