Quyển 4 - Chương 2: Mập mạp cũng khiêu vũ
Thất Thập Nhị Biên
29/03/2013
Kỹ thuật lừa đảo lô hỏa thuần thanh giúp cho dù bị đặt ở bất cứ tình huống nào, mập mạp cũng có được khí chất tương ứng, cử chỉ phù hợp, thu phát tự nhiên, gặp người nói tiếng người, đụng quỷ nói chuyện quỷ, ném vào chợ thì là gian thương, đưa tới trường thì thành thầy giáo, cho vào quân đội thì làm tướng quân, cạo đầu vào chùa thì đúng bậc cao tăng! Còn ở vũ hội, tất nhiên là thân sĩ, là quý tộc rồi.
Mập mạp bây giờ rõ ràng là rất có khí chất quý tộc. Mặc dù bộ lễ phục mặc trên người của hắn trông y chang một con chim cánh cụt lắc la lắc lư, bộ dạng thì ngây ngô thành thật, nhưng mà hắn đứng đó lại có cảm giác giống như một quốc vương mặc lễ phục hoàn mỹ, khí chất ung dung, làm cho Christina và An Lôi hai mắt sáng ngời.
Âm nhạc nổi lên, đám quý tộc nhanh chóng đứng bên bạn nhảy của mình, chỉ chờ tiếng nhạc biến đổi, ngay khi Stephen kết thúc điệu nhảy mở màn của mình, lúc đó vũ hội mới được coi là thực sự bắt đầu.
Bruce cũng không chủ động mời An Lôi, dù sao mới vừa rồi nàng đã cự tuyệt hắn, mà trong trường hợp này hắn cũng không thể có những hành động cậy thế ép người. Bất quá, Brcue không cho rằng cái thằn béo ất ơ kia có thể theo kịp được những bước vũ đạo tuyệt mỹ của An Lôi. Hắn mỉm cười đứng bên, nhìn mập mạp không biết tự lượng sức mình đang ưu nhã kéo tay An Lôi.
Thay y phục xong, An Lôi như biến thành một người khác, tóc của nàng được búi cao, gắn thêm một chiếc kẹp tóc hoa màu bạc, tai đeo một đôi hoa tai thủy tinh tinh xảo, dưới mái tóc mềm mại là chiếc cổ trắng nõn, giống như một nàng thiên nga xinh đẹp. Chiếc váy dạ hội hở vai màu trắng nàng mặc cũng không phải là loại váy xa hoa mà các tiểu thư quý tộc hay mặc, mà là loại váy khiêu vũ đơn giản nhẹ nhàng, vóc dáng yểu điệu tú mỹ, cùng với gò bồng đảo như ẩn như hiện làm cho cô nàng mặc đồ thể thao, cột tóc đuôi ngựa trên sân tennis ban nãy bỗng chôc đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành với vẻ đẹp tao nhã quý phái.
Trong các buổi vũ hội của quý tộc Gatralan, những vũ điệu thường gặp nhất chính là các điệu nhảy của Trái Đất cổ, ví dụ như điệu Waltz, Foxtrot, Tango và Quickstep. Ngoài ra còn có điệu Polka nhẹ nhàng vui vẻ, khiêu vũ cung đình động tác chỉnh tề ưu nhã cũng là những bước nhảy thường gặp. Còn các điệu nhảy Latin như Rumba, Samba, Chachacha, Pasodoble, bởi vì có tiết tấu rất nhanh mạnh, không thích hợp với thứ lễ phục rườm rà của nữ sĩ nên chỉ có thể làm tiết mục biểu diễn khi những quý tộc nghỉ ngơi giữa các điệu nhảy. Mấy ngàn năm qua, những điệu nhảy này lưu truyền trong dân gian đã có những biến đổi rất lớn, bất quá, quý tộc dĩ nhiên sẽ không đi nhảy những điệu của đám hạ đẳng, quý tộc Gatralan vẫn ra sức phục hồi kiểu nhảy của Trái Đất cổ, càng giống truyền thống thì lại càng cao quý.
Ví như An Lôi, mặc dù nàng ở Gatralan không tới một tháng nhưng cũng đã được công nhận đích vũ đạo hoàng hậu. Vũ đạo nàng am hiểu nhất, không phải là những bước nhảy khiêu vũ hiện đại, mà là điệu nhảy khó nhất từng được lưu hành ba trăm năm qua – Balê cung đình!
