Manh Thê Phúc Hắc

Chương 8: Ngủ chung.

Nhất Mộng

02/08/2023

Cẩn Dao bước ra từ phòng tắm, cô mặc đồ ngủ gấu trắng, tóc vẫn nhỏ từng giọt từng giọt nước xuống. Cô thấy Tử Dương nằm trên giường thì hơi ngại.

- Em tắm xong rồi , anh vào tắm đi.

Tử Dương thần thờ nhìn cô, thân hình mảnh mai, khuôn mặt nhỏ nhắn , đôi đồng tử to tròn tất cả đều ăn khớp với chiếc áo ngủ gấu nhỏ kia khiến cô càng đáng yêu hơn.

- Ừ.

Anh vừa vào nhà tắm cô liền sấy khô tóc rồi lấy bút và giấy , chạy nên giường ngồi vẽ. Cô vừa vẽ vừa ngâm nga giai điệu nhạc.

" Lần này lấy ý tưởng là gì đây? Hmmm, ý tưởng à?"

Cô đang suy nghĩ vẩn vơ thì trong đầu hiện lên khuôn mặt tuấn tú của Tử Dương khiến tay cô đang vẽ đột nhiên dừng lại.

" Sao đột nhiên lại nghĩ đến ảnh vậy? ?? Có ý tưởng rồi! Ý tưởng lần này sẽ là mối tình đầu, vậy thì váy phải có nét dũng cảm một chút , thanh thuần một chút nhưng cũng không thể thiếu sự ấn tượng."

- Mối tình đầu, Lục Tử Dương?

Cô đang mải mê suy nghĩ nên không hề để ý Lục Tử Dương đến bên cạnh từ lúc nào, cũng không hề nhận ra trong vô thức mình đã viết hết những gì đang nghĩ lên giấy. Khi nghe tiếng Lục Tử Dương cô mới giật mình giấu đi, cô ngẩng mặt lên thấy Lục Tử Dương chủ mặt mỗi áo tắm hở ngực, để lộ ra nước da còn trắng hơn cả phụ nữ, 8 múi săn chắc.

" Sao trên đời này lại xuất hiện một con người hoàn mĩ đến vậy chứ? Ngũ quan thì tinh xảo, khi mặc áo nhìn thì hơi gần nhưng cởi áo ra thì cơ thể 8 múi săn chắc. Mặc dù hồi nhỏ anh ấy đã rất đẹp trai rồi nhưng lớn lên mị lực cao hơn hẳn hồi đó , không hổ là ông chồng trong mơ của mọi cô gái , mình đúng là hời to rồi."

Anh thấy hơi ngại khi bị cô nhìn chằm chằm .

- Khụ, em nhìn đủ chưa vậy? Có muốn sờ luôn không?

Tuy cô muốn sờ thật nhưng bây giờ không giống như lúc cô đói , hai chữ ' liêm sỉ' cô còn nhớ rõ viết như thế nào . Cô tỏ ra cứng miệng.

- Ai thèm nhìn chớ ? Thân hình như anh em thấy cũng nhiều rồi!

Tử Dương nghe vậy mặt tối sầm lại, y đẩy cô nằm xuống dưới giường, hai tay nắm chặt tay cô lại.

- Em nhìn của ai?

Cô bị đẩy xuống bất ngờ nên không kịp phản ứng, chỉ mở to mắt ra nhìn. Nhưng trong phút chốc cô đã bình tĩnh lại được ngay.

- Bí.. bí mật!

Anh đột nhiên cúi xuống hôn cô. Vì tay cô bị anh giữ chặt không hoạt động được nên cô cũng không thể đẩy anh ra như lần trước mà chỉ có thể rẫy giụa. Khi cô bắt đầu cảm nhận được lưỡi của y trong miệng mình, cô liền cắn y khiến môi y chảy máu. Cô giận dữ nhìn anh.

- Anh làm gì vậy ? Thả em ra !

- Em trả lời anh trước.



- Em không nói . Thả em ra , thả em ra.

- Nếu em không nói anh sẽ tiếp tục hôn.

Cô nhắm chặt mắt , quay mặt sang một bên , mím chặt môi. Anh giữ hai tay cô lên phía trên, dùng một tay hơi bóp nhẹ má cô, quay mặt cô đối diện trực tiếp với mình rồi tiếp tục hôn cô. Cô mở to mắt.

