Chương 19
Bình Tử Lí Đích Yêu Tinh
27/11/2022
Tâm tình cơ bản không ổn định, tinh thần hốt hoảng, trong mắt Lý giai đều là hình ảnh vẻ mặt chị của Tiểu Văn khinh thường, cùng hình dạng run rẩy khóc thút thít của Tiểu Văn, lại vừa một bị một câu nói như thế của chị Tiểu Văn đả kích, tinh thần thống khổ cùng máu nóng ức chế không ngừng sôi sùng sục, nàng đột nhiên trở nên liều lĩnh mạnh bạo lao đến, kéo lấy nữ nhân còn đang cười nhạo mình, hung hăng nắm tóc nàng lôi đến phía tường đánh tới tấp, vừa đánh vừa quát "Cho ngươi tái khi dễ chúng ta, cho ngươi tái khi dễ chúng ta! Ta đánh chết ngươi! Ta đánh chết ngươi!" ánh mắt Lý Giai lóe lên một tia hung quang tàn bạo, cắn chặt hàm răng, gương mặt thậm chí điên cuồng đến gần như bị bóp méo. Kỳ thực nàng điên cuồng không khống chế được không chỉ là vì hận chị của Tiểu Văn tổn thương đến Tiểu Văn, còn có đối với người giết chết Hiểu Hồng mà phẫn nộ phát tiết, mấy ngày nay nàng trong lòng vô cùng thống khổ dằn vặt, lúc này dùng phương thức này mà trút ta, mà chị của Tiểu Văn thì lại rất không may mắn trở thành vật hi sinh để Lý Giai trút giận. ( há há, wánh nó đi wánh nó đi đừng cho tía má nó hay =)) =)))
"A! A! Cứu mạng a! Giết ngươi! Giết người! Giết người!!!!!!!!!!!" chị của Tiểu Văn liều mạng giãy dụa kêu gào, đầu nàng bị đánh đến choáng váng, nàng dùng móng tay ra sức cào lấy mu bàn tay của Lý Giai, muốn từ trong tay Lý Giai thoát ra, nhưng chính là càng làm cho tóc mình rơi xuống đất nhiều hơn. Tỷ tỷ lớn tiếng thét chói tai, cùng thanh âm hung ác của Lý Giai làm Tiểu Văn sợ đến run lẩy bẩy, Giai Giai muốn giết tỷ tỷ, làm sao bây giờ? Nàng không thể làm gì hơn là cố gắng lê thân thể mới té bị thương đau nhức, khóc từ trên mặt đất đứng lên hướng về phía hai người vuốt ve" Giai Giai, đừng giết tỷ tỷ, đừng giết tỷ tỷ có được hay không? là Tiểu Văn không tốt."
Lúc này Lý Giai cái gì cũng không nghe được, cái gì cũng không cảm nhận được, nàng chỉ là điên cuồng liên tục nắm lấy chị Tiểu Văn mà hướng vào tường đánh tới tấp, ngay cả bàn tay mình bị chị Tiểu Văn cào nhiều đường máu tươi chảy ra nàng cũng hoàn toàn không cảm thấy đau, Tiểu Văn đáng thương vừa mò đến chỗ hai người còn chưa đứng vững thì lại bị đụng ngã xuống đất, đau đớn làm nàng không thể tái bò đứng dậy được, chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất khóc hu hu cầu xin, trong phòng hỗn loạn một trận tiếng kêu gào tiếng khóc không ngừng.
Trên lầu hai, chủ nhà nghe được thanh âm chói tai kêu cứu cùng tiếng động ầm ĩ, lập tức gọi điện báo nguy cảnh sát, cùng xóm giềng hai bên vội vàng chạy đến, lôi ra một chìa khóa phòng dự trữ mở cửa, cánh cửa vừa mở ra, chỉ thấy Lý Giai tóc tai bù xù như điên rồi đang nắm tóc một nữ tử liên tục đập vào tường, trong miệng không ngừng hung hăng nói: "Đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi!" Hai mu bàn tay đều là máu chảy đầm đìa, mặt đất tràn đầy tóc cùng vài giọt máu, nữ nhân kia liên tiếp bị Lý Giai đập đầu vào tường trán cũng đã chảy máu ròng, tiếng thét chói tai cùng giãy giụa, bên cạnh vẫn còn một hài tử ốm yếu nằm sấp run run khóc. Mọi người sợ đến run rẩy một chút, chờ một lúc sững sờ thì tất cả đều lao tới, một bên đem khống chế Lý Giai đang điên cuồng, một bên lại cố gắng đem chị Tiểu Văn giải thoát từ trong tay Lý Giai, nhưng Lý Giai vẫn gắt gao không chịu buông ra, cuối cùng sau khi kéo một mảng tóc chị Tiểu Văn rụng sạch mới chịu buông ra. Chị của Tiểu Văn đã hoàn toàn vô pháp đứng thẳng, một người phải đỡ lấy thân thể của nàng đang thở hổn hển, nàng còn không quên chửi mắng Lý Giai, sau khi đã đem hai người tách xa nhau ra, lại có người đem Tiểu Văn đang co quắp trên mặt đất đặt nàng lên giường, Tiểu Văn vẫn khóc kêu "Giai Giai" nước mắt vẫn như trước không ngừng.
Lão bà chủ nhà nhận biết Lý Giai, bà cảm thấy hài tử này trước đây rất tốt, bình thường nói năng lễ phép, tính tình cũng ôn hòa, ngày hôm nay thế nào lại làm ra chuyện xúc phạm dọa người như thế? Bà nhìn ra trên mặt nàng toàn là nước mắt, con mắt sưng đỏ, liền đi vào phòng tắm lấy một cái khăn ấm, quay lại lau mặt cho Lý Giai, Lý Giai được những người bên cạnh khuyên nhủ, tâm tình đã tốt hơn rất nhiều lần, mu bàn tay nàng vẫn toàn là máu tươi, nóng rát đau nhức, nàng nhìn thoáng qua chị Tiểu Văn nửa sống nửa chết, liền quay đầu đi tới bên cạnh Tiểu Văn đang khóc, nhỏ giọng nói: "Ngoan, đừng khóc, đừng khóc." Sau đó kéo tay áo Tiểu Văn lên xem thử, nhìn thấy một mảng tím bầm lớn, vừa giận vừa hung hăng trừng mắt nhìn chị Tiểu Văn, mọi người trong phòng còn không biết các nàng vì sao lại trở thành nháo nhào như vậy, lại vừa nhìn thấy Lý Giai ngẩng đầu trừng mắt nhìn nữ tử kia, lập tức khẩn trương che chắn trước mặt nàng, nhẹ nhàng khuyên bảo Lý Giai đừng kích động, hảo hảo nói chuyện.
Khoảng chừng 10 phút sau đó, cảnh sát đến đem ba người cùng chủ nhà mang đi, đầu tiên đem chị Tiểu Văn cùng Lý Giai đưa đến bệnh viện băng bó vết thương một chút, sau đó lại dẫn bọn họ quay về cục cảnh sát, cũng gọi điện cho người nhà chị Tiểu Văn đến. Rất nhanh mẹ Lý Giai cũng đi tới cục cảnh sát.
Chủ nhà đem sự tình kể lại cho mọi người, khi bà vừa vào đến phòng thì đã chứng kiến tình cảnh trên, cảnh sát hỏi Lý Giai, "Ngươi lúc đó có đúng muốn giết nàng không?"
"Không phải."
"Vậy ngươi vì cái gì mà đánh nàng?"
Lý Giai ôm Tiểu Văn trầm mặc một hồi, "Vì nàng đánh Tiểu Văn, ta chỉ là tức giận mà thôi!"
"Ta không có đánh!" Chị Tiểu Văn mềm yếu tựa vào mẹ Tiểu Văn khóc nói.
Cảnh sát nhìn hai người liếc mắt một cái, hỏi Tiểu Văn, "Tiểu Văn, tỷ tỷ ngươi đánh ngươi đúng không?"
"Tiểu Văn, ngươi nói ta đánh ngươi sao?" Chị Tiểu Văn hung ác hướng Tiểu Văn nói một câu, Tiểu Văn hơi run lên, không dám nói lời nào. Lý Giai dỗ dành nàng, "Đừng sợ, cảnh sát hỏi ngươi cái gì thì trả lời cái đó, nói thật đi."
