Chương 799: Tình cảm chân thành vượt qua sinh tử (9)
Diệp Phi Dạ
02/06/2017
Nhìn qua kính chiếu hậu, Tần Chỉ Ái nhìn thấy Lương Đậu Khấu cắn môi, bình tĩnh nhìn chằm chằm xe, không nhúc nhích.
Từ Hương Sơn trở lại trong thành, đã là gần năm giờ chiều.
Tần Chỉ Ái không về nhà cũ mà trực tiếp về biệt thự của Cố Dư Sinh.
Quản gia chuẩn bị bữa tối, Tần Chỉ Ái chỉ còn hai tuần nữa là sinh, không thể không chuẩn bị một ít đồ dùng cần thiết.
Đợi đến khi chuẩn bị đồ xong, Tần Chỉ Ái chụp một tấm hình, lại nhắn cho Cố Dư Sinh một tin: “Em chuẩn bị đồ xong hết rồi đây!”
Có thể là buổi chiều đi nhiều, Tần Chỉ Ái có chút đói bụng, nên đem những túi đã chuẩn bị xong đặt trên đầu giường, sau đó cầm điện thoại di động xuống lầu.
Còn chưa chuẩn bị xong cơm, Tần Chỉ Ái ngồi trên ghế salon trong phòng khách ăn thức ăn tốt cho phụ nữ mang thai.
Ăn được mấy miếng, chuông cửa liền vang lên.
Quản gia còn đang bận rộn trong bếp nên Tần Chỉ Ái đứng lên, đi ra cửa.
Chẳng biết vì sao, Tần Chỉ Ái bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút hồi hộp, ngón tay bỗng nắm chặt bịch đồ ăn vặt trong tay: “Xin hỏi, anh tìm ai?”
“Chào cô, tôi là…” Ngày đàn ông đó nói tên họ xong, liền nói hắn là lãnh đạo trước đây của Cố Dư Sinh, sau đó mới lên tiếng hỏi: “Xin hỏi cô là vợ của Cố Dư Sinh, Tần Chỉ Ái tiểu thư đúng không?” Tần Chỉ Ái động môi, nhìn chằm chằm người đàn ông kia không chớp mắt, sau đó mới gật nhẹ đầu một cái: “Vâng…”
Cô nói xong chữ kia liền hỏi: “Xin hỏi, ngài tìm tôi có chuyện gì?”
Người đàn ông như có chuyện gì khó nói, không nói gì, sau đó nhắm mắt lại cắn răng một cái, liền nói ra: “Cố phu nhân, có chuyện nhất định tôi phải thông báo cho cô biết, sáng sớm ba ngày trước đồng chí Cố Dư Sinh trong lúc đang chấp hành nhiệm vụ xảy ra một tình huống ngoài ý muốn, bị thương, mất liên lạc, bây giờ chúng tôi đang cho người tìm kiếm đồng chí ấy….”
Có thể là nhìn thấy bụng của cô, người đàn ông lại nói rất uyển chuyển: “…Hiện nay chúng tôi đã tìm cậu ấy ba ngày, vẫn chưa có thu hoạch gì, cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tìm được đồng chí ấy, có tin tức, chúng tôi sẽ lập tức liên lạc với cô, có điều… tôi mong cô nên chuẩn bị tinh thần trước…”
Người đàn ông đó đi như thế nào, Tần Chỉ Ái cũng không biết lúc cô lấy lại được tinh thần, cô đang đứng ở cửa nhà, gió thu mát mẻ đang ùa vào mặt cô từng trận, từng trận.
Quản gia đứng sau lưng cô cũng có thể nghe toàn bộ những gì người đàn ông kia nói, sau đó lo lắng nhìn Tần Chỉ Ái, thấy cô không động, mới cẩn thận mở miệng gọi cô: “Thiếu phu nhân…”
Tần Chỉ Ái nghe thấy, liền nhìn quản gia một chút, biểu hiện bình tĩnh hơn bình thường.
Càng như vậy, trong lòng quản gia lại càng thấy lo sợ: “Thiếu phu nhân,…”
Tần Chỉ Ái cũng không chờ quản gia nói hết, đột nhiên lại giơ tay lên che bụng, sau đó nói với quản gia như chia sẻ một chuyện gì rất đáng mừng, cười yếu ớt nói: “Đậu Phộng Nhỏ lại động…”
Cô như vậy rất bình thường nhưng trong lòng quản gia lại càng run sợ, mắt lập tức đỏ lên: “Thiếu phu nhân, cô đừng…”
Từ Hương Sơn trở lại trong thành, đã là gần năm giờ chiều.
