Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 8 - Chương 62: Núi non trùng điệp (3)

Thất Thập Nhị Biên

18/02/2017

“Người Jaban truy rất nhanh.” Anthony thăm dò nhìn dưới chân núi một chút, nói: “Tướng quân, chúng ta vừa rồi có phải là làm quá độc ác không, coi dáng dấp muốn chết muốn sống của đám cháu trai này kìa!” “Muốn tìm bất mãn mà.” Mập mạp thở dài nói::“Lão tử coi như thể hội thống khổ của đàn ông, con mẹ nó, song phi tam phi cũng được, cái này cùng lắm là cùng nhau chơi, luôn luôn là lòng có dư lực không đủ.” Trong kênh thông tin, một trận tiếng cười nhẹ, Tiểu Thí Hài ở trong đám âm thanh đó có vẻ là hèn mọn nhất.

Mập mạp nhìn hoàn cảnh bốn phía một chút. Đây là ngọn núi đầu tiên khi tiến vào vùng núi này, núi cũng không tính cao, bất quá tương đối dốc. Đứng ở trên núi này, bên trái cũng là vách núi, vách núi bên phải nghiêng đi hai trăm mét, cũng là một sườn núi, đi qua từ trong rừng cây sườn núi, thì có thể đến một ngọn núi khác.

Đi tới phía trước là một lòng chảo.

Người Jaban truy rất chặt. Nếu như cứ chạy như thế, lúc qua lòng chảo dưới đỉnh núi, rất dễ bại lộ dưới pháo khẩu của người Jaban. Phải ở chỗ này kéo dài bước chân của kẻ địch một chút. Mà đỉnh núi này, vừa lúc có thể làm một trận địa ngắm bắn. “Trung giáo, cậu mang mọi người đi trước.” Mập mạp đem ngón tay bẻ bẻ.

Luận tác chiến vùng núi, đó là điểm mạnh của mập mạp. Nếu muốn sống đi ra ngoài, tất cả thứ có thể lợi dụng trong khu núi này, phải lợi dụng đầy đủ. Dù cho đó là một tuyệt cảnh, dù cho nói không chừng phải đem mạng bỏ lại chỗ này, mập mạp cũng muốn xuất ra một thân bản lĩnh luyện ra trong chiến hỏa khắp bầu trời, đem đám người Jaban phía sau chơi cho dục tiên dục tử hồn phi phách tán!

“Vâng, tướng quân.” Không có chút nào kéo dài, Anthony bắt chuyện với các chiến sĩ rời đi.

Cái đỉnh núi này cũng không cao, người Jaban nếu như gặp công kích, có thể từ hai mặt khác vây lên, ở chỗ này chỉ có thể là đánh để đi tới, tuyệt đối không thể cố thủ. Bởi vậy, chiến sĩ bình thường ở tại chỗ này, là thêm phiền cho bọn họ.

Đối với Điền thiếu tướng, tất cả chiến sĩ trong lòng bái phục như thần. Đối với mệnh lệnh của hắn, cũng chỉ có phục tùng.

Không ai biết thời gian thừa lại của sinh mệnh còn bao lâu, thế nhưng, chỉ cần có thể đi theo phía sau mập mạp tướng quân, chỉ cần có thể giết chết thêm mấy người, nói một hồi cùng đồng bạn bên cạnh, lưu lại tiếng cười trên thế giới này, cũng đã là đủ rồi!

Đội ngũ theo núi tiến vào rừng cây, phía sau đã truyền đến một tiếng nổ. Lập tức, tiếng pháo và tiếng nổ mạnh kịch liệt, bao trùm toàn bộ đỉnh núi. Nhìn thoáng qua đỉnh núi tràn ngập khói thuốc súng cát bay đá chạy, Anthony đi ở cuối cùng quay đầu hung hăng vung tay lên với các chiến sĩ vô thức dừng chân lại, nói “Đi!” “Đoàn bốn, phái hai đại đội từ bên trái đi tới, một đại đội đi bên phải, vòng qua sơn cốc, động tác nhanh lên.” Ngón tay của Virgo, nhẹ nhàng gõ gõ tay vịn, con mắt không có bất luận tình cảm lạnh lùng nhìn vô số cơ giáp Jaban xông lên và vài thân ảnh màu trắng xê dịch trong lửa đạn và khói thuốc súng.