Loại vũ đạo này là sự kết hợp giữa hình thức biểu hiện tình tiết của múa Balê cùng với tính chất giao tiếp của khiêu vũ hiện đại. Chính xác mà nói, nó thuộc về một loại khiêu vũ cung đình, nhưng lại đã thoát thai khỏi khiêu vũ cung đình cổ điển, nó vừa có tính chất biểu diễn, đồng thời cũng yêu cầu kỷ xảo và hình thức rất cao. Nó không phải là kiểu múa balê kể chuyện, cũng không phải hoàn toàn là khiêu vũ hiện đại, lại càng không phải là khiêu vũ cung đình tác chỉnh tề tiết tấu chậm rãi, mà là sự dung hợp kỷ xảo của balê, nét ưu nhã của khiêu vũ cung đình, sự sống động của điệu Polka, nhẹ nhàng của Foxtrot, linh động của Quickstep, cảm xúc nhiệt tình của những điệu nhảy Latin. Tóm lại, yêu cầu của điệu nhảy này với người nhảy là cực kỳ khó khăn, mà âm nhạc cũng rất phức tạp, thường thường mỗi ba mươi giây lại sẽ biến đổi, bước nhảy cũng lập tức biến hóa theo. Loại vũ đạo này, từ sau khi được vũ đạo sư của Hoàng cung Binalter cùng một vị nhạc sĩ thiên tài phối hợp sáng tạo ra ba trăm năm trước đến nay đã trở thành những bước nhảy được giới quý tộc theo đuổi điên cuồng nhất! Những bước nhảy mà chỉ cần cất lên, so với khiêu vũ hiện đại thì càng thêm phần ưu mỹ, so với nhảy Latin lại còn có sức biểu hiện lớn hơn, mà so với khiêu vũ cung đình lại còn ưu nhã chỉ hơn chứ không kém.
Vũ điệu như vậy không phải ai cũng có thể nhảy, ngay cả Bruce dù đã mời cả những bậc thầy vũ đạo cung đình huấn luyện cũng chỉ có thể phối hợp với An Lôi vài bước nhảy đơn giản nhất. Mà cho dù là những bước đơn giản này cũng cần phải có sự am hiểu sâu sắc về âm nhạc và vũ đạo, cùng với khả năng cảm thụ tiết tấu bước nhảy chuẩn xác.
Giai điệu của bản nhạc kinh điển [ Câu chuyện khu rừng Vienna ] vang lên, mập mạp dẫn An Lôi bước vào sàn khiêu vũ. An Lôi quả thực không tin vào mắt của mình nữa, mập mạp đã học khiêu vũ từ lúc nào vậy chứ? Lại còn nhảy tốt như vậy! Bước nhảy tuy đơn giản, nhưng nét mặt, tiết tấu, động tác của mập mạp lại mang theo cảm giác rất tự nhiên, giống như cuộc sống hàng ngày của hắn đều đắm chìm trong âm nhạc vậy, mỗi một lần cất bước đều chuẩn xác, vô luận là tiết tấu, khoảng cách, nhịp đồ đều như đã trải qua trăm ngàn lần luyện tập, mà mỗi một lần đưa tay, mỗi một ánh mắt, mỗi một lần xoay người đều rất ưu nhã phóng khóang.
Đây là cái gã Điền Hành Kiện từng dùng trăm phương ngàn kế để nhìn lén con gái nhà người ta tắm rửa sao?
An Lôi không biết, từ sau khi chia tay nàng mười năm trước đây, mỗi khi ở nhà một mình, mập mạp vẫn thường bật nhạc lên, mắt nhìn vào nàng công chúa tưởng tượng trước mặt, vươn tay, dẫn bước khiêu vũ.
Thời gian tập luyện nghiêm túc giúp mập mạp không chế nét mặt bản thân, lúc này hắn đang tưởng tượngmình thành một quốc vương, tay ôm vương phi yêu kiều, cùng nhau xoay tròn trong tiếng nhạc du dương. Sự tự tin và cao quý của hắn, tất cả những người trog phòng này không ai có thể hơn được. Bề ngoài ngây ngô và khí chất ưu nhã được tổ hợp chung lại, tạo nên một thứ mị lực đặc biệt. Nếu như nói một người có thể thông qua khí chất bề ngoài để biểu lộ sự tu dưỡng và học thức của mình, vậy đó không phải mập mạp thì còn là ai, luận về giả bộ, gã tiện nhân này đã là đệ nhất thiên hạ rồi.
Những bước nhảy của mập mạp và An Lôi vô cùng ăn ý, mỗi một lần xoay tròn, mỗi một bước tiến lùi đều hài hòa ưu mỹ, mãn nhãn người xem! Một vài quý tộc không cam lòng yếu thế, cố gắng thể hiện bản lĩnh của mình, nhưng mập mạp và An Lôi đã tiến vào một loại trạng thái vi diệu, hồn nhiên vong ngã, trong mắt chỉ có đối phương, chỉ có âm nhạc, cũng chỉ có điệu nhảy đầu tiên này. Nốt nhạc cuối cùng của khúc Waltz vang lên, màn biểu diễn của hai người nhận được những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, những điệu nhảy toàn tâm toàn ý, luôn sẽ được người xem cảm nhận rõ ràng.
