Quyển 2 - Chương 38: Hành động trong rừng Đê Lĩnh (3)
Thất Thập Nhị Biên
29/03/2013
Đi theo chiếc robot xập xệ trước mặt hơn mười phút, Steward đã không thể tin hai mắt của mình nữa. Mẹ kiếp, rốt cuộc ta là lính đặc chủng hay hắn là lính đặc chủng đây, hắn là tham mưu hay ta mới là tham mưu, cái tên mập này nếu chưa được huấn luyện qua thì kiếp trước chắc chắn là một con cáo chuyên đi ăn trộm gà thành tinh rồi!
Các thành viên của tiểu đội tiêm đao đi sau Steward lại càng luống cuống, bọn họ liều mạng tăng tốc độ tay điều khiển robot. Chiếc robot xập xệ kia tiềm hành nhẹ nhàng cẩn thận, động tác nhu hòa như nước chảy mây trôi, quả thực còn lợi hại hơn cả ly miêu. Trời ạ! Nếu cứ thế này thì đặc công mãnh Hổ còn chút thể diện nào nữa đây.
Chẳng nhẽ lính đặc chủng lại không được học ngụy trang và tiềm hành hay sao? Đối với lính đặc chủng Mãnh Hổ mà nói, khoa mục này quả thực còn quen thuộc hơn cả lão nhị của mình, nhưng không ngờ cái gã mập thoạt nhìn rất hèn mọn này lại có kỹ thuật đẳng cấp đến thế, mẹ kiếp, cứ như là quỷ vậy, mà đáng sợ nhất chính là thỉnh thoảng hắn lại biến mất khỏi tầm mắt, nếu không phải hắn là người bên mình và nhờ có rada theo dõi thì đã sớm mất dấu rồi. Ví dụ như vừa rồi, phía trước vừa có một chút động tĩnh, hắn ta liền vung tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại rồi biến mất chẳng thấy tăm hơi, rada quét hồi lâu mới thấy robot của hắn đang đứng phía sau mấy cây cổ thụ, tư thế vô cùng kỳ quái, lớp ngụy trang trên người giống y như môi trường xung quanh, mắt thường căn bản không thể nhìn ra! Có ai từng thấy qua kỹ thuật tiềm hành và ngụy trang như thế này chứ?
Steward thực sự không còn gì để nói nữa, cái tên mập mạp này chẳng những hèn mọn rất chuyên nghiệp mà ngay cả hành động của rất già dặn, dưới sự điều khiển của hắn, đội ngũ tiềm hành vừa ổn định vừa mau lẹ, lựa chọn đường đi cực kỳ chính xác, không hề có sai sót, cứ như thể khu rừng này là nhà của hắn vậy.
Tốc độ di chuyển của tiểu đoàn càng lúc càng nhanh, dưới khả năng dò xét cực mạnh của [ Logic ], các cạm bẫy đều bị xử lý nhanh gọn, nhưng việc quanh đây chẳng thấy tên lính gác nào làm cho hắn cảm thấy rất quỷ dị.
Russell, cái lão hồ ly này rốt cuộc đang ở đâu, muốn tìm một người trong phạm vi lớn như thế này mà dễ sao!
Đột nhiên, một điểm sáng nhỏ xuất hiện trên rada của [ Logic ], mập mạp nhanh chóng phất tay, ra lệnh thu hồi trận hình phòng ngư, chuẩn bị chiến đấu!
Mệnh lệnh mới vừa phát ra, phía trước liền truyền đến những tiếng nổ lớn cùng tiếng pháo năng lượng đay đặc, thanh âm bỗng nhiên vang lên giữa khu rừng yên tĩnh, có vẻ tình hình rất kịch liệt.
Tất cả binh sĩ lập tức tự chiếm cứ các vị trí có lợi, mấy chiếc [ Thiên Tuyến] thối lui về phía sau, mà hơn mười chiếc [ Nộ Hoả ] lại đứng ở phía trước, phân bố theo hình phiến quạt.
Điền Hành Kiện điều khiển robot vọt ra ngoài, thoắt cái đã biến mất trong khu rừng tối tăm.
Không nhận được mệnh lệnh, tiểu đoàn đặc công Mãnh Hổ chỉ có thể giữ tư thế chuản bị tại chỗ. Tiếng đạn pháo giao tranh ở phía trước càng ngày càng dày đặc, nhưng tiếng nổ lớn cũng càng ngày càng vang, mà chiếc robot xập xệ kia chạy được một lúc lại lặng yên không một tiếng động, ai cũng không biết cái gã mập mạp kia rốt cuộc đang làm cái gì nữa. Thời gian trôi qua chưa tới một phút nhưng trong lòng các binh sĩ đặc chủng lại còn dàu hơn cả một năm.
Đang chẳng biết làm sao thì trong tần số thông tin đột nhiên truyền đến thanh âm của mập mạp: "Mục tiêu xuất hiện, đang giao chiến với Thần Thoại quân đoàn, tất cả tản ra, bao vây khu vực có bán kính năm trăm mét ở phía trước 2 km. Đại đội 1 ở lại tại chỗ chuẩn bị trận địa phong ngự! Nhất định phải đưa được mục tiêu ra ngoài, nếu không thì giết ngay tại chỗ!"
Mập mạp hạ lệnh xong, lập tức đem tín hiệu chỉ huy trả lại cho Steward, tình huống đã nói rõ ràng rồi, cái gã tiểu đoàn trưởng này hẳn là biết nên làm như thế nào.
Lính đặc chủng Mãnh Hổ tuy chưa chính thức lên chiến trường nhưng công tác huấn luyện thì có thể nói là nhất nhì Liên bang, ba gã đại đội trưởng lập tức biết mình nên làm gì, nhanh chóng dẫn binh sĩ chiếm lĩnh các vị trí được chỉ định.
Đối với robot mà nói, 2km gần như không phải là khoảng cách, Steward nhanh chóng tới được nơi đang xảy ra giao chiến. Ở đó, cây cối hầu như đã đã bị phá hủy, hình thành nên một khối đất trống khá lớn, một đám robot quân dụng của đế quốc đang ra sức chống cự, bảo vệ cho một chiếc robot [Đỗ Phục Ai ] ở giữa, dựa theo phiên hiệu trên người mấy chiếc robot này thì bịn họ rõ ràng là đại đội cảnh vệ Bộ chỉ huy tiền phương.
Mà phát động tấn công đương nhiên chính là Thần Thoại quân đoàn trong truyền thuyết, bao gồm hai đại đội [ Ma Hổ] và một trung đội [ Kim Cương].
Steward có chút hưng phấn, lính đặc chủng Mãnh Hổ từ lâu đã muốn được giao đấu với Thần Thoại quân đoàn, đáng tiếc là vẫn chưa cơ hội, bây giờ, hắn rất muốn xem xem những con quái thú trong truyền thuyết này rốt cuộc hung hãn tới mức nào.
Đại đội cảnh vệ có sáu chiếc robot hạng trung [ Tam Đầu Khuyển], hai chiếc robot hạng nặng [ Mãnh Thú II ], hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] cùng hơn mười chiếc [ Độc Trùng] tạo nên một màn hoả lực dày đặc, tuy nhiên tình hình lại không hề khả quan, gần như là sắp bại trận đến nơi rồi!
Những chiếc [ Ma Hổ] và [ Kim Cương] kia chỉ khi cần thiết lắm mới bắn ra vài phát pháo, còn lại thì không ngừng nhảy nhót né tránh, từng bước tiếp cận đại đội cảnh vệ, nếu có chiêc robot nào bị đạn pháo bắn trúng, chỉ cần lồng phòng ngự năng lượng vừa xuất hiện dấu hiệu tổn hại sẽ lập tức được đồng đội che chở lui lại phía sau, đến khi lồng phòng ngự khôi phục xong thì lại tiếp tục xông lên chiến đấu.
Đây là chiến thuật *** gì chứ?
Steward cảm thấy rất khó tin, ở khoảng cách gần như vậy, giữa làn đạn phao dày đặc này, đám robot Thần Thoại kia vẫn có thể ung dung tránh né! Năng lượng của bọn chúng gần như được dồn hết cho lồng phòng ngự, pháo năng lượng hầu như không bắn phát nào, bọn chúng không ngừng vận động với tốc độ cao, liên tục tung ra những đòn đánh trí mạng, chỉ cần bị bọn chúng áp sát thì chỉ có một kết quả di nhất là mất mạng!
Đại đội bảo vệ đã tổn thất hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] cùng vài chiếc [Độc Trùng], thậm chí còn có một chiếc [ Tam Đầu Khuyển ] không kịp rút lui vào trong đội hình.
Thần Thoại quân đoàn chỉ có năm chiếc [ Ma Hổ] bị phá hủy do hoả lực siêu cường của robot hạng nặng [ Mãnh Thú II ].
Nếu cứ tiếp tục như thế này thì không bao lâu nữa, dại đội bảo vệ kia sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Không thể chờ đợi được nữa, thấy các đại đội đã tiến vào vị trí chỉ định, Steward ra lệnh cho mấy chiếc [ Thiên Tuyến] toàn lực tấn công điện tử, đầu tiên là phải xử lý mấy chiếc [ Nguyên Tố ] của đối phương, đảm bảo được quyền chủ động trong tay!