“Vâng!” Trong máy thông tin còn có chút quấy rầy, truyền đến tiếng của đoàn trưởng đoàn bốn.

Đàn cơ giáp đầy khắp núi đồi gây rối một trận. Vài chi đội ngũ cơ giáp chạy theo đội hình, theo chỉ huy cuồn cuộn xuống khe núi nhỏ, bộ đội công kích dường như thủy triều lao về về phía trước, chạy về hướng đỉnh núi đối diện.

Trên đỉnh núi, cơ giáp Jaban vọt tới trước nhất, đã bắt đầu chiến đấu cận thân với cơ giáp màu trắng trên đỉnh núi. Một mảnh hoảng động, lộ ra thân thể của cơ giáp, lộ ra quyền cước ánh đao làm cho hoa cả mắt.

Không ngừng có cơ giáp hóa thành hỏa cầu trên đỉnh núi, cũng không ngừng có cơ giáp từ đỉnh núi lăn xuống, đụng phải đồng bạn phía sau. Càng không may hơn thì trực tiếp bị đá bay ra khỏi núi, rơi xuống mặt đất, sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc thì vỡ ra nhiều mảnh. Chiến đấu, ngay từ đầu đã tàn khốc không gì sánh được. Hàng trăm cơ giáp của Jaban tua tủa như lông nhím, liều mạng tiến công lên hướng đỉnh núi. Tại trước mặt của mười chiếc cơ giáp màu trắng, bọn họ như một đợt rồi lại một đợt cành hoa bị đá ngầm nghiền nát.

“Pháo hoa thật đẹp.” Virgo nhìn ánh lửa trên đỉnh núi, nhẹ nhàng gõ tay vịn ghế dựa.

Cái này có thể là lần cuối cùng mình chỉ huy sư đoàn bọc thép tinh nhuệ nhất của đế quốc Jaban tác chiến. Sau đó, mình sẽ sáng rực như đỉnh núi, thoáng qua biến mất. Khi mình bị lột đi quân hàm, đưa lên toà án quân sự, mình ngay cả binh sĩ cấp thấp nhất của chi đội ngũ này cũng không bằng.

“Gia tăng lực độ công kích!” Hắn cầm lấy máy thông tin, lấy tay thưởng thức, nhàn nhạt nói: “Cần tôi dạy cho các người làm như thế nào không?”

“Vâng, tướng quân!” Âm thanh của đội trưởng hai trong máy thông tin truyền đến có chút lo lắng có chút sợ hãi:

“Không cần, tướng quân!”

Kênh còn chưa cắt, Virgo nghe thấy được một tiếng rống lên của đội trưởng hai. Trong nhóm cơ giáp chen chúc dưới chân núi, lại có hơn mười chiếc cơ giáp chạy đi, dọc theo hai sườn công kích ở giữa đường dốc hầu như là bảy mươi độ leo lên phía trước.

Virgo lại nhìn một hồi, không có hứng thú. Hắn cúi thân xuống, cẩn thận nghiên cứu bản đồ địa hình của vùng núi này.



Đây là một lần chỉ huy cuối cùng của mình, phẫn nộ cũng tốt, tuyệt vọng cũng được. Tất cả đều không nên quấy rầy mình. Mình cần dùng bình tĩnh, chu đáo chặt chẽ và tàn khốc, hoàn thành trận báo thù chi chiến này.

“Con mẹ nó!”

Mập mạp hổn hển một cước đem một chiếc Linh Miêu Jaban đá xuống núi:“ Dám ở trước mặt ta dùng hầu tử thâu đào!”

“Ha ha ha ha.” Trong kênh thông tin, truyền đến tiếng cười.

Môn chủ Thải Hoa môn luôn luôn trứ danh với đấu pháp hèn mọn, vừa rồi lại có thể thiếu chút nữa bị một chiếc cơ giáp của Jaban nỗ lực đánh lén dâm loạn, đây chính là tin tức lớn nhất của Thải Hoa môn, thảo nào mập mạp nổi trận lôi đình.

Thời gian trôi qua từng giây, chiến đấu kịch liệt, cơ giáp Jaban một đợt rồi lại một đợt không muốn sống lao lên, vô cùng vô tận.

Mỗi người, đều phải đối mặt ít nhất bảy tám cơ sĩ của Jaban đồng thời công kích.