Tiểu Văn cắn môi dưới suy nghĩ thật lâu, nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói, "Tỷ tỷ có đánh ta một cước." Sau đó liền vội vàng nói tiếp, "Thế nhưng một chút cũng không đau." Lý Giai đem ống tay áo Tiểu Văn vén lên cấp cảnh sát xem, "Ngươi xem nàng bị đánh ngã thế này, có thể không đau không?"
Cảnh sát nhìn một chút, không nói gì, hỏi tiếp "Ngươi cùng Tiểu Văn là quan hệ gì?"
Lý Giai chưa trả lời, bởi vì nàng thật sự không biết nên nói thế nào, nhưng mẹ Tiểu Văn đã mở miệng, "Nhà chúng ta thật sự là nuôi không nổi hài tử này, nên đem Tiểu Văn giao cho nàng, hiện giờ Tiểu Văn đang ở nhà nàng."
"Xin hỏi ngươi đến nhà của nàng làm gì?" Cảnh sát lại hỏi tỷ tỷ Tiểu Văn. Tỷ tỷ Tiểu Văn con mắt vòng vo di chuyển, "Ta đi xem muội muội không được sao?"
"Nàng là tới đòi tiền." Lý Giai lạnh lùng phản bác.
"Cái gì tiền?" Cảnh cùng mẹ Tiểu Văn đều giật mình hỏi.
Lý Giai không biết như thế nào nói, chỉ có thể trầm mặc. Nhưng tỷ tỷ Tiểu Văn lại bắt đầu ác miệng tố cáo, "Nàng làm 'gà', muốn đem muội muội ta đi kiếm tiền."
Cảnh sát nhìu mày nhìn phía Lý Giai, "Đúng vậy không?"
"Không hề, đó là nàng suy đoán bậy." Lý Giai tuy rằng phủ nhận, nhưng trong ngữ khí có phần chột dạ. Tiểu Văn sợ hãi dựa vào nàng, nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, thế nào là 'gà' a, lại thế nào đem bán lấy tiền? Lần trước tỷ tỷ đã nói ra những lời này, kết quả Giai Giai hình như rất tức giận.
Cảnh sát nhìn nhau một chút, nếu như là thật, đây chính là vụ án ép thiếu nữ bán dâm, đơn giản là vậy. Một vị nữ cảnh muốn kéo Tiểu Văn ra một mình để hỏi nàng, nhưng Tiểu Văn gắt gao ôm lấy Lý Giai, nhất định không chịu ly khai, Lý Giai đành bất đắc dĩ ôm lấy Tiểu Văn, đối với cảnh sát nói, "Ngươi muốn hỏi cái gì thì hỏi ở đây đi, nàng sợ người lạ, đừng dọa nàng." Tiểu Văn lại ngoan ngoãn lui vào trong lòng Lý Giai, tuy rằng toàn thân nàng đau nhức, nhưng được Giai Giai ôm thì quả thật là đỡ hơn rất nhiều.
Cảnh sát do dự một chút hỏi, "Tiểu muội muội, ngươi bao nhiêu tuổi?"
"17 tuổi." Tiểu Văn ngoan ngoãn trả lời. Các cảnh sát không tin tưởng liếc nhìn nhau, lại quay sang nhìn mẹ Tiểu Văn, bà lúc này gật đầu, bọn họ mới tin tưởng, lại hỏi tiếp "Ngươi ở lại nhà một tỷ tỷ, trong thời gian ở với nàng, nàng có hay không để ngươi tiếp xúc với nam nhân xa lạ, làm chuyện ngươi không muốn làm?"
Tiểu Văn chu miệng suy nghĩ một chút, không vui nhỏ giọng nói "Giai Giai là Giai Giai, không phải tỷ tỷ, cũng không giống với tỷ tỷ." Tỷ tỷ thường ngày hay tức giận đánh mình, Giai Giai đối với mình rất tốt, cho tới bây giờ vẫn không hung ác với mình, còn có thể ôm mình ngủ trên giường, còn có thể hôn mình, Tiểu Văn nghĩ vậy liền đỏ mặt xấu hổ.
Cảnh sát có chút bất đắc dĩ "Hảo, vậy trong thời gian ngươi ở với Giai Giai, có hay không tiếp xúc với nam nhân xa lạ?"
"Không có, Giai Giai đối với ta rất tốt, mua kẹo cho ta ăn, còn có y phục mới, chưa bao giờ làm chuyện ta không muốn làm." Tiểu Văn cười đáng yêu đưa tay ôm lấy cổ Lý Giai, thỏa mãn nói, "Thích cùng Giai Giai cùng một chỗ."
"Muội muội ta đơn thuần, khẳng định là bị nàng sai khiến, ta yêu cầu các ngươi đem nàng đi kiểm tra trinh nữ." Chị của Tiểu Văn lập tức tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Văn, đáng tiếc Tiểu Văn cái gì cũng không nhìn thấy.
Vừa nghe đến kiểm tra trinh nữ, sắc mặt Lý Giai khẽ biến, có chút không tự nhiên, cảnh sát cũng chú ý điểm ấy, lập tức quyết định mang Tiểu Văn đi kiểm tra, nhưng kết quả Lý Giai lại ôm chặt Tiểu Văn, đột nhiên nói "Không cần kiểm tra, nàng không còn là trinh nữ."
"A! A! Cứu mạng a! Giết ngươi! Giết người! Giết người!!!!!!!!!!!" chị của Tiểu Văn liều mạng giãy dụa kêu gào, đầu nàng bị đánh đến choáng váng, nàng dùng móng tay ra sức cào lấy mu bàn tay của Lý Giai, muốn từ trong tay Lý Giai thoát ra, nhưng chính là càng làm cho tóc mình rơi xuống đất nhiều hơn. Tỷ tỷ lớn tiếng thét chói tai, cùng thanh âm hung ác của Lý Giai làm Tiểu Văn sợ đến run lẩy bẩy, Giai Giai muốn giết tỷ tỷ, làm sao bây giờ? Nàng không thể làm gì hơn là cố gắng lê thân thể mới té bị thương đau nhức, khóc từ trên mặt đất đứng lên hướng về phía hai người vuốt ve" Giai Giai, đừng giết tỷ tỷ, đừng giết tỷ tỷ có được hay không? là Tiểu Văn không tốt."
Lúc này Lý Giai cái gì cũng không nghe được, cái gì cũng không cảm nhận được, nàng chỉ là điên cuồng liên tục nắm lấy chị Tiểu Văn mà hướng vào tường đánh tới tấp, ngay cả bàn tay mình bị chị Tiểu Văn cào nhiều đường máu tươi chảy ra nàng cũng hoàn toàn không cảm thấy đau, Tiểu Văn đáng thương vừa mò đến chỗ hai người còn chưa đứng vững thì lại bị đụng ngã xuống đất, đau đớn làm nàng không thể tái bò đứng dậy được, chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất khóc hu hu cầu xin, trong phòng hỗn loạn một trận tiếng kêu gào tiếng khóc không ngừng.
Trên lầu hai, chủ nhà nghe được thanh âm chói tai kêu cứu cùng tiếng động ầm ĩ, lập tức gọi điện báo nguy cảnh sát, cùng xóm giềng hai bên vội vàng chạy đến, lôi ra một chìa khóa phòng dự trữ mở cửa, cánh cửa vừa mở ra, chỉ thấy Lý Giai tóc tai bù xù như điên rồi đang nắm tóc một nữ tử liên tục đập vào tường, trong miệng không ngừng hung hăng nói: "Đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi!" Hai mu bàn tay đều là máu chảy đầm đìa, mặt đất tràn đầy tóc cùng vài giọt máu, nữ nhân kia liên tiếp bị Lý Giai đập đầu vào tường trán cũng đã chảy máu ròng, tiếng thét chói tai cùng giãy giụa, bên cạnh vẫn còn một hài tử ốm yếu nằm sấp run run khóc. Mọi người sợ đến run rẩy một chút, chờ một lúc sững sờ thì tất cả đều lao tới, một bên đem khống chế Lý Giai đang điên cuồng, một bên lại cố gắng đem chị Tiểu Văn giải thoát từ trong tay Lý Giai, nhưng Lý Giai vẫn gắt gao không chịu buông ra, cuối cùng sau khi kéo một mảng tóc chị Tiểu Văn rụng sạch mới chịu buông ra. Chị của Tiểu Văn đã hoàn toàn vô pháp đứng thẳng, một người phải đỡ lấy thân thể của nàng đang thở hổn hển, nàng còn không quên chửi mắng Lý Giai, sau khi đã đem hai người tách xa nhau ra, lại có người đem Tiểu Văn đang co quắp trên mặt đất đặt nàng lên giường, Tiểu Văn vẫn khóc kêu "Giai Giai" nước mắt vẫn như trước không ngừng.
Lão bà chủ nhà nhận biết Lý Giai, bà cảm thấy hài tử này trước đây rất tốt, bình thường nói năng lễ phép, tính tình cũng ôn hòa, ngày hôm nay thế nào lại làm ra chuyện xúc phạm dọa người như thế? Bà nhìn ra trên mặt nàng toàn là nước mắt, con mắt sưng đỏ, liền đi vào phòng tắm lấy một cái khăn ấm, quay lại lau mặt cho Lý Giai, Lý Giai được những người bên cạnh khuyên nhủ, tâm tình đã tốt hơn rất nhiều lần, mu bàn tay nàng vẫn toàn là máu tươi, nóng rát đau nhức, nàng nhìn thoáng qua chị Tiểu Văn nửa sống nửa chết, liền quay đầu đi tới bên cạnh Tiểu Văn đang khóc, nhỏ giọng nói: "Ngoan, đừng khóc, đừng khóc." Sau đó kéo tay áo Tiểu Văn lên xem thử, nhìn thấy một mảng tím bầm lớn, vừa giận vừa hung hăng trừng mắt nhìn chị Tiểu Văn, mọi người trong phòng còn không biết các nàng vì sao lại trở thành nháo nhào như vậy, lại vừa nhìn thấy Lý Giai ngẩng đầu trừng mắt nhìn nữ tử kia, lập tức khẩn trương che chắn trước mặt nàng, nhẹ nhàng khuyên bảo Lý Giai đừng kích động, hảo hảo nói chuyện.
Khoảng chừng 10 phút sau đó, cảnh sát đến đem ba người cùng chủ nhà mang đi, đầu tiên đem chị Tiểu Văn cùng Lý Giai đưa đến bệnh viện băng bó vết thương một chút, sau đó lại dẫn bọn họ quay về cục cảnh sát, cũng gọi điện cho người nhà chị Tiểu Văn đến. Rất nhanh mẹ Lý Giai cũng đi tới cục cảnh sát.
Chủ nhà đem sự tình kể lại cho mọi người, khi bà vừa vào đến phòng thì đã chứng kiến tình cảnh trên, cảnh sát hỏi Lý Giai, "Ngươi lúc đó có đúng muốn giết nàng không?"
"Không phải."
"Vậy ngươi vì cái gì mà đánh nàng?"
Lý Giai ôm Tiểu Văn trầm mặc một hồi, "Vì nàng đánh Tiểu Văn, ta chỉ là tức giận mà thôi!"
"Ta không có đánh!" Chị Tiểu Văn mềm yếu tựa vào mẹ Tiểu Văn khóc nói.
Cảnh sát nhìn hai người liếc mắt một cái, hỏi Tiểu Văn, "Tiểu Văn, tỷ tỷ ngươi đánh ngươi đúng không?"
"Tiểu Văn, ngươi nói ta đánh ngươi sao?" Chị Tiểu Văn hung ác hướng Tiểu Văn nói một câu, Tiểu Văn hơi run lên, không dám nói lời nào. Lý Giai dỗ dành nàng, "Đừng sợ, cảnh sát hỏi ngươi cái gì thì trả lời cái đó, nói thật đi."
Tiểu Văn cắn môi dưới suy nghĩ thật lâu, nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói, "Tỷ tỷ có đánh ta một cước." Sau đó liền vội vàng nói tiếp, "Thế nhưng một chút cũng không đau." Lý Giai đem ống tay áo Tiểu Văn vén lên cấp cảnh sát xem, "Ngươi xem nàng bị đánh ngã thế này, có thể không đau không?"
Cảnh sát nhìn một chút, không nói gì, hỏi tiếp "Ngươi cùng Tiểu Văn là quan hệ gì?"
Lý Giai chưa trả lời, bởi vì nàng thật sự không biết nên nói thế nào, nhưng mẹ Tiểu Văn đã mở miệng, "Nhà chúng ta thật sự là nuôi không nổi hài tử này, nên đem Tiểu Văn giao cho nàng, hiện giờ Tiểu Văn đang ở nhà nàng."
"Xin hỏi ngươi đến nhà của nàng làm gì?" Cảnh sát lại hỏi tỷ tỷ Tiểu Văn. Tỷ tỷ Tiểu Văn con mắt vòng vo di chuyển, "Ta đi xem muội muội không được sao?"
"Nàng là tới đòi tiền." Lý Giai lạnh lùng phản bác.
"Cái gì tiền?" Cảnh cùng mẹ Tiểu Văn đều giật mình hỏi.
Lý Giai không biết như thế nào nói, chỉ có thể trầm mặc. Nhưng tỷ tỷ Tiểu Văn lại bắt đầu ác miệng tố cáo, "Nàng làm 'gà', muốn đem muội muội ta đi kiếm tiền."
Cảnh sát nhìu mày nhìn phía Lý Giai, "Đúng vậy không?"
"Không hề, đó là nàng suy đoán bậy." Lý Giai tuy rằng phủ nhận, nhưng trong ngữ khí có phần chột dạ. Tiểu Văn sợ hãi dựa vào nàng, nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, thế nào là 'gà' a, lại thế nào đem bán lấy tiền? Lần trước tỷ tỷ đã nói ra những lời này, kết quả Giai Giai hình như rất tức giận.
Cảnh sát nhìn nhau một chút, nếu như là thật, đây chính là vụ án ép thiếu nữ bán dâm, đơn giản là vậy. Một vị nữ cảnh muốn kéo Tiểu Văn ra một mình để hỏi nàng, nhưng Tiểu Văn gắt gao ôm lấy Lý Giai, nhất định không chịu ly khai, Lý Giai đành bất đắc dĩ ôm lấy Tiểu Văn, đối với cảnh sát nói, "Ngươi muốn hỏi cái gì thì hỏi ở đây đi, nàng sợ người lạ, đừng dọa nàng." Tiểu Văn lại ngoan ngoãn lui vào trong lòng Lý Giai, tuy rằng toàn thân nàng đau nhức, nhưng được Giai Giai ôm thì quả thật là đỡ hơn rất nhiều.
Cảnh sát do dự một chút hỏi, "Tiểu muội muội, ngươi bao nhiêu tuổi?"
"17 tuổi." Tiểu Văn ngoan ngoãn trả lời. Các cảnh sát không tin tưởng liếc nhìn nhau, lại quay sang nhìn mẹ Tiểu Văn, bà lúc này gật đầu, bọn họ mới tin tưởng, lại hỏi tiếp "Ngươi ở lại nhà một tỷ tỷ, trong thời gian ở với nàng, nàng có hay không để ngươi tiếp xúc với nam nhân xa lạ, làm chuyện ngươi không muốn làm?"
Tiểu Văn chu miệng suy nghĩ một chút, không vui nhỏ giọng nói "Giai Giai là Giai Giai, không phải tỷ tỷ, cũng không giống với tỷ tỷ." Tỷ tỷ thường ngày hay tức giận đánh mình, Giai Giai đối với mình rất tốt, cho tới bây giờ vẫn không hung ác với mình, còn có thể ôm mình ngủ trên giường, còn có thể hôn mình, Tiểu Văn nghĩ vậy liền đỏ mặt xấu hổ.
Cảnh sát có chút bất đắc dĩ "Hảo, vậy trong thời gian ngươi ở với Giai Giai, có hay không tiếp xúc với nam nhân xa lạ?"
"Không có, Giai Giai đối với ta rất tốt, mua kẹo cho ta ăn, còn có y phục mới, chưa bao giờ làm chuyện ta không muốn làm." Tiểu Văn cười đáng yêu đưa tay ôm lấy cổ Lý Giai, thỏa mãn nói, "Thích cùng Giai Giai cùng một chỗ."
"Muội muội ta đơn thuần, khẳng định là bị nàng sai khiến, ta yêu cầu các ngươi đem nàng đi kiểm tra trinh nữ." Chị của Tiểu Văn lập tức tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Văn, đáng tiếc Tiểu Văn cái gì cũng không nhìn thấy.
Vừa nghe đến kiểm tra trinh nữ, sắc mặt Lý Giai khẽ biến, có chút không tự nhiên, cảnh sát cũng chú ý điểm ấy, lập tức quyết định mang Tiểu Văn đi kiểm tra, nhưng kết quả Lý Giai lại ôm chặt Tiểu Văn, đột nhiên nói "Không cần kiểm tra, nàng không còn là trinh nữ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.