Chương 36
Bình Tử Lí Đích Yêu Tinh
27/11/2022
Ách... Seven nhức đầu suy nghĩ một chút, "Ngày hôm nay ta đến.... muốn mời ngươi đi ăn cơm."
Tân U bất đắc dĩ nói, "Ta không phải đã nói rồi sao, ta không muốn đi ra ngoài ăn, trong nhà có người làm giúp ta rồi." Ăn nhiều năm đồ ăn bên ngoài, đã sớm muốn nôn ra hết.
Tân U hiện tại rất mê luyến món ăn Lý Giai làm hằng ngày, ngồi ở bên cạnh bàn rất có cảm giác gia đình.
"Ngươi thế nào lại thích ăn cơm của một người hầu chứ? ( A... cưng dám nói Giai nhi của ta là người hầu a =.,=) Ta bảo đảm chỗ ta mời ngươi đi ăn so với người hầu nhà ngươi làm tốt hơn nhiều." Seven kiên quyết không buông tha, cho dù đã rất nhiều lần bị từ chối, nàng cho là tất cả mọi lời của Tân U chỉ là mượn cớ cự tuyệt.
"Nàng không phải người hầu, ngươi đừng nói lung tung." Tân U bất mãn nhìn Seven liếc mắt một cái, điều này làm cho Seven lập tức cảnh giác, "Ai? Ngươi không phải là người độc thân sao? Nghe nói người nhà ngươi cũng không ở chỗ này."
"Độc thân thì thế nào?"
"Ách... không thế nào..." Seven cúi đầu sờ sờ cái mũi, khi ngẩng đầu thì lại là một vẻ mặt xán lạn cùng nụ cười vô cùng xảo quyệt, "Ngươi đã có người làm cơm tốt như vậy, vậy mời ta tới nhà ngươi dùng cơm đi, để ta cũng nếm thử một lần nha."
".........." Tân U quả thực hết chỗ nói rồi, người này thực là... Đều nói đánh tay không đánh gương mặt cười của người, Seven như vậy mặt dày mày dạn lại cùng thái độ tốt lành, Tân U một chút biện pháp cũng không có, nếu đã không thoát khỏi nàng, nàng lại vừa nghĩ đến, cùng với Seven về nhà ăn cơm, còn có thể làm Lý Giai vất vả nấu ăn, chi bằng mang Lý Giai và Tiểu Văn cùng Seven đi ra ngoài ăn, hảo hảo làm nàng sợ hãi dừng lại, dù sao Tiểu Văn cũng thích ăn bên ngoài. Vì thế Tân U liền đối với Seven cười, "Ta thay đổi chủ kiến, quyết định tiếp nhận lời mời của ngươi, bất quá... ta muốn dẫn người khác cùng đi ăn, ngươi nguyện ý mời không?"
Seven nụ cười chợt sững lại, lông mi chớp chớp, nhãn thần xem xét đánh giá thay đổi chủ kiến của Tân U, Tân U thấy nàng không nói lời nào, liền hỏi, "Thế nào? Không muốn?"
A... Seven lại xoa xoa cái mũi, hít một hơi, bất đắc dĩ cười nói, "Ngươi chỉ cần không đem theo chồng ngươi hoặc vợ ngươi đến thì mang ai ta đều cũng nguyện ý."
Tân U không khỏi bật cười, nguyên lai Seven hiểu lầm,Tân U lập tức minh bạch vì sao ban nãy Seven không nói chuyện, nữ nhân độc thân, trong nhà lại có người nấu cơm, lại không phải người hầu, nghĩ nhiều cũng là bình thường, "Yên tâm, các nàng ấy ta mới là không chen chân vô được, người ta đã là một đôi ân ái." Vì cái gì phải cùng Seven giải thích việc này, để nàng hiểu lầm không phải là rất tốt sao, Tân U tự mình cũng không biết vì sao, dù sao chính là cũng không chút suy nghĩ rất tự nhiên giải thích.
"Bọn họ?" Seven khó hiểu.
"Lúc đi ăn ngươi sẽ biết."
***********************
Hội nghị bàn tròn đê =]]
Lý Giai có chút khẩn trương, nhìn ngắm xung quanh, ngồi ở một nhà hàng xa hoa như vậy, cảm thấy cả ngươi đều không tự nhiên, chung quy vẫn cảm thấy nàng với nơi đây có chút xa lạ, nàng nắm chặt lấy tay Tiểu Văn, muốn đem nàng ôm vào lòng để giảm bớt hồi hộp. Tân U nhìn ra Lý Giai có chút không được tự nhiên, vội vàng cười nói chuyện phiếm với nàng, để nàng có thể thả lỏng một chút. Seven bên cạnh nhìn tới nhìn lui đánh giá Tiểu Văn cùng Lý Giai, các nàng ấy, một đôi yêu nhau????? Nói đùa đi chứ a!!! Lý Giai kia coi như xinh đẹp, nếu không nói là vô cùng quyến rũ, nhưng một Tiểu Văn......... Rõ ràng là một hài tử, thế nào lại có người muốn cùng một hài tử nói chuyện yêu nhau, ôi trời ơi, Seven cực độ đành chịu, nàng ghét nhất bị tiểu hài tử vây quanh, vừa yêu thương vừa khóc vừa quậy phá, phiền chết đi được a, vừa nhìn đến tiểu hài tử, bao nhiêu linh cảm cùng trù tính đều chưa từng nghĩ đến.
Tiểu Văn không an phận xoay xoay người, muốn đem cái ghế đến ngồi bên cạnh Lý Giai, nàng không muốn cùng Giai Giai ngồi cách xa như thế. "Ngoan, đừng lộn xộn." Lý Giai nhanh chóng trấn yên Tiểu Văn, đừng quậy phá làm ra chuyện chê cười. "Muốn cùng Giai Giai ngồi cùng một chỗ." Tiểu Văn chu cái miệng nhỏ nhắn mong đợi, đáng thương nhỏ giọng nói, Lý Giai rất bất đắc dĩ nhìn nàng, không biết phải làm sao.
"Nếu không thì ngươi ôm nàng ngồi đi, không sao đâu." Tân U biết rõ Lý Giai rất mềm lòng, chính là không thể trông thấy Tiểu Văn chịu ủy khuất không vui.
"Ân, muốn được Giai Giai ôm." Tiểu Văn vừa nghe liền nở nụ cười, vội vàng gật đầu. "Ngươi a... " Lý Giai xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Văn, đối với Tân U cùng Seven có chút ngại ngùng cười cười, đưa tay đem Tiểu Văn ôm vào trong lòng, Tiểu Văn hảo vui vẻ ngửa đầu hôn Lý Giai một cái, sau đó đem gương mặt dễ thương chôn vào ngực Lý Giai. Seven mắt mở to, trợn tròn nhìn hai nàng ấy, hoàn toàn không biết nói gì cho phải.
Trong lúc ăn, Lý Giai cũng là trước tiên chiếu cố Tiểu Văn ăn, chăm sóc có thể không quá đến nỗi, Tân U sớm đã tập thành thói quen, nhưng điều này thực làm cho Seven kinh ngạc, nếu như không biết các nàng ấy là quan hệ ái nhân, người ngoài nhìn vào sẽ thấy chỉ là một hành động chiếu cố một hài tử rất bình thường, nhưng các nàng ấy là tình nhân nha!!!! Cái này đâu giống tình nhân!!!
"Hảo ăn no... hô...!" Sau khi ăn xong, Tiểu Văn vỗ vỗ cái bụng mình, thỏa mãn thở dài, động tác đáng yêu kia cùng biểu tình dễ thương làm cho Tân U cùng Lý Giai đều buồn cười, Seven khóe miệng giật giật, thật sự là cười không nổi.
Từ đó về sau, chỉ cần Seven mời Tân U ra ngoài dùng bữa, mặc kệ là đi đâu, đều cũng là bốn người cùng đi, càng tiếp xúc với nhau lâu dài, Seven phát hiện Tân U đối với nàng khoảng cách cùng cảm giác cự tuyệt tựa hồ như giảm xuống rất nhiều. Cuối cùng cũng có một ngày, Seven lấy can đảm hướng Tân U bày tỏ tình cảm, kết quả Tân U sắc mặt đỏ ửng, có chút không được tự nhiên cúi đầu, cả nửa ngày sau mới gật đầu, rốt cuộc xem như là đồng ý cùng Seven cùng một chỗ. Seven lúc đó vui vẻ đến nỗi thiếu chút nữa đem Tân U ôm lấy reo hò, nàng vui mừng nói, "Sau này cuối cùng cũng có thể hai người hẹn hò, không cần phải 4 người rồi."
Tân U buồn cười nhìn Seven, "Ngươi thật là vong ân phụ nghĩa, lẽ ra vốn ban đầu không muốn tiếp nhận ngươi, hơn nữa với tình yêu ta cũng không có tin tưởng, nếu không phải Lý Giai mỗi ngày về nhà tận lực giúp ngươi nói tốt, khích lệ ta thử cùng ngươi cùng một chỗ, ngươi cơ hội vẫn là không có một chút đấy a." Về chuyện của Tân U cùng Seven, Lý Giai quả thực đúng là hao tâm tổn trí, bởi vì nàng cùng Tân U tiếp xúc lâu như vậy, thông qua nói chuyện phiếm cũng đại khái có thể hiểu rõ Tân U vẫn luôn luôn không nói chuyện yêu đương, Lý Giai không hy vọng Tân U như thế một mình đơn độc cả đời, bằng hữu cũng tốt, phụ mẫu cũng tốt, nhưng đều bất năng vĩnh viễn ở bên người, chỉ có vợ chồng mới có thể nắm tay nhau cùng đi cả một đời, cho nên nàng tận lực khuyên Tân U thử bước đầu tiên, tiếp nhận rồi sẽ thấy, không phải toàn bộ ái tình đều giống như các trường hợp kiện tụng của nàng, nó còn có tồn tại một mặt vô cùng đẹp đẽ.
Seven cau mày suy nghĩ một chút, "Lý Giai... nàng đối với ngươi rất trọng yếu sao?"
"Có ý gì?" Tân U lập tức trợn mắt, nhìn chằm chằm Seven. Seven giơ hai tay ra vẻ đầu hàng lấy lòng, "Ngươi đừng nóng giận, ta là nói, mấy ngày nay, ta cảm giác chính là, ngươi rất quan tâm các nàng ấy, tuy rằng ngươi nói Lý Giai cùng Tiểu Văn là tình nhân, nhưng ta đã từng hoài nghi, Tiểu Văn là hài tử do ngươi cùng Lý Giai nhận nuôi. Người không thân không quen lại quan tâm, lại để các nàng ấy ở trong nhà ngươi, ta chỉ là cảm thấy cái loại tình cảm này không đơn giản."
Tân u nghe xong Seven nói, cúi đầu cẩn thận suy nghĩ thật lâu, sau đó nói, "Nếu ta đã đáp ứng cùng người cùng một chỗ, ta nghĩ ta cũng cần phải lý giải cho ngươi biết rõ sinh hoạt của ta cùng những người bên cạnh ta, bởi vì sau này ngươi phải đối mặt với các nàng ấy, muốn cùng các nàng sống chung, ta truyệt đối không đem các nàng ấy đuổi ra ngoài, sở dĩ đo đó nếu ngươi muốn cùng ta cùng một chỗ, thì nhất định phải tiếp nhận các nàng ấy." Tân U cấp Seven kể hết mọi chuyện nàng nghe được về Lý Giai từ Lâm tiên sinh cùng tất cả mọi chuyện về Tiểu Văn và Lý Giai, còn có cuộc sống từ khi nàng cùng Lý Giai sống chung tới nay, nàng cảm giác được Lý Giai rất cố gắng, cần cù, lại còn đối với Tiểu Văn chân thành thương yêu, đương nhiên nàng không nói cho Seven nghề nghiệp trước đây của Lý Giai, chỉ là nói nàng có một công việc thống khổ, " Có thể ngay từ đầu, ta chỉ là muốn giống như giúp đỡ bạn bè, kéo các nàng lên một chút, thế nhưng hiện tại, ta xác thực rất quan tâm các nàng ấy, bởi vì khi các nàng ấy bắt đầu đến đây, ta mới có thể tìm được cảm giác gia đình đã lâu rồi không thấy, lại còn cho ta thấy tình yêu cũng có một mặt tốt đẹp, do đó ta càng muốn giúp các nàng ấy, cũng muốn làm cho cuộc sống các nàng ấy tốt hơn, người tốt sẽ được báo đáp, không phải sao, tuy rằng thế giới này không công bằng, bất quá, ta muốn tận lực dùng sức của ta làm cho một số người sống tốt lên một chút."
Seven nghe xong liền kinh ngạc, trong phòng đột nhiên trở nên dị thường im lặng, trầm mặc một hồi lâu, Seven đột nhiên mở miệng, "Ngươi nói công việc hiện tại của nàng, bởi vì thành tích khá tốt nhưng vì một số chuyện vặt mà bị xa lánh sao?"
"Ân"
"Vậy... không bằng đổi một công việc khác." Seven đối với Tân U đột nhiên cười nói, "Đến công ty của ta, ta mang theo nàng." Đối với Seven mà nói, hiểu rõ một người phương pháp tốt nhất là phải tiếp xúc, tuy rằng trước đây là vì Tân U, nàng cùng Lý Giai gặp qua rất nhiều lần, nhưng căn bản không tính là tiếp xúc, chỉ có thể là một phép xã giao lịch sự bình thường. Nếu như Lý Giai đúng như theo lời Tân U nói là người tốt, như vậy Seven cũng sẽ tự nhiên nguyện ý giúp nàng, hơn nữa Tân U đã thừa nhận nàng quan tâm Lý Giai, theo đuổi Tân U cũng là Lý Giai trợ giúp nàng, vậy nếu cùng Lý Giai quan hệ tốt, sau này tình cảm cùng Tân U và cuộc sống chẳng phải là sẽ xuôi gió xuôi nước sao, tối trọng yếu là, tuy rằng Seven nhìn ra được Lý Giai phi thường sủng ái Tiểu Văn, nhưng không thể không gạt bỏ khả năng nàng có thể trở thành tình địch, nhất là nàng đối với Tân U trong lòng đều có hình ảnh tốt, đem nàng đến bên cạnh trông giữ, dùng thân phận sếp và nhân viên tạo áp lực, phỏng chừng Lý Giai hoàn toàn sẽ không ngốc đến mức cùng cấp trên tranh đoạt tình nhân.
Tân U kinh ngạc mở tròn mắt, "Ngươi nói là thật sao? Có thể chứ? Chính là nàng năng lực gì cũng không có, có thể ở bên cạnh ngươi làm việc sao? " Tân U đã sớm muốn giúp Lý Giai đổi công việc, nàng vẫn luôn buồn phiền vì tìm không được công việc thích hợp cho Lý Giai, không nghĩ tới Seven dĩ nhiên lại bằng lòng chủ động đưa ra ý kiến trên, nếu như Lý Giai có thể tới công ty của Seven làm việc thì thật là không thể tốt hơn, ở nơi đó công việc rất nhiều để có thể học, nói không chừng qua vài năm Lý Giai cố gắng có thể trở thành một quản lý nhỏ, hơn nữa có kinh nghiệm, sau này tìm công việc sẽ không khó khăn.
"Ngươi không phải nói rằng nàng rất nỗ lực sao? Chỉ cần chịu cố gắng, không có gì là học không được, ta rất yêu thích những người nỗ lực." Seven hướng Tân U giơ lên bàn tay biểu hiện động tác OK, song song trên mặt lộ ra vẻ cười gian tà, "Bất quá phải có một điều kiện."
"Điều kiện gì? "Tân U khẩn trương hỏi.
"Ân..." Seven vuốt cằm, khóe miệng khẽ cười, "Để ta hôn ngươi một cái....A!" Seven nghiêng mình né cái gối nệm nhỏ từ trên ghế sô pha mà Tân U ném tới, rất ủy khuất nói, "Theo đuổi ngươi lâu như vậy, tay cũng chưa từng nắm qua, để ta hôn một chút có cái gì ghê gớm đâu a..." ( Seven đốt cháy giai đoạn quá nha cưng =)))
"Chưa từng nắm tay, vậy trước tiên nắm tay, phải cho ta trình tự chứ a." Tân U đỏ mặt hung ác nói.
Seven vẻ mặt giống như trái mướp đắng, nghĩ thầm, "Đại luật sư a đại luật sư, yêu đương đều không giống như tòa án, lại còn đòi có trình tự, đây là bệnh nghề nghiệp sao?"
Tân U bất đắc dĩ nói, "Ta không phải đã nói rồi sao, ta không muốn đi ra ngoài ăn, trong nhà có người làm giúp ta rồi." Ăn nhiều năm đồ ăn bên ngoài, đã sớm muốn nôn ra hết.
Tân U hiện tại rất mê luyến món ăn Lý Giai làm hằng ngày, ngồi ở bên cạnh bàn rất có cảm giác gia đình.
"Ngươi thế nào lại thích ăn cơm của một người hầu chứ? ( A... cưng dám nói Giai nhi của ta là người hầu a =.,=) Ta bảo đảm chỗ ta mời ngươi đi ăn so với người hầu nhà ngươi làm tốt hơn nhiều." Seven kiên quyết không buông tha, cho dù đã rất nhiều lần bị từ chối, nàng cho là tất cả mọi lời của Tân U chỉ là mượn cớ cự tuyệt.
"Nàng không phải người hầu, ngươi đừng nói lung tung." Tân U bất mãn nhìn Seven liếc mắt một cái, điều này làm cho Seven lập tức cảnh giác, "Ai? Ngươi không phải là người độc thân sao? Nghe nói người nhà ngươi cũng không ở chỗ này."
"Độc thân thì thế nào?"
"Ách... không thế nào..." Seven cúi đầu sờ sờ cái mũi, khi ngẩng đầu thì lại là một vẻ mặt xán lạn cùng nụ cười vô cùng xảo quyệt, "Ngươi đã có người làm cơm tốt như vậy, vậy mời ta tới nhà ngươi dùng cơm đi, để ta cũng nếm thử một lần nha."
".........." Tân U quả thực hết chỗ nói rồi, người này thực là... Đều nói đánh tay không đánh gương mặt cười của người, Seven như vậy mặt dày mày dạn lại cùng thái độ tốt lành, Tân U một chút biện pháp cũng không có, nếu đã không thoát khỏi nàng, nàng lại vừa nghĩ đến, cùng với Seven về nhà ăn cơm, còn có thể làm Lý Giai vất vả nấu ăn, chi bằng mang Lý Giai và Tiểu Văn cùng Seven đi ra ngoài ăn, hảo hảo làm nàng sợ hãi dừng lại, dù sao Tiểu Văn cũng thích ăn bên ngoài. Vì thế Tân U liền đối với Seven cười, "Ta thay đổi chủ kiến, quyết định tiếp nhận lời mời của ngươi, bất quá... ta muốn dẫn người khác cùng đi ăn, ngươi nguyện ý mời không?"
Seven nụ cười chợt sững lại, lông mi chớp chớp, nhãn thần xem xét đánh giá thay đổi chủ kiến của Tân U, Tân U thấy nàng không nói lời nào, liền hỏi, "Thế nào? Không muốn?"
A... Seven lại xoa xoa cái mũi, hít một hơi, bất đắc dĩ cười nói, "Ngươi chỉ cần không đem theo chồng ngươi hoặc vợ ngươi đến thì mang ai ta đều cũng nguyện ý."
Tân U không khỏi bật cười, nguyên lai Seven hiểu lầm,Tân U lập tức minh bạch vì sao ban nãy Seven không nói chuyện, nữ nhân độc thân, trong nhà lại có người nấu cơm, lại không phải người hầu, nghĩ nhiều cũng là bình thường, "Yên tâm, các nàng ấy ta mới là không chen chân vô được, người ta đã là một đôi ân ái." Vì cái gì phải cùng Seven giải thích việc này, để nàng hiểu lầm không phải là rất tốt sao, Tân U tự mình cũng không biết vì sao, dù sao chính là cũng không chút suy nghĩ rất tự nhiên giải thích.
"Bọn họ?" Seven khó hiểu.
"Lúc đi ăn ngươi sẽ biết."
***********************
Hội nghị bàn tròn đê =]]
Lý Giai có chút khẩn trương, nhìn ngắm xung quanh, ngồi ở một nhà hàng xa hoa như vậy, cảm thấy cả ngươi đều không tự nhiên, chung quy vẫn cảm thấy nàng với nơi đây có chút xa lạ, nàng nắm chặt lấy tay Tiểu Văn, muốn đem nàng ôm vào lòng để giảm bớt hồi hộp. Tân U nhìn ra Lý Giai có chút không được tự nhiên, vội vàng cười nói chuyện phiếm với nàng, để nàng có thể thả lỏng một chút. Seven bên cạnh nhìn tới nhìn lui đánh giá Tiểu Văn cùng Lý Giai, các nàng ấy, một đôi yêu nhau????? Nói đùa đi chứ a!!! Lý Giai kia coi như xinh đẹp, nếu không nói là vô cùng quyến rũ, nhưng một Tiểu Văn......... Rõ ràng là một hài tử, thế nào lại có người muốn cùng một hài tử nói chuyện yêu nhau, ôi trời ơi, Seven cực độ đành chịu, nàng ghét nhất bị tiểu hài tử vây quanh, vừa yêu thương vừa khóc vừa quậy phá, phiền chết đi được a, vừa nhìn đến tiểu hài tử, bao nhiêu linh cảm cùng trù tính đều chưa từng nghĩ đến.
Tiểu Văn không an phận xoay xoay người, muốn đem cái ghế đến ngồi bên cạnh Lý Giai, nàng không muốn cùng Giai Giai ngồi cách xa như thế. "Ngoan, đừng lộn xộn." Lý Giai nhanh chóng trấn yên Tiểu Văn, đừng quậy phá làm ra chuyện chê cười. "Muốn cùng Giai Giai ngồi cùng một chỗ." Tiểu Văn chu cái miệng nhỏ nhắn mong đợi, đáng thương nhỏ giọng nói, Lý Giai rất bất đắc dĩ nhìn nàng, không biết phải làm sao.
"Nếu không thì ngươi ôm nàng ngồi đi, không sao đâu." Tân U biết rõ Lý Giai rất mềm lòng, chính là không thể trông thấy Tiểu Văn chịu ủy khuất không vui.
"Ân, muốn được Giai Giai ôm." Tiểu Văn vừa nghe liền nở nụ cười, vội vàng gật đầu. "Ngươi a... " Lý Giai xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Văn, đối với Tân U cùng Seven có chút ngại ngùng cười cười, đưa tay đem Tiểu Văn ôm vào trong lòng, Tiểu Văn hảo vui vẻ ngửa đầu hôn Lý Giai một cái, sau đó đem gương mặt dễ thương chôn vào ngực Lý Giai. Seven mắt mở to, trợn tròn nhìn hai nàng ấy, hoàn toàn không biết nói gì cho phải.
Trong lúc ăn, Lý Giai cũng là trước tiên chiếu cố Tiểu Văn ăn, chăm sóc có thể không quá đến nỗi, Tân U sớm đã tập thành thói quen, nhưng điều này thực làm cho Seven kinh ngạc, nếu như không biết các nàng ấy là quan hệ ái nhân, người ngoài nhìn vào sẽ thấy chỉ là một hành động chiếu cố một hài tử rất bình thường, nhưng các nàng ấy là tình nhân nha!!!! Cái này đâu giống tình nhân!!!
"Hảo ăn no... hô...!" Sau khi ăn xong, Tiểu Văn vỗ vỗ cái bụng mình, thỏa mãn thở dài, động tác đáng yêu kia cùng biểu tình dễ thương làm cho Tân U cùng Lý Giai đều buồn cười, Seven khóe miệng giật giật, thật sự là cười không nổi.
Từ đó về sau, chỉ cần Seven mời Tân U ra ngoài dùng bữa, mặc kệ là đi đâu, đều cũng là bốn người cùng đi, càng tiếp xúc với nhau lâu dài, Seven phát hiện Tân U đối với nàng khoảng cách cùng cảm giác cự tuyệt tựa hồ như giảm xuống rất nhiều. Cuối cùng cũng có một ngày, Seven lấy can đảm hướng Tân U bày tỏ tình cảm, kết quả Tân U sắc mặt đỏ ửng, có chút không được tự nhiên cúi đầu, cả nửa ngày sau mới gật đầu, rốt cuộc xem như là đồng ý cùng Seven cùng một chỗ. Seven lúc đó vui vẻ đến nỗi thiếu chút nữa đem Tân U ôm lấy reo hò, nàng vui mừng nói, "Sau này cuối cùng cũng có thể hai người hẹn hò, không cần phải 4 người rồi."
Tân U buồn cười nhìn Seven, "Ngươi thật là vong ân phụ nghĩa, lẽ ra vốn ban đầu không muốn tiếp nhận ngươi, hơn nữa với tình yêu ta cũng không có tin tưởng, nếu không phải Lý Giai mỗi ngày về nhà tận lực giúp ngươi nói tốt, khích lệ ta thử cùng ngươi cùng một chỗ, ngươi cơ hội vẫn là không có một chút đấy a." Về chuyện của Tân U cùng Seven, Lý Giai quả thực đúng là hao tâm tổn trí, bởi vì nàng cùng Tân U tiếp xúc lâu như vậy, thông qua nói chuyện phiếm cũng đại khái có thể hiểu rõ Tân U vẫn luôn luôn không nói chuyện yêu đương, Lý Giai không hy vọng Tân U như thế một mình đơn độc cả đời, bằng hữu cũng tốt, phụ mẫu cũng tốt, nhưng đều bất năng vĩnh viễn ở bên người, chỉ có vợ chồng mới có thể nắm tay nhau cùng đi cả một đời, cho nên nàng tận lực khuyên Tân U thử bước đầu tiên, tiếp nhận rồi sẽ thấy, không phải toàn bộ ái tình đều giống như các trường hợp kiện tụng của nàng, nó còn có tồn tại một mặt vô cùng đẹp đẽ.
Seven cau mày suy nghĩ một chút, "Lý Giai... nàng đối với ngươi rất trọng yếu sao?"
"Có ý gì?" Tân U lập tức trợn mắt, nhìn chằm chằm Seven. Seven giơ hai tay ra vẻ đầu hàng lấy lòng, "Ngươi đừng nóng giận, ta là nói, mấy ngày nay, ta cảm giác chính là, ngươi rất quan tâm các nàng ấy, tuy rằng ngươi nói Lý Giai cùng Tiểu Văn là tình nhân, nhưng ta đã từng hoài nghi, Tiểu Văn là hài tử do ngươi cùng Lý Giai nhận nuôi. Người không thân không quen lại quan tâm, lại để các nàng ấy ở trong nhà ngươi, ta chỉ là cảm thấy cái loại tình cảm này không đơn giản."
Tân u nghe xong Seven nói, cúi đầu cẩn thận suy nghĩ thật lâu, sau đó nói, "Nếu ta đã đáp ứng cùng người cùng một chỗ, ta nghĩ ta cũng cần phải lý giải cho ngươi biết rõ sinh hoạt của ta cùng những người bên cạnh ta, bởi vì sau này ngươi phải đối mặt với các nàng ấy, muốn cùng các nàng sống chung, ta truyệt đối không đem các nàng ấy đuổi ra ngoài, sở dĩ đo đó nếu ngươi muốn cùng ta cùng một chỗ, thì nhất định phải tiếp nhận các nàng ấy." Tân U cấp Seven kể hết mọi chuyện nàng nghe được về Lý Giai từ Lâm tiên sinh cùng tất cả mọi chuyện về Tiểu Văn và Lý Giai, còn có cuộc sống từ khi nàng cùng Lý Giai sống chung tới nay, nàng cảm giác được Lý Giai rất cố gắng, cần cù, lại còn đối với Tiểu Văn chân thành thương yêu, đương nhiên nàng không nói cho Seven nghề nghiệp trước đây của Lý Giai, chỉ là nói nàng có một công việc thống khổ, " Có thể ngay từ đầu, ta chỉ là muốn giống như giúp đỡ bạn bè, kéo các nàng lên một chút, thế nhưng hiện tại, ta xác thực rất quan tâm các nàng ấy, bởi vì khi các nàng ấy bắt đầu đến đây, ta mới có thể tìm được cảm giác gia đình đã lâu rồi không thấy, lại còn cho ta thấy tình yêu cũng có một mặt tốt đẹp, do đó ta càng muốn giúp các nàng ấy, cũng muốn làm cho cuộc sống các nàng ấy tốt hơn, người tốt sẽ được báo đáp, không phải sao, tuy rằng thế giới này không công bằng, bất quá, ta muốn tận lực dùng sức của ta làm cho một số người sống tốt lên một chút."
Seven nghe xong liền kinh ngạc, trong phòng đột nhiên trở nên dị thường im lặng, trầm mặc một hồi lâu, Seven đột nhiên mở miệng, "Ngươi nói công việc hiện tại của nàng, bởi vì thành tích khá tốt nhưng vì một số chuyện vặt mà bị xa lánh sao?"
"Ân"
"Vậy... không bằng đổi một công việc khác." Seven đối với Tân U đột nhiên cười nói, "Đến công ty của ta, ta mang theo nàng." Đối với Seven mà nói, hiểu rõ một người phương pháp tốt nhất là phải tiếp xúc, tuy rằng trước đây là vì Tân U, nàng cùng Lý Giai gặp qua rất nhiều lần, nhưng căn bản không tính là tiếp xúc, chỉ có thể là một phép xã giao lịch sự bình thường. Nếu như Lý Giai đúng như theo lời Tân U nói là người tốt, như vậy Seven cũng sẽ tự nhiên nguyện ý giúp nàng, hơn nữa Tân U đã thừa nhận nàng quan tâm Lý Giai, theo đuổi Tân U cũng là Lý Giai trợ giúp nàng, vậy nếu cùng Lý Giai quan hệ tốt, sau này tình cảm cùng Tân U và cuộc sống chẳng phải là sẽ xuôi gió xuôi nước sao, tối trọng yếu là, tuy rằng Seven nhìn ra được Lý Giai phi thường sủng ái Tiểu Văn, nhưng không thể không gạt bỏ khả năng nàng có thể trở thành tình địch, nhất là nàng đối với Tân U trong lòng đều có hình ảnh tốt, đem nàng đến bên cạnh trông giữ, dùng thân phận sếp và nhân viên tạo áp lực, phỏng chừng Lý Giai hoàn toàn sẽ không ngốc đến mức cùng cấp trên tranh đoạt tình nhân.
Tân U kinh ngạc mở tròn mắt, "Ngươi nói là thật sao? Có thể chứ? Chính là nàng năng lực gì cũng không có, có thể ở bên cạnh ngươi làm việc sao? " Tân U đã sớm muốn giúp Lý Giai đổi công việc, nàng vẫn luôn buồn phiền vì tìm không được công việc thích hợp cho Lý Giai, không nghĩ tới Seven dĩ nhiên lại bằng lòng chủ động đưa ra ý kiến trên, nếu như Lý Giai có thể tới công ty của Seven làm việc thì thật là không thể tốt hơn, ở nơi đó công việc rất nhiều để có thể học, nói không chừng qua vài năm Lý Giai cố gắng có thể trở thành một quản lý nhỏ, hơn nữa có kinh nghiệm, sau này tìm công việc sẽ không khó khăn.
"Ngươi không phải nói rằng nàng rất nỗ lực sao? Chỉ cần chịu cố gắng, không có gì là học không được, ta rất yêu thích những người nỗ lực." Seven hướng Tân U giơ lên bàn tay biểu hiện động tác OK, song song trên mặt lộ ra vẻ cười gian tà, "Bất quá phải có một điều kiện."
"Điều kiện gì? "Tân U khẩn trương hỏi.
"Ân..." Seven vuốt cằm, khóe miệng khẽ cười, "Để ta hôn ngươi một cái....A!" Seven nghiêng mình né cái gối nệm nhỏ từ trên ghế sô pha mà Tân U ném tới, rất ủy khuất nói, "Theo đuổi ngươi lâu như vậy, tay cũng chưa từng nắm qua, để ta hôn một chút có cái gì ghê gớm đâu a..." ( Seven đốt cháy giai đoạn quá nha cưng =)))
"Chưa từng nắm tay, vậy trước tiên nắm tay, phải cho ta trình tự chứ a." Tân U đỏ mặt hung ác nói.
Seven vẻ mặt giống như trái mướp đắng, nghĩ thầm, "Đại luật sư a đại luật sư, yêu đương đều không giống như tòa án, lại còn đòi có trình tự, đây là bệnh nghề nghiệp sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.