Trong điệu Foxtrot và Quickstep tiếp theo, màn biểu diễn của hai người vẫn hoàn mỹ không chút tì vết, một số quý tộc không buồn nhảy nữa, chỉ đứng vổ tay thưởng thức. Mập mạp dùng những bước nhảy của mình đầy phong độ của mình chứng tỏ cho tất cả biết, người béo cỡ nào thì khiêu vũ vẫn có thể đặc sắc như vậy! Ngay cả Bonnie có muốn không thừa nhận cũng không được, cách nhảy của cái gã béo này đích thực có một thứ vẻ đẹp làm người ta hoa cả mắt. Thực sự, cái thân thể béo tốt của mập mạp kết hợp với những bước chân linh hoạt điêu luyện lại có thể thu hút ánh mắt người xem hơn là của một vũ công thân thể tiêu chuẩn. Còn An Lôi lại càng không cần phải nói, nàng là một vũ công thiên tài, thân thể mềm mại nóng bỏng của nàng được sinh ra chính là vì khiêu vũ mà thôi.
Không thể để cho thằng béo kia cứ tiếp tục nhảy với An Lôi như vậy! Dưới ý tứ của Bruce, ban nhạc bỏ qua điệu nhạc thứ tư, diễn tấu thẳng sang khúc nhạc của điệu Balê cung đình. Khi tiếng đàn thanh thúy vang lên, tất cả quý tộc đều hơi sửng sốt, thế rồi bọn họ rất tự nhiên tản ra xung quanh. Trên sàn nhảy chỉ còn lại có đôi nhảy của mập mạp.
An Lôi thật sự rất muốn biết xem rốt cuộc cái gã mập mạp này còn ẩn giấu bao nhiêu tuyệt kỹ, cho nên tiếng nhạc Balê cung đình vừa vang lên, nàng liền nhẹ nhàng nhón mũi chân xoay tròn, giống như một tinh linh màu trắng xinh đẹp đang bay múa ánh dưới đèn thủy tinh. Vũ đạo mà An Lôi yêu thích nhất là gì, ai có thể hiểu rõ hơn kẻ từ bé đã từng nhìn vô số lần như mập mạp chứ? Hắn lập tức không hề chậm trễ, vô thanh vô tức bước nhanh tới phía sau An Lôi, hai tay nâng đỡ vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Mập mạp nhảy balê đích thực có chút khó khăn, khó tránh khỏi biến [ Hồ Thiên Nga ] thành [ Hồ Vịt Bầu ], thế nên hắn đã nghiên cứu rất lâu, cuối cùng mới sáng tạo ra được một bộ động tác có thể phối hợp mật thiết với An Lôi. Những bước di chuyển của Balê cung đình, mập mạp đã sớm thuộc lòng như cháo, nên việc hắn phải làm bây giờ là biến bản thân thành một cây cột mà phối hợp. Đối với múa cột mà nói, một cây cột tốt đúng là rất quan trọng, bây giờ mập mạp đang làm một cây cột chất lượng thượng thừa, tiết tấu rõ ràng, bước nhảy chính xác, có thể tự động đưa vũ công lên cao xuống thấp, bay múa giữa không trung.
Có thể đem điệu nhảy cổ điển ưu nhã phối hợp với môn múa cột gợi dục sắc tình, trên thế giới cũng chỉ có duy nhất gã tiện nhân này mà thôi. Nhất là nét mặt ngây ngô, động tác ưu nhã, lên xuống nhu hòa, có thể làm cho tất cả cột thép trên thế giới phải xấu hổ. Vũ khúc này đã hoàn toàn thuộc về An Lôi , trong mắt mọi người đều chỉ nhìn thấy nàng ta như một tiên nữ xoay vòng bay múa trên không trung, như hoa bồ công anh theo gió tung bay, lại giống như thiên nga vui đùa trong nước, còn mập mạp đã biến mất thành công. Chỉ có An Lôi biết, nhờ có mập mạp mà điệu nhảy của nàng mới có thể sinh động, vô câu vô thúc, tự do tự tại như vậy.
Mập mạp trong lòng thầm bức xúc:“***, đây chẳng phải là phá hoại sao, con bà nó có thằng nào đi xem múa cột xong mà còn đòi nghiên cứu chất liệu làm cột không cơ chứ?”
Khi Bruce nhìn An Lôi và mập mạp nhảy múa trong những tràn pháo tay vang dội, hắn chợt phát hiện ra lúc trước mình đã phán đoán sai lầm thì, một sự tức giận không thể nào tả nổi bỗng trào lên trong người! Hắn không ngờ được mập mạp lại khiêu vũ tốt đên như vậy, đây đã là lần thứ hai trong ngày hôm nay mập mạp làm cho hắn phải bất ngờ. Bruce nhíu mày, quyết định sau khi vũ hội kết thúc phải cho người đi điều tra kỹ cái kẻ không biết trời cao đất rộng này, tuyệt đối không thể cho phép hắn trở thành chướng ngại giữa mìnhvà An Lôi! Làm một hoàng tử nhàn hạ, thuận tay giúp Stephen, có đắc tội một chút với Thần Thoại quân đoàn cũng chẳng sao. Không muốn mà lại được, chỉ cần hắn không thay đổi lập trường mà gia nhập vào cuộc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, vậy thì hắn sẽ vĩnh viễn là một hoàng tử không sợ đắc tội với bất cứ thế lực nào.
Có đôi khi, một chút thái độ lại có thể giúp bản thân đứng vào vị trí chiếm cứ ưu thế. Chỉ có điều, rất nhiều người lại không biết cái đạo lý thoạt nghe có vẻ rất đơn giản này, hoặc là vì ích lợi và quyền thế mà quên mất. Giống như thương nhân và khách hàng, người muốn bán kẻ muốn mua, nhưng lại không ai chịu để lộ ra, người nào để lộ ra trước, người đó sẽ mất ưu thế đàm phán. Huống hồ, trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, ra tay sau cùng, chưa chắc đã không thể đoạt trước.
Nhìn An Lôi say sưa khiêu vũ, Bruce thở dài, chỉ có nữ nhân này có thể làm cho hắn không thể không lay động, nếu nói về “không muốn lại được”, nàng mới thật sự là người làm được điều này. Nàng vĩnh viễn chỉ coi gã như một người bạn bình thường, là anh trai của Susan mà thôi, đối với mọi thứ hắn có, nàng cũng chẳng buồn động tâm để ý.
Khúc nhạc kết thúc, những bước nhảy thần kỳ của An Lôi cũng đã dừng lại, trong đại sảnh bộc phát ra tiếng vỗ tay như sấm nổ. Những kẻ ngoại đạo thì chỉ biết vỗ tay cho An Lôi, còn những quý tộc chuyên gia khiêu vũ thì dành phần nhiều tiếng vỗ tay cho mập mạp! Bọn họ lệ nóng ròng ròng, thì ra vai trò của vũ công nam cũng có thể làm như vậy, không cần những động tác quá khó khăn, chỉ cần quen thuộc bước nhảy, biết làm một cây cột sắt cho tốt là được rồi! Mập mạp, đã mở ra một con đường mới cho điệu Balê cung đình!
Tiếng vỗ tay kéo dài rất lâu, đây có lẽ là lần đầu tiên, những quý tộc cao quý nhất của Đế quốc Gatralan lại vỗ tay nồng nhiệt như vậy vì một màn biểu diễn của hai nhân vât không có thân phận quý tộc. Trong đám người vỗ tay, có Reinhardt tán thưởng, có Bonnie kinh ngạc, có Stephen tức giận cành hông, có Donald thích thú, còn có George mỉm cười.
Ban nhạc ngưng diễn tấu, tạm thời nghỉ ngơi, các vũ công chuyên nghiệp lục tục kéo vào sàn biểu diễn các điệu nhảy Latin, còn các nữ sĩ quý tộc mặc váy rộng áo dài thì tản ra xung quanh nói chuyện.
An Lôi nhìn thoáng qua mập mạp, hôm nay hắn đã mang đến cho nàng rất nhiều niềm vui. Là một người yêu thích khiêu vũ, thế mà cho tới bây giờ nàng mới biết gã Điền mật mật này lại có thể nhảy tốt như vậy, phối hợp ăn ý cứ như là một đôi nhảy lâu năm, chỉ cần một động tác, một ánh mắt là có thể hiểu rõ đối phương muốn gì, cái cảm giác tâm ý tương thông tuyệt vời này thật sự không ngôn từ nào có thể diễn tả nổi.
An Lôi mới vừa đi tới bên sàn, nhận lấy một chén nước trái cây ướp lạnh từ đám người hầu thì Christina đã áp sát, nàng ta tóm lấy cánh tay An Lôi, cười hì hì nói:“Hừ, chẳng trách Trương Nguyên vừa hẹn thì cậu đã đồng ý, thì ra là đã sớm tâm ý tương thông, đến khiêu vũ cũng phối hợp tuyệt quá đấy.”
An Lôi ngượng ngùng véo Christina một cái, gắt giọng:“Cái gì mà tâm ý tương thông chứ, mình cũng không ngờ hắn lại khiêu vũ tốt như vậy. Mà mình xem cậu và tướng quân Reianhardt cũng phối hợp ăn ý lắm, có phải đã sớm tập luyện trước rồi hay không?”
Christina đỏ mặt, nhìn trộm Reinhardt đứng cách đó không xa, đưa tay che miệng An Lôi, nói:“Không cho cậu nói linh tinh!”
Bỗng một viên sĩ quan vội vã đi tới bên cạnh Reinhardt, nói nhỏ vài câu. Reinhardt nghe xong liền khom lưng tỏ vẻ xin lỗi Christina rồi xoay người rời đi cùng với Bonnie. Ngay sau đó, phó quan của Stephen cũng vội vã đi đến, mà ở phía sau hắn chính là thị vệ của Đại hoàng tử George.
Khi hai vị hoàng tử đồng thời biến sắc cũng là lúc mập mạp nhìn đồng hồ, hắn biết, màn biểu diễn củaTự Do Chiến Tuyến đã bắt đầu rồi.
-------*-------
----------oOo----------
P/S: Về các điệu nhảy được nhắc đến trong chương này, trừ vụ Balê cung đình là tác giả bịa ra, các điệu nhảy còn lại bạn nào thích có thể vào đây để tìm hiểu
http://dancesport.vn/forum/forumdisplay.php?f=4
Bản nhạc "Câu chuyện khu rừng Vienna" là bản nhạc nổi tiếng của nhạc sĩ Johann Strauss
http://vi.wikipedia.org/wiki/Johann_Strauss_II
Mập mạp bây giờ rõ ràng là rất có khí chất quý tộc. Mặc dù bộ lễ phục mặc trên người của hắn trông y chang một con chim cánh cụt lắc la lắc lư, bộ dạng thì ngây ngô thành thật, nhưng mà hắn đứng đó lại có cảm giác giống như một quốc vương mặc lễ phục hoàn mỹ, khí chất ung dung, làm cho Christina và An Lôi hai mắt sáng ngời.
Âm nhạc nổi lên, đám quý tộc nhanh chóng đứng bên bạn nhảy của mình, chỉ chờ tiếng nhạc biến đổi, ngay khi Stephen kết thúc điệu nhảy mở màn của mình, lúc đó vũ hội mới được coi là thực sự bắt đầu.
Bruce cũng không chủ động mời An Lôi, dù sao mới vừa rồi nàng đã cự tuyệt hắn, mà trong trường hợp này hắn cũng không thể có những hành động cậy thế ép người. Bất quá, Brcue không cho rằng cái thằn béo ất ơ kia có thể theo kịp được những bước vũ đạo tuyệt mỹ của An Lôi. Hắn mỉm cười đứng bên, nhìn mập mạp không biết tự lượng sức mình đang ưu nhã kéo tay An Lôi.
Thay y phục xong, An Lôi như biến thành một người khác, tóc của nàng được búi cao, gắn thêm một chiếc kẹp tóc hoa màu bạc, tai đeo một đôi hoa tai thủy tinh tinh xảo, dưới mái tóc mềm mại là chiếc cổ trắng nõn, giống như một nàng thiên nga xinh đẹp. Chiếc váy dạ hội hở vai màu trắng nàng mặc cũng không phải là loại váy xa hoa mà các tiểu thư quý tộc hay mặc, mà là loại váy khiêu vũ đơn giản nhẹ nhàng, vóc dáng yểu điệu tú mỹ, cùng với gò bồng đảo như ẩn như hiện làm cho cô nàng mặc đồ thể thao, cột tóc đuôi ngựa trên sân tennis ban nãy bỗng chôc đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành với vẻ đẹp tao nhã quý phái.
Trong các buổi vũ hội của quý tộc Gatralan, những vũ điệu thường gặp nhất chính là các điệu nhảy của Trái Đất cổ, ví dụ như điệu Waltz, Foxtrot, Tango và Quickstep. Ngoài ra còn có điệu Polka nhẹ nhàng vui vẻ, khiêu vũ cung đình động tác chỉnh tề ưu nhã cũng là những bước nhảy thường gặp. Còn các điệu nhảy Latin như Rumba, Samba, Chachacha, Pasodoble, bởi vì có tiết tấu rất nhanh mạnh, không thích hợp với thứ lễ phục rườm rà của nữ sĩ nên chỉ có thể làm tiết mục biểu diễn khi những quý tộc nghỉ ngơi giữa các điệu nhảy. Mấy ngàn năm qua, những điệu nhảy này lưu truyền trong dân gian đã có những biến đổi rất lớn, bất quá, quý tộc dĩ nhiên sẽ không đi nhảy những điệu của đám hạ đẳng, quý tộc Gatralan vẫn ra sức phục hồi kiểu nhảy của Trái Đất cổ, càng giống truyền thống thì lại càng cao quý.
Ví như An Lôi, mặc dù nàng ở Gatralan không tới một tháng nhưng cũng đã được công nhận đích vũ đạo hoàng hậu. Vũ đạo nàng am hiểu nhất, không phải là những bước nhảy khiêu vũ hiện đại, mà là điệu nhảy khó nhất từng được lưu hành ba trăm năm qua – Balê cung đình!
Loại vũ đạo này là sự kết hợp giữa hình thức biểu hiện tình tiết của múa Balê cùng với tính chất giao tiếp của khiêu vũ hiện đại. Chính xác mà nói, nó thuộc về một loại khiêu vũ cung đình, nhưng lại đã thoát thai khỏi khiêu vũ cung đình cổ điển, nó vừa có tính chất biểu diễn, đồng thời cũng yêu cầu kỷ xảo và hình thức rất cao. Nó không phải là kiểu múa balê kể chuyện, cũng không phải hoàn toàn là khiêu vũ hiện đại, lại càng không phải là khiêu vũ cung đình tác chỉnh tề tiết tấu chậm rãi, mà là sự dung hợp kỷ xảo của balê, nét ưu nhã của khiêu vũ cung đình, sự sống động của điệu Polka, nhẹ nhàng của Foxtrot, linh động của Quickstep, cảm xúc nhiệt tình của những điệu nhảy Latin. Tóm lại, yêu cầu của điệu nhảy này với người nhảy là cực kỳ khó khăn, mà âm nhạc cũng rất phức tạp, thường thường mỗi ba mươi giây lại sẽ biến đổi, bước nhảy cũng lập tức biến hóa theo. Loại vũ đạo này, từ sau khi được vũ đạo sư của Hoàng cung Binalter cùng một vị nhạc sĩ thiên tài phối hợp sáng tạo ra ba trăm năm trước đến nay đã trở thành những bước nhảy được giới quý tộc theo đuổi điên cuồng nhất! Những bước nhảy mà chỉ cần cất lên, so với khiêu vũ hiện đại thì càng thêm phần ưu mỹ, so với nhảy Latin lại còn có sức biểu hiện lớn hơn, mà so với khiêu vũ cung đình lại còn ưu nhã chỉ hơn chứ không kém.