Tần Chỉ Ái không về nhà cũ mà trực tiếp về biệt thự của Cố Dư Sinh.
Quản gia chuẩn bị bữa tối, Tần Chỉ Ái chỉ còn hai tuần nữa là sinh, không thể không chuẩn bị một ít đồ dùng cần thiết.
Đợi đến khi chuẩn bị đồ xong, Tần Chỉ Ái chụp một tấm hình, lại nhắn cho Cố Dư Sinh một tin: “Em chuẩn bị đồ xong hết rồi đây!”
Có thể là buổi chiều đi nhiều, Tần Chỉ Ái có chút đói bụng, nên đem những túi đã chuẩn bị xong đặt trên đầu giường, sau đó cầm điện thoại di động xuống lầu.
Còn chưa chuẩn bị xong cơm, Tần Chỉ Ái ngồi trên ghế salon trong phòng khách ăn thức ăn tốt cho phụ nữ mang thai.
Ăn được mấy miếng, chuông cửa liền vang lên.
Quản gia còn đang bận rộn trong bếp nên Tần Chỉ Ái đứng lên, đi ra cửa.
Chẳng biết vì sao, Tần Chỉ Ái bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút hồi hộp, ngón tay bỗng nắm chặt bịch đồ ăn vặt trong tay: “Xin hỏi, anh tìm ai?”
“Chào cô, tôi là…” Ngày đàn ông đó nói tên họ xong, liền nói hắn là lãnh đạo trước đây của Cố Dư Sinh, sau đó mới lên tiếng hỏi: “Xin hỏi cô là vợ của Cố Dư Sinh, Tần Chỉ Ái tiểu thư đúng không?” Tần Chỉ Ái động môi, nhìn chằm chằm người đàn ông kia không chớp mắt, sau đó mới gật nhẹ đầu một cái: “Vâng…”
Cô nói xong chữ kia liền hỏi: “Xin hỏi, ngài tìm tôi có chuyện gì?”
Người đàn ông như có chuyện gì khó nói, không nói gì, sau đó nhắm mắt lại cắn răng một cái, liền nói ra: “Cố phu nhân, có chuyện nhất định tôi phải thông báo cho cô biết, sáng sớm ba ngày trước đồng chí Cố Dư Sinh trong lúc đang chấp hành nhiệm vụ xảy ra một tình huống ngoài ý muốn, bị thương, mất liên lạc, bây giờ chúng tôi đang cho người tìm kiếm đồng chí ấy….”
Có thể là nhìn thấy bụng của cô, người đàn ông lại nói rất uyển chuyển: “…Hiện nay chúng tôi đã tìm cậu ấy ba ngày, vẫn chưa có thu hoạch gì, cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tìm được đồng chí ấy, có tin tức, chúng tôi sẽ lập tức liên lạc với cô, có điều… tôi mong cô nên chuẩn bị tinh thần trước…”
Người đàn ông đó đi như thế nào, Tần Chỉ Ái cũng không biết lúc cô lấy lại được tinh thần, cô đang đứng ở cửa nhà, gió thu mát mẻ đang ùa vào mặt cô từng trận, từng trận.
Quản gia đứng sau lưng cô cũng có thể nghe toàn bộ những gì người đàn ông kia nói, sau đó lo lắng nhìn Tần Chỉ Ái, thấy cô không động, mới cẩn thận mở miệng gọi cô: “Thiếu phu nhân…”
Tần Chỉ Ái nghe thấy, liền nhìn quản gia một chút, biểu hiện bình tĩnh hơn bình thường.
Càng như vậy, trong lòng quản gia lại càng thấy lo sợ: “Thiếu phu nhân,…”
Tần Chỉ Ái cũng không chờ quản gia nói hết, đột nhiên lại giơ tay lên che bụng, sau đó nói với quản gia như chia sẻ một chuyện gì rất đáng mừng, cười yếu ớt nói: “Đậu Phộng Nhỏ lại động…”
Cô như vậy rất bình thường nhưng trong lòng quản gia lại càng run sợ, mắt lập tức đỏ lên: “Thiếu phu nhân, cô đừng…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.