Mười phút chiến đấu, trên đỉnh núi sườn núi, đã không biết rơi bao nhiêu hài cốt cơ giáp.

“Tướng quân, nhìn bộ pháp của tôi dùng thế nào?

Bazz chạy trên đỉnh núi.

Cơ giáp với tốc độ cực nhanh đang không ngừng quyền đấm cước đá trong đàn cơ giáp Jaban xông lên đỉnh núi. Tại phía sau hắn vài mét, cũng là một vách núi bụi cỏ và bụi cây thưa thớt dùng tốc độ kinh khủng như vậy di chuyển trong một khu vực như thế, mặc dù là cơ sĩ Jaban thân là kẻ địch nhìn, cũng hết hồn.

Bất quá, biểu diễn của Bazz cũng không có nhận được câu trả lời của mập mạp.

“Này, tướng quân“.

Chỉ nghe bên tai nổ “Ầm!” một tiếng. Bazz quay đầu nhìn lại. Thì thấy mập mạp thả người lên, cơ giáp trên không trung nghiêng thân đánh liên tiếp mấy cái, hai chân máy như phi cơ trực thăng cổ đại không khống chế được từ bầu trời rơi xuống, lao vào đàn cơ giáp, dưới cái nhìn kinh khủng của hai chiếc cơ giáp Jaban, bị phá thành mảnh nhỏ.

Toàn bộ đỉnh núi đều là tiếng rít gào rống giận “Lại có thể ở sau lưng ta dùng hầu tử thâu đào!”, Bazz liền ngậm miệng lại.

Đàn cơ giáp Jaban trên đỉnh núi như mãnh hùng, một chiếc cơ giáp Anubis và hai chiếc Linh Miêu trên vai có đồ án kim sắc trong nháy mắt vây lấy mập mạp.

Ba chiếc cơ giáp phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, vừa xuất hiện, cũng là sát chiêu như thiểm điện. Anubis thẳng tiến chính diện, lăng không một cước đá vào khoang chính của mập mạp, hai chiếc Linh Miêu một trái một phải. Chiếc bên trái song chưởng như trảo, hiển nhiên là chuẩn bị bắt cánh tay phải của mập mạp, mà một chiếc bên phải, trong cao tốc đột tiến thấp người ra cước, quét về phần chân cơ giáp của mập mạp.

Trên đỉnh núi, trong loa phóng thanh của chín chiếc cơ giáp màu trắng, đồng thời phát ra một tiếng thở dài.

Hiển nhiên, cơ giáp chiến sĩ cao cấp giấu ở trong đàn cơ giáp, một mực chờ cơ hội.

Thế nhưng, tại lúc mập mạp trưởng quan nổi giận, sao có thể đưa lên cửa vậy?!



Mập mạp lúc này, rất tàn bạo! Quả nhiên, chỉ nghe mập mạp nhe răng cười hắc hắc một tiếng, một cước của cơ giáp như thiểm điện đem Anubis chính diện đạp bay đi ra ngoài như đạn pháo, đụng vào đàn cơ giáp phía sau, làm người ngã ngựa đổ.

Sau đó, cơ giáp màu trắng chân dậm mạnh, toàn bộ cơ giáp làm ra một lốc xoáy trong không trung cuốn vào toàn bộ, hai tay ôm vai đem cơ giáp Linh Miêu bên trái nỗ lực bắt lấy tay mình đá ngã xuống đất, hai tay đã bắt được chiếc Linh Miêu phía bên phải dùng chân quét ngang, vai mượn lực, cuộc thân, cơ giáp rơi xuống đất rơi vào phía sau của Linh Miêu trong nháy mắt, hai tay ôm lấy vai vẫn như cũ bỗng nhiên vung lên. Cơ giáp sắt thép nặng hơn mười tấn xoay như một máy xay gió từ đỉnh đầu, hung hăng nện vào đàn cơ giáp Jaban ở chính diện. Hai chiếc cơ giáp Jaban né tránh không kịp, trực tiếp bị đập thành sắt vụn.

Mà lúc tiếng nổ vừa phát, mập mạp đã chạy ào vào đàn cơ giáp như người ngã ngựa đổ, một quyền nhanh như thiểm điện đánh vào trên mặt của Anubis vừa từ trên mặt đất đứng lên.