Phát lệnh xong, Steward đột nhiên cảm thấy có gì đó kỳ quái, cái gã mập mạp vẫn chạy lon ton phía trước đâu mất rồi?
Hắn nhìn xung quanh hồi lâu nhưng vẫn không thấy bóng dáng chiếc robot xập xệ kia. Mẹ nó chứ! Chạy đi đâu rồi?
Các thành viên của tiểu đội tiêm đao đi sau Steward lại càng luống cuống, bọn họ liều mạng tăng tốc độ tay điều khiển robot. Chiếc robot xập xệ kia tiềm hành nhẹ nhàng cẩn thận, động tác nhu hòa như nước chảy mây trôi, quả thực còn lợi hại hơn cả ly miêu. Trời ạ! Nếu cứ thế này thì đặc công mãnh Hổ còn chút thể diện nào nữa đây.
Chẳng nhẽ lính đặc chủng lại không được học ngụy trang và tiềm hành hay sao? Đối với lính đặc chủng Mãnh Hổ mà nói, khoa mục này quả thực còn quen thuộc hơn cả lão nhị của mình, nhưng không ngờ cái gã mập thoạt nhìn rất hèn mọn này lại có kỹ thuật đẳng cấp đến thế, mẹ kiếp, cứ như là quỷ vậy, mà đáng sợ nhất chính là thỉnh thoảng hắn lại biến mất khỏi tầm mắt, nếu không phải hắn là người bên mình và nhờ có rada theo dõi thì đã sớm mất dấu rồi. Ví dụ như vừa rồi, phía trước vừa có một chút động tĩnh, hắn ta liền vung tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại rồi biến mất chẳng thấy tăm hơi, rada quét hồi lâu mới thấy robot của hắn đang đứng phía sau mấy cây cổ thụ, tư thế vô cùng kỳ quái, lớp ngụy trang trên người giống y như môi trường xung quanh, mắt thường căn bản không thể nhìn ra! Có ai từng thấy qua kỹ thuật tiềm hành và ngụy trang như thế này chứ?
Steward thực sự không còn gì để nói nữa, cái tên mập mạp này chẳng những hèn mọn rất chuyên nghiệp mà ngay cả hành động của rất già dặn, dưới sự điều khiển của hắn, đội ngũ tiềm hành vừa ổn định vừa mau lẹ, lựa chọn đường đi cực kỳ chính xác, không hề có sai sót, cứ như thể khu rừng này là nhà của hắn vậy.
Tốc độ di chuyển của tiểu đoàn càng lúc càng nhanh, dưới khả năng dò xét cực mạnh của [ Logic ], các cạm bẫy đều bị xử lý nhanh gọn, nhưng việc quanh đây chẳng thấy tên lính gác nào làm cho hắn cảm thấy rất quỷ dị.
Russell, cái lão hồ ly này rốt cuộc đang ở đâu, muốn tìm một người trong phạm vi lớn như thế này mà dễ sao!
Đột nhiên, một điểm sáng nhỏ xuất hiện trên rada của [ Logic ], mập mạp nhanh chóng phất tay, ra lệnh thu hồi trận hình phòng ngư, chuẩn bị chiến đấu!
Mệnh lệnh mới vừa phát ra, phía trước liền truyền đến những tiếng nổ lớn cùng tiếng pháo năng lượng đay đặc, thanh âm bỗng nhiên vang lên giữa khu rừng yên tĩnh, có vẻ tình hình rất kịch liệt.
Tất cả binh sĩ lập tức tự chiếm cứ các vị trí có lợi, mấy chiếc [ Thiên Tuyến] thối lui về phía sau, mà hơn mười chiếc [ Nộ Hoả ] lại đứng ở phía trước, phân bố theo hình phiến quạt.
Điền Hành Kiện điều khiển robot vọt ra ngoài, thoắt cái đã biến mất trong khu rừng tối tăm.
Không nhận được mệnh lệnh, tiểu đoàn đặc công Mãnh Hổ chỉ có thể giữ tư thế chuản bị tại chỗ. Tiếng đạn pháo giao tranh ở phía trước càng ngày càng dày đặc, nhưng tiếng nổ lớn cũng càng ngày càng vang, mà chiếc robot xập xệ kia chạy được một lúc lại lặng yên không một tiếng động, ai cũng không biết cái gã mập mạp kia rốt cuộc đang làm cái gì nữa. Thời gian trôi qua chưa tới một phút nhưng trong lòng các binh sĩ đặc chủng lại còn dàu hơn cả một năm.
Đang chẳng biết làm sao thì trong tần số thông tin đột nhiên truyền đến thanh âm của mập mạp: "Mục tiêu xuất hiện, đang giao chiến với Thần Thoại quân đoàn, tất cả tản ra, bao vây khu vực có bán kính năm trăm mét ở phía trước 2 km. Đại đội 1 ở lại tại chỗ chuẩn bị trận địa phong ngự! Nhất định phải đưa được mục tiêu ra ngoài, nếu không thì giết ngay tại chỗ!"
Mập mạp hạ lệnh xong, lập tức đem tín hiệu chỉ huy trả lại cho Steward, tình huống đã nói rõ ràng rồi, cái gã tiểu đoàn trưởng này hẳn là biết nên làm như thế nào.
Lính đặc chủng Mãnh Hổ tuy chưa chính thức lên chiến trường nhưng công tác huấn luyện thì có thể nói là nhất nhì Liên bang, ba gã đại đội trưởng lập tức biết mình nên làm gì, nhanh chóng dẫn binh sĩ chiếm lĩnh các vị trí được chỉ định.
Đối với robot mà nói, 2km gần như không phải là khoảng cách, Steward nhanh chóng tới được nơi đang xảy ra giao chiến. Ở đó, cây cối hầu như đã đã bị phá hủy, hình thành nên một khối đất trống khá lớn, một đám robot quân dụng của đế quốc đang ra sức chống cự, bảo vệ cho một chiếc robot [Đỗ Phục Ai ] ở giữa, dựa theo phiên hiệu trên người mấy chiếc robot này thì bịn họ rõ ràng là đại đội cảnh vệ Bộ chỉ huy tiền phương.
Mà phát động tấn công đương nhiên chính là Thần Thoại quân đoàn trong truyền thuyết, bao gồm hai đại đội [ Ma Hổ] và một trung đội [ Kim Cương].
Steward có chút hưng phấn, lính đặc chủng Mãnh Hổ từ lâu đã muốn được giao đấu với Thần Thoại quân đoàn, đáng tiếc là vẫn chưa cơ hội, bây giờ, hắn rất muốn xem xem những con quái thú trong truyền thuyết này rốt cuộc hung hãn tới mức nào.
Đại đội cảnh vệ có sáu chiếc robot hạng trung [ Tam Đầu Khuyển], hai chiếc robot hạng nặng [ Mãnh Thú II ], hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] cùng hơn mười chiếc [ Độc Trùng] tạo nên một màn hoả lực dày đặc, tuy nhiên tình hình lại không hề khả quan, gần như là sắp bại trận đến nơi rồi!
Những chiếc [ Ma Hổ] và [ Kim Cương] kia chỉ khi cần thiết lắm mới bắn ra vài phát pháo, còn lại thì không ngừng nhảy nhót né tránh, từng bước tiếp cận đại đội cảnh vệ, nếu có chiêc robot nào bị đạn pháo bắn trúng, chỉ cần lồng phòng ngự năng lượng vừa xuất hiện dấu hiệu tổn hại sẽ lập tức được đồng đội che chở lui lại phía sau, đến khi lồng phòng ngự khôi phục xong thì lại tiếp tục xông lên chiến đấu.
Đây là chiến thuật *** gì chứ?
Steward cảm thấy rất khó tin, ở khoảng cách gần như vậy, giữa làn đạn phao dày đặc này, đám robot Thần Thoại kia vẫn có thể ung dung tránh né! Năng lượng của bọn chúng gần như được dồn hết cho lồng phòng ngự, pháo năng lượng hầu như không bắn phát nào, bọn chúng không ngừng vận động với tốc độ cao, liên tục tung ra những đòn đánh trí mạng, chỉ cần bị bọn chúng áp sát thì chỉ có một kết quả di nhất là mất mạng!
Đại đội bảo vệ đã tổn thất hơn mười chiếc [ Thánh Khải 22] cùng vài chiếc [Độc Trùng], thậm chí còn có một chiếc [ Tam Đầu Khuyển ] không kịp rút lui vào trong đội hình.
Thần Thoại quân đoàn chỉ có năm chiếc [ Ma Hổ] bị phá hủy do hoả lực siêu cường của robot hạng nặng [ Mãnh Thú II ].
Nếu cứ tiếp tục như thế này thì không bao lâu nữa, dại đội bảo vệ kia sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Không thể chờ đợi được nữa, thấy các đại đội đã tiến vào vị trí chỉ định, Steward ra lệnh cho mấy chiếc [ Thiên Tuyến] toàn lực tấn công điện tử, đầu tiên là phải xử lý mấy chiếc [ Nguyên Tố ] của đối phương, đảm bảo được quyền chủ động trong tay!
Phát lệnh xong, Steward đột nhiên cảm thấy có gì đó kỳ quái, cái gã mập mạp vẫn chạy lon ton phía trước đâu mất rồi?
Hắn nhìn xung quanh hồi lâu nhưng vẫn không thấy bóng dáng chiếc robot xập xệ kia. Mẹ nó chứ! Chạy đi đâu rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.