Vũ điệu như vậy không phải ai cũng có thể nhảy, ngay cả Bruce dù đã mời cả những bậc thầy vũ đạo cung đình huấn luyện cũng chỉ có thể phối hợp với An Lôi vài bước nhảy đơn giản nhất. Mà cho dù là những bước đơn giản này cũng cần phải có sự am hiểu sâu sắc về âm nhạc và vũ đạo, cùng với khả năng cảm thụ tiết tấu bước nhảy chuẩn xác.
Giai điệu của bản nhạc kinh điển [ Câu chuyện khu rừng Vienna ] vang lên, mập mạp dẫn An Lôi bước vào sàn khiêu vũ. An Lôi quả thực không tin vào mắt của mình nữa, mập mạp đã học khiêu vũ từ lúc nào vậy chứ? Lại còn nhảy tốt như vậy! Bước nhảy tuy đơn giản, nhưng nét mặt, tiết tấu, động tác của mập mạp lại mang theo cảm giác rất tự nhiên, giống như cuộc sống hàng ngày của hắn đều đắm chìm trong âm nhạc vậy, mỗi một lần cất bước đều chuẩn xác, vô luận là tiết tấu, khoảng cách, nhịp đồ đều như đã trải qua trăm ngàn lần luyện tập, mà mỗi một lần đưa tay, mỗi một ánh mắt, mỗi một lần xoay người đều rất ưu nhã phóng khóang.
Đây là cái gã Điền Hành Kiện từng dùng trăm phương ngàn kế để nhìn lén con gái nhà người ta tắm rửa sao?
An Lôi không biết, từ sau khi chia tay nàng mười năm trước đây, mỗi khi ở nhà một mình, mập mạp vẫn thường bật nhạc lên, mắt nhìn vào nàng công chúa tưởng tượng trước mặt, vươn tay, dẫn bước khiêu vũ.
Thời gian tập luyện nghiêm túc giúp mập mạp không chế nét mặt bản thân, lúc này hắn đang tưởng tượngmình thành một quốc vương, tay ôm vương phi yêu kiều, cùng nhau xoay tròn trong tiếng nhạc du dương. Sự tự tin và cao quý của hắn, tất cả những người trog phòng này không ai có thể hơn được. Bề ngoài ngây ngô và khí chất ưu nhã được tổ hợp chung lại, tạo nên một thứ mị lực đặc biệt. Nếu như nói một người có thể thông qua khí chất bề ngoài để biểu lộ sự tu dưỡng và học thức của mình, vậy đó không phải mập mạp thì còn là ai, luận về giả bộ, gã tiện nhân này đã là đệ nhất thiên hạ rồi.
Những bước nhảy của mập mạp và An Lôi vô cùng ăn ý, mỗi một lần xoay tròn, mỗi một bước tiến lùi đều hài hòa ưu mỹ, mãn nhãn người xem! Một vài quý tộc không cam lòng yếu thế, cố gắng thể hiện bản lĩnh của mình, nhưng mập mạp và An Lôi đã tiến vào một loại trạng thái vi diệu, hồn nhiên vong ngã, trong mắt chỉ có đối phương, chỉ có âm nhạc, cũng chỉ có điệu nhảy đầu tiên này. Nốt nhạc cuối cùng của khúc Waltz vang lên, màn biểu diễn của hai người nhận được những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, những điệu nhảy toàn tâm toàn ý, luôn sẽ được người xem cảm nhận rõ ràng.
Trong điệu Foxtrot và Quickstep tiếp theo, màn biểu diễn của hai người vẫn hoàn mỹ không chút tì vết, một số quý tộc không buồn nhảy nữa, chỉ đứng vổ tay thưởng thức. Mập mạp dùng những bước nhảy của mình đầy phong độ của mình chứng tỏ cho tất cả biết, người béo cỡ nào thì khiêu vũ vẫn có thể đặc sắc như vậy! Ngay cả Bonnie có muốn không thừa nhận cũng không được, cách nhảy của cái gã béo này đích thực có một thứ vẻ đẹp làm người ta hoa cả mắt. Thực sự, cái thân thể béo tốt của mập mạp kết hợp với những bước chân linh hoạt điêu luyện lại có thể thu hút ánh mắt người xem hơn là của một vũ công thân thể tiêu chuẩn. Còn An Lôi lại càng không cần phải nói, nàng là một vũ công thiên tài, thân thể mềm mại nóng bỏng của nàng được sinh ra chính là vì khiêu vũ mà thôi.
Không thể để cho thằng béo kia cứ tiếp tục nhảy với An Lôi như vậy! Dưới ý tứ của Bruce, ban nhạc bỏ qua điệu nhạc thứ tư, diễn tấu thẳng sang khúc nhạc của điệu Balê cung đình. Khi tiếng đàn thanh thúy vang lên, tất cả quý tộc đều hơi sửng sốt, thế rồi bọn họ rất tự nhiên tản ra xung quanh. Trên sàn nhảy chỉ còn lại có đôi nhảy của mập mạp.
An Lôi thật sự rất muốn biết xem rốt cuộc cái gã mập mạp này còn ẩn giấu bao nhiêu tuyệt kỹ, cho nên tiếng nhạc Balê cung đình vừa vang lên, nàng liền nhẹ nhàng nhón mũi chân xoay tròn, giống như một tinh linh màu trắng xinh đẹp đang bay múa ánh dưới đèn thủy tinh. Vũ đạo mà An Lôi yêu thích nhất là gì, ai có thể hiểu rõ hơn kẻ từ bé đã từng nhìn vô số lần như mập mạp chứ? Hắn lập tức không hề chậm trễ, vô thanh vô tức bước nhanh tới phía sau An Lôi, hai tay nâng đỡ vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Mập mạp nhảy balê đích thực có chút khó khăn, khó tránh khỏi biến [ Hồ Thiên Nga ] thành [ Hồ Vịt Bầu ], thế nên hắn đã nghiên cứu rất lâu, cuối cùng mới sáng tạo ra được một bộ động tác có thể phối hợp mật thiết với An Lôi. Những bước di chuyển của Balê cung đình, mập mạp đã sớm thuộc lòng như cháo, nên việc hắn phải làm bây giờ là biến bản thân thành một cây cột mà phối hợp. Đối với múa cột mà nói, một cây cột tốt đúng là rất quan trọng, bây giờ mập mạp đang làm một cây cột chất lượng thượng thừa, tiết tấu rõ ràng, bước nhảy chính xác, có thể tự động đưa vũ công lên cao xuống thấp, bay múa giữa không trung.
Có thể đem điệu nhảy cổ điển ưu nhã phối hợp với môn múa cột gợi dục sắc tình, trên thế giới cũng chỉ có duy nhất gã tiện nhân này mà thôi. Nhất là nét mặt ngây ngô, động tác ưu nhã, lên xuống nhu hòa, có thể làm cho tất cả cột thép trên thế giới phải xấu hổ. Vũ khúc này đã hoàn toàn thuộc về An Lôi , trong mắt mọi người đều chỉ nhìn thấy nàng ta như một tiên nữ xoay vòng bay múa trên không trung, như hoa bồ công anh theo gió tung bay, lại giống như thiên nga vui đùa trong nước, còn mập mạp đã biến mất thành công. Chỉ có An Lôi biết, nhờ có mập mạp mà điệu nhảy của nàng mới có thể sinh động, vô câu vô thúc, tự do tự tại như vậy.
Mập mạp trong lòng thầm bức xúc:“***, đây chẳng phải là phá hoại sao, con bà nó có thằng nào đi xem múa cột xong mà còn đòi nghiên cứu chất liệu làm cột không cơ chứ?”
Khi Bruce nhìn An Lôi và mập mạp nhảy múa trong những tràn pháo tay vang dội, hắn chợt phát hiện ra lúc trước mình đã phán đoán sai lầm thì, một sự tức giận không thể nào tả nổi bỗng trào lên trong người! Hắn không ngờ được mập mạp lại khiêu vũ tốt đên như vậy, đây đã là lần thứ hai trong ngày hôm nay mập mạp làm cho hắn phải bất ngờ. Bruce nhíu mày, quyết định sau khi vũ hội kết thúc phải cho người đi điều tra kỹ cái kẻ không biết trời cao đất rộng này, tuyệt đối không thể cho phép hắn trở thành chướng ngại giữa mìnhvà An Lôi! Làm một hoàng tử nhàn hạ, thuận tay giúp Stephen, có đắc tội một chút với Thần Thoại quân đoàn cũng chẳng sao. Không muốn mà lại được, chỉ cần hắn không thay đổi lập trường mà gia nhập vào cuộc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, vậy thì hắn sẽ vĩnh viễn là một hoàng tử không sợ đắc tội với bất cứ thế lực nào.
Có đôi khi, một chút thái độ lại có thể giúp bản thân đứng vào vị trí chiếm cứ ưu thế. Chỉ có điều, rất nhiều người lại không biết cái đạo lý thoạt nghe có vẻ rất đơn giản này, hoặc là vì ích lợi và quyền thế mà quên mất. Giống như thương nhân và khách hàng, người muốn bán kẻ muốn mua, nhưng lại không ai chịu để lộ ra, người nào để lộ ra trước, người đó sẽ mất ưu thế đàm phán. Huống hồ, trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, ra tay sau cùng, chưa chắc đã không thể đoạt trước.
Nhìn An Lôi say sưa khiêu vũ, Bruce thở dài, chỉ có nữ nhân này có thể làm cho hắn không thể không lay động, nếu nói về “không muốn lại được”, nàng mới thật sự là người làm được điều này. Nàng vĩnh viễn chỉ coi gã như một người bạn bình thường, là anh trai của Susan mà thôi, đối với mọi thứ hắn có, nàng cũng chẳng buồn động tâm để ý.
Khúc nhạc kết thúc, những bước nhảy thần kỳ của An Lôi cũng đã dừng lại, trong đại sảnh bộc phát ra tiếng vỗ tay như sấm nổ. Những kẻ ngoại đạo thì chỉ biết vỗ tay cho An Lôi, còn những quý tộc chuyên gia khiêu vũ thì dành phần nhiều tiếng vỗ tay cho mập mạp! Bọn họ lệ nóng ròng ròng, thì ra vai trò của vũ công nam cũng có thể làm như vậy, không cần những động tác quá khó khăn, chỉ cần quen thuộc bước nhảy, biết làm một cây cột sắt cho tốt là được rồi! Mập mạp, đã mở ra một con đường mới cho điệu Balê cung đình!
Tiếng vỗ tay kéo dài rất lâu, đây có lẽ là lần đầu tiên, những quý tộc cao quý nhất của Đế quốc Gatralan lại vỗ tay nồng nhiệt như vậy vì một màn biểu diễn của hai nhân vât không có thân phận quý tộc. Trong đám người vỗ tay, có Reinhardt tán thưởng, có Bonnie kinh ngạc, có Stephen tức giận cành hông, có Donald thích thú, còn có George mỉm cười.
Ban nhạc ngưng diễn tấu, tạm thời nghỉ ngơi, các vũ công chuyên nghiệp lục tục kéo vào sàn biểu diễn các điệu nhảy Latin, còn các nữ sĩ quý tộc mặc váy rộng áo dài thì tản ra xung quanh nói chuyện.
An Lôi nhìn thoáng qua mập mạp, hôm nay hắn đã mang đến cho nàng rất nhiều niềm vui. Là một người yêu thích khiêu vũ, thế mà cho tới bây giờ nàng mới biết gã Điền mật mật này lại có thể nhảy tốt như vậy, phối hợp ăn ý cứ như là một đôi nhảy lâu năm, chỉ cần một động tác, một ánh mắt là có thể hiểu rõ đối phương muốn gì, cái cảm giác tâm ý tương thông tuyệt vời này thật sự không ngôn từ nào có thể diễn tả nổi.
An Lôi mới vừa đi tới bên sàn, nhận lấy một chén nước trái cây ướp lạnh từ đám người hầu thì Christina đã áp sát, nàng ta tóm lấy cánh tay An Lôi, cười hì hì nói:“Hừ, chẳng trách Trương Nguyên vừa hẹn thì cậu đã đồng ý, thì ra là đã sớm tâm ý tương thông, đến khiêu vũ cũng phối hợp tuyệt quá đấy.”
An Lôi ngượng ngùng véo Christina một cái, gắt giọng:“Cái gì mà tâm ý tương thông chứ, mình cũng không ngờ hắn lại khiêu vũ tốt như vậy. Mà mình xem cậu và tướng quân Reianhardt cũng phối hợp ăn ý lắm, có phải đã sớm tập luyện trước rồi hay không?”
Christina đỏ mặt, nhìn trộm Reinhardt đứng cách đó không xa, đưa tay che miệng An Lôi, nói:“Không cho cậu nói linh tinh!”
Bỗng một viên sĩ quan vội vã đi tới bên cạnh Reinhardt, nói nhỏ vài câu. Reinhardt nghe xong liền khom lưng tỏ vẻ xin lỗi Christina rồi xoay người rời đi cùng với Bonnie. Ngay sau đó, phó quan của Stephen cũng vội vã đi đến, mà ở phía sau hắn chính là thị vệ của Đại hoàng tử George.
Khi hai vị hoàng tử đồng thời biến sắc cũng là lúc mập mạp nhìn đồng hồ, hắn biết, màn biểu diễn củaTự Do Chiến Tuyến đã bắt đầu rồi.
-------*-------
----------oOo----------
P/S: Về các điệu nhảy được nhắc đến trong chương này, trừ vụ Balê cung đình là tác giả bịa ra, các điệu nhảy còn lại bạn nào thích có thể vào đây để tìm hiểu
http://dancesport.vn/forum/forumdisplay.php?f=4
Bản nhạc "Câu chuyện khu rừng Vienna" là bản nhạc nổi tiếng của nhạc sĩ Johann Strauss
http://vi.wikipedia.org/wiki/Johann_Strauss_II
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.