Đầu sói của Anubis bỗng nhiên nổ tung. Không đợi nó lần thứ hai ngã xuống đất, cơ giáp màu trắng đã dường như một trận gió xoáy từ nó bên cạnh lướt qua, đụng vào trong đàn cơ giáp phía sau dày đặc.

Một quyền, hai quyền, ba quyền, mập mạp đấm đánh lung tung trong đàn cơ giáp. Tốc độ mỗi giây bảy mươi ba động đã phát huy tới cực hạn, tất cả kỹ xảo võ học của cơ giáp, đều đã toàn bộ dung nhập vào trong đột tiến và ra quyền đơn giản. Hắn không có sử dụng dao la-de giấu trong cánh tay de, cứ một quyền rồi lại một quyền hung hăng đấm tới. Mỗi một quyền đều có một chiếc cơ giáp Jaban bị đánh bay, bị phá hủy.

Mập mạp điên cuồng đột tiến, khơi dậy huyết khí của đám chiến thần Phỉ Quân.

Weatherill từ trước đến nay đều là mặt lạnh dẫn đầu gia nhập chiến đoàn, sau đó là các chiến thần. Mười chiếc cơ giáp dường như mười thanh cương đao, trong đàn cơ giáp gây ra tinh phong huyết vũ khắp bầu trời. Không ai có thể ngăn trở những cơ giáp màu trắng này phối hợp, bọn họ đột tiến là nhanh như vậy, là mạnh như vậy, trong nháy mắt, mười chiếc cơ giáp đã giết từ đỉnh núi, giết xuống sườn núi.

Vô số cơ giáp trong mười đạo bạch quang này hóa thành một đống lửa, cơ giáp Jaban từ trên sườn núi, hoặc bay xuống phía dưới, hoặc là trong lúc phát nổ bắn mảnh nhỏ về phía bốn phương tám hướng.

Giữa tiếng kêu gào thê thảm liên tiếp, cơ giáp Jaban vô luận là tính năng cơ giáp hay là kỹ thuật điều khiển cơ giáp đều kém không chỉ một cấp bậc, lảo đảo lui về phía sau.

Dưới chân núi, một mảnh vắng lặng.

Cơ giáp chiến sĩ Jaban đầy khắp núi đồi nhìn mười chiếc cơ giáp màu trắng điên cuồng trên đỉnh núi, con mắt đăm đăm, trong ánh mắt lộ vẻ không cách nào tin tưởng và kinh khủng, khi một đàn cơ giáp dày đặc nhất phía trên sườn núi bị mạnh mẽ chém giết phải rút lui, tất cả mọi người chỉ cảm thấy thấy lạnh cả người từ đầu xuống chân.

Virgo nhìn chằm chằm đỉnh núi, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ trên tay vịn đã sớm ngừng lại, ngón tay nắm chặt tay vịn, xương ngón tay trắng bệch.

“Xuống đi, xuống đi!” Hắn sắc mặt dữ tợn “Xuống thêm một chút nữa!”

Hai sườn, bộ đội bọc đánh của đoàn bốc, đã từ hai hướng mặt khác lên núi, đang vây kín ở giữa.

“Đi!”

Một tiếng kêu to truyền đến, mười chiếc cơ giáp màu trắng đột nhiên quay người lao lên, trong chớp mắt, cũng đã lên đỉnh núi. Mà dưới sườn núi, đàn cơ giáp Jaban lảo đảo không ngừng, còn đang trượt xuống như tuyết lở.

“A!!!” Virgo chợt quát một tiếng cuồng nộ, đứng lên!

Trên núi, cơ giáp màu trắng đã bay qua đỉnh núi, biến mất không thấy.

Virgo nhìn đỉnh núi rỗng tuếch, nhìn mây trắng trời xanh sau đỉnh núi, nhìn trên triền núi mơ hồ có thể thấy được cơ giáp Jaban còn ngây ngốc không biết gì đứng ở giữa núi, hai mắt như lửa.

Bỗng nhiên, con mắt của Virgo ngừng lại. Hắn thấy, một thân ảnh màu trắng trên đỉnh núi lần thứ hai xuất hiện.

Mập mạp cười hắc hắc, nhanh chân chạy xuống dưới chân núi như mọc ra thêm được ngón chân!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook