Manh Sư Tại Thượng: Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy

Chương 30: Chu Gia Có Quỷ

Phong Dữ Thiên Mạc

05/03/2021

Nàng đắc ý hếch cằm, một bộ dạng vừa tinh quái vừa nghịch ngợm, làm Dạ Trầm Uyên muốn đem nàng ôm vào lòng không cho kẻ nào nhìn, ngoài miệng lại càng không cần suy nghĩ nói.

"Sư phụ làm cái gì cũng giỏi."

Nguyên Sơ đắc ý, trong khoảnh khắc nàng thay một bộ y phục thích hợp cho mình vạt áo bạch y thêu vàng, hoa văn lửa đỏ, Dạ Trầm Uyên phát hiện, Nguyên Sơ rất thích mặc y phục màu sáng, cách nàng ăn mặc, vừa cao quý, lại đáng yêu, rất thích hợp.

"Được! Chúng ta đi vào thôi!" Nguyên Sơ lấy lễ vật đã chuẩn bị ra sau đó cùng Dạ Trầm Uyên bước vào Chu gia. Đã sớm biết Vạn Kiếm Tông sẽ phái người đến chúc thọ, lại còn là tôn giả Nguyên Anh, gia chủ Chu gia từ sớm đã đúng đợi, nhìn thấy Nguyên Sơ không nhịn được mà kinh ngạc, sau đó thấy lệnh bài bên eo Nguyên sơ, hai mắt sáng ngời cung kính nói.

"Tôn giả có lễ, một đường vất vả, ta là gia chủ đương nhiệm của Chu gia-Chu Kế, lão tổ tông cố ý phái ta ở đây đợi người, sớm đã chuẩn bị đồ ăn cùng rượu ngon, chỉ chờ tôn giả đến!"

Tuy rằng nhìn Nguyên Sơ nhỏ nhắn như vậy có chút ngoài ý muốn nhưng chuyện kì lạ ở Tu chân giới lúc nào chả có? Có lẽ tôn giả thích bộ dáng nhỏ nhắn cho nên biến mình thành thế này thì sao? Dám nghị luận tôn giả Nguyên Anh, không muốn sống nữa sao?

Nguyên Sơ được gia chủ Chu gia tự mình tiếp đãi, thập phần đắc ý, đây là thực lực cao có chỗ tốt, ở chư Thiên giới tôn giả Nguyên Anh không nhiều lắm, mặc kệ là nàng đi đến đâu, đều sẽ được tiếp đón nồng nhiệt.

Nguyên Sơ cười tủm tỉm nói: "Làm phiền, mang ta đi gặp Chu đạo hữu."

"Bên này, mời tôn giả."

Chu Kế thấy Nguyên Sơ dễ chịu như vậy, trong lòng buông lỏng, vội vàng dẫn đường, sau đó Nguyên Sơ cùng Dạ Trầm Uyên, đi đến một tiểu viện đẹp như tranh.

Xung quanh trồng nhiều linh thực hệ nước không khí lại ngập sương mù, giống như tiên cảnh so với tiền viện giăng đèn kết hoa, thì ở đây như một thế giới khác

"Sư phụ." Dạ Trầm Uyên đột nhiên kéo Nguyên Sơ lại, thấp giọng nói: "Lão Lệ nói, nơi này rất kỳ lạ."

Kỳ lạ? Nguyên Sơ sửng sốt một chút, vốn dĩ chỉ là phụng mệnh chưởng môn đi chúc thọ nàng căn bản không nghĩ nhiều, nhưng Lão Lệ sống lâu như vậy, kiến thức chắc hơn nàng, lão nói có quỷ chắc chắn là có quỷ, thế nên Nguyên Sơ đã chuẩn bị tinh thần.



Lát sau, nàng đã thấy nhân vật chính của yến thọ lần này, lão tổ tông của Chu Gia-Chu Đạo Phu.

Chu Kế khom lưng hành lễ: "Lão tổ tông, tôn giả Nguyên Anh Vạn Kiếm Tông Hàn Kiếm Phong đã tới, hai người cứ chậm rãi tán gẫu, tôn nhi xin lui ra trước."

Chu Đạo Phu kia tóc trắng xóa, dáng vẻ già nua phất tay, sau đó nhìn qua Nguyên Sơ, hơi lắp bắp kinh hãi, tu vi của lão cao hơn Nguyên Sơ nên có thể mơ hồ đoán được cốt linh của Nguyên Sơ quả thực rất nhỏ!

Đã sớm nghe nói Vạn Kiếm Tông có người tiếp nhận thành công thuật Hồ Quán Đỉnh, không lẽ là nữ hài trước mặt? Vạn Kiếm Tông đưa ra yêu cầu như vậy, bảo nàng đến đây cũng không có gì lạ.

"Thì ra là một tiểu nữ hài.." Chu Đạo Phu cười cười: "Tới bên này, mời ngồi, lão đây sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy một tôn giả Nguyên Anh nhỏ tuổi thế này!"

Nguyên Sơ đáp lại lão, sau đó ngồi xuống, kế tiếp lại đưa tay kéo Dạ Trầm Uyên.

Dạ Trầm Uyên nhìn Chu Đạo Phu, lúc này trong viện chỉ có ba người bọn họ, hắn không có tư cách ngồi xuống cho nên Nguyên Sơ làm thế, khiến cho Chu Đạo Phu chú ý tới hắn.

"Đây là?"

Dạ Trầm Uyên quay về phía Chu Đạo Phu mà hành lễ: "Chu Tiền Bối, ta là Dạ Trầm Uyên."

Nguyên Sơ cười tủm tỉm nói thêm một câu: "Hắn là đệ tử của ta!"

Dạ Trầm Uyên còn tưởng Chu Đạo Phu sẽ giống như những người khác, cảm thấy hắn bái một đứa trẻ sáu tuổi làm sư sẽ không có tiền đồ nhưng Chu Đạo Phu nghe xong, đầu tiên là rất kinh ngạc nhưng sau đó, lại tỏ vẻ rất hâm mộ hắn.

"Hài tử tốt, sư phụ của ngươi mới sáu tuổi, đã là tôn giả Nguyên Anh, sau này tiền đồ vô lượng! Ngươi đi theo nàng, thật là theo đúng người!"

Nụ cười của Dạ Trầm Uyên lúc này chân thật hơn rất nhiều.

Hai người lại nói chuyện một vài câu, Nguyên Sơ lấy ra một cái hộp, đưa qua, "Chu đạo hữu, đây là quà mà chưởng môn đã chuẩn bị, nhờ chúng ta đưa đến chúc Chu đạo hữu phúc thọ dài lâu, thanh tùng thường tại, mong Chu đão hữu nhận cho"



Giống như đã biết có gì trong hộp có Chu Đạo Phu không mở ra, sau đó nhìn Nguyên Sơ.

"Phúc thọ dài lâu thật không dám nghĩ đến, chỉ mong sống thêm được vài năm, đã là Thiên Đạo ban ân rồi." Lão nhìn Nguyên Sơ trong mắt lộ ra vẻ hâm mộ, nhìn là hiểu ngay sau đó nghĩ đến cái gì lại cầm hộp lên xem.

"Thật ra trước khi ngươi đến chưởng môn đã truyền tin cho ta, cái này cho ngươi, cầm đi."

"Đây là?" Nguyên Sơ vừa nhận đã mở ra, lại thấy bên trong là một quả tròn màu hồng.

Chu Đạo Phu vuốt râu của mình nói, "Đây là loại quả đặt biệt ở Chu gia chúng ta, quả hợp hoan."

Nguyên Sơ mặt liền đen thui, quả hợp hoan gì đó, vừa nghe liền cảm thấy không tốt như nhìn ra ý nghĩ của nàng Chu Đạo Phu cười: "Lúc tiểu hữu đi vào Lợi Hải Thiên Xuyên, chắc cũng đã nghe chuyện của Chu gia ta, không sai, Chu gia chúng ta dựa vào thuật song tu mà phồn vinh đến bây giờ, mà muốn tu luyện thuật song tu cần linh dịch từ cây đại thụ tổ tiên để lại, cây kia là cây hợp hoan, còn đây là quả của nó, quả hợp hoan."

"Tuy rằng cũng gọi hợp hoan, nhưng công dụng lại khác nhau, linh dịch của cây hợp hoan làm người ta xao động, mà trái cây lại có tác dụng tĩnh tâm, có thể ngăn chặn tẩu hỏa nhập ma! Loại quả này rất hiếm, năm trăm năm mới có một quả."

Nguyên Sơ rốt cuộc đã hiểu, vì muốn cho nàng thứ này cho nên chưởng môn đại thúc mới bảo nàng đến chúc thọ, tặng lễ vật, nhưng trên thực thế là trao đổi đồ vật?

Khó trách lại cảm thấy hạ lễ lúc nãy rất kính trọng, rốt cuộc Chu gia cũng chỉ là gia tộc nhỏ, sao có thể có giao tình với Vạn Kiếm Phong? Thì ra là vì thứ này.. nhưng mà vì sao lại muốn nàng tự mình đến? Lại như đoán được ý của Nguyên Sơ, Chu Đạo Phu nói tiếp: "Bảo bối này của Chu gia chúng ta, tổ tiên đã từng nghiên cứu, cuối cùng phát hiện linh tuyền cạnh cây hợp hoan có hiệu quả rất tốt, vào đó tu luyện, có thể ổn định thần hồn, củng cố lại căn cơ.

Tổ tiên ta còn nghiên cứu ra Ninh Thần Quyết, ở linh tuyền tu luyện Ninh Thần Quyết, có thể đạt được không ít thành tựu thế nên chưởng môn phái ngươi đến chắc là muốn ngươi tu luyện ở đây."

Nguyên Sơ nghe xong còn tốt, không có kích động, ngược lại, Dạ Trầm Uyên đứng bên cạnh, hai mắt sáng ngời.

Quả Hợp hoan có thể củng cố thần hồn? Nếu hắn có nhiều thì tốt rồi, Lão Lệ nói thứ này có thể ổn định thần hồn, còn tốt hơn Linh Tủy vạn năm.

"Làm phiền đạo hữu lo lắng rồi, đã như vậy rồi, ta đây cùng ta đệ tử làm phiền ngài!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Manh Sư Tại Thượng: Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook