Chương 98: Một lời từ chối không thích hợp (8)
Diệp Phi Dạ
22/11/2016
Chương 98: Một lời từ chối không thích hợp (8)
Điện thoại di động đập vào cửa phòng đối diện, phát ra một tiếng "đông" thật lớn.
Sau đó phòng đối diện lại một lần nữa bị mở ra, bên trong truyền ra rất nhiều câu hỏi.
"Xảy ra chuyện gì?"
"Đó là tiếng gì a?"
"Ai phá cửa mất dạy vậy?"
"Anh Sinh?" Lục Bán Thành kinh ngạc gọi, trong phòng lại yên tĩnh lại.
Người trong phòng chỉ cần một chút cũng có thể nhận ra được không khí giữa Tần Chỉ Ái và Cố Dư Sinh không ổn, mọi người nhìn nhau, ai cũng không dám lên tiếng.
Chỉ có Lục Bán Thành nhìn hai người nhiều lần, sau đó đột nhiên cúi đầu, nhìn thấy chiếc điện thoại chia năm sẻ bảy, hắn theo bản năng nói: "Hơ" một tiếng, sau đó chưa hiểu tình hình, Cố Dư Sinh đột nhiên giống như tỉnh táo lại, đột nhiên đưa tay lên kéo tay Tần Chỉ Ái vào phòng, đóng sầm cửa lại vang lên một tiếng "ầm" thật lớn.
Nói là kéo, thật sự là xách cô lên.
Cố Dư Sinh xách Tần Chỉ Ái vào trong phòng, bước đi của hắn rất nhanh, đầu Tần Chỉ Ái chưa kịp phản ứng lại nên làm gì, cô đã bị hắn tàn nhẫn quăng lên giường trong phòng khách sạn.
Toàn thân Tần Chỉ Ái run lên cầm cập, dãy dụa muốn bò lên, vừa mới rời giường đi, Cố Dư Sinh liền đè cô lại, nắm cằm của cô, cố định lại đầu cô, liền cúi đầu che lấp môi cô.
Hắn còn đang tức giận, không nhịn được, không ngừng gặm cắn môi cô, lại ép buộc cô quay lại giường.
Hô hấp của cô bị hắn đoạt đi, ngực bị hắn ép tới không thể thở nổi, cô cảm thấy bất cứ lúc nào mình cũng có thể ngộp thở mà chết, liều mạng mở miệng, nhưng lại càng làm hắn hôn thêm sâu, cô khó chịu lung tung lắc đầu.
Phản kháng nhỏ bé của cô khiến hắn khó chịu lại nắm chặt cằm của cô hơn, cô đau đến hít vào một ngụm khí lạnh, động cũng không dám động, sau đó vừa tăng sức mạnh trên môi, vừa nhanh chóng cởi quần áo của cô, nắm chặt eo của cô, sau đó cứ như vậy mà tiến vào, điên cuồng lao vào bên trong thân thể cô.
Động tác của hắn rất kịch liệt, hung hăng không cho cô phản kháng.
Toàn bộ quá trình hoàn toàn không có dạo đầu, không cho cô cơ hội phản kháng, chỉ bị hắn khóa chặt trong ngực, hắn không thương hoa tiếc ngọc chút nào, thậm chí ở thời điểm cuối cùng, càng dùng sức, giống như hận không thể giết chết cô.
Mãi cho đến lúc cuối cùng, rốt cuộc mọi thứ cũng kết thúc, nỗi đau xé rách tim gan kéo thần trí của Tần Chỉ Ái lại.
Hắn lại cưỡng bức cô lần nữa, dữ dội như vậy, lần này cô đâu có cố tình ở trước mặt hắn, đâu có nhờ ông đụng đến hắn...
Điện thoại di động đập vào cửa phòng đối diện, phát ra một tiếng "đông" thật lớn.
Sau đó phòng đối diện lại một lần nữa bị mở ra, bên trong truyền ra rất nhiều câu hỏi.
"Xảy ra chuyện gì?"
"Đó là tiếng gì a?"
"Ai phá cửa mất dạy vậy?"
"Anh Sinh?" Lục Bán Thành kinh ngạc gọi, trong phòng lại yên tĩnh lại.
Người trong phòng chỉ cần một chút cũng có thể nhận ra được không khí giữa Tần Chỉ Ái và Cố Dư Sinh không ổn, mọi người nhìn nhau, ai cũng không dám lên tiếng.
Chỉ có Lục Bán Thành nhìn hai người nhiều lần, sau đó đột nhiên cúi đầu, nhìn thấy chiếc điện thoại chia năm sẻ bảy, hắn theo bản năng nói: "Hơ" một tiếng, sau đó chưa hiểu tình hình, Cố Dư Sinh đột nhiên giống như tỉnh táo lại, đột nhiên đưa tay lên kéo tay Tần Chỉ Ái vào phòng, đóng sầm cửa lại vang lên một tiếng "ầm" thật lớn.
Nói là kéo, thật sự là xách cô lên.
Cố Dư Sinh xách Tần Chỉ Ái vào trong phòng, bước đi của hắn rất nhanh, đầu Tần Chỉ Ái chưa kịp phản ứng lại nên làm gì, cô đã bị hắn tàn nhẫn quăng lên giường trong phòng khách sạn.
Toàn thân Tần Chỉ Ái run lên cầm cập, dãy dụa muốn bò lên, vừa mới rời giường đi, Cố Dư Sinh liền đè cô lại, nắm cằm của cô, cố định lại đầu cô, liền cúi đầu che lấp môi cô.
Hắn còn đang tức giận, không nhịn được, không ngừng gặm cắn môi cô, lại ép buộc cô quay lại giường.
Hô hấp của cô bị hắn đoạt đi, ngực bị hắn ép tới không thể thở nổi, cô cảm thấy bất cứ lúc nào mình cũng có thể ngộp thở mà chết, liều mạng mở miệng, nhưng lại càng làm hắn hôn thêm sâu, cô khó chịu lung tung lắc đầu.
Phản kháng nhỏ bé của cô khiến hắn khó chịu lại nắm chặt cằm của cô hơn, cô đau đến hít vào một ngụm khí lạnh, động cũng không dám động, sau đó vừa tăng sức mạnh trên môi, vừa nhanh chóng cởi quần áo của cô, nắm chặt eo của cô, sau đó cứ như vậy mà tiến vào, điên cuồng lao vào bên trong thân thể cô.
Động tác của hắn rất kịch liệt, hung hăng không cho cô phản kháng.
Toàn bộ quá trình hoàn toàn không có dạo đầu, không cho cô cơ hội phản kháng, chỉ bị hắn khóa chặt trong ngực, hắn không thương hoa tiếc ngọc chút nào, thậm chí ở thời điểm cuối cùng, càng dùng sức, giống như hận không thể giết chết cô.
Mãi cho đến lúc cuối cùng, rốt cuộc mọi thứ cũng kết thúc, nỗi đau xé rách tim gan kéo thần trí của Tần Chỉ Ái lại.
Hắn lại cưỡng bức cô lần nữa, dữ dội như vậy, lần này cô đâu có cố tình ở trước mặt hắn, đâu có nhờ ông đụng đến hắn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.