- Ưm~~ ả en a!

Anh ngừng hôn cô, khuôn mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm cô.

- Vậy bây giờ em nói đi!

- Em nói. Là trai 2D thôi.

Anh lúc này thở phào nhẹ nhõm nhưng giọng điệu vẫn chua loét.

- Sau này không được nhìn nữa.

- Tại sao? Đó là các lão công của em mà!

Không cần nói cũng biết, hai chữ ' lão công ' khiến bình giấm vỡ thật rồi.

" Lão công? Mình và em ấy quen nhau từ bé, lúc nhỏ em ấy hứa sẽ lấy mình , bây giờ mình và em ấy kết hôn cũng được 12 tiếng 53 phút rồi , cô ấy còn chưa gọi mình như vậy mà đã gọi người khác là lão công rồi"

- Không được là không được!

Nghe giọng điệu của anh , cô sợ anh lại làm ra hành động ấu trĩ khác nên đồng ý ngay. Anh vừa thả tay ra, cô liền kéo chăn phủ kín hết người chỉ để lộ ra hai con mắt. Cô dè dặt.

- Em... em còn chuyện muốn nói! Chuyện... chuyện chúng ta kết hôn tạm thời đừng để người khác biết được không ?

Anh vừa mới hết ghen thì cô lại khiến anh tức giận.

- Lý do?

- Anh mới gặp ba mẹ em có một lần mà chúng ta đã kết hôn , ba mẹ chắc chắn sẽ không chấp nhận. Ba mẹ chỉ mong em sống vui vẻ hạnh phúc , giản dị , bình an , không đinh vào hào môn thế gia mà anh lại xuất thân từ hài môn thế gia nên chủ có thể dùng thân phận bạn trai khiến ba mẹ em từ từ chấp nhận thôi.

- Đươc rồi.

Thấy anh đồng ý, cô không chờ anh nói thêm mà kéo chăn trùm kín hết mặt.

- Em ngủ đây.

Sáng hôm sau , khi Cẩn Dao mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trong lòng Tử Dương. Anh vẫn còn mặc chiếc áo tắm tối qua nên để lộ cơ bụng của mình. Cô tò mò sờ thử lấy cảm giác.



"Sờ thích ghê , đúng là mấy bà tác giả không lừa mình."

Cô đang sờ bất chợt cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, coi ngẩng đầu lên thì đập vào mắt cô là gương mặt Tử Dương đang cười ma quái.

- Sờ thích không?

Cô dùng tay ấn vào bụng anh.

- Uk, cũng được.

- Vậy sờ đủ chưa?

Mặc dù có chút xấu hổ nhưng cô cũng không thể để anh có cơ hội chọc ghẹo cô được.

- Chưa! Anh là ông xã của em, em sờ một chút cũng có sao đâu, cũng đâu có bị coi là biến thái.

Anh thuật theo lời nói của cô, trở người đè cô dưới thân mình.

- Không bị coi là biến thái? Vậy tiến thêm một bước nữa cũng không sao đâu nhỉ?

Đây là lần thứ hai cô bị anh đè xuống rồi. Cô cảm thấy tức giận liền dùng một lực lớn đẩy anh ra rồi bật dậy ngồi lên người anh, đùa giỡn lại anh.

- Vậy anh thử nói xem, tiến thêm một bước nữa là như thế nào?

Tuy anh hơi ngạc nhiên nhưng vẫn đùa giỡn cô.

- Theo em là như thế nào?

Cô dùng tay nâng cằm anh, trả đũa anh vì mấy lần dám nâng cằm cô.

- Bước cuối cùng , khoảng cách âm.

Anh vòng tay qua eo cô, kéo mạnh cô về phía anh, nằm trọn trên cơ thể của y. Hơi thở của anh sát bên tai cô.

- Em muốn thử không?

Từng hơi thở của anh thở vào tai cô khiến cô hơi đỏ mặt, phía thân dưới của cô cảm nhận được ' cậu bé ' của anh có dấu hiệu thì cô liền nhảy một phát ra ngoài.

- Em còn phải đi làm!

Cô chạy thẳng vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại. Hai tay ôm mặt.

" Mày điên rồi Cẩn Dao , này hơn thua cái gì vậy trời"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Manh Thê Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook