Quyển 6 - Chương 18: Kỵ sĩ robot
Thất Thập Nhị Biên
29/03/2013
Hàng loạt các hình ảnh sinh động từ trong miệng Vương Đại Đầu được miêu tả ra.
Đám nam hài phảng phất như tận mắt nhìn thấy, trong một trận chiến dịch lấy ít địch nhiều, mấy nghìn robot Leray đột tiến một cách liều mạng trong đàn robot địch quân gấp mấy lần mình. Địch nhân hai cánh trái phải đã bị mở ra, liều mạng chuyển hướng, muốn phong kín lại lộ tuyến của quân Leray.
Thế nhưng, tất cả đều là phí công, đàn thiết giáp Leray trong làn lửa đạn và bụi bặm khắp bầu trời giống như kỳ tích mà đột phá vòng vây ra từ đám quân địch, cho đến tận trận địa xuất kích do Reinhardt tọa trấn.
Trên cái gò núi lẻ loi bên cạnh trận địa kia, bốn chiếc robot tượng trưng cho tượng trưng cho sức chiến đấu tối cao của Thần Thoại Quân Đoàn đang lẳng lặng đứng ở nơi đó. Giống như vị thần bao quát cả chúng sinh, đối với đàn robot Leray vừa phá tan lỗ hổng từ trong thiên quân vạn mã gầm thét mà đến làm như không thấy. Bọn họ chính là cao ngạo như vậy, chính là tự tin như vậy, chính là không thể chiến thắng như vậy.
Mà hình ảnh cao ngạo này, ở hơn mười phút sau, đã bị một chiếc [Ma Thú] đột nhiên nhảy lên trên gò núi phá tan thành từng mảnh. Bốn con hùng sư uy phong lẫm lẫm, đã biến thành bốn con dê dưới bàn tay của [Ma Thú]. Reinhardt thua trận chật vật chạy trốn, ba vị đoàn trưởng thì hai chết một bị thương.
Cuộc chiến đấu gần người ngắn ngủi mà kích liệt của [Ma Thú] trong sự công kích hỗn loạn của bốn chiếc robot, khiến cho một đám học viên nghe thấy liền nhiệt huyết sôi trào.
Một kiếm sáng loáng, chín châu sợ hãi! Sư đoàn thiết giáp Leray đã chém ra một kiếm phong hầu trong đám đông địch nhân gấp mấy lần mình kia, có lẽ chính là mũi kiếm của thanh bảo kiếm Leray đã được ma luyện ra ở trong chiến tranh! Mà mũi nhọn sắc lạnh trên đầu mũi kiếm kia, lại chính là huấn luyện viên cùng mình ở chung sớm chiều!
Thần Thoại Quân Đoàn khủng bố cùng quân đoàn trưởng, chiến sĩ robot cấp chín Reinhardt của bọn họ, đối với Liên Bang Leray vài năm gần đây mà nói, hầu như là không thể chiến thắng. Bọn họ luôn luôn lấy bộ đội tinh nhuệ nhất của Leray mà khai đao, các chiến sĩ Leray ngã xuống bởi con quái thú này nhiều không kể xiết.
Không nghĩ tới hiện tại, Thần Thoại Quân Đoàn cùng Reinhardt ở trước mặt bộ đội thiết giáp Leray dưới sự lãnh đạo của huấn luyện viên mập mạp, vậy mà đã bị đánh cho tan đàn xẻ nghé!
Đám nam hài hưng phấn khó có thể kiềm chế được.
Trở thành một chiến sĩ robot đỉnh cấp hầu như là mộng tưởng của mỗi một nam hài trong thời đại này! Trong ấn tượng của bọn họ, các chiến sĩ robot đỉnh cấp trên tạp chí, trong lời đồn đại ở quốc gia khác mà ngửa mặt lên mới thấy kia, đã từng xa xôi như vậy, cao ngoài tầm tới như vậy.
Thế nhưng hiện tại, huấn luyện viên mập mạp vậy mà đã đánh bại được Reinhardt. Đây là ý nghĩa khẳng định, Liên Bang Leray cũng rốt cục đã sinh ra một chiến sĩ robot cấp 9 chân chính?
Một chiến sĩ robot cấp 9 lợi hại hơn Reinhardt đã là cực điểm mà đám nam hài có thể tưởng tượng ra. Cho dù nghe xong miêu tả của Vương Đại Đầu, mỗi một nam hài trong đầu đều xuất hiện cái ý nghĩ chiến sĩ cấp 10 này, thế nhưng, lại không ai dám nói ra.
Dù sao thì quân đội Liên Bang Leray vẫn còn chưa xuất hiện qua cửu cấp robot cấp 9. Mặc dù trong truyền thuyết đã từng có một hai Đấu Sĩ robot dân gian tương đương với cấp 9 của quân đội, thế nhưng chưa ai thấy qua.
Nói huấn luyện viên mập mạp là chiến sĩ robot cấp 9, đã rất khiến cho nhịp tim tăng nhanh rồi. Nếu như nói hắn là chiến sĩ cấp 10, đó có phần quá mức điên cuồng rồi.
"Thật là sảng khoái." Đám nam hài bị lời miêu tả của Vương Đại Đầu khiến cho thần hồn điên đảo, từng gã mặt đỏ tới tận mang tai mà xoa tay, hận mình không thể ở chiến trường ngay lúc đó, đi theo huấn luyện viên mập mạp, trải qua một hồi chiến đấu làm cho nhiệt huyết kia.
Trong lúc đám đông tình cảm sục sôi, gã nam hài có tàn nhang bỗng nhiên hưng phấn mà hỏi: "Ai, các ngươi nói đi, cái tên Giáo chủ SM trên mạng mô phòng chiến tranh kia cùng huấn luyện viên của chúng ta, ai lợi hai hơn?"
Đám nam hài hai mặt nhìn nhau, lặng ngắt như tờ.
" Làm sao vậy?" Nam hài có tàn nhang hoang mang nói: "Ta trình độ của SM rất gần với huấn luyện viên nha. Hơn nữa đều là thần tượng của chúng ta."
" Phi!" Đám nam hài cùng nhổ ra một ngụm, ba chân bốn cẳng vùi lấp cái miệng của nam hài có tàn nhang. Vương Đại Đầu mờ ám nhìn trái phải một chút rồi nói với tiểu tàn nhang: "SM đều trở thành chuột chạy qua đường (phần tử xấu) rồi, ừ thì cứ cho là thần tượng của chúng ta, thế nhưng ngươi con mẹ nó cũng đừng có vạch áo trước mặt đông người nha!"
Nam hài có tàn nhang đáng thương ra sức giẫy dụa, ngạc nhiên nói: "Vì sao không thể nói? Trên mạng không phải còn có nhiều hộ pháp trung thành của hèn mọn thần giáo như vậy sao? Nói đi, các ngươi ai mà không thuộc hèn mọn thần giáo hả?"
Vương Đại Đầu vỗ một cái lên đầu của tiểu tàn nhang, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Đó là ở trên mạng, chúng ta có ủng hộ cái cái tên bại hoại Leray kia đến thế nào đi chẳng nữa thì cũng không ai biết chúng ta là ai. Thế nhưng trong hiện thực, chúng ta lại là những thanh niên nhiệt huyết quang minh chính trực, cái chuyện này không thể để lộ ra được!"
Đám nam hài nhốn nháo nhìn tiểu tàn nhang, thần tình nghiêm túc gật đầu lia lịa!
Tiểu tàn nhang bừng tỉnh, cẩn thận nói: "Nếu như có người hỏi vấn đề y như vậy thì làm thế nào bây giờ?"
"Lên án! Phải nghiêm khắc lên án SM-01314" Vương Phúc Tinh lắc cái đầu to, nói chắc như đinh đóng cột: "Hơn nữa, mạng inte dù sao cũng là mạng inte, SM dù có lợi hại đi chăng nữa, có thể so được với huấn luyện viên sao? Lên chiến trường, không tiểu ra quần đã là tốt rồi!"
Nam hài đầu to nói nhận được sự đồng tình của mọi người, bảy tám cái miệng cùng nói: "Chính thế! Hoàn toàn không thể so sánh."
Vương Đại Đầu nói tiếp: "Khi trả lời vấn đề, ngươi phải phỉ nhổ SM từ tận đáy lòng. Ngươi nghĩ xem, thủ đoạn bình thường của tên kia đê tiện hạ lưu đến mức cực đoan, có trận đấu nào là hắn quang minh chính đại chiến thắng chứ? Không nói tới kỹ thuật, đơn giản chỉ từ nhân phẩm mà nói, huấn luyện viên cùng hắn chính là một trên trời một dưới đất! Một người là anh hùng Leray, còn người kia.... ***. tuy rằng cũng là người Leray, thế nhưng ta cuối cùng không nhịn được muốn mắng hắn! Vậy mà còn âm hiểm hơn cả ta!"
Đám nam hài cười rộ lên. Trong đám người này, không ai sẽ vì âm mưu quỷ kế mà xấu hổ hết, dù sao cũng là một đám hài tử lớn đầu không có khí lực lại rất biết mình, thế nên việc dùng trí lực tương đối quan trọng. Vương Phúc Tinh là quân sư quạt mo trong cái đám hỗn đản này, bình thường hay xuất ra mấy chủ ý hạ tiện, người có thể bị hắn mắng như vậy, kỳ thực coi như là một sự tán thưởng rồi.
"Cái tên SM kia đã trở thành bại hoại được mạng inte công nhận rồi. Bất quá, coi như là bại hoại, dù sao thì cũng là bại hoại của Liên Bang chúng ta, ta phải thừa nhận, cái tên kia rất đúng gu của ta.." Charles ở một bên cười nói.
" Huấn luyện viên kỳ thực cũng có chút hèn mọn." Nam hài có tàn nhang không biết sống chết nói: "Ta dù sao cũng vẫn nghĩ hắn rất giống SM."
" Oa!" Đám nam hài kêu la, dồn dập trách móc gã tiểu tàn nhang quá thành thực.
Trong cái thời đại của chiến tranh này, ở một quốc gia có chủ nghĩa yêu nước đang sục sôi đến cực điểm, những thanh niên có bầu nhiệt huyết này đều đang mộng tưởng có một ngày có thể trở thành vị anh hùng đỉnh thiên lập địa giống như huấn luyện viên của mình! Dùng sinh mệnh cùng thắng lợi, đi bảo vệ quốc thổ.
Bọn họ đương nhiên nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến rằng, vị anh hùng trong cảm nhận của bọn họ, cùng cái gã SM-01314 hèn mọn kia lại là một người! Tuy rằng bọn họ kỳ thực cảm giác được SM-01314 rất giống huấn luyện viên, thế nhưng nếu đánh đồng huấn luyện viên với cái tên kia, đó lại là một sự khinh nhờn rồi.
Đang lộn xộn đến náo nhiệt, Vương Đại Đầu nheo mắt, liếc thấy một đám học viên của học viện quân sự thủ đô số 1 ở trước mặt đã đi tới đây, lúc này liền chum miệng nói: "Suỵt!"
Các nam sinh khoa chế tạo máy cũng thấy người đến đây, nhất thời liền yên tĩnh hẳn, hung hăng nhìn chằm chằm vào một học viên cao lớn anh tuấn đi đầu ở ngay trước mặt.
Nam hài đi đầu này có tên là Taylor, là học sinh năm thứ tư của học viện quân sự số 1, thân cao một mét tám lăm, có khuôn mặt cười như ánh mặt trời cùng một thân thể cân xứng khỏe mạnh. Hắn không chỉ được công nhận là mỹ nam tử của học viện quân sự số 1, hơn nữa lại còn là người bốn năm liền giành được học bổng đặc biệt.
Một người như vậy, quả thực chính là thiên địch của đám nam hài đầu to thân nhỏ phát dục bất lương khoa chế tạo máy.
Mấy lời của nữ sinh, tựa như là "Ngươi cho rằng ngươi là Taylor sao?", "Nếu như ngươi là Taylor, ta liền đáp ứng ngươi.", thậm chí: "Xin lỗi nhé, Taylor của ta." đủ loại, các nam sinh khoa chế tạo máy hầu như đều đã nghe chai cả tai.
Thực sự quá đả kích tự tôn của người ta rồi. Thế nên, các nam sinh khoa chế tạo máy cùng Taylor thủy hỏa bất dung.
Khiến cho đám đầu củ cải khoa chế tạo máy cảm thấy đáng tiếc chính là, Taylor tuy rằng trời giận người oán, thế nhưng trong việc đối nhân xử thế ngược lại còn chưa đến nỗi nào. Bất hòa của mọi người cũng chỉ giới hạn trong minh đấu giữa hai học viện. Nếu không, khoa chế tạo máy đã có thể yên tâm thoải mái mà xuất ra các thủ đoạn thông thường như là bịa đặt, hủy dung, hãm hại,... để đối phó hắn rồi.
Mà lại nói về tranh chấp giữa học viện, kỳ thực ban đầu cũng không liên quan tới chuyện của Taylor. Trăm năm trở lại đây, ba đại học viện quân sự của Liên Bang Leray vẫn là cạnh tranh lẫn nhau. Ba học viện không chỉ không phục nhau về trình độ dạy học, trình độ huấn luyện, thậm chí cả đến học viên đã tốt nghiệp ở trong quân đội, cũng muốn so cao thấp với nhau.
Không nói đến học viện quân sự Cương Thiết, học viện quân sự thủ đô số 1 trong ba trường quân đội này chính là có lịch sử lâu đời nhất. Bất kể là về lực lượng giáo viên, ảnh hưởng trong quân đội hay là bản thân uy tín, đều là xa xa vượt lên đầu. Học viên ưu tú nhất, hầu như cũng đã bị học viện quân sự thủ đô số 1 lũng đoạn mất.
Trong các cuộc thi đấu giao lưu bao năm qua, người thắng lợi, tựa hồ vĩnh viễn là học viện quân sự thủ đô só 1. Điều này khiến cho học viên của hai trường quân đội còn lại không phục lắm.
Mà lần này, sau khi trải qua trận chiến bảo vệ Millok, học viện quân sự Galypalan liền giống như Phượng Hoàng niết bàn. Không chỉ bởi vì toàn bộ học viên vốn là quân nhân dự bị của trường được chính thức gia nhập vào quân đội, trở thành sĩ quan chỉ huy cơ sở rồi tỏa sáng rực rỡ trong chiến tranh mà thanh danh đại chấn, mà lại còn thêm các tướng lĩnh cao cấp cùng Russell được Bộ Thống soái đặc biệt phê chuẩn về giảng dạy ở trong trường như dệt hoa trên gấm nữa.
Đợt học viên mà mập mạp làm huấn luyện viên kia, chính là tập trung tất cả các thanh niên ưu tú nhất của Liên Bang Leray. Bất kể là hướng về Russell hay là danh vọng của học viện, chuyện học viện quân sự thủ đô số 1 đã bị áp chế, thế nhưng lại là sự thật.
Từ đó đến nay đã hơn một năm, trường quân đội số 1 Liên Bang, đã trong lúc bất tri bất giác đã trở thành vòng nguyệt quế đeo trên đầu học viện quân sự Galypalan.
Thầy trò của học viện quân sự thủ đô số 1, đối với chuyện này tự nhiên là không phục cho lắm. Hai vị đại nguyên soái, hơn bốn mươi vị thượng tướng, năm trăm năm tuổi đời, nội tình của học viện quân sự số 1 thủ đô, cái trường quân đội Galypalan mới thành lập được chưa quá một trăm năm này có thể đẹp được như vậy sao?
Thế cho nên, sau khi các khoa của học viện quân sự Galypalan như là khoa chỉ huy, khoa thiết kế và chế tạo robot, khoa quang học và công trình điện tử, khoa tàu và cùng động lực học, khoa binh khí công trình, khoa kiểm soát công trình, ... từng bộ phận đều được dời đến học viện quân sự thủ đô số 1 đồng thời chiếm mất hai phần bảy diện tích học viện, các học viên song phương liền trở nên không vừa mắt với nhau, mâu thuẫn phân cao thấp trong mọi việc đã lộ ra.
Sự mâu thuẫn do lịch sử tạo thành này vô cùng phức tạp, không chỉ liên quan đến bộ mặt vinh dự của thầy trò hai đại học viện mà còn liên quan đến quân đội, chính phủ thậm chí là các tầng lớp xã hội từ trên xuống dưới. Mặc dù là đang trong chiến tranh, phải đồng tâm hiệp lực để bảo vệ quốc gia, thế nhưng tranh đấu gay gắt của song phương cũng chưa từng đình chỉ.
Đối với việc cạnh tranh lành mạnh có tác dụng xúc tiến như thế này, học viện thông thường là mắt nhắm mắt mở. Các nghiên cứu sinh đã không thể tranh đấu lẫn lộn được nữa rồi, kịch liệt nhất thì cũng chỉ có đám học viên mười tám mười chín tuổi nói lớn không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ kia thôi.
Taylor tuy rằng không thích gây chuyện thị phi, thế nhưng hắn chung quy cũng là một thành viên của học viện quân sự thủ đô số 1. Hơn nữa hắn tự thân thực lực là hạng nhất trong học viện, tự nhiên cũng trở thành một tuyển thủ tốt nhất để học viện 1 cử đi thi đấu với học viện Galypalan.
Trong khoảng thời gian học viện Galypalan dời về đây chưa đến một năm này, học viên song phương đã lấy đủ loạn danh nghĩa để tiến hành thi đua, lớn nhỏ tích lũy cũng đã được mười hai lần. Bất kể là thôi diễn sa bàn, đối kháng điện tử, huấn luyện cơ sở,... các hạng thi đấu quân sự hay là chạy vượt chướng ngại, chạy marathon, đua xe phi hành,... các hạng thi đấu dân gian, song phương đều đấu đến sóng gió trùng trùng.
Cho tới nay, chiến tích của hai học viện là sáu so với sáu, ai cũng không làm gì được ai.
Bất quá, số liệu chỉ là vật chết, còn người thì lại là sống. Theo các học sinh của học viện Galypalan, học viện tham dự thi đấu, cao nhất cũng không quá các học sinh năm hai. Còn các cấp cao hơn thì đều đang chiến đấu đẫm máu ở tiền tuyến, đâu rảnh rỗi đến sinh càn quấy ỷ lớn hiếp nhỏ như đám học sinh năm ba năm bốn của Học viện quân sự thủ đô số 1. Thế nên, học sinh Galypalan thắng liền kiêu, bại không nản, thua cũng coi như thắng.
Học sinh học viên 1 bị chọc tức quá mức, lúc này liền chỉ trích học sinh học viện Galypalan không biết xấu hổ, không nói đến việc mặt dày tự thiếp vàng, lại còn liên tiếp dùng thủ đoạn vô sỉ, sử dụng máy nghe trộm, thuốc xổ,.. đủ các hoạt động không đẹp trong thi đấu để giành thắng lợi, lại còn lấy vô sỉ làm quang vinh, thực đúng là bại hoại của quân nhân. (mập mạp éo gì mà ảnh hưởng lan tới cả trường thế này, )
Học viện Galypalan lập tức chế giễu lại, tự xưng là thông hiểu binh pháp, vậy mà không thấy được tất cả các hành vi đều phù hợp trọng tâm của binh pháp, là do đám người học viện 1 không hiểu khoa học, không biết tính quan trọng của tình báo, cũng không hiểu rõ được tác dụng của dược lý học và hành động trảm thủ ở trong chiến tranh.
Song phương ầm ĩ lải nhải, ngươi tới ta đi, đẩy qua kéo lại loạn thành một đoàn.
Chỗ tốt của việc nhiều lần tỷ thí chính là, học tập cùng kỹ năng của các học viên hai viện đều có tiến bộ rất lớn. Còn chỗ hỏng thì lại khiến cho người ta cảm thấy thương tâm, đó là các nam sinh học viện Galypalan không tán được các nữ sinh của học viên 1, đồng thời các nam sinh học viên 1 cũng đừng hòng câu được các mỹ nữ của Galypalan.
Đây quả thực là một vấn đề rất nghiêm trọng.
Các sắc lang song phương sau một thời gian quan sát cùng giao lưu, cảm thấy phải nhanh chóng kết thúc cái cuộc giao chiến lôi thôi này, mau mau khôi phục lại cục diện chung sống hoà bình, vì giải quyết vấn đề cá nhân mà sáng tao nên điều kiện có lợi.
Vì vậy, khi sự tình ở phòng thí nghiệm ồn ào ra ngoài, mạch nước ngầm trong học viện lập tức bắt đầu khởi động. Tất cả mọi người đều cho rằng, có nhóm cao thủ của phòng thí nghiệm kia tham dự, chính là một cơ hội tốt để phân cao thấp một cách triệt để. Thông qua lần thi đấu cuối cùng này, cho người thua khóc, cho kẻ thằng cười, một lần chấm dứt ân oán.
Các học viên học viện quân sự số 1 là người đầu tiên phát ra khiêu chiến, cũng lựa chọn cách đấu robot mô phỏng làm hạng mục thi đấu khiến cho người ta không thể cự tuyệt.
Chọn cái hạng mục này, học viện số 1 là đã suy nghĩ qua, nguyên nhân có ba cái.
Đầu tiên, giống như phi thuyền vũ trụ tượng trưng cho vũ trụ, robot chính là tượng trưng cho thời đại máy móc của lục địa. Bất kể là ai thì đều không thể cự tuyệt lại sức quyến rũ của robot. Trong xã hội loài người, robot đã trở thành một phần trong sinh hoạt của mỗi người. Chính mình sở hữu một chiếc robot, trở thành một cao thủ robot, chính là lý tưởng của mỗi một thanh niên nhiệt huyết.
Thứ hai, điều khiển robot là môn học huấn luyện cơ sở quân dự bị của trường quân đội. Bất kể là trong giới quân đội hay là trong dân gian, cách đấu robot đều là thịnh hành bất suy. Học sinh trường quân đội, nhiều ít đều sẽ biết một chút về kỹ thuật robot. Có một số, còn là sĩ quan bộ đội thiết giáp đào tạo sâu hoặc là cao thủ cách đấu robot tư nhân dân gian. Ngọa hổ tàng long, nhân tuyển thi đấu khó bề phân biệt, càng có tính thưởng thức và khó xác định.
Cuối cùng, cách đấu robot là hạng mục đối kháng lẫn nhau truyền thống của mấy đại học viện quân sự. Thi đấu không chỉ khảo nghiệm trình độ điều khiển mà còn kiểm tra toàn diện cả về công trình điện tử, công trình máy móc, công trình động lực,.. các phương diện trong thực lực tổng hợp. Trên mạng mô phỏng quân dụng nội bộ, robot có thể tiến hành sửa chữa hoàn toàn giống như hiện thực.
Chiến sĩ robot có thực lực tương đương, ranh giới thắng bại thường nằm trên phương diện sửa chữa robot.
Một cuộc thi đấu dung hợp cả học tập, kỹ năng cùng hứng thú ham mê như vậy, đủ để xác định địa vị cao thấp của hai viện! Nếu như thất bại trong cuộc thi đấu robot quan trọng này, cho dù có thắng nhiều lần ở các cuộc đấu khác, tất cả đều là uổng công!
Thế nên, vì cuộc thi đấu lần này, Học viện quân sự thủ đô số 1 không chỉ phái ra người có danh hiệu Đấu Sĩ robot dân gian cấp ba như Taylor, hơn nữa lại mời về mấy học viên khóa trước vừa lúc nghỉ phép từ tiến tuyến trở về, thậm chí còn mời tới một Đấu Sĩ robot cấp 1 cùng một Kỵ Sĩ robot dân gian cấp ba!
Đám nam hài phảng phất như tận mắt nhìn thấy, trong một trận chiến dịch lấy ít địch nhiều, mấy nghìn robot Leray đột tiến một cách liều mạng trong đàn robot địch quân gấp mấy lần mình. Địch nhân hai cánh trái phải đã bị mở ra, liều mạng chuyển hướng, muốn phong kín lại lộ tuyến của quân Leray.
Thế nhưng, tất cả đều là phí công, đàn thiết giáp Leray trong làn lửa đạn và bụi bặm khắp bầu trời giống như kỳ tích mà đột phá vòng vây ra từ đám quân địch, cho đến tận trận địa xuất kích do Reinhardt tọa trấn.
Trên cái gò núi lẻ loi bên cạnh trận địa kia, bốn chiếc robot tượng trưng cho tượng trưng cho sức chiến đấu tối cao của Thần Thoại Quân Đoàn đang lẳng lặng đứng ở nơi đó. Giống như vị thần bao quát cả chúng sinh, đối với đàn robot Leray vừa phá tan lỗ hổng từ trong thiên quân vạn mã gầm thét mà đến làm như không thấy. Bọn họ chính là cao ngạo như vậy, chính là tự tin như vậy, chính là không thể chiến thắng như vậy.
Mà hình ảnh cao ngạo này, ở hơn mười phút sau, đã bị một chiếc [Ma Thú] đột nhiên nhảy lên trên gò núi phá tan thành từng mảnh. Bốn con hùng sư uy phong lẫm lẫm, đã biến thành bốn con dê dưới bàn tay của [Ma Thú]. Reinhardt thua trận chật vật chạy trốn, ba vị đoàn trưởng thì hai chết một bị thương.
Cuộc chiến đấu gần người ngắn ngủi mà kích liệt của [Ma Thú] trong sự công kích hỗn loạn của bốn chiếc robot, khiến cho một đám học viên nghe thấy liền nhiệt huyết sôi trào.
Một kiếm sáng loáng, chín châu sợ hãi! Sư đoàn thiết giáp Leray đã chém ra một kiếm phong hầu trong đám đông địch nhân gấp mấy lần mình kia, có lẽ chính là mũi kiếm của thanh bảo kiếm Leray đã được ma luyện ra ở trong chiến tranh! Mà mũi nhọn sắc lạnh trên đầu mũi kiếm kia, lại chính là huấn luyện viên cùng mình ở chung sớm chiều!
Thần Thoại Quân Đoàn khủng bố cùng quân đoàn trưởng, chiến sĩ robot cấp chín Reinhardt của bọn họ, đối với Liên Bang Leray vài năm gần đây mà nói, hầu như là không thể chiến thắng. Bọn họ luôn luôn lấy bộ đội tinh nhuệ nhất của Leray mà khai đao, các chiến sĩ Leray ngã xuống bởi con quái thú này nhiều không kể xiết.
Không nghĩ tới hiện tại, Thần Thoại Quân Đoàn cùng Reinhardt ở trước mặt bộ đội thiết giáp Leray dưới sự lãnh đạo của huấn luyện viên mập mạp, vậy mà đã bị đánh cho tan đàn xẻ nghé!
Đám nam hài hưng phấn khó có thể kiềm chế được.
Trở thành một chiến sĩ robot đỉnh cấp hầu như là mộng tưởng của mỗi một nam hài trong thời đại này! Trong ấn tượng của bọn họ, các chiến sĩ robot đỉnh cấp trên tạp chí, trong lời đồn đại ở quốc gia khác mà ngửa mặt lên mới thấy kia, đã từng xa xôi như vậy, cao ngoài tầm tới như vậy.
Thế nhưng hiện tại, huấn luyện viên mập mạp vậy mà đã đánh bại được Reinhardt. Đây là ý nghĩa khẳng định, Liên Bang Leray cũng rốt cục đã sinh ra một chiến sĩ robot cấp 9 chân chính?
Một chiến sĩ robot cấp 9 lợi hại hơn Reinhardt đã là cực điểm mà đám nam hài có thể tưởng tượng ra. Cho dù nghe xong miêu tả của Vương Đại Đầu, mỗi một nam hài trong đầu đều xuất hiện cái ý nghĩ chiến sĩ cấp 10 này, thế nhưng, lại không ai dám nói ra.
Dù sao thì quân đội Liên Bang Leray vẫn còn chưa xuất hiện qua cửu cấp robot cấp 9. Mặc dù trong truyền thuyết đã từng có một hai Đấu Sĩ robot dân gian tương đương với cấp 9 của quân đội, thế nhưng chưa ai thấy qua.
Nói huấn luyện viên mập mạp là chiến sĩ robot cấp 9, đã rất khiến cho nhịp tim tăng nhanh rồi. Nếu như nói hắn là chiến sĩ cấp 10, đó có phần quá mức điên cuồng rồi.
"Thật là sảng khoái." Đám nam hài bị lời miêu tả của Vương Đại Đầu khiến cho thần hồn điên đảo, từng gã mặt đỏ tới tận mang tai mà xoa tay, hận mình không thể ở chiến trường ngay lúc đó, đi theo huấn luyện viên mập mạp, trải qua một hồi chiến đấu làm cho nhiệt huyết kia.
Trong lúc đám đông tình cảm sục sôi, gã nam hài có tàn nhang bỗng nhiên hưng phấn mà hỏi: "Ai, các ngươi nói đi, cái tên Giáo chủ SM trên mạng mô phòng chiến tranh kia cùng huấn luyện viên của chúng ta, ai lợi hai hơn?"
Đám nam hài hai mặt nhìn nhau, lặng ngắt như tờ.
" Làm sao vậy?" Nam hài có tàn nhang hoang mang nói: "Ta trình độ của SM rất gần với huấn luyện viên nha. Hơn nữa đều là thần tượng của chúng ta."
" Phi!" Đám nam hài cùng nhổ ra một ngụm, ba chân bốn cẳng vùi lấp cái miệng của nam hài có tàn nhang. Vương Đại Đầu mờ ám nhìn trái phải một chút rồi nói với tiểu tàn nhang: "SM đều trở thành chuột chạy qua đường (phần tử xấu) rồi, ừ thì cứ cho là thần tượng của chúng ta, thế nhưng ngươi con mẹ nó cũng đừng có vạch áo trước mặt đông người nha!"
Nam hài có tàn nhang đáng thương ra sức giẫy dụa, ngạc nhiên nói: "Vì sao không thể nói? Trên mạng không phải còn có nhiều hộ pháp trung thành của hèn mọn thần giáo như vậy sao? Nói đi, các ngươi ai mà không thuộc hèn mọn thần giáo hả?"
Vương Đại Đầu vỗ một cái lên đầu của tiểu tàn nhang, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Đó là ở trên mạng, chúng ta có ủng hộ cái cái tên bại hoại Leray kia đến thế nào đi chẳng nữa thì cũng không ai biết chúng ta là ai. Thế nhưng trong hiện thực, chúng ta lại là những thanh niên nhiệt huyết quang minh chính trực, cái chuyện này không thể để lộ ra được!"
Đám nam hài nhốn nháo nhìn tiểu tàn nhang, thần tình nghiêm túc gật đầu lia lịa!
Tiểu tàn nhang bừng tỉnh, cẩn thận nói: "Nếu như có người hỏi vấn đề y như vậy thì làm thế nào bây giờ?"
"Lên án! Phải nghiêm khắc lên án SM-01314" Vương Phúc Tinh lắc cái đầu to, nói chắc như đinh đóng cột: "Hơn nữa, mạng inte dù sao cũng là mạng inte, SM dù có lợi hại đi chăng nữa, có thể so được với huấn luyện viên sao? Lên chiến trường, không tiểu ra quần đã là tốt rồi!"
Nam hài đầu to nói nhận được sự đồng tình của mọi người, bảy tám cái miệng cùng nói: "Chính thế! Hoàn toàn không thể so sánh."
Vương Đại Đầu nói tiếp: "Khi trả lời vấn đề, ngươi phải phỉ nhổ SM từ tận đáy lòng. Ngươi nghĩ xem, thủ đoạn bình thường của tên kia đê tiện hạ lưu đến mức cực đoan, có trận đấu nào là hắn quang minh chính đại chiến thắng chứ? Không nói tới kỹ thuật, đơn giản chỉ từ nhân phẩm mà nói, huấn luyện viên cùng hắn chính là một trên trời một dưới đất! Một người là anh hùng Leray, còn người kia.... ***. tuy rằng cũng là người Leray, thế nhưng ta cuối cùng không nhịn được muốn mắng hắn! Vậy mà còn âm hiểm hơn cả ta!"
Đám nam hài cười rộ lên. Trong đám người này, không ai sẽ vì âm mưu quỷ kế mà xấu hổ hết, dù sao cũng là một đám hài tử lớn đầu không có khí lực lại rất biết mình, thế nên việc dùng trí lực tương đối quan trọng. Vương Phúc Tinh là quân sư quạt mo trong cái đám hỗn đản này, bình thường hay xuất ra mấy chủ ý hạ tiện, người có thể bị hắn mắng như vậy, kỳ thực coi như là một sự tán thưởng rồi.
"Cái tên SM kia đã trở thành bại hoại được mạng inte công nhận rồi. Bất quá, coi như là bại hoại, dù sao thì cũng là bại hoại của Liên Bang chúng ta, ta phải thừa nhận, cái tên kia rất đúng gu của ta.." Charles ở một bên cười nói.
" Huấn luyện viên kỳ thực cũng có chút hèn mọn." Nam hài có tàn nhang không biết sống chết nói: "Ta dù sao cũng vẫn nghĩ hắn rất giống SM."
" Oa!" Đám nam hài kêu la, dồn dập trách móc gã tiểu tàn nhang quá thành thực.
Trong cái thời đại của chiến tranh này, ở một quốc gia có chủ nghĩa yêu nước đang sục sôi đến cực điểm, những thanh niên có bầu nhiệt huyết này đều đang mộng tưởng có một ngày có thể trở thành vị anh hùng đỉnh thiên lập địa giống như huấn luyện viên của mình! Dùng sinh mệnh cùng thắng lợi, đi bảo vệ quốc thổ.
Bọn họ đương nhiên nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến rằng, vị anh hùng trong cảm nhận của bọn họ, cùng cái gã SM-01314 hèn mọn kia lại là một người! Tuy rằng bọn họ kỳ thực cảm giác được SM-01314 rất giống huấn luyện viên, thế nhưng nếu đánh đồng huấn luyện viên với cái tên kia, đó lại là một sự khinh nhờn rồi.
Đang lộn xộn đến náo nhiệt, Vương Đại Đầu nheo mắt, liếc thấy một đám học viên của học viện quân sự thủ đô số 1 ở trước mặt đã đi tới đây, lúc này liền chum miệng nói: "Suỵt!"
Các nam sinh khoa chế tạo máy cũng thấy người đến đây, nhất thời liền yên tĩnh hẳn, hung hăng nhìn chằm chằm vào một học viên cao lớn anh tuấn đi đầu ở ngay trước mặt.
Nam hài đi đầu này có tên là Taylor, là học sinh năm thứ tư của học viện quân sự số 1, thân cao một mét tám lăm, có khuôn mặt cười như ánh mặt trời cùng một thân thể cân xứng khỏe mạnh. Hắn không chỉ được công nhận là mỹ nam tử của học viện quân sự số 1, hơn nữa lại còn là người bốn năm liền giành được học bổng đặc biệt.
Một người như vậy, quả thực chính là thiên địch của đám nam hài đầu to thân nhỏ phát dục bất lương khoa chế tạo máy.
Mấy lời của nữ sinh, tựa như là "Ngươi cho rằng ngươi là Taylor sao?", "Nếu như ngươi là Taylor, ta liền đáp ứng ngươi.", thậm chí: "Xin lỗi nhé, Taylor của ta." đủ loại, các nam sinh khoa chế tạo máy hầu như đều đã nghe chai cả tai.
Thực sự quá đả kích tự tôn của người ta rồi. Thế nên, các nam sinh khoa chế tạo máy cùng Taylor thủy hỏa bất dung.
Khiến cho đám đầu củ cải khoa chế tạo máy cảm thấy đáng tiếc chính là, Taylor tuy rằng trời giận người oán, thế nhưng trong việc đối nhân xử thế ngược lại còn chưa đến nỗi nào. Bất hòa của mọi người cũng chỉ giới hạn trong minh đấu giữa hai học viện. Nếu không, khoa chế tạo máy đã có thể yên tâm thoải mái mà xuất ra các thủ đoạn thông thường như là bịa đặt, hủy dung, hãm hại,... để đối phó hắn rồi.
Mà lại nói về tranh chấp giữa học viện, kỳ thực ban đầu cũng không liên quan tới chuyện của Taylor. Trăm năm trở lại đây, ba đại học viện quân sự của Liên Bang Leray vẫn là cạnh tranh lẫn nhau. Ba học viện không chỉ không phục nhau về trình độ dạy học, trình độ huấn luyện, thậm chí cả đến học viên đã tốt nghiệp ở trong quân đội, cũng muốn so cao thấp với nhau.
Không nói đến học viện quân sự Cương Thiết, học viện quân sự thủ đô số 1 trong ba trường quân đội này chính là có lịch sử lâu đời nhất. Bất kể là về lực lượng giáo viên, ảnh hưởng trong quân đội hay là bản thân uy tín, đều là xa xa vượt lên đầu. Học viên ưu tú nhất, hầu như cũng đã bị học viện quân sự thủ đô số 1 lũng đoạn mất.
Trong các cuộc thi đấu giao lưu bao năm qua, người thắng lợi, tựa hồ vĩnh viễn là học viện quân sự thủ đô só 1. Điều này khiến cho học viên của hai trường quân đội còn lại không phục lắm.
Mà lần này, sau khi trải qua trận chiến bảo vệ Millok, học viện quân sự Galypalan liền giống như Phượng Hoàng niết bàn. Không chỉ bởi vì toàn bộ học viên vốn là quân nhân dự bị của trường được chính thức gia nhập vào quân đội, trở thành sĩ quan chỉ huy cơ sở rồi tỏa sáng rực rỡ trong chiến tranh mà thanh danh đại chấn, mà lại còn thêm các tướng lĩnh cao cấp cùng Russell được Bộ Thống soái đặc biệt phê chuẩn về giảng dạy ở trong trường như dệt hoa trên gấm nữa.
Đợt học viên mà mập mạp làm huấn luyện viên kia, chính là tập trung tất cả các thanh niên ưu tú nhất của Liên Bang Leray. Bất kể là hướng về Russell hay là danh vọng của học viện, chuyện học viện quân sự thủ đô số 1 đã bị áp chế, thế nhưng lại là sự thật.
Từ đó đến nay đã hơn một năm, trường quân đội số 1 Liên Bang, đã trong lúc bất tri bất giác đã trở thành vòng nguyệt quế đeo trên đầu học viện quân sự Galypalan.
Thầy trò của học viện quân sự thủ đô số 1, đối với chuyện này tự nhiên là không phục cho lắm. Hai vị đại nguyên soái, hơn bốn mươi vị thượng tướng, năm trăm năm tuổi đời, nội tình của học viện quân sự số 1 thủ đô, cái trường quân đội Galypalan mới thành lập được chưa quá một trăm năm này có thể đẹp được như vậy sao?
Thế cho nên, sau khi các khoa của học viện quân sự Galypalan như là khoa chỉ huy, khoa thiết kế và chế tạo robot, khoa quang học và công trình điện tử, khoa tàu và cùng động lực học, khoa binh khí công trình, khoa kiểm soát công trình, ... từng bộ phận đều được dời đến học viện quân sự thủ đô số 1 đồng thời chiếm mất hai phần bảy diện tích học viện, các học viên song phương liền trở nên không vừa mắt với nhau, mâu thuẫn phân cao thấp trong mọi việc đã lộ ra.
Sự mâu thuẫn do lịch sử tạo thành này vô cùng phức tạp, không chỉ liên quan đến bộ mặt vinh dự của thầy trò hai đại học viện mà còn liên quan đến quân đội, chính phủ thậm chí là các tầng lớp xã hội từ trên xuống dưới. Mặc dù là đang trong chiến tranh, phải đồng tâm hiệp lực để bảo vệ quốc gia, thế nhưng tranh đấu gay gắt của song phương cũng chưa từng đình chỉ.
Đối với việc cạnh tranh lành mạnh có tác dụng xúc tiến như thế này, học viện thông thường là mắt nhắm mắt mở. Các nghiên cứu sinh đã không thể tranh đấu lẫn lộn được nữa rồi, kịch liệt nhất thì cũng chỉ có đám học viên mười tám mười chín tuổi nói lớn không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ kia thôi.
Taylor tuy rằng không thích gây chuyện thị phi, thế nhưng hắn chung quy cũng là một thành viên của học viện quân sự thủ đô số 1. Hơn nữa hắn tự thân thực lực là hạng nhất trong học viện, tự nhiên cũng trở thành một tuyển thủ tốt nhất để học viện 1 cử đi thi đấu với học viện Galypalan.
Trong khoảng thời gian học viện Galypalan dời về đây chưa đến một năm này, học viên song phương đã lấy đủ loạn danh nghĩa để tiến hành thi đua, lớn nhỏ tích lũy cũng đã được mười hai lần. Bất kể là thôi diễn sa bàn, đối kháng điện tử, huấn luyện cơ sở,... các hạng thi đấu quân sự hay là chạy vượt chướng ngại, chạy marathon, đua xe phi hành,... các hạng thi đấu dân gian, song phương đều đấu đến sóng gió trùng trùng.
Cho tới nay, chiến tích của hai học viện là sáu so với sáu, ai cũng không làm gì được ai.
Bất quá, số liệu chỉ là vật chết, còn người thì lại là sống. Theo các học sinh của học viện Galypalan, học viện tham dự thi đấu, cao nhất cũng không quá các học sinh năm hai. Còn các cấp cao hơn thì đều đang chiến đấu đẫm máu ở tiền tuyến, đâu rảnh rỗi đến sinh càn quấy ỷ lớn hiếp nhỏ như đám học sinh năm ba năm bốn của Học viện quân sự thủ đô số 1. Thế nên, học sinh Galypalan thắng liền kiêu, bại không nản, thua cũng coi như thắng.
Học sinh học viên 1 bị chọc tức quá mức, lúc này liền chỉ trích học sinh học viện Galypalan không biết xấu hổ, không nói đến việc mặt dày tự thiếp vàng, lại còn liên tiếp dùng thủ đoạn vô sỉ, sử dụng máy nghe trộm, thuốc xổ,.. đủ các hoạt động không đẹp trong thi đấu để giành thắng lợi, lại còn lấy vô sỉ làm quang vinh, thực đúng là bại hoại của quân nhân. (mập mạp éo gì mà ảnh hưởng lan tới cả trường thế này, )
Học viện Galypalan lập tức chế giễu lại, tự xưng là thông hiểu binh pháp, vậy mà không thấy được tất cả các hành vi đều phù hợp trọng tâm của binh pháp, là do đám người học viện 1 không hiểu khoa học, không biết tính quan trọng của tình báo, cũng không hiểu rõ được tác dụng của dược lý học và hành động trảm thủ ở trong chiến tranh.
Song phương ầm ĩ lải nhải, ngươi tới ta đi, đẩy qua kéo lại loạn thành một đoàn.
Chỗ tốt của việc nhiều lần tỷ thí chính là, học tập cùng kỹ năng của các học viên hai viện đều có tiến bộ rất lớn. Còn chỗ hỏng thì lại khiến cho người ta cảm thấy thương tâm, đó là các nam sinh học viện Galypalan không tán được các nữ sinh của học viên 1, đồng thời các nam sinh học viên 1 cũng đừng hòng câu được các mỹ nữ của Galypalan.
Đây quả thực là một vấn đề rất nghiêm trọng.
Các sắc lang song phương sau một thời gian quan sát cùng giao lưu, cảm thấy phải nhanh chóng kết thúc cái cuộc giao chiến lôi thôi này, mau mau khôi phục lại cục diện chung sống hoà bình, vì giải quyết vấn đề cá nhân mà sáng tao nên điều kiện có lợi.
Vì vậy, khi sự tình ở phòng thí nghiệm ồn ào ra ngoài, mạch nước ngầm trong học viện lập tức bắt đầu khởi động. Tất cả mọi người đều cho rằng, có nhóm cao thủ của phòng thí nghiệm kia tham dự, chính là một cơ hội tốt để phân cao thấp một cách triệt để. Thông qua lần thi đấu cuối cùng này, cho người thua khóc, cho kẻ thằng cười, một lần chấm dứt ân oán.
Các học viên học viện quân sự số 1 là người đầu tiên phát ra khiêu chiến, cũng lựa chọn cách đấu robot mô phỏng làm hạng mục thi đấu khiến cho người ta không thể cự tuyệt.
Chọn cái hạng mục này, học viện số 1 là đã suy nghĩ qua, nguyên nhân có ba cái.
Đầu tiên, giống như phi thuyền vũ trụ tượng trưng cho vũ trụ, robot chính là tượng trưng cho thời đại máy móc của lục địa. Bất kể là ai thì đều không thể cự tuyệt lại sức quyến rũ của robot. Trong xã hội loài người, robot đã trở thành một phần trong sinh hoạt của mỗi người. Chính mình sở hữu một chiếc robot, trở thành một cao thủ robot, chính là lý tưởng của mỗi một thanh niên nhiệt huyết.
Thứ hai, điều khiển robot là môn học huấn luyện cơ sở quân dự bị của trường quân đội. Bất kể là trong giới quân đội hay là trong dân gian, cách đấu robot đều là thịnh hành bất suy. Học sinh trường quân đội, nhiều ít đều sẽ biết một chút về kỹ thuật robot. Có một số, còn là sĩ quan bộ đội thiết giáp đào tạo sâu hoặc là cao thủ cách đấu robot tư nhân dân gian. Ngọa hổ tàng long, nhân tuyển thi đấu khó bề phân biệt, càng có tính thưởng thức và khó xác định.
Cuối cùng, cách đấu robot là hạng mục đối kháng lẫn nhau truyền thống của mấy đại học viện quân sự. Thi đấu không chỉ khảo nghiệm trình độ điều khiển mà còn kiểm tra toàn diện cả về công trình điện tử, công trình máy móc, công trình động lực,.. các phương diện trong thực lực tổng hợp. Trên mạng mô phỏng quân dụng nội bộ, robot có thể tiến hành sửa chữa hoàn toàn giống như hiện thực.
Chiến sĩ robot có thực lực tương đương, ranh giới thắng bại thường nằm trên phương diện sửa chữa robot.
Một cuộc thi đấu dung hợp cả học tập, kỹ năng cùng hứng thú ham mê như vậy, đủ để xác định địa vị cao thấp của hai viện! Nếu như thất bại trong cuộc thi đấu robot quan trọng này, cho dù có thắng nhiều lần ở các cuộc đấu khác, tất cả đều là uổng công!
Thế nên, vì cuộc thi đấu lần này, Học viện quân sự thủ đô số 1 không chỉ phái ra người có danh hiệu Đấu Sĩ robot dân gian cấp ba như Taylor, hơn nữa lại mời về mấy học viên khóa trước vừa lúc nghỉ phép từ tiến tuyến trở về, thậm chí còn mời tới một Đấu Sĩ robot cấp 1 cùng một Kỵ Sĩ robot dân gian cấp